Chương 183: Luôn đồng hành bên cạnh
Tiểu Haj
28/09/2023
Ngày đầu tiên sau sinh của Lý Giai Kỳ cũng xem như là thuận lợi, mới phẫu thuật xong nên vẫn nằm yên trên giường bệnh, mọi việc dù là nhỏ nhất đều có Trầm Thiên Phong bên cạnh hỗ trợ. Lý Giai Kỳ sinh vào buổi sáng và phải đến tận chiều hôm sau cô mới được tháo ống thông tiểu ra.
''Phu nhân có muốn ngồi dậy sau đó tập đi luôn không ạ?'' Bác sĩ sau khi rút ống thông tiểu quay lại hỏi Lý Giai Kỳ.
''Phiền bác sĩ gọi giúp tôi một y tá có chuyên môn.''
Bác sĩ gật đầu đáp ứng sau đó rời đi, trong phòng chỉ còn lại Lý Giai Kỳ và Trầm Thiên Phong.
''Bà xã, bắt buộc phải làm vậy sao? Tôi thấy em vẫn còn đau lắm, hay là cứ từ từ rồi ngồi dậy sau cũng được.'' Trầm Thiên Phong nhìn Lý Giai Kỳ, ánh mắt tràn ngập lo lắng và đau lòng.
Lý Giai Kỳ biết anh đang lo lắng cho mình nhưng đây không phải là chuyện muốn hay không mà là chuyện bắt buộc phải làm. Càng vận động sớm thì cơ thể càng nhanh hồi phục, lúc đầu đương nhiên sẽ rất đau nhưng về sau sẽ tốt hơn thôi.
''Vận động sớm giúp máu huyết lưu thông, giảm nguy cơ mắc cục máu đông, dịch trong cơ thể được ra ngoài, hỗ trợ chức năng ruột và giúp chữa lành cơ thể nhanh hơn cho nên đây là bắt buộc.''
''Vậy để tôi giúp em.''
Thấy Trầm Thiên Phong muốn giúp mình ngồi dậy thật, Lý Giai Kỳ vội vàng xua tay từ chối: ''Anh chưa từng làm nên không biết cách đâu, vẫn là chờ y tá có chuyên môn đi. Anh ở một bên quan sát rồi lần sau giúp em.''
Hai ngày nay mọi việc chăm sóc Lý Giai Kỳ đều một tay Trầm Thiên Phong đảm nhiệm từ ăn uống cho đến vệ sinh cơ thể. Anh nói rằng bản thân là chồng không thể sinh con thay cho vợ cho nên chỉ có thể giúp đỡ được mấy chuyện nhỏ này thôi. Nhìn thấy anh hai mắt thâm quầng vì thiếu ngủ, cơ thể mệt mỏi vì chăm sóc cho mình, Lý Giai Kỳ cũng thấy đau lòng, có mấy lần cô đề nghị cứ để y tá làm mấy chuyện đó nhưng anh không đồng ý, anh muốn tự tay mình làm cho cô.
Mấy phút sau có hai y tá đi vào, công việc của họ là làm mấy việc chăm sóc bệnh nhân sau sinh thế nhưng từ hôm qua đến giờ vị chủ tịch này giành hết phần việc của họ khiến bọn họ cảm thấy xấu hổ. Cũng may hôm nay cuối cùng cũng có việc cho hai người làm.
''Phu nhân muốn ngồi dậy luôn chứ ạ?''
''Phiền các cô giúp tôi một chút.''
Hai y tá đầu tiên để cho Lý Giai Kỳ nghiêng người sang một bên sau đó hỗ trợ giúp cô ngồi dậy. Tuy rằng hai y tá là người có chuyên môn thế nhưng cơ thể nằm hơn một ngày trời trên giường bệnh vẫn là có chút chậm chạp. Tuy rằng sau khi hết thuốc tê Lý Giai Kỳ vẫn cử động cơ thể nghiêng trái nghiêng phải nhưng ngồi dậy nó lại là một phạm trù khác. Dù hai y tá đã rất nhẹ nhàng cũng phối hợp rất tốt nhưng từ vết mổ vẫn truyền đến từng trận đau đớn. Vất vả một hồi thì Lý Giai Kỳ cũng có thể ngồi dậy được, hai y tá để cô ngồi sát mép giường lát nữa sẽ thuận tiện cho việc đứng lên tập đi.
''Tiên sinh có thể ngồi ở phía sau làm điểm tựa cho phu nhân ạ.''
Trầm Thiên Phong nãy giờ đứng bên cạnh quan sát từng động tác của hai y tá, vừa nghe thấy y tá nói vậy anh lập tức lên giường ngồi ở phía sau Lý Giai Kỳ để cô tựa lưng vào long mình.
''Đau lắm hả? Vất vả cho em rồi.''
Lý Giai Kỳ thật sự đau, đau đến nỗi chân tay run lên nhưng đây đều là việc bắt buộc phải trải qua, cô tựa lưng vào ngực Trầm Thiên Phong để ổn định lại hơi thở cũng như chuẩn bị sức lực cho bước tiếp theo.
''Đều là chuyện phải làm, không có gì vất vả cả.''
''Khoan hãy đứng dậy tập đi, nghỉ ngơi một chút đã.''
Lý Giai Kỳ biết sức chịu đựng của bản thân nên cũng không cậy mạnh đòi đứng dậy luôn.
''Tôi thấy hơi đói bụng, phiền cô mang cho tôi chút đồ ăn.''
Y tá nghe thấy Lý Giai Kỳ nói đói bụng vội vàng ra ngoài, một lát sau đã mang đến một phần ăn nhẹ cho cô.
''Phu nhân cứ từ từ ăn không cần vội, hôm nay chúng ta chỉ cần tập đi một lát thôi sau đó sẽ hút sữa.''
Mặc dù không thể cho con bú trực tiếp ngay sau khi sinh nhưng cứ đúng ba tiếng một lần y tá sẽ mang máy hút sữa đến để kích sữa giúp Lý Giai Kỳ. Hiện tại sau vài lần hút thì lượng sữa hút ra đã khá ổn, tuy rằng không quá nhiều nhưng đó là một dấu hiệu rất tốt.
Lý Giai Kỳ đã có thể ngôi dậy cho nên không muốn phiền người khác nữa, cô từ chối sự giúp đỡ của y tá cũng như Trầm Thiên Phong mà tự mình ăn phần ăn nhẹ. Trầm Thiên Phong vẫn vững chãi làm điểm tựa để cô tựa lưng vào.
Ăn xong, nghỉ ngơi một chút, Lý Giai Kỳ được hai y tá hỗ trợ bắt đầu tập đi. Cùng với mỗi bước chân là cơn đau kèm theo nhưng dần dần cũng khá hơn vì sau khi vận động thì cơ thể cũng thấy thư thái hơn, vết mổ cũng không còn đau như khi vừa bắt đầu cử động.
Trầm Thiên Phong nhìn thấy Lý Giai Kỳ lom khom tập đi mà lòng anh đau thắt lại, anh không nói ra miệng nhưng thực sự rất xót xa. Người con gái mà anh luôn yêu thương trân trọng, đâng ra cô phải được hưởng những điều tốt đẹp nhất vậy mà chỉ vì sự ích kỷ của anh hiện giờ phải trải qua hết đau đớn này đến đau đớn khác. Tất cả những người phụ nữ, những người mẹ nên là những người được tôn trọng nhất bởi vì để có thể sinh ra một đứa con thì không biết họ đã phải đánh đổi biết bao nhiêu thứ. Từ sức khoẻ, tinh thần và thậm chí là máu và nước mắt cho nên hơn bất cứ điều gì, mẹ là một thiên chức thiêng liêng và vĩ đại nhất.
Lý Giai Kỳ tập đi không lâu lắm, ban đầu còn là hai y tá dìu cô đi nhưng sau đó cô đã có thể tự mình đi. Sau khi tập đi được khoảng mười lăm phút thì y tá nói nên dừng lại, vận động là tốt nhưng không nên quá miễn cưỡng khi sức khoẻ chưa thật sự tốt.
''Chúng ta nên hút sữa rồi ạ, sắp đến giờ cho các em bé ăn rồi.''
Lý Giai Kỳ ngồi xuống ghế sô pha sau đó Trầm Thiên Phong lấy khăn lông ấm vệ sinh vùng ngực cho cô trước khi hút sữa để đảm bảo vệ sinh. Chế độ ăn uống nghỉ ngơi tốt lại hút sữa theo cữ đúng giờ nên mới ngày thứ hai sau sinh nhưng Lý Giai Kỳ đã hút được gần 100ml hai bên. So với mục tiêu thì còn khá xa nhưng kết quả như vậy vẫn là rất tốt, bốn cục bột nhỏ ăn không nhiều lắm nên lượng sữa mỗi lần hút ra coi như đủ cho các bé con ăn.
''Phu nhân có muốn đến thăm các em bé không ạ?''
''Tôi muốn đến nhìn chúng một lát.''
Y tá chuẩn bị xe lăn sau đó Lý Giai Kỳ được Trầm Thiên Phong nhẹ nhàng dìu đến ngồi xuống. Anh cũng đảm nhận nhiệm vụ đẩy xe còn y tá mang theo sữa vừa mới hút được.
Bốn cục bột nhỏ được nằm ở khu chăm sóc đặc biệt dành cho trẻ sơ sinh, bốn đứa trẻ nặng chưa đến 2kg, trên người gắn một số loại dây nối liền với các loại máy móc theo dõi. Vì sinh non nên các bé con được chăm sóc đặc biệt và người nhà chưa thể bế cũng như là tiếp xúc gần mà chỉ có thể nhìn thông qua cửa kính.
Y tá mang sữa vừa mới hút đưa cho bác sĩ chăm sóc, bác sĩ nhận lấy sau đó cho bốn cục bột nhỏ ăn sữa. Bốn bé con lượng ăn không nhiều nên chỉ một lát đã no, sau khi ăn no lại tiếp tục ngủ. Lý Giai Kỳ và Trầm Thiên Phong cứ ở bên ngoài nhìn ngắm các con qua cửa kính, nhìn sao cũng thấy không đủ, có lẽ đó chính là tình thân ruột thịt.
Lý Giai Kỳ ở tại bệnh viện đến ngày thứ bảy thì xuất viện, đúng ra thì ngày thứ năm sau sinh là đã có thể xuất viện nhưng Trầm Thiên Phong không yên tâm nên để cô ở lại thêm hi ngày. Bốn cục bột nhỏ vẫn tiếp tục ở lại bệnh viện, hàng ngày vẫn có y tá và bác sĩ ở Hải Thiên Đế Cung chăm sóc cho Lý Giai Kỳ đồng thời phụ trách việc đưa sữa từ Hải Thiên Đế Cung đến bệnh viện Hải Thiên cho bốn cục bột nhỏ. Ngô Việt Bân ở lại luôn bệnh viện để túc trực chăm sóc cho bốn cục bột nhỏ, Trầm Thiên Phong cũng sẽ đến thăm bọn trẻ mỗi ngày hai lần còn Lý Giai Kỳ thì hai ngày sẽ đến thăm bọn trẻ một lần.
Về cơ bản thì sức khỏe của Lý Giai Kỳ khá tốt, tốc độ hồi phục cơ thể sau sinh cũng rất ổn tuy nhiên vì mang đa thai cho nên vùng bụng vẫn còn khá lớn, da bụng bị chùng nhão không được đẹp mắt cho lắm. Đây là điều không thể tránh khỏi đối với mỗi người phụ nữ sau khi sinh con nhưng nhìn vào cái bụng to như đang mang bầu của mình, Lý Giai Kỳ không khỏi buồn rầu.
Trầm Thiên Phong đương nhiên cũng nhận ra những thay đổi của Lý Giai Kỳ, cô thường xuyên không để anh giúp mình tắm rửa cũng như thỉnh thoảng anh sẽ bắt gặp cô sờ sờ bụng mình rồi thở dài.
Về vấn đề này Giáo sư Robert đã nhắc đến với Trầm Thiên Phong trước khi Lý Giai Kỳ sinh cho nên anh cũng đã mời rất nhiều chuyên gia trong lĩnh vực chăm sóc cơ thể sản phụ sau sinh đến chỉ có điều Lý Giai Kỳ vừa mới sinh xong nên cần một khoảng thời gian nhất định mới bắt đầu thực hiện được. Điều mà Trầm Thiên Phong và các chuyên gia có thể làm bây giờ cho Lý Giai Kỳ là xây dựng một thực đơn tốt nhất cho sự hồi phục cơ thể cũng như đáp ứng được tiêu chí lành mạnh cho cơ thể. Thời gian nghỉ ngơi hợp lý, tinh thần được thoải mái và ban ngày thì cứ hai tiếng sẽ hút sữa một lần, ban đêm là bốn tiếng.
Mỗi lần Lý Giai Kỳ hút sữa cho bốn cục bột nhỏ, Trầm Thiên Phong đều sẽ ở bên cạnh hỗ trợ dù là ban ngày hay ban đêm. Mọi người trong Hải Thiên Đế Cung cũng chú ý đến việc giữ tâm trạng của Lý Giai Kỳ được thoải mái. Hàng ngày vẫn có chuyên gia đến massage bụng và chăm sóc vết mổ sau sinh cho Lý Giai Kỳ kết hợp với việc ăn uống, nghỉ ngơi hợp lý cuối cùng sau sinh một tháng phần bụng của Lý Giai Kỳ cũng nhỏ đi đáng kể.
Một tháng này Trầm Thiên Phong luôn đồng hành cùng Lý Giai Kỳ trong từng việc dù là nhỏ nhất. Bốn cục bột nhỏ vẫn chưa được xuất viện nhưng sức khoẻ đều rất tốt, tháng đầu tiên sau sinh bé nào cũng tăng cân rất lý tưởng thậm chí là có bé còn tăng được gấp đôi so với cân nặng lúc sinh.
Bốn cục bột nhỏ được đặt tên lần lượt là Gia Đan, Gia Nguyên, Gia Cường và cuối cùng là Gia Hoà. Bốn cái tên là Lý Giai Kỳ đặt, Trầm Thiên Phong thì hoàn toàn đồng ý, anh cũng phái người mau chóng về bán đảo Ả Rập làm khai sinh cho bốn cục bột nhỏ đồng thời đón bà Dima và Hamid đến thăm Lý Giai Kỳ và bọn trẻ.
''Phu nhân có muốn ngồi dậy sau đó tập đi luôn không ạ?'' Bác sĩ sau khi rút ống thông tiểu quay lại hỏi Lý Giai Kỳ.
''Phiền bác sĩ gọi giúp tôi một y tá có chuyên môn.''
Bác sĩ gật đầu đáp ứng sau đó rời đi, trong phòng chỉ còn lại Lý Giai Kỳ và Trầm Thiên Phong.
''Bà xã, bắt buộc phải làm vậy sao? Tôi thấy em vẫn còn đau lắm, hay là cứ từ từ rồi ngồi dậy sau cũng được.'' Trầm Thiên Phong nhìn Lý Giai Kỳ, ánh mắt tràn ngập lo lắng và đau lòng.
Lý Giai Kỳ biết anh đang lo lắng cho mình nhưng đây không phải là chuyện muốn hay không mà là chuyện bắt buộc phải làm. Càng vận động sớm thì cơ thể càng nhanh hồi phục, lúc đầu đương nhiên sẽ rất đau nhưng về sau sẽ tốt hơn thôi.
''Vận động sớm giúp máu huyết lưu thông, giảm nguy cơ mắc cục máu đông, dịch trong cơ thể được ra ngoài, hỗ trợ chức năng ruột và giúp chữa lành cơ thể nhanh hơn cho nên đây là bắt buộc.''
''Vậy để tôi giúp em.''
Thấy Trầm Thiên Phong muốn giúp mình ngồi dậy thật, Lý Giai Kỳ vội vàng xua tay từ chối: ''Anh chưa từng làm nên không biết cách đâu, vẫn là chờ y tá có chuyên môn đi. Anh ở một bên quan sát rồi lần sau giúp em.''
Hai ngày nay mọi việc chăm sóc Lý Giai Kỳ đều một tay Trầm Thiên Phong đảm nhiệm từ ăn uống cho đến vệ sinh cơ thể. Anh nói rằng bản thân là chồng không thể sinh con thay cho vợ cho nên chỉ có thể giúp đỡ được mấy chuyện nhỏ này thôi. Nhìn thấy anh hai mắt thâm quầng vì thiếu ngủ, cơ thể mệt mỏi vì chăm sóc cho mình, Lý Giai Kỳ cũng thấy đau lòng, có mấy lần cô đề nghị cứ để y tá làm mấy chuyện đó nhưng anh không đồng ý, anh muốn tự tay mình làm cho cô.
Mấy phút sau có hai y tá đi vào, công việc của họ là làm mấy việc chăm sóc bệnh nhân sau sinh thế nhưng từ hôm qua đến giờ vị chủ tịch này giành hết phần việc của họ khiến bọn họ cảm thấy xấu hổ. Cũng may hôm nay cuối cùng cũng có việc cho hai người làm.
''Phu nhân muốn ngồi dậy luôn chứ ạ?''
''Phiền các cô giúp tôi một chút.''
Hai y tá đầu tiên để cho Lý Giai Kỳ nghiêng người sang một bên sau đó hỗ trợ giúp cô ngồi dậy. Tuy rằng hai y tá là người có chuyên môn thế nhưng cơ thể nằm hơn một ngày trời trên giường bệnh vẫn là có chút chậm chạp. Tuy rằng sau khi hết thuốc tê Lý Giai Kỳ vẫn cử động cơ thể nghiêng trái nghiêng phải nhưng ngồi dậy nó lại là một phạm trù khác. Dù hai y tá đã rất nhẹ nhàng cũng phối hợp rất tốt nhưng từ vết mổ vẫn truyền đến từng trận đau đớn. Vất vả một hồi thì Lý Giai Kỳ cũng có thể ngồi dậy được, hai y tá để cô ngồi sát mép giường lát nữa sẽ thuận tiện cho việc đứng lên tập đi.
''Tiên sinh có thể ngồi ở phía sau làm điểm tựa cho phu nhân ạ.''
Trầm Thiên Phong nãy giờ đứng bên cạnh quan sát từng động tác của hai y tá, vừa nghe thấy y tá nói vậy anh lập tức lên giường ngồi ở phía sau Lý Giai Kỳ để cô tựa lưng vào long mình.
''Đau lắm hả? Vất vả cho em rồi.''
Lý Giai Kỳ thật sự đau, đau đến nỗi chân tay run lên nhưng đây đều là việc bắt buộc phải trải qua, cô tựa lưng vào ngực Trầm Thiên Phong để ổn định lại hơi thở cũng như chuẩn bị sức lực cho bước tiếp theo.
''Đều là chuyện phải làm, không có gì vất vả cả.''
''Khoan hãy đứng dậy tập đi, nghỉ ngơi một chút đã.''
Lý Giai Kỳ biết sức chịu đựng của bản thân nên cũng không cậy mạnh đòi đứng dậy luôn.
''Tôi thấy hơi đói bụng, phiền cô mang cho tôi chút đồ ăn.''
Y tá nghe thấy Lý Giai Kỳ nói đói bụng vội vàng ra ngoài, một lát sau đã mang đến một phần ăn nhẹ cho cô.
''Phu nhân cứ từ từ ăn không cần vội, hôm nay chúng ta chỉ cần tập đi một lát thôi sau đó sẽ hút sữa.''
Mặc dù không thể cho con bú trực tiếp ngay sau khi sinh nhưng cứ đúng ba tiếng một lần y tá sẽ mang máy hút sữa đến để kích sữa giúp Lý Giai Kỳ. Hiện tại sau vài lần hút thì lượng sữa hút ra đã khá ổn, tuy rằng không quá nhiều nhưng đó là một dấu hiệu rất tốt.
Lý Giai Kỳ đã có thể ngôi dậy cho nên không muốn phiền người khác nữa, cô từ chối sự giúp đỡ của y tá cũng như Trầm Thiên Phong mà tự mình ăn phần ăn nhẹ. Trầm Thiên Phong vẫn vững chãi làm điểm tựa để cô tựa lưng vào.
Ăn xong, nghỉ ngơi một chút, Lý Giai Kỳ được hai y tá hỗ trợ bắt đầu tập đi. Cùng với mỗi bước chân là cơn đau kèm theo nhưng dần dần cũng khá hơn vì sau khi vận động thì cơ thể cũng thấy thư thái hơn, vết mổ cũng không còn đau như khi vừa bắt đầu cử động.
Trầm Thiên Phong nhìn thấy Lý Giai Kỳ lom khom tập đi mà lòng anh đau thắt lại, anh không nói ra miệng nhưng thực sự rất xót xa. Người con gái mà anh luôn yêu thương trân trọng, đâng ra cô phải được hưởng những điều tốt đẹp nhất vậy mà chỉ vì sự ích kỷ của anh hiện giờ phải trải qua hết đau đớn này đến đau đớn khác. Tất cả những người phụ nữ, những người mẹ nên là những người được tôn trọng nhất bởi vì để có thể sinh ra một đứa con thì không biết họ đã phải đánh đổi biết bao nhiêu thứ. Từ sức khoẻ, tinh thần và thậm chí là máu và nước mắt cho nên hơn bất cứ điều gì, mẹ là một thiên chức thiêng liêng và vĩ đại nhất.
Lý Giai Kỳ tập đi không lâu lắm, ban đầu còn là hai y tá dìu cô đi nhưng sau đó cô đã có thể tự mình đi. Sau khi tập đi được khoảng mười lăm phút thì y tá nói nên dừng lại, vận động là tốt nhưng không nên quá miễn cưỡng khi sức khoẻ chưa thật sự tốt.
''Chúng ta nên hút sữa rồi ạ, sắp đến giờ cho các em bé ăn rồi.''
Lý Giai Kỳ ngồi xuống ghế sô pha sau đó Trầm Thiên Phong lấy khăn lông ấm vệ sinh vùng ngực cho cô trước khi hút sữa để đảm bảo vệ sinh. Chế độ ăn uống nghỉ ngơi tốt lại hút sữa theo cữ đúng giờ nên mới ngày thứ hai sau sinh nhưng Lý Giai Kỳ đã hút được gần 100ml hai bên. So với mục tiêu thì còn khá xa nhưng kết quả như vậy vẫn là rất tốt, bốn cục bột nhỏ ăn không nhiều lắm nên lượng sữa mỗi lần hút ra coi như đủ cho các bé con ăn.
''Phu nhân có muốn đến thăm các em bé không ạ?''
''Tôi muốn đến nhìn chúng một lát.''
Y tá chuẩn bị xe lăn sau đó Lý Giai Kỳ được Trầm Thiên Phong nhẹ nhàng dìu đến ngồi xuống. Anh cũng đảm nhận nhiệm vụ đẩy xe còn y tá mang theo sữa vừa mới hút được.
Bốn cục bột nhỏ được nằm ở khu chăm sóc đặc biệt dành cho trẻ sơ sinh, bốn đứa trẻ nặng chưa đến 2kg, trên người gắn một số loại dây nối liền với các loại máy móc theo dõi. Vì sinh non nên các bé con được chăm sóc đặc biệt và người nhà chưa thể bế cũng như là tiếp xúc gần mà chỉ có thể nhìn thông qua cửa kính.
Y tá mang sữa vừa mới hút đưa cho bác sĩ chăm sóc, bác sĩ nhận lấy sau đó cho bốn cục bột nhỏ ăn sữa. Bốn bé con lượng ăn không nhiều nên chỉ một lát đã no, sau khi ăn no lại tiếp tục ngủ. Lý Giai Kỳ và Trầm Thiên Phong cứ ở bên ngoài nhìn ngắm các con qua cửa kính, nhìn sao cũng thấy không đủ, có lẽ đó chính là tình thân ruột thịt.
Lý Giai Kỳ ở tại bệnh viện đến ngày thứ bảy thì xuất viện, đúng ra thì ngày thứ năm sau sinh là đã có thể xuất viện nhưng Trầm Thiên Phong không yên tâm nên để cô ở lại thêm hi ngày. Bốn cục bột nhỏ vẫn tiếp tục ở lại bệnh viện, hàng ngày vẫn có y tá và bác sĩ ở Hải Thiên Đế Cung chăm sóc cho Lý Giai Kỳ đồng thời phụ trách việc đưa sữa từ Hải Thiên Đế Cung đến bệnh viện Hải Thiên cho bốn cục bột nhỏ. Ngô Việt Bân ở lại luôn bệnh viện để túc trực chăm sóc cho bốn cục bột nhỏ, Trầm Thiên Phong cũng sẽ đến thăm bọn trẻ mỗi ngày hai lần còn Lý Giai Kỳ thì hai ngày sẽ đến thăm bọn trẻ một lần.
Về cơ bản thì sức khỏe của Lý Giai Kỳ khá tốt, tốc độ hồi phục cơ thể sau sinh cũng rất ổn tuy nhiên vì mang đa thai cho nên vùng bụng vẫn còn khá lớn, da bụng bị chùng nhão không được đẹp mắt cho lắm. Đây là điều không thể tránh khỏi đối với mỗi người phụ nữ sau khi sinh con nhưng nhìn vào cái bụng to như đang mang bầu của mình, Lý Giai Kỳ không khỏi buồn rầu.
Trầm Thiên Phong đương nhiên cũng nhận ra những thay đổi của Lý Giai Kỳ, cô thường xuyên không để anh giúp mình tắm rửa cũng như thỉnh thoảng anh sẽ bắt gặp cô sờ sờ bụng mình rồi thở dài.
Về vấn đề này Giáo sư Robert đã nhắc đến với Trầm Thiên Phong trước khi Lý Giai Kỳ sinh cho nên anh cũng đã mời rất nhiều chuyên gia trong lĩnh vực chăm sóc cơ thể sản phụ sau sinh đến chỉ có điều Lý Giai Kỳ vừa mới sinh xong nên cần một khoảng thời gian nhất định mới bắt đầu thực hiện được. Điều mà Trầm Thiên Phong và các chuyên gia có thể làm bây giờ cho Lý Giai Kỳ là xây dựng một thực đơn tốt nhất cho sự hồi phục cơ thể cũng như đáp ứng được tiêu chí lành mạnh cho cơ thể. Thời gian nghỉ ngơi hợp lý, tinh thần được thoải mái và ban ngày thì cứ hai tiếng sẽ hút sữa một lần, ban đêm là bốn tiếng.
Mỗi lần Lý Giai Kỳ hút sữa cho bốn cục bột nhỏ, Trầm Thiên Phong đều sẽ ở bên cạnh hỗ trợ dù là ban ngày hay ban đêm. Mọi người trong Hải Thiên Đế Cung cũng chú ý đến việc giữ tâm trạng của Lý Giai Kỳ được thoải mái. Hàng ngày vẫn có chuyên gia đến massage bụng và chăm sóc vết mổ sau sinh cho Lý Giai Kỳ kết hợp với việc ăn uống, nghỉ ngơi hợp lý cuối cùng sau sinh một tháng phần bụng của Lý Giai Kỳ cũng nhỏ đi đáng kể.
Một tháng này Trầm Thiên Phong luôn đồng hành cùng Lý Giai Kỳ trong từng việc dù là nhỏ nhất. Bốn cục bột nhỏ vẫn chưa được xuất viện nhưng sức khoẻ đều rất tốt, tháng đầu tiên sau sinh bé nào cũng tăng cân rất lý tưởng thậm chí là có bé còn tăng được gấp đôi so với cân nặng lúc sinh.
Bốn cục bột nhỏ được đặt tên lần lượt là Gia Đan, Gia Nguyên, Gia Cường và cuối cùng là Gia Hoà. Bốn cái tên là Lý Giai Kỳ đặt, Trầm Thiên Phong thì hoàn toàn đồng ý, anh cũng phái người mau chóng về bán đảo Ả Rập làm khai sinh cho bốn cục bột nhỏ đồng thời đón bà Dima và Hamid đến thăm Lý Giai Kỳ và bọn trẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.