Chương 65: Đã lâu không gặp!
Tiểu Haj
23/04/2023
Lý Giai Kỳ ở lại bệnh viện thêm một đêm để theo dõi. Sáng hôm sau sau khi kiểm tra lại một lần nữa thấy trạng thái tâm lý của cô đã ổn định nên bác sĩ đồng ý cho cô xuất viện.
Bà ngoại muốn cô về nhà nghỉ ngơi nhưng cô cự tuyệt với lý do còn đang bận rộn và nhờ Tiểu Dương cho người đưa bà ngoại về nhà. Giờ này bọn trẻ đều đã đi học nên cô hoàn toàn không sợ tài xế hay ai khác đụng mặt bọn nhỏ. Không thuyết phục được Lý Giai Kỳ, bà ngoại chỉ có thể dặn dò cô tự chăm sóc bản thân cho tốt rồi trở về nhà.
Trầm Thiên Phong túc trực ở bệnh viện từ lúc đưa Lý Giai Kỳ vào đây vẫn luôn không rời đi. Sau khi nghe kết quả kiểm tra của bác sĩ anh mới yên tâm rời đi. Kể từ sau khi bà ngoại của cô đến thì anh không hề xuất hiện nữa nhưng cũng không rời đi.
Trầm Thiên Phong biết nguyên nhân Lý Giai Kỳ nhập viện có liên quan rất lớn tới mình cho nên tránh để cô kích động thì anh không xuất hiện trước mặt cô. Anh dự định sau khi cô ổn định mới tới nói chuyện với cô.
Trước đây tình trạng của Lý Giai Kỳ không tốt lắm, trải qua một năm điều trị tích cực tình trạng của cô mới tốt nên. Lúc trước cô thậm chí còn không dám đứng gần nam giới nhưng sau khi điều trị cô chỉ bài xích và sợ hãi đối với hành vi thân mật của người khác giới. Cô thậm chí còn cảm thấy khó thở, toát mồ hôi khi nhìn thấy cặp đôi nào đó hôn nhau. Sau này, Lý Giai Kỳ đã phải cố gắng rất nhiều trong việc ổn định cảm xúc của bản thân trước những tình huống vô tình bắt gặp người khác thân mật. Bác sĩ điều trị cho cô đã tìm ra phương pháp giúp chuyển sự chú ý của cô đó là mỗi khi thấy không thoải mái thì cô sẽ ăn việt quất để quên đi sự căng thẳng.
Trở về Hải Thiên Đế Cung thay đồ sau đó tới đoàn phim. Chỉ còn hai ngày nữa là đoàn phim phải di chuyển đến thành phố khác quay nốt các cảnh ngoại cảnh cho nên tất cả mọi người trong đoàn phim đều tất bật thu dọn đồng thời bố trí phim trường ngoại cảnh bên kia.
Giữa tháng hai âm lịch, thời tiết ấm áp hơn rất nhiều, bầu trời trong xanh với những tia nắng ấm áp.
Lúc đang tranh thủ nghỉ trưa lại có người đến nói với Lý Giai Kỳ có người gặp cô. Lại không biết là ai, sẽ không phải là Âu Dương Hào Kiện nữa chứ, kể từ khi cô tỉnh táo trở lại thì không hề thấy mặt Trầm Thiên Phong hay Âu Dương Hào Kiện. Lý Giai Kỳ hoàn toàn không biết giờ phút này Âu Dương Hào Kiện đang lệ rơi đầy mặt ngồi trên máy bay trở về căn cứ. Kế hoạch cùi bắp mà anh ta bày ra không những không có kết quả tốt mà còn gây ra hậu quả nghiêm trọng, Trầm Thiên Phong ''nhân từ'' chỉ đuổi anh ta về căn cứ, một năm tới không được ra ngoài.
Lý Giai Kỳ ôm lấy hoài nghi mà đi ra ngoài, ở bên ngoài có một chàng trai ăn mặc sang trọng đứng mỉm cười với cô thế nhưng cô lại không thể nhớ ra đó là ai.
''Đã lâu không gặp!'' Chàng trai cười tươi, nhiệt tình đi đến muốn ôm cô.
Lý Giai Kỳ hoàn toàn không nhớ ra chàng trai này là ai lại thêm cô không thích thân cận với người khác giới nên nhanh chóng lùi lại tránh được cái ôm của chàng trai, mặt đầy phòng bị.
Bị né tránh chàng trai cũng không giận giữ ngược lại còn cười to hơn.
''Không nhớ ra tôi sao?''
Trước ánh mắt nghi hoặc của Lý Giai Kỳ, chàng trai cởi ra âu phục và giày da sau đó ngồi vào chỗ góc khuất. Như bừng tỉnh, Lý Giai Kỳ rốt cuộc đã nhớ ra, đó không phải là chỗ mà chàng trai rách rưới tên Philip ngồi lúc cô gặp anh ta lần đầu tiên sao.
''Tôi nhớ ra rồi, anh mau đứng lên không bẩn hết quần áo bây giờ.''
Lý Giai Kỳ chạy đến đỡ Philip dậy, cùng với cô còn có hai người đàn ông mặc toàn thân âu phục đen.
Philip đưa Lý Giai Kỳ đến một quán cà phê gần đó, Philip chọn một chiếc bàn ở cạnh cửa sổ, không gian quán ở đây rất yên tĩnh.
''Cảm ơn cô ngày đó đã giúp tôi.'' Philip nhìn Lý Giai Kỳ, chân thành nói.
Lý Giai Kỳ xua xua tay: ''Không có gì mà, với lại người đưa anh về cũng không phải tôi.''
''Nếu không có cô thì làm sao người đó giúp tôi trở về được chứ.''
Lý Giai Kỳ không nói gì chờ Philip nói tiếp, cô tin rằng anh ta tìm mình không đơn giản như vậy.
''Lần đó, sau khi trở về tôi nhờ vào thế lực của người đó đã đoạt lại được những thứ thuộc về mình.'' Philip trầm ngâm, bàn tay gõ nhè nhẹ theo nhịp xuống bàn giống như chuyện tiếp theo không hề liên quan đến anh: ''Tôi là người thừa kế đời thứ tư của một gia đình hàng đầu trong giới xa xỉ phẩm. Nhà tôi chuyên cung cấp những món đồ xa xỉ cho giới siêu giàu trên thế giới.
Ông nội tôi có bốn người con ba trai một gái, ba tôi là con cả nhưng qua đời lúc tôi mới bốn tuổi. Ông nội dồn hết tâm tư vào để bồi dưỡng tôi thành người kế nghiệp, điều đó khiến hai người chú của tôi ôm hận. Ông nội muốn giao lại quyền điều hành cho tôi vì ông đang bị ung thư giai đoạn cuối thế nhưng trong lần tham dự tiệc của một nhân vật có tiếng tại đây tôi đã bị sát thủ truy sát. Một đường trốn chạy, những người theo tôi đều bị giết hết để tôi có thể sống sót. Sau đó thì tôi gặp được cô.
Lúc đó, tôi từng nghi ngờ cô là người của đám sát thủ sau đó lại sợ cô bị liên lụy nên không nói rõ với cô. Hiện tại những kẻ hại tôi đã nhận cái kết xứng đáng, tôi cũng đã đảm nhận vị trí Giám đốc điều hành thương hiệu của gia đình nên muốn quay lại cảm ơn cô.''
Philip hơi giơ tay lên liền có một người đàn ông là thuộc hạ của anh ta tiến lên, trên tay người đó mang theo một chiếc hộp khá lớn được bọc lại cẩn thận. Philip nhận lấy chiếc hộp sau đó để qua chỗ Lý Giai Kỳ.
''Dùng tiền để cảm ơn chính là sỉ nhục cô cho nên tôi đã tự mình làm ra nó, mong cô nhận lấy coi như lời cảm ơn của tôi.'' Philip ra hiệu để cô mở hộp ra.
-Anh không cần để ý đâu, cứ trực tiếp sỉ nhục tôi đi- Lý Giai Kỳ lẩm bẩm trong miệng.
Nghe Philip nói mà trong lòng Lý Giai Kỳ lệ chảy thành sông. Cô chậm rãi mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc váy và một đôi giày cao gót. Không hổ là ông chủ thương hiệu xa xỉ phẩm, đôi giày và chiếc váy rất đẹp, chất liệu chắc chắn là rất tốt rồi.
''Cảm ơn, chúng rất đẹp.''
''Cô thích là được rồi. Chúng đều do đích thân tôi tự tay làm, váy thì tôi may theo cảm giác còn size giày thì đúng size của cô. Hôm đó lúc ở trong khách sạn, tôi có vô tình nhìn thấy giày của cô có chỗ bị xước, lúc cầm lên xem có để ý luôn size giày. Nếu váy này cô mặc không vừa có thể liên hệ với tôi, tôi sẽ sửa cho cô.'' Philip đẩy tấm danh thiếp có số điện thoại cá nhân của mình đến trước mặt cô.
Lý Giai Kỳ rất tự nhiên cất danh thiếp vào trong túi xách. Philip lại nhìn cô ngập ngừng muốn nói chuyện gì đó.
''Còn có việc gì sao?''
''Tôi muốn nhờ cô làm người mẫu cho bộ sưu tập của tôi. Cô yên tâm, những bức ảnh đó sẽ được treo trong trụ sở của chúng tôi chứ không công bố dưới hình thức tạp chí. Cô là người ban cho tôi sinh mạng một lần nữa nên tôi muốn treo ảnh của cô trong văn phòng và trụ sở. Sau này mỗi năm tôi sẽ gửi đến cho cô những sản phẩm chủ đạo theo mùa, cô sẽ được dùng hoàn toàn miễn phí sản phẩm của chúng tôi. Mong cô đừng từ chối.''
Nghe xong suýt nữa Lý Giai Kỳ đã phun hết ngụm nước đào đang uống ra. Cô cũng biết một chút về đồ xa xỉ phẩm, dù là quần áo hay đồ dùng đều là hàng limited có giá trên trời. Không nói đâu xa, lấy ngay Trầm Thiên Phong làm ví dụ, quần áo giày dép anh ta mang có thứ gì không phải là đồ xa xỉ phẩm, có khi cũng là từ thương hiệu của nhà Philip.
''Món quà này tôi nhận còn sau này vẫn là miễn đi, tôi biết đồ xa xỉ phẩm giá cả không hề thấp mà tôi dùng không quen nên vẫn là thôi đi.''
Bị cự tuyệt, Philip không giấu được sự thất vọng. Phải biết rằng có rất nhiều người muốn đặt hàng của nhà anh còn không được vậy mà cô lại không muốn, dù sao cũng không thể miễn cưỡng cô.
''Vậy cô có thể làm người mẫu cho chúng tôi lần này không? Chỉ duy nhất lần này thôi!''
Thái độ của Philip quá thành khẩn cho nên Lý Giai Kỳ cũng không thể từ chối, cô đành gật đầu đồng ý.
Vì Lý Giai Kỳ còn phải theo đoàn phim đi quay ngoại cảnh cho nên Philip sắp xếp buổi chụp hình vào ngày hôm sau.
Đang là mùa xuân trăm hoa khoe sắc nên Philip đã lựa chọn chụp hình ở ngoài trời trong một khu vườn ngập tràn hoa tươi.
Những thiết kế mang phong cách tiểu thư lãng mạn vô cùng tinh tế kết hợp với khung cảnh ngập tràn sắc hoa lại càng thêm cuốn hút. Nhìn Lý Giai Kỳ khoác lên mình những bộ váy áo nhẹ nhàng thướt tha, Philip lại càng gật gù rằng bản thân đã định hình phong cách rất phù hợp với khí chất của cô. Từ Lý Giai Kỳ toát ra vẻ dịu dàng đoan trang mà không mất đi sự tươi mới trẻ trung.
Bận rộn cả ngày trời cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, Lý Giai Kỳ cần phải nghỉ ngơi để ngày mai di chuyển đến thành phố C quay ngoại cảnh với đoàn phim. Tuy cô không tham gia quay phim nhưng với cương vị người giám sát thì cô không thể không đi theo.
Sau khi Lý Giai Kỳ phải nhập viện thì Trầm Thiên Phong vẫn không hề xuất hiện nhưng anh đã phân phó quản gia Lưu sắp xếp cho cô một phòng trên khu nhà chính và căn phòng này nằm ngay bên cạnh phòng của anh. Lương Thủy Nhu cũng được cắt cử chăm sóc cho Lý Giai Kỳ lúc cô ở nhà.
Đối với Lý Giai Kỳ hiện giờ Trầm Thiên Phong chỉ dừng lại ở vị trí của một ông chủ không hơn không kém. Cô vẫn không thể quên đi hình ảnh thác loạn của anh và những cô gái kia, dù đó không liên quan gì đến cô nhưng quả thật nó đã khiến cô càng thêm sợ hãi đối với loại chuyện kia. Cách nhìn của cô về Trầm Thiên Phong đã không còn như trước.
Bà ngoại muốn cô về nhà nghỉ ngơi nhưng cô cự tuyệt với lý do còn đang bận rộn và nhờ Tiểu Dương cho người đưa bà ngoại về nhà. Giờ này bọn trẻ đều đã đi học nên cô hoàn toàn không sợ tài xế hay ai khác đụng mặt bọn nhỏ. Không thuyết phục được Lý Giai Kỳ, bà ngoại chỉ có thể dặn dò cô tự chăm sóc bản thân cho tốt rồi trở về nhà.
Trầm Thiên Phong túc trực ở bệnh viện từ lúc đưa Lý Giai Kỳ vào đây vẫn luôn không rời đi. Sau khi nghe kết quả kiểm tra của bác sĩ anh mới yên tâm rời đi. Kể từ sau khi bà ngoại của cô đến thì anh không hề xuất hiện nữa nhưng cũng không rời đi.
Trầm Thiên Phong biết nguyên nhân Lý Giai Kỳ nhập viện có liên quan rất lớn tới mình cho nên tránh để cô kích động thì anh không xuất hiện trước mặt cô. Anh dự định sau khi cô ổn định mới tới nói chuyện với cô.
Trước đây tình trạng của Lý Giai Kỳ không tốt lắm, trải qua một năm điều trị tích cực tình trạng của cô mới tốt nên. Lúc trước cô thậm chí còn không dám đứng gần nam giới nhưng sau khi điều trị cô chỉ bài xích và sợ hãi đối với hành vi thân mật của người khác giới. Cô thậm chí còn cảm thấy khó thở, toát mồ hôi khi nhìn thấy cặp đôi nào đó hôn nhau. Sau này, Lý Giai Kỳ đã phải cố gắng rất nhiều trong việc ổn định cảm xúc của bản thân trước những tình huống vô tình bắt gặp người khác thân mật. Bác sĩ điều trị cho cô đã tìm ra phương pháp giúp chuyển sự chú ý của cô đó là mỗi khi thấy không thoải mái thì cô sẽ ăn việt quất để quên đi sự căng thẳng.
Trở về Hải Thiên Đế Cung thay đồ sau đó tới đoàn phim. Chỉ còn hai ngày nữa là đoàn phim phải di chuyển đến thành phố khác quay nốt các cảnh ngoại cảnh cho nên tất cả mọi người trong đoàn phim đều tất bật thu dọn đồng thời bố trí phim trường ngoại cảnh bên kia.
Giữa tháng hai âm lịch, thời tiết ấm áp hơn rất nhiều, bầu trời trong xanh với những tia nắng ấm áp.
Lúc đang tranh thủ nghỉ trưa lại có người đến nói với Lý Giai Kỳ có người gặp cô. Lại không biết là ai, sẽ không phải là Âu Dương Hào Kiện nữa chứ, kể từ khi cô tỉnh táo trở lại thì không hề thấy mặt Trầm Thiên Phong hay Âu Dương Hào Kiện. Lý Giai Kỳ hoàn toàn không biết giờ phút này Âu Dương Hào Kiện đang lệ rơi đầy mặt ngồi trên máy bay trở về căn cứ. Kế hoạch cùi bắp mà anh ta bày ra không những không có kết quả tốt mà còn gây ra hậu quả nghiêm trọng, Trầm Thiên Phong ''nhân từ'' chỉ đuổi anh ta về căn cứ, một năm tới không được ra ngoài.
Lý Giai Kỳ ôm lấy hoài nghi mà đi ra ngoài, ở bên ngoài có một chàng trai ăn mặc sang trọng đứng mỉm cười với cô thế nhưng cô lại không thể nhớ ra đó là ai.
''Đã lâu không gặp!'' Chàng trai cười tươi, nhiệt tình đi đến muốn ôm cô.
Lý Giai Kỳ hoàn toàn không nhớ ra chàng trai này là ai lại thêm cô không thích thân cận với người khác giới nên nhanh chóng lùi lại tránh được cái ôm của chàng trai, mặt đầy phòng bị.
Bị né tránh chàng trai cũng không giận giữ ngược lại còn cười to hơn.
''Không nhớ ra tôi sao?''
Trước ánh mắt nghi hoặc của Lý Giai Kỳ, chàng trai cởi ra âu phục và giày da sau đó ngồi vào chỗ góc khuất. Như bừng tỉnh, Lý Giai Kỳ rốt cuộc đã nhớ ra, đó không phải là chỗ mà chàng trai rách rưới tên Philip ngồi lúc cô gặp anh ta lần đầu tiên sao.
''Tôi nhớ ra rồi, anh mau đứng lên không bẩn hết quần áo bây giờ.''
Lý Giai Kỳ chạy đến đỡ Philip dậy, cùng với cô còn có hai người đàn ông mặc toàn thân âu phục đen.
Philip đưa Lý Giai Kỳ đến một quán cà phê gần đó, Philip chọn một chiếc bàn ở cạnh cửa sổ, không gian quán ở đây rất yên tĩnh.
''Cảm ơn cô ngày đó đã giúp tôi.'' Philip nhìn Lý Giai Kỳ, chân thành nói.
Lý Giai Kỳ xua xua tay: ''Không có gì mà, với lại người đưa anh về cũng không phải tôi.''
''Nếu không có cô thì làm sao người đó giúp tôi trở về được chứ.''
Lý Giai Kỳ không nói gì chờ Philip nói tiếp, cô tin rằng anh ta tìm mình không đơn giản như vậy.
''Lần đó, sau khi trở về tôi nhờ vào thế lực của người đó đã đoạt lại được những thứ thuộc về mình.'' Philip trầm ngâm, bàn tay gõ nhè nhẹ theo nhịp xuống bàn giống như chuyện tiếp theo không hề liên quan đến anh: ''Tôi là người thừa kế đời thứ tư của một gia đình hàng đầu trong giới xa xỉ phẩm. Nhà tôi chuyên cung cấp những món đồ xa xỉ cho giới siêu giàu trên thế giới.
Ông nội tôi có bốn người con ba trai một gái, ba tôi là con cả nhưng qua đời lúc tôi mới bốn tuổi. Ông nội dồn hết tâm tư vào để bồi dưỡng tôi thành người kế nghiệp, điều đó khiến hai người chú của tôi ôm hận. Ông nội muốn giao lại quyền điều hành cho tôi vì ông đang bị ung thư giai đoạn cuối thế nhưng trong lần tham dự tiệc của một nhân vật có tiếng tại đây tôi đã bị sát thủ truy sát. Một đường trốn chạy, những người theo tôi đều bị giết hết để tôi có thể sống sót. Sau đó thì tôi gặp được cô.
Lúc đó, tôi từng nghi ngờ cô là người của đám sát thủ sau đó lại sợ cô bị liên lụy nên không nói rõ với cô. Hiện tại những kẻ hại tôi đã nhận cái kết xứng đáng, tôi cũng đã đảm nhận vị trí Giám đốc điều hành thương hiệu của gia đình nên muốn quay lại cảm ơn cô.''
Philip hơi giơ tay lên liền có một người đàn ông là thuộc hạ của anh ta tiến lên, trên tay người đó mang theo một chiếc hộp khá lớn được bọc lại cẩn thận. Philip nhận lấy chiếc hộp sau đó để qua chỗ Lý Giai Kỳ.
''Dùng tiền để cảm ơn chính là sỉ nhục cô cho nên tôi đã tự mình làm ra nó, mong cô nhận lấy coi như lời cảm ơn của tôi.'' Philip ra hiệu để cô mở hộp ra.
-Anh không cần để ý đâu, cứ trực tiếp sỉ nhục tôi đi- Lý Giai Kỳ lẩm bẩm trong miệng.
Nghe Philip nói mà trong lòng Lý Giai Kỳ lệ chảy thành sông. Cô chậm rãi mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc váy và một đôi giày cao gót. Không hổ là ông chủ thương hiệu xa xỉ phẩm, đôi giày và chiếc váy rất đẹp, chất liệu chắc chắn là rất tốt rồi.
''Cảm ơn, chúng rất đẹp.''
''Cô thích là được rồi. Chúng đều do đích thân tôi tự tay làm, váy thì tôi may theo cảm giác còn size giày thì đúng size của cô. Hôm đó lúc ở trong khách sạn, tôi có vô tình nhìn thấy giày của cô có chỗ bị xước, lúc cầm lên xem có để ý luôn size giày. Nếu váy này cô mặc không vừa có thể liên hệ với tôi, tôi sẽ sửa cho cô.'' Philip đẩy tấm danh thiếp có số điện thoại cá nhân của mình đến trước mặt cô.
Lý Giai Kỳ rất tự nhiên cất danh thiếp vào trong túi xách. Philip lại nhìn cô ngập ngừng muốn nói chuyện gì đó.
''Còn có việc gì sao?''
''Tôi muốn nhờ cô làm người mẫu cho bộ sưu tập của tôi. Cô yên tâm, những bức ảnh đó sẽ được treo trong trụ sở của chúng tôi chứ không công bố dưới hình thức tạp chí. Cô là người ban cho tôi sinh mạng một lần nữa nên tôi muốn treo ảnh của cô trong văn phòng và trụ sở. Sau này mỗi năm tôi sẽ gửi đến cho cô những sản phẩm chủ đạo theo mùa, cô sẽ được dùng hoàn toàn miễn phí sản phẩm của chúng tôi. Mong cô đừng từ chối.''
Nghe xong suýt nữa Lý Giai Kỳ đã phun hết ngụm nước đào đang uống ra. Cô cũng biết một chút về đồ xa xỉ phẩm, dù là quần áo hay đồ dùng đều là hàng limited có giá trên trời. Không nói đâu xa, lấy ngay Trầm Thiên Phong làm ví dụ, quần áo giày dép anh ta mang có thứ gì không phải là đồ xa xỉ phẩm, có khi cũng là từ thương hiệu của nhà Philip.
''Món quà này tôi nhận còn sau này vẫn là miễn đi, tôi biết đồ xa xỉ phẩm giá cả không hề thấp mà tôi dùng không quen nên vẫn là thôi đi.''
Bị cự tuyệt, Philip không giấu được sự thất vọng. Phải biết rằng có rất nhiều người muốn đặt hàng của nhà anh còn không được vậy mà cô lại không muốn, dù sao cũng không thể miễn cưỡng cô.
''Vậy cô có thể làm người mẫu cho chúng tôi lần này không? Chỉ duy nhất lần này thôi!''
Thái độ của Philip quá thành khẩn cho nên Lý Giai Kỳ cũng không thể từ chối, cô đành gật đầu đồng ý.
Vì Lý Giai Kỳ còn phải theo đoàn phim đi quay ngoại cảnh cho nên Philip sắp xếp buổi chụp hình vào ngày hôm sau.
Đang là mùa xuân trăm hoa khoe sắc nên Philip đã lựa chọn chụp hình ở ngoài trời trong một khu vườn ngập tràn hoa tươi.
Những thiết kế mang phong cách tiểu thư lãng mạn vô cùng tinh tế kết hợp với khung cảnh ngập tràn sắc hoa lại càng thêm cuốn hút. Nhìn Lý Giai Kỳ khoác lên mình những bộ váy áo nhẹ nhàng thướt tha, Philip lại càng gật gù rằng bản thân đã định hình phong cách rất phù hợp với khí chất của cô. Từ Lý Giai Kỳ toát ra vẻ dịu dàng đoan trang mà không mất đi sự tươi mới trẻ trung.
Bận rộn cả ngày trời cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, Lý Giai Kỳ cần phải nghỉ ngơi để ngày mai di chuyển đến thành phố C quay ngoại cảnh với đoàn phim. Tuy cô không tham gia quay phim nhưng với cương vị người giám sát thì cô không thể không đi theo.
Sau khi Lý Giai Kỳ phải nhập viện thì Trầm Thiên Phong vẫn không hề xuất hiện nhưng anh đã phân phó quản gia Lưu sắp xếp cho cô một phòng trên khu nhà chính và căn phòng này nằm ngay bên cạnh phòng của anh. Lương Thủy Nhu cũng được cắt cử chăm sóc cho Lý Giai Kỳ lúc cô ở nhà.
Đối với Lý Giai Kỳ hiện giờ Trầm Thiên Phong chỉ dừng lại ở vị trí của một ông chủ không hơn không kém. Cô vẫn không thể quên đi hình ảnh thác loạn của anh và những cô gái kia, dù đó không liên quan gì đến cô nhưng quả thật nó đã khiến cô càng thêm sợ hãi đối với loại chuyện kia. Cách nhìn của cô về Trầm Thiên Phong đã không còn như trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.