Bà Xã Muốn Trốn Tôi Sao? Mơ Đi!
Chương 36
Pơry Susu
18/08/2016
Vài ngày sau , quá trình kiểm tra của Khắc Hàn cũng gần hoàn tấc . Tôi mỉm cười mang đồ ăn vào phòng cho anh :- Anh sao rồi ? Minh Hàn , con tới đây sao ?
- Dạ , con tan trường rồi tới thăm ông ta ! - Minh Hàn ngồi dựa vào ghế
- Thế hai cha con ăn gì chưa ? - tôi đặt đồ ăn ra
- Chưa , đợi em đấy ! - Khắc Hàn mỉm cười
- Hai người ăn đi , em đi tới chỗ khám của anh ba để xem tình trạng của anh ! - tôi mỉm cười nhẹ
Khắc Hàn gật đầu rồi bày đồ ăn ra cùng Minh Hàn ăn . Tôi mở cửa đi ra hành lang tới phòng Minh Khánh ... Bỗng tôi cảm giác được ai sau lưng , quay ra sau thì < xoẹt > tôi bị ngất đi .
Bỗng tim nhói lên , Minh Hàn nhìn Khắc Hàn :
- Ông bị gì sao ?
- Minh Hàn ... Mau đi xem mẹ con như thế nào ! - Khắc Hàn nhanh chóng chạy ra ngoài hành lang
Không một bóng người , chỉ thấy một chiếc giày cao gót của tôi . Khắc Hàn lo lắng , tim đập nhanh hơn . Trở về phòng gọi điện thoại :
- Lập tức cho người đi tìm Minh Hạ ngay !
- Các người nhanh chóng tìm dấu vết , nếu mẹ có chuyện gì thì các người cũng đừng quay về ! - Minh Hàn lạnh giọng nhìn nhóm sát thủ
Khắc Hàn nhíu mày , lần này chẳng lẽ là anh ta sao ? ... Tại một ngôi nhà bỏ hoang , một xô nước đổ ào lên người tôi , khiến cho tôi mơ màng tỉnh dậy .
- Tỉnh rồi à ... Đang chờ đấy ! - là giọng nói của Hana
- Cô ... Mày muốn gì ? - tôi nhìn ả ta
- Cướp được Ren .. Mày cũng giỏi lắm khi làm anh ta hồi phục trí nhớ ! - Hana ngồi đối diện tôi
- Anh ấy không phải Ren gì cả .. Mày chỉ là ngộ nhận thôi ! - Tôi nhìn ả ta rồi cười khẩy
< Chát > Má phải tôi ửng đỏ lên , tôi nhìn ả ta .. Dám đánh tôi , ả ta phải trả lại gấp 10 ..
- Tức giận sao ? - Hana cười to
- Đúng là tội nghiệp ! - tôi lắc đầu
- Mày nói gì hả ?
Hana tát vào mặt tôi khiến ho khoé miệng có máu chảy , tay phía sau tôi có gắng tòm cách mở trói . Hana mỉm cười cầm lấy con dao cứa một đường nhẹ ngang mặt tôi khiến có một đường máu nhỏ tuôn ra .
- Mày giỏi lắm .. Mày dùng khuôn mặt này đi dụ trai sao ? Bây giờ tao làm cho nó đẹp hơn nữa coi ai còn yêu mày !
Hana cười như điên dại , cứa thêm một đường vào tay tôi . Tay được bỏ ra , tôi nắm lấy tay ả < Bốp > Từ sau , tôi bị một tên khác đánh vào cổ khiến cho té nhào xuống đất .
- Muốn đánh tao à .. Tụi bây , xử nó cho tao , muốn làm gì cũng được để nó sống là được ! - Hana cười khẩy ngồi xuống ghế
Hai tên con trai lại gần , tôi nghiến răng đá vào bụng hắn nhưng lại bị tên khác đánh khúc cây vào bụng ..
- A..!
Bụng tôi đau thắt lại , tôi ngã xuống nền nhà . Hai tên đó bước gần tới xé áo tôi ra , điên cuồng xoa nắn lấy ngực tôi . < Ầm > Cánh cửa bỗng mở ra , ánh sáng lọt vào :
- Tụi bây là trò gì hả ? - là giọng nói của một người con gái
Hai tên đó nghe được tiếng liền ngưng lại , tôi đau đớn ôm lấy bụng mình .. máu chảy ra ướt cả quần .. Con của tôi ..
- Minh Hạ .. Cô sao rồi ? - Là Ánh Dung
- Sao .. Là cô ? - tôi nhìn cô ta
- Tôi đưa cô đến bệnh viện ! - Ánh Dung ra lệnh cho người khác
Tôi nhìn tên đó .. Là Khánh Thiên .. Hai người này sao lại giúp tôi ? .. Tôi nhanh chóng được đưa tới bệnh viện của Minh Khánh ..
- Dạ , con tan trường rồi tới thăm ông ta ! - Minh Hàn ngồi dựa vào ghế
- Thế hai cha con ăn gì chưa ? - tôi đặt đồ ăn ra
- Chưa , đợi em đấy ! - Khắc Hàn mỉm cười
- Hai người ăn đi , em đi tới chỗ khám của anh ba để xem tình trạng của anh ! - tôi mỉm cười nhẹ
Khắc Hàn gật đầu rồi bày đồ ăn ra cùng Minh Hàn ăn . Tôi mở cửa đi ra hành lang tới phòng Minh Khánh ... Bỗng tôi cảm giác được ai sau lưng , quay ra sau thì < xoẹt > tôi bị ngất đi .
Bỗng tim nhói lên , Minh Hàn nhìn Khắc Hàn :
- Ông bị gì sao ?
- Minh Hàn ... Mau đi xem mẹ con như thế nào ! - Khắc Hàn nhanh chóng chạy ra ngoài hành lang
Không một bóng người , chỉ thấy một chiếc giày cao gót của tôi . Khắc Hàn lo lắng , tim đập nhanh hơn . Trở về phòng gọi điện thoại :
- Lập tức cho người đi tìm Minh Hạ ngay !
- Các người nhanh chóng tìm dấu vết , nếu mẹ có chuyện gì thì các người cũng đừng quay về ! - Minh Hàn lạnh giọng nhìn nhóm sát thủ
Khắc Hàn nhíu mày , lần này chẳng lẽ là anh ta sao ? ... Tại một ngôi nhà bỏ hoang , một xô nước đổ ào lên người tôi , khiến cho tôi mơ màng tỉnh dậy .
- Tỉnh rồi à ... Đang chờ đấy ! - là giọng nói của Hana
- Cô ... Mày muốn gì ? - tôi nhìn ả ta
- Cướp được Ren .. Mày cũng giỏi lắm khi làm anh ta hồi phục trí nhớ ! - Hana ngồi đối diện tôi
- Anh ấy không phải Ren gì cả .. Mày chỉ là ngộ nhận thôi ! - Tôi nhìn ả ta rồi cười khẩy
< Chát > Má phải tôi ửng đỏ lên , tôi nhìn ả ta .. Dám đánh tôi , ả ta phải trả lại gấp 10 ..
- Tức giận sao ? - Hana cười to
- Đúng là tội nghiệp ! - tôi lắc đầu
- Mày nói gì hả ?
Hana tát vào mặt tôi khiến ho khoé miệng có máu chảy , tay phía sau tôi có gắng tòm cách mở trói . Hana mỉm cười cầm lấy con dao cứa một đường nhẹ ngang mặt tôi khiến có một đường máu nhỏ tuôn ra .
- Mày giỏi lắm .. Mày dùng khuôn mặt này đi dụ trai sao ? Bây giờ tao làm cho nó đẹp hơn nữa coi ai còn yêu mày !
Hana cười như điên dại , cứa thêm một đường vào tay tôi . Tay được bỏ ra , tôi nắm lấy tay ả < Bốp > Từ sau , tôi bị một tên khác đánh vào cổ khiến cho té nhào xuống đất .
- Muốn đánh tao à .. Tụi bây , xử nó cho tao , muốn làm gì cũng được để nó sống là được ! - Hana cười khẩy ngồi xuống ghế
Hai tên con trai lại gần , tôi nghiến răng đá vào bụng hắn nhưng lại bị tên khác đánh khúc cây vào bụng ..
- A..!
Bụng tôi đau thắt lại , tôi ngã xuống nền nhà . Hai tên đó bước gần tới xé áo tôi ra , điên cuồng xoa nắn lấy ngực tôi . < Ầm > Cánh cửa bỗng mở ra , ánh sáng lọt vào :
- Tụi bây là trò gì hả ? - là giọng nói của một người con gái
Hai tên đó nghe được tiếng liền ngưng lại , tôi đau đớn ôm lấy bụng mình .. máu chảy ra ướt cả quần .. Con của tôi ..
- Minh Hạ .. Cô sao rồi ? - Là Ánh Dung
- Sao .. Là cô ? - tôi nhìn cô ta
- Tôi đưa cô đến bệnh viện ! - Ánh Dung ra lệnh cho người khác
Tôi nhìn tên đó .. Là Khánh Thiên .. Hai người này sao lại giúp tôi ? .. Tôi nhanh chóng được đưa tới bệnh viện của Minh Khánh ..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.