Chương 3
Quỳnh Trang
05/08/2018
" Ông xã, em chỉ muốn mang chút đồ ăn chưa cho anh thôi.. Em không hề làm bẩn.. Hức "
Hàn Nhi rúc vào lồng ngực Vũ Lâm khóc lớn lên, hai tay cứ bủn rủn run lên. Càng nhìn cô, anh thấy đau đớn đến ngột thở, trước giờ chỉ nhìn thấy cô nàng động hay nói, rất ít khóc. Viên ngọc hôm nay lấm phải đống bùn lầy này, anh đúng là quá sơ xuất.
Vũ Lâm khẽ xoa đầu an ủi Hàn Nhi, ánh mắt nhanh chóng tăng phần phẫn nộ nhìn người phụ nữ phía trước.
" Cô khóc cái gì chứ? Giám đốc cô ta làm bẩn váy em rồi. Sao chụp hình đây " Ả cũng không chút phản ứng lạ so với trước, còn chỉ tay vào vết ố trên váy phàn nàn.
" Mạc Liên, cô xưng hô với vợ tôi hỗn xược như vậy sao? Cô ta? Cô đủ tư cách "
Hàn Nhi như bị xúc phạm đau đớn, đã làm dâu Vũ Gia được 1 năm mà bị coi như người đưa hàng. Còn cho rằng cô sai nữa, đáng ghét con mụ đáng ghét. Là nhân viên mà xưng hô " em " với chồng bà, mày được lắm..
" Em không có, không có.. Là cô ta đụng em không xin lỗi. Trà em mua cho anh bị cô ta giẫm nát rồi.. Hàn Nhi chỉ muốn khoe anh mới lãnh lương thôi.. Em không có mà... Hức.. Không có "
Hàn Nhi khóc lớn hơn, áp mà vào lồng ngực Vũ Lâm cố nghĩ chuyện gì buồn nhất để khóc, rồii nước mắt thấm vào áo anh. Câu chuyện hôm nay sẽ trở thành một tuyệt phẩm độc quyền của Hàn Nhi.
" Em đúng, giờ xử cô ta sao? " Anh dịu dàng dỗ dàng cô, nhưng khi đó lại cảm nhận nước mắt cô thấm qua áo mình nhiều hơn.
" Giám đốc.. Em xin lỗi.. " Mạc Liên cúi người xin lỗi, nhưng đối tượng xin lỗi là Vũ Lâm.
Hàn Nhi quay mặt ra nhìn cô ta một lúc, cô ta vẫn cúi người khiến cho đồi núi như thoắt ẩn thoắt hiện trước mắt người nhìn.
" Hức.. Hức "
Cô quay mặt vào, dùng tay rụi mắt đỏ ửng lên. Hai má cũng tự mình bẹo đỏ, cô ta sao có thể mặt dày quyến rũ chồng cô như vật chứ? Bà cho mày biết mĩ nhân của phụ nữ có chồng nhé..
" Quỳ xuống xin lỗi cô ấy rồi thu dọn đồ đạc cút khỏi đây "
Câu nói đầy phẫn nộ của Vũ Lâm khiến Mạc Liên giật mình, nhưng cô ta không thể hạ mình trước tòan thể nhân viên như vậy.
" Mau " Một từ phát ra..
Mạc Liên vẫn im lặng, cô ta đứng dậy gọi điện cho công ty quản lí mình..
" Anh à, bên Vũ Thị hủy muốn đuổi em.. Hủy hợp đồng "
Hàn Nhi nghe xong khẽ co người lại, cả người cô như run lên vì vui sướng.. Ả là người mẫu hạng B đòi chống lại chồng cô, nực cười.. Gia thế nhà chồng cô trải đường còn không hết, thế lực rộng toàn Châu Á.. Cô ta thật ngu ngốc, với vào nghề được mặt đẹp, ngực lớn, mông cong thì chọn người mà chơi chứ.. Em tới số rồi..
Vũ Lâm chỉ nở một nụ cười lạnh rồi bế Hàn Nhi đứng dậy từng bước qua Mạc Liên.. Qua người ả được vài giây thì khựng lại một chút..
" Vũ Gia đợi cô.. "
Anh để lại một lời nhắn sau đó mấy tên vệ sĩ đã vây kín mang ả ta đi..
" Ông xã, anh hết tiền rồi sao? Cô ta định gọi người kìa " Hàn Nhi vờ sợ hãi..
" Đủ tắm cho vợ mỗi ngày "
" Hỏng hết bữa trưa rồi.. "
" Không sao, em đau lắm hả? "
" Đau lắm, đỏ hết mặt này.. Em chả làm gì ả cả.. "
" Sao em không phản kháng.. "
" Thì người ta nói vợ anh là nhân viên giao hàng.. Em nào dám, cô ta đánh em đến mức có phản kháng được đâu.. Anh thấy đó.. Hức.. Mất mặt anh rồi "
" Vậy em muốn ông xã xử sao? "
" Ông xã, hai ly trà gần 150 nghìn, hộp cơm em tự làm.. Anh đòi tiền đi "
" Em có thể mê tiền đến vậy sao? Bảo bối thật mất mặt vì em thôi "
" Anh ơi, em đau.. Ả giật tóc em đau lắm "
" Để vào phòng anh nặn đầu cho.. "
" Em thấy tóc cô ta dài, đen mượt hơn em.. Anh... "
" Em muốn xử sao nói lẹ đi " Anh khẽ lườm cô một cái, nhìn mặt cô gian gian và anh chỉ muốn nựng má thêm thôi..
" Cắt hết, cắt hết.. Cắt để rửa nỗi nhục cho vợ anh đi.. Ông xã "
Hàn Nhi vừa tỏ vẻ đau vừa tỏ vẻ độc ác, tay vỗ vào lồng ngực anh liên tiếp..
" Bà xã, sao em ác vậy? " Anh cau mày tỏ thái độ không hài lòng..
" Anh có tình cảm với ả ta đúng không? " Cô như điên lên, nhưng rất bình tĩnh.. Nước mắt cố nặn ra tỏ vẻ đáng thương.
" Thì anh cũng định hủy dung nhan thôi.. Không lẽ nhẹ quá.. "
" Anh thật tốt bụng.. "
Hàn Nhi cười trong buồn ngoài, lòng lại nuối tiếc số tiền mới kiếm được.. Lòng cứ nhói lên, quả nhiên tiền kiếm ra mắt mát như vậy chỉ muốn lao lên đập chết cô ta..
Vũ Lâm không nói gì sau đó, vào đến phòng làm việc anh chỉ chăm chú nặn đầu cho cô vợ.. Chưa ăn gì mà cô vẫn ngủ ngon như vậy.. Đúng là bị đáng chết vẫn nằm ngủ như lợn vậy chỉ có thể là vợ anh..
" Ông xã, xoa lưng cho em" Cô miên man ngủ gọi tên anh..
" Anh không dám chắc không làm thịt em đâu vợ.. Đừng câu dẫn anh "
" Ông xã.. Mau lên.. Em đau.. "
" Rồi.. Rồi.. "
Vũ Lâm vừa lùa tay vào trong áo Hàn Nhi, cơ thể cô đã nóng ran lên. Một phần cũng thoải mái khác lạ, cô nhận ra cái gì đó thiếu..
" Tên khốn, em nói xoa lưng chứ không phải cởi Bra "
" Bà xã, anh tự chui vào hang đó chứ "
Vũ Lâm nở nụ cười đùa cợt, đưa tay lên bẹo má cô. Hàn Nhi rất bình thường để anh bẹo đến mấy cái không nói gì..
" Bà xã, em khỏi đau rồi à? "
" Hức đau lắm đó.. Anh nghĩ da mặt em dày thế à? "
Hàn Nhi rúc vào lồng ngực Vũ Lâm khóc lớn lên, hai tay cứ bủn rủn run lên. Càng nhìn cô, anh thấy đau đớn đến ngột thở, trước giờ chỉ nhìn thấy cô nàng động hay nói, rất ít khóc. Viên ngọc hôm nay lấm phải đống bùn lầy này, anh đúng là quá sơ xuất.
Vũ Lâm khẽ xoa đầu an ủi Hàn Nhi, ánh mắt nhanh chóng tăng phần phẫn nộ nhìn người phụ nữ phía trước.
" Cô khóc cái gì chứ? Giám đốc cô ta làm bẩn váy em rồi. Sao chụp hình đây " Ả cũng không chút phản ứng lạ so với trước, còn chỉ tay vào vết ố trên váy phàn nàn.
" Mạc Liên, cô xưng hô với vợ tôi hỗn xược như vậy sao? Cô ta? Cô đủ tư cách "
Hàn Nhi như bị xúc phạm đau đớn, đã làm dâu Vũ Gia được 1 năm mà bị coi như người đưa hàng. Còn cho rằng cô sai nữa, đáng ghét con mụ đáng ghét. Là nhân viên mà xưng hô " em " với chồng bà, mày được lắm..
" Em không có, không có.. Là cô ta đụng em không xin lỗi. Trà em mua cho anh bị cô ta giẫm nát rồi.. Hàn Nhi chỉ muốn khoe anh mới lãnh lương thôi.. Em không có mà... Hức.. Không có "
Hàn Nhi khóc lớn hơn, áp mà vào lồng ngực Vũ Lâm cố nghĩ chuyện gì buồn nhất để khóc, rồii nước mắt thấm vào áo anh. Câu chuyện hôm nay sẽ trở thành một tuyệt phẩm độc quyền của Hàn Nhi.
" Em đúng, giờ xử cô ta sao? " Anh dịu dàng dỗ dàng cô, nhưng khi đó lại cảm nhận nước mắt cô thấm qua áo mình nhiều hơn.
" Giám đốc.. Em xin lỗi.. " Mạc Liên cúi người xin lỗi, nhưng đối tượng xin lỗi là Vũ Lâm.
Hàn Nhi quay mặt ra nhìn cô ta một lúc, cô ta vẫn cúi người khiến cho đồi núi như thoắt ẩn thoắt hiện trước mắt người nhìn.
" Hức.. Hức "
Cô quay mặt vào, dùng tay rụi mắt đỏ ửng lên. Hai má cũng tự mình bẹo đỏ, cô ta sao có thể mặt dày quyến rũ chồng cô như vật chứ? Bà cho mày biết mĩ nhân của phụ nữ có chồng nhé..
" Quỳ xuống xin lỗi cô ấy rồi thu dọn đồ đạc cút khỏi đây "
Câu nói đầy phẫn nộ của Vũ Lâm khiến Mạc Liên giật mình, nhưng cô ta không thể hạ mình trước tòan thể nhân viên như vậy.
" Mau " Một từ phát ra..
Mạc Liên vẫn im lặng, cô ta đứng dậy gọi điện cho công ty quản lí mình..
" Anh à, bên Vũ Thị hủy muốn đuổi em.. Hủy hợp đồng "
Hàn Nhi nghe xong khẽ co người lại, cả người cô như run lên vì vui sướng.. Ả là người mẫu hạng B đòi chống lại chồng cô, nực cười.. Gia thế nhà chồng cô trải đường còn không hết, thế lực rộng toàn Châu Á.. Cô ta thật ngu ngốc, với vào nghề được mặt đẹp, ngực lớn, mông cong thì chọn người mà chơi chứ.. Em tới số rồi..
Vũ Lâm chỉ nở một nụ cười lạnh rồi bế Hàn Nhi đứng dậy từng bước qua Mạc Liên.. Qua người ả được vài giây thì khựng lại một chút..
" Vũ Gia đợi cô.. "
Anh để lại một lời nhắn sau đó mấy tên vệ sĩ đã vây kín mang ả ta đi..
" Ông xã, anh hết tiền rồi sao? Cô ta định gọi người kìa " Hàn Nhi vờ sợ hãi..
" Đủ tắm cho vợ mỗi ngày "
" Hỏng hết bữa trưa rồi.. "
" Không sao, em đau lắm hả? "
" Đau lắm, đỏ hết mặt này.. Em chả làm gì ả cả.. "
" Sao em không phản kháng.. "
" Thì người ta nói vợ anh là nhân viên giao hàng.. Em nào dám, cô ta đánh em đến mức có phản kháng được đâu.. Anh thấy đó.. Hức.. Mất mặt anh rồi "
" Vậy em muốn ông xã xử sao? "
" Ông xã, hai ly trà gần 150 nghìn, hộp cơm em tự làm.. Anh đòi tiền đi "
" Em có thể mê tiền đến vậy sao? Bảo bối thật mất mặt vì em thôi "
" Anh ơi, em đau.. Ả giật tóc em đau lắm "
" Để vào phòng anh nặn đầu cho.. "
" Em thấy tóc cô ta dài, đen mượt hơn em.. Anh... "
" Em muốn xử sao nói lẹ đi " Anh khẽ lườm cô một cái, nhìn mặt cô gian gian và anh chỉ muốn nựng má thêm thôi..
" Cắt hết, cắt hết.. Cắt để rửa nỗi nhục cho vợ anh đi.. Ông xã "
Hàn Nhi vừa tỏ vẻ đau vừa tỏ vẻ độc ác, tay vỗ vào lồng ngực anh liên tiếp..
" Bà xã, sao em ác vậy? " Anh cau mày tỏ thái độ không hài lòng..
" Anh có tình cảm với ả ta đúng không? " Cô như điên lên, nhưng rất bình tĩnh.. Nước mắt cố nặn ra tỏ vẻ đáng thương.
" Thì anh cũng định hủy dung nhan thôi.. Không lẽ nhẹ quá.. "
" Anh thật tốt bụng.. "
Hàn Nhi cười trong buồn ngoài, lòng lại nuối tiếc số tiền mới kiếm được.. Lòng cứ nhói lên, quả nhiên tiền kiếm ra mắt mát như vậy chỉ muốn lao lên đập chết cô ta..
Vũ Lâm không nói gì sau đó, vào đến phòng làm việc anh chỉ chăm chú nặn đầu cho cô vợ.. Chưa ăn gì mà cô vẫn ngủ ngon như vậy.. Đúng là bị đáng chết vẫn nằm ngủ như lợn vậy chỉ có thể là vợ anh..
" Ông xã, xoa lưng cho em" Cô miên man ngủ gọi tên anh..
" Anh không dám chắc không làm thịt em đâu vợ.. Đừng câu dẫn anh "
" Ông xã.. Mau lên.. Em đau.. "
" Rồi.. Rồi.. "
Vũ Lâm vừa lùa tay vào trong áo Hàn Nhi, cơ thể cô đã nóng ran lên. Một phần cũng thoải mái khác lạ, cô nhận ra cái gì đó thiếu..
" Tên khốn, em nói xoa lưng chứ không phải cởi Bra "
" Bà xã, anh tự chui vào hang đó chứ "
Vũ Lâm nở nụ cười đùa cợt, đưa tay lên bẹo má cô. Hàn Nhi rất bình thường để anh bẹo đến mấy cái không nói gì..
" Bà xã, em khỏi đau rồi à? "
" Hức đau lắm đó.. Anh nghĩ da mặt em dày thế à? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.