Bà Xã Ngoan Mềm, Nuôi Rắn Ở Mạt Thế
Chương 41:
Chử Dương
11/07/2024
“Không sao, Tô tiểu thư có thể từ từ cảm nhận cuộc sống trong trấn, người dân nơi này đều rất chất phác, cô ở lâu nhất định sẽ thích.”
Trong lúc nói chuyện, đám người Lâm Vi Nhiên đã thương lượng xong.
“Trấn trưởng, chúng tôi đồng ý hợp tác với anh, đại khái khi nào thì xuất phát?”
"Mọi người có thể sửa soạn một chút, buổi trưa chúng ta xuất phát, đi khoảng hai chặng là có thể đến ngoại ô thành phố C, lúc ấy mặt trời đang gay gắt, sức sống của cương thi cũng kém hơn so với buổi tối, thích hợp tập kích."
“Được.”
Trấn trưởng lại giơ tay lên: "Tôn Uyển đã chuẩn bị xong cơm trưa rồi, không bằng mọi người cùng đi đi?”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của mọi người đều dẫn tới trên người Tô Tô.
Bởi vì "kế hoạch" vừa rồi, Triệu Chấn Vũ chỉ châm biếm một tiếng, hiếm khi không có ngăn cản.
Lâm Vi Nhiên có chút do dự: "Tô Tô, em có muốn ngồi ăn chung hay không, nếu như không muốn..."
“Tôi đi.”
Tô Tô trực tiếp cắt đứt lời của cô ta, cũng không có để ý rất nhiều phản ứng và ánh mắt không đồng nhất, mà trực tiếp đi theo mọi người đi vào nhà hàng trấn trưởng đãi khách.
Bữa trưa vẫn rất phong phú, gà xào cay, thịt thỏ cay, thịt kho tàu, rau tươi... Hơn mười món ăn được bưng lên bàn, không bao lâu đã bị "dọn dẹp" sạch sẽ.
Tô Tô len lỏi trong rất nhiều đôi đũa cướp bóc, cướp được vài miếng gà thái hạt lựu, thịt kho tàu, từ trước đến nay sức ăn của cô vốn không nhiều, lần này lại có thể ăn hết hai chén cơm.
Triệu Chấn Vũ vừa nhắm vào một miếng thịt thỏ, nháy mắt đã bị cô nhanh tay gắp đi, nhất thời tức giận đến mức hai mắt bốc hỏa.
“Ai là người được mời? Cô rốt cuộc có còn liêm sỉ hay không!”
Tô Tô mặc kệ anh ta.
Sống lại một đời, lại trải qua những chuyện ghê tởm trên đường cao tốc lần nữa, đối với đám người này, cô biết xấu hổ ngược lại là đối tượng dễ chèn ép hơn, còn không bằng vứt da mặt đi sớm một chút.
Lợi ích khi ăn vào bát mới là lợi ích.
Hiện tại ngay cả cấp một cô vẫn còn thiếu chút nữa, dị năng lại chưa được khai thác hoàn toàn, phải duy trì sức lực, dùng hết khả năng mà tăng thêm thực lực của mình.
Cũng như sắp tới sẽ đi "vây quét cương thi", cô đã quyết định chú ý, nhất định phải đuổi kịp đội ngũ này, đục nước béo cò kiếm được chỗ tốt!
Ba lô phía sau âm thầm nhúc nhích hai cái, khiến cho Tô Tô hiểu được...
Cô cũng không phải chỉ có một mình, còn có một con rắn đen nhỏ tuy lòng dạ hẹp hòi nhưng có thể đánh cho người ta bất ngờ không kịp đề phòng.
Trong lúc nói chuyện, đám người Lâm Vi Nhiên đã thương lượng xong.
“Trấn trưởng, chúng tôi đồng ý hợp tác với anh, đại khái khi nào thì xuất phát?”
"Mọi người có thể sửa soạn một chút, buổi trưa chúng ta xuất phát, đi khoảng hai chặng là có thể đến ngoại ô thành phố C, lúc ấy mặt trời đang gay gắt, sức sống của cương thi cũng kém hơn so với buổi tối, thích hợp tập kích."
“Được.”
Trấn trưởng lại giơ tay lên: "Tôn Uyển đã chuẩn bị xong cơm trưa rồi, không bằng mọi người cùng đi đi?”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của mọi người đều dẫn tới trên người Tô Tô.
Bởi vì "kế hoạch" vừa rồi, Triệu Chấn Vũ chỉ châm biếm một tiếng, hiếm khi không có ngăn cản.
Lâm Vi Nhiên có chút do dự: "Tô Tô, em có muốn ngồi ăn chung hay không, nếu như không muốn..."
“Tôi đi.”
Tô Tô trực tiếp cắt đứt lời của cô ta, cũng không có để ý rất nhiều phản ứng và ánh mắt không đồng nhất, mà trực tiếp đi theo mọi người đi vào nhà hàng trấn trưởng đãi khách.
Bữa trưa vẫn rất phong phú, gà xào cay, thịt thỏ cay, thịt kho tàu, rau tươi... Hơn mười món ăn được bưng lên bàn, không bao lâu đã bị "dọn dẹp" sạch sẽ.
Tô Tô len lỏi trong rất nhiều đôi đũa cướp bóc, cướp được vài miếng gà thái hạt lựu, thịt kho tàu, từ trước đến nay sức ăn của cô vốn không nhiều, lần này lại có thể ăn hết hai chén cơm.
Triệu Chấn Vũ vừa nhắm vào một miếng thịt thỏ, nháy mắt đã bị cô nhanh tay gắp đi, nhất thời tức giận đến mức hai mắt bốc hỏa.
“Ai là người được mời? Cô rốt cuộc có còn liêm sỉ hay không!”
Tô Tô mặc kệ anh ta.
Sống lại một đời, lại trải qua những chuyện ghê tởm trên đường cao tốc lần nữa, đối với đám người này, cô biết xấu hổ ngược lại là đối tượng dễ chèn ép hơn, còn không bằng vứt da mặt đi sớm một chút.
Lợi ích khi ăn vào bát mới là lợi ích.
Hiện tại ngay cả cấp một cô vẫn còn thiếu chút nữa, dị năng lại chưa được khai thác hoàn toàn, phải duy trì sức lực, dùng hết khả năng mà tăng thêm thực lực của mình.
Cũng như sắp tới sẽ đi "vây quét cương thi", cô đã quyết định chú ý, nhất định phải đuổi kịp đội ngũ này, đục nước béo cò kiếm được chỗ tốt!
Ba lô phía sau âm thầm nhúc nhích hai cái, khiến cho Tô Tô hiểu được...
Cô cũng không phải chỉ có một mình, còn có một con rắn đen nhỏ tuy lòng dạ hẹp hòi nhưng có thể đánh cho người ta bất ngờ không kịp đề phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.