Chương 45: Tiểu Tử, Cậu Quá Yếu
Diệp Sương
23/05/2022
Căn cứ dã ngoại bí mật.
Diệu Hàm và Vũ Đàm vội thay quân trang trên người, một đường thông suốt không trở ngại đi thẳng tới căn cứ trong lòng đất.
"Số một!"
Diệu Hàm và Vũ Đàm vừa đi vào phòng cơ mật, bên trong phòng cơ mật mấy người rối rít đứng dậy nhìn qua, hướng về phía Diệu Hàm chào theo kiểu binh lính.
"Ngồi đi!"
Cả người Diệu Hàm lạnh như băng gật đầu, ngồi xuống vị trí thủ lĩnh.
Trên người Diệu Hàm mặc quân trang bớt đi mấy phần ung dung của thương nhân, nhưng thêm mấy phần kiên cường và cương nghị lãnh khốc của quân nhân, Vũ Đàm trực tiếp ngồi vào bên tay trái Diệu Hàm, những nhân viên còn lại cũng theo thứ tự ngồi xuống.
"Số một, đây là tin tức mới nhất tổ tình báo gởi tới, phát hiện có dấu vết người thần bí đã xâm nhập hệ thống tín hiệu của căn cứ, chắc hẳn nhắm vào Dạ Sát mà tới!"
"Có thể tra được địa chỉ IP cụ thể người xâm nhập hay không?"
Diệu Hàm nhận lấy tài liệu đưa tới, tiện tay lật vài tờ liếc mấy cái, hỏi.
"Trước mắt còn chưa tra được, có điều mấy ngày trước phát hiện có không ít thân phận người thần bí bí mật lẻn vào nước Z, chắc là vì cứu Dạ Sát ra mà tới."
"Tình hình Dạ Sát bây giờ như thế nào?" Diệu Hàm nghe xong yên lặng hồi lâu hỏi.
"Yên tâm đi, tiểu tử kia ăn ngon ngủ ngon, tất cả đều tốt!" Người được cử đến trả lời
"Tiếp tục để cậu ta sống tốt, luôn tiện chú ý tỉ mỉ thân phận những người thần bí kia, nhất định phải quan sát kỹ!"
Cả người Diệu Hàm lạnh như băng ngồi ở chủ vị thủ lĩnh phát hiệu lệnh, khí phách vương giả cao quý lạnh lùng kia hiện ra không thể nghi ngờ.
"Rõ!"
"Không hay rồi, số một, người thần bí xâm nhập hệ thống tín hiệu căn cứ lần nữa, xin chỉ thị!" Giọng nói trưng cầu ý kiến lo lắng vang lên trong căn phòng cơ mật.
"Đưa qua đây!"
Diệu Hàm nhcôchóng ra lệnh, nhận lấy máy tính, không ngừng bắt đầu nhập vào một rồi lại một câu lệnh.
Quả nhiên phát hiện tường ngăn lửa ở căn cứ đang bị một thế lực thần bí lần lượt công kích, hơn nữa khí thế đối phương to lớn, tình thế mạnh, tiến công quả quyết ngay cả Diệu Hàm cũng có chút không đỡ được.
Diệu Hàm tự nhận ở phương diện máy tính tuyệt đối có thiên phú và thực lực mạnh, nhưng thực lực đối phương lại không thua kém mình chút nào, cái này không khỏi khiến cô khẽ cau mày.
Khớp xương ngón tay thon dài như bạch ngọc không ngừng gõ bàn phím, gương mặt lạnh như băng nghiêm túc kéo thật căng.
Con ngươi thâm thúy hung ác nhìn chằm chằm màn hình máy tính, tinh thần cao độ căng thẳng, dường như đang cùng đối thủ tiến hành một trận đánh giết máy tính.
Một rồi lại một câu lệnh thoáng được hiện từ trên màn hình máy tính, ngón tay đánh máy phát ra càng nhanh mạnh, chân mày Diệu Hàm cũng theo đó càng nhíu càng chặt.
Bên này Hân Nghiên cũng không khá hơn chút nào, con ngươi lạnh lùng nhìn chằm chằm màn hình máy tính, hơi cau mày, nhìn trên màn hình màu đen từng câu chỉ thị màu trắng thoáng hiện, sắc mặt càng rét lạnh.
Hệ thống ngăn tín hiệu này thật sự là khá tốt, phương thức biên dịch phức tạp như vậy thật đúng là làm nàng tán thưởng, chỉ có điều cho dù là như vậy cũng đừng hòng ngăn cản nàng tấn công.
Hân Nghiên nhếch khóe môi, lộ ra nụ cười tự tin, con ngươi lạnh lùng xoẹt qua một ánh sáng khác lạ, ngón tay động một cái, một lần nữa phát động công kích.
Đánh ra một hàng câu lệnh, toàn bộ giao diện hệ thống cũng theo đó thay đổi, theo công kích lần nữa của Hân Nghiên dường như khiến quân lính tan rã.
Máy tính ở một nơi khác, chân mày Diệu Hàm càng nhíu càng chặt, vốn còn tưởng rằng đối phương kinh hãi, nhưng không nghĩ tới đối phương lại cho nàng một chiêu này, phản biên dịch, quả thật là thủ đoạn hay.
Diệu Hàm không giận mà cười, đối thủ mạnh mẽ cũng khiến Diệu Hàm tỏa ra ý chí chiến thắng nhiệt huyết sôi trào, hai con ngươi hung ác bắn ra tán loạn.
"Tiểu tử, kỹ thuật không tệ, có điều muốn đánh chiếm nó cậu còn quá yếu!" Diệu Hàm đánh ra một hàng chữ, trong nháy mắt thông qua câu lệnh được truyền qua.
Hân Nghiên thấy trên màn hình truyền tới tin mật mã, không khỏi tức giận cười, lạnh lùng tùy tiện trả lời.
"Nhóc, cậu sẽ vì câu nói của mình này phải trả giá, tin tôi!"
Đôi mắt lạnh băng của Hân Nghiên khẽ quét qua, con ngươi lạnh lùng đều là tình thế bắt buộc, cực kỳ chắc chắn, gương mặt tinh tế xinh đẹp đầy vẻ tự tin ngông cuồng.
Một khắc sau, cả căn phòng cơ mật dưới đất cũng truyền tới tiếng sáo báo động rung trời "Tích tắc tích tắc".
"Đã xảy ra chuyện gì, tất cả thành viên khẩn cấp phòng bị, mau, nhanh lên!" Đột nhiên kéo còi báo động, toàn bộ cắn cứ trong lòng đất lập tức sôi sục.
Sau đó, theo tiếng vang báo động, tất cả màn hình máy tính của căn cứ trong lòng đất cũng ngay lúc đó đều cùng đen thui, trên màn hình màu đen lớn như vậy chậm rãi hiện ra một hàng chữ màu trắng.
"Tôi nói rồi cậu sẽ vì câu nói của mình phải trả giá, tiểu tử, cậu quá yếu!"
Lời nói ngông cuồng cuối cùng còn giơ ngón tay giữa, điệu bộ tuyệt đối ngang ngược ngạo mạn, gương mặt Diệu Hàm nhìn rất âm u khó coi.
"Phụt..."
Vũ Đàm ở bên cạnh thấy máy tính hiện ra dòng chữ màu trắng chợt cười ra tiếng, nhếch mép.
Diệu Hàm là ai, vị thần thống trị toàn bộ kinh đô, vị vương giả thật sự tồn tại ở trên cao, đoán chừng từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng chịu thua thiệt.
Nhưng không nghĩ tới hôm nay lại thất bại, còn bị đối phương mắng "Tiểu tử, cậu quá yếu", lời này thật là không khỏi quá ngang ngược, chả trách sắc mặt Diệu Hàm khó coi như vậy.
Nhưng chỉ là duy trì một cái chớp mắt, trong nháy mắt Diệu Hàm ra chỉ thị, nhanh chóng ra lệnh.
"Tiểu đội một nhanh tu sửa hệ thống báo động, bộ tình báo nhanh tra tìm địa chỉ IP của đối phương, mở rộng phạm vi lớn lục soát.
Tiểu đội hai trông coi kỹ Dạ Sát, đối phương nếu phá giải hệ thống ngăn tín hiệu thì nhất định sẽ tra được chỗ của Dạ Sát, cho nên nhất định coi chừng!"
"Số một, căn cứ trong lòng đất quá bí mật, hơn nữa cơ quan cạm bẫy rất nhiều, đối phương chưa chắc tìm được."
"Mọi ngươi quá khinh thường người của Đế quốc Ám Dạ, theo tôi biết, mạng lưới của Đế quốc Ám Dạ đều là nhân vật xếp thứ nhất toàn cầu trên các bảng danh sách.
Có thể tiến vào Đế quốc Ám Dạ, dường như đều có thực lực không thể khinh thường, giống như Dạ Sát, vị trí thứ nhất trong danh sách tử thần không phải ai cũng có thể làm, nhưng nếu không phải Dạ Sát trọng thương, chúng ta chưa chắc có thể bắt được!"
Diệu Hàm phân tích nói, sắc mặt trầm ổn tỉnh táo lại lạnh lùng.
"Có điều số một, Đế quốc Ám Dạ quản lí hơn chín mươi phần trăm thị trường súng ống đạn dược trên toàn cầu và một phần tư thị trường chứng khoán, cậu nhất định phải luôn bí mật tạm giam giữ Dạ Sát.
Lỡ như Đế quốc Ám Dạ thật sự làm khó dễ, vật liệu tiếp tế làm thế nào, hơn nữa tôi nghe nói vị "Công tử" này của Đế quốc Ám Dạ rất khó đối phó."
"Lần trước Đế quốc Ám Dạ lại đem bán súng ống đạn dược của chúng ta cho nước khác, giam giữ Dạ Sát chỉ khiến vị "Công tử" Ám Dạ cho tôi một giải thích hợp lý.
Nhưng bây giờ ngược lại tôi thật sự muốn biết một chút về "Công tử" Ám Dạ có phải là thật sự lợi hại như trong lời đồn hay không!"
Trên gương mặt lạnh lùng của Diệu Hàm lộ ra một nụ cười thâm sâu, môi mỏng hơi nhếch lên, nhanh chóng bố trí chiến tuyến, chờ đợi "khách" đến, bởi vì cô biết, bọn họ nhất định sẽ tới.
"Số một, cậu chắc chắn tối nay bọn họ sẽ đến?" Vũ Đàm cau mày có vẻ hơi nghi ngờ dò hỏi.
"Nhất định sẽ, nếu đối phương phá giải hệ thống ngăn tín hiệu, vậy thì bọn họ đương nhiên cũng tra được địa điểm nơi ở của Dạ Sát.
Muốn cứu Dạ Sát ra, bọn họ nhất định sẽ tới, nhanh chóng bố trí đi, lần này tôi ngược lại muốn nói chuyện đàng hoàng với vị "Công tử" Ám Dạ này!"
Diệu Hàm và Vũ Đàm vội thay quân trang trên người, một đường thông suốt không trở ngại đi thẳng tới căn cứ trong lòng đất.
"Số một!"
Diệu Hàm và Vũ Đàm vừa đi vào phòng cơ mật, bên trong phòng cơ mật mấy người rối rít đứng dậy nhìn qua, hướng về phía Diệu Hàm chào theo kiểu binh lính.
"Ngồi đi!"
Cả người Diệu Hàm lạnh như băng gật đầu, ngồi xuống vị trí thủ lĩnh.
Trên người Diệu Hàm mặc quân trang bớt đi mấy phần ung dung của thương nhân, nhưng thêm mấy phần kiên cường và cương nghị lãnh khốc của quân nhân, Vũ Đàm trực tiếp ngồi vào bên tay trái Diệu Hàm, những nhân viên còn lại cũng theo thứ tự ngồi xuống.
"Số một, đây là tin tức mới nhất tổ tình báo gởi tới, phát hiện có dấu vết người thần bí đã xâm nhập hệ thống tín hiệu của căn cứ, chắc hẳn nhắm vào Dạ Sát mà tới!"
"Có thể tra được địa chỉ IP cụ thể người xâm nhập hay không?"
Diệu Hàm nhận lấy tài liệu đưa tới, tiện tay lật vài tờ liếc mấy cái, hỏi.
"Trước mắt còn chưa tra được, có điều mấy ngày trước phát hiện có không ít thân phận người thần bí bí mật lẻn vào nước Z, chắc là vì cứu Dạ Sát ra mà tới."
"Tình hình Dạ Sát bây giờ như thế nào?" Diệu Hàm nghe xong yên lặng hồi lâu hỏi.
"Yên tâm đi, tiểu tử kia ăn ngon ngủ ngon, tất cả đều tốt!" Người được cử đến trả lời
"Tiếp tục để cậu ta sống tốt, luôn tiện chú ý tỉ mỉ thân phận những người thần bí kia, nhất định phải quan sát kỹ!"
Cả người Diệu Hàm lạnh như băng ngồi ở chủ vị thủ lĩnh phát hiệu lệnh, khí phách vương giả cao quý lạnh lùng kia hiện ra không thể nghi ngờ.
"Rõ!"
"Không hay rồi, số một, người thần bí xâm nhập hệ thống tín hiệu căn cứ lần nữa, xin chỉ thị!" Giọng nói trưng cầu ý kiến lo lắng vang lên trong căn phòng cơ mật.
"Đưa qua đây!"
Diệu Hàm nhcôchóng ra lệnh, nhận lấy máy tính, không ngừng bắt đầu nhập vào một rồi lại một câu lệnh.
Quả nhiên phát hiện tường ngăn lửa ở căn cứ đang bị một thế lực thần bí lần lượt công kích, hơn nữa khí thế đối phương to lớn, tình thế mạnh, tiến công quả quyết ngay cả Diệu Hàm cũng có chút không đỡ được.
Diệu Hàm tự nhận ở phương diện máy tính tuyệt đối có thiên phú và thực lực mạnh, nhưng thực lực đối phương lại không thua kém mình chút nào, cái này không khỏi khiến cô khẽ cau mày.
Khớp xương ngón tay thon dài như bạch ngọc không ngừng gõ bàn phím, gương mặt lạnh như băng nghiêm túc kéo thật căng.
Con ngươi thâm thúy hung ác nhìn chằm chằm màn hình máy tính, tinh thần cao độ căng thẳng, dường như đang cùng đối thủ tiến hành một trận đánh giết máy tính.
Một rồi lại một câu lệnh thoáng được hiện từ trên màn hình máy tính, ngón tay đánh máy phát ra càng nhanh mạnh, chân mày Diệu Hàm cũng theo đó càng nhíu càng chặt.
Bên này Hân Nghiên cũng không khá hơn chút nào, con ngươi lạnh lùng nhìn chằm chằm màn hình máy tính, hơi cau mày, nhìn trên màn hình màu đen từng câu chỉ thị màu trắng thoáng hiện, sắc mặt càng rét lạnh.
Hệ thống ngăn tín hiệu này thật sự là khá tốt, phương thức biên dịch phức tạp như vậy thật đúng là làm nàng tán thưởng, chỉ có điều cho dù là như vậy cũng đừng hòng ngăn cản nàng tấn công.
Hân Nghiên nhếch khóe môi, lộ ra nụ cười tự tin, con ngươi lạnh lùng xoẹt qua một ánh sáng khác lạ, ngón tay động một cái, một lần nữa phát động công kích.
Đánh ra một hàng câu lệnh, toàn bộ giao diện hệ thống cũng theo đó thay đổi, theo công kích lần nữa của Hân Nghiên dường như khiến quân lính tan rã.
Máy tính ở một nơi khác, chân mày Diệu Hàm càng nhíu càng chặt, vốn còn tưởng rằng đối phương kinh hãi, nhưng không nghĩ tới đối phương lại cho nàng một chiêu này, phản biên dịch, quả thật là thủ đoạn hay.
Diệu Hàm không giận mà cười, đối thủ mạnh mẽ cũng khiến Diệu Hàm tỏa ra ý chí chiến thắng nhiệt huyết sôi trào, hai con ngươi hung ác bắn ra tán loạn.
"Tiểu tử, kỹ thuật không tệ, có điều muốn đánh chiếm nó cậu còn quá yếu!" Diệu Hàm đánh ra một hàng chữ, trong nháy mắt thông qua câu lệnh được truyền qua.
Hân Nghiên thấy trên màn hình truyền tới tin mật mã, không khỏi tức giận cười, lạnh lùng tùy tiện trả lời.
"Nhóc, cậu sẽ vì câu nói của mình này phải trả giá, tin tôi!"
Đôi mắt lạnh băng của Hân Nghiên khẽ quét qua, con ngươi lạnh lùng đều là tình thế bắt buộc, cực kỳ chắc chắn, gương mặt tinh tế xinh đẹp đầy vẻ tự tin ngông cuồng.
Một khắc sau, cả căn phòng cơ mật dưới đất cũng truyền tới tiếng sáo báo động rung trời "Tích tắc tích tắc".
"Đã xảy ra chuyện gì, tất cả thành viên khẩn cấp phòng bị, mau, nhanh lên!" Đột nhiên kéo còi báo động, toàn bộ cắn cứ trong lòng đất lập tức sôi sục.
Sau đó, theo tiếng vang báo động, tất cả màn hình máy tính của căn cứ trong lòng đất cũng ngay lúc đó đều cùng đen thui, trên màn hình màu đen lớn như vậy chậm rãi hiện ra một hàng chữ màu trắng.
"Tôi nói rồi cậu sẽ vì câu nói của mình phải trả giá, tiểu tử, cậu quá yếu!"
Lời nói ngông cuồng cuối cùng còn giơ ngón tay giữa, điệu bộ tuyệt đối ngang ngược ngạo mạn, gương mặt Diệu Hàm nhìn rất âm u khó coi.
"Phụt..."
Vũ Đàm ở bên cạnh thấy máy tính hiện ra dòng chữ màu trắng chợt cười ra tiếng, nhếch mép.
Diệu Hàm là ai, vị thần thống trị toàn bộ kinh đô, vị vương giả thật sự tồn tại ở trên cao, đoán chừng từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng chịu thua thiệt.
Nhưng không nghĩ tới hôm nay lại thất bại, còn bị đối phương mắng "Tiểu tử, cậu quá yếu", lời này thật là không khỏi quá ngang ngược, chả trách sắc mặt Diệu Hàm khó coi như vậy.
Nhưng chỉ là duy trì một cái chớp mắt, trong nháy mắt Diệu Hàm ra chỉ thị, nhanh chóng ra lệnh.
"Tiểu đội một nhanh tu sửa hệ thống báo động, bộ tình báo nhanh tra tìm địa chỉ IP của đối phương, mở rộng phạm vi lớn lục soát.
Tiểu đội hai trông coi kỹ Dạ Sát, đối phương nếu phá giải hệ thống ngăn tín hiệu thì nhất định sẽ tra được chỗ của Dạ Sát, cho nên nhất định coi chừng!"
"Số một, căn cứ trong lòng đất quá bí mật, hơn nữa cơ quan cạm bẫy rất nhiều, đối phương chưa chắc tìm được."
"Mọi ngươi quá khinh thường người của Đế quốc Ám Dạ, theo tôi biết, mạng lưới của Đế quốc Ám Dạ đều là nhân vật xếp thứ nhất toàn cầu trên các bảng danh sách.
Có thể tiến vào Đế quốc Ám Dạ, dường như đều có thực lực không thể khinh thường, giống như Dạ Sát, vị trí thứ nhất trong danh sách tử thần không phải ai cũng có thể làm, nhưng nếu không phải Dạ Sát trọng thương, chúng ta chưa chắc có thể bắt được!"
Diệu Hàm phân tích nói, sắc mặt trầm ổn tỉnh táo lại lạnh lùng.
"Có điều số một, Đế quốc Ám Dạ quản lí hơn chín mươi phần trăm thị trường súng ống đạn dược trên toàn cầu và một phần tư thị trường chứng khoán, cậu nhất định phải luôn bí mật tạm giam giữ Dạ Sát.
Lỡ như Đế quốc Ám Dạ thật sự làm khó dễ, vật liệu tiếp tế làm thế nào, hơn nữa tôi nghe nói vị "Công tử" này của Đế quốc Ám Dạ rất khó đối phó."
"Lần trước Đế quốc Ám Dạ lại đem bán súng ống đạn dược của chúng ta cho nước khác, giam giữ Dạ Sát chỉ khiến vị "Công tử" Ám Dạ cho tôi một giải thích hợp lý.
Nhưng bây giờ ngược lại tôi thật sự muốn biết một chút về "Công tử" Ám Dạ có phải là thật sự lợi hại như trong lời đồn hay không!"
Trên gương mặt lạnh lùng của Diệu Hàm lộ ra một nụ cười thâm sâu, môi mỏng hơi nhếch lên, nhanh chóng bố trí chiến tuyến, chờ đợi "khách" đến, bởi vì cô biết, bọn họ nhất định sẽ tới.
"Số một, cậu chắc chắn tối nay bọn họ sẽ đến?" Vũ Đàm cau mày có vẻ hơi nghi ngờ dò hỏi.
"Nhất định sẽ, nếu đối phương phá giải hệ thống ngăn tín hiệu, vậy thì bọn họ đương nhiên cũng tra được địa điểm nơi ở của Dạ Sát.
Muốn cứu Dạ Sát ra, bọn họ nhất định sẽ tới, nhanh chóng bố trí đi, lần này tôi ngược lại muốn nói chuyện đàng hoàng với vị "Công tử" Ám Dạ này!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.