Chương 96: Em chỉ cần xinh đẹp như hoa, anh phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình
Thiên Diện Tuyết Hồ
05/03/2015
Edit : Vân + Nhí Boo
Beta : Vân
An Thần nhướng mày, vui vẻ nói: "Chuyện này em buồn lắm phải không?"
Tô Thiển cắn cắn môi, nếu nói không có chút buồn thì thật là gạt người.
Khóe mắt An Thần xuất hiện ý cười, tâm tình tốt lên hẳng, ngay cả khóe miệng cũng dương cao: "Em quả nhiên là buồn, bà xã, anh thật vui!"
Tô Thiển hơi hơi rũ mi mắt xuống nhưng khóe miệng lại tràn ra một đóa hoa đẹp sáng chói trong mắt An Thần.
"Em thật sự không biết anh có người mẹ kế trẻ như vậy …". Trong lòng Tô Thiển có chút phức tạp, cô tốt xấu gì cũng ở cùng anh hơn một năm, nhiều thứ có vẻ anh cố ý không nhắc đến.
An Thần nắm chặt tay cô kéo vào ngồi trong xe, cẩn thận gài đai an toàn cho cô, lúc này anh mới cùng cô nói rõ ràng.
Tô Thiển nghe đến kinh ngạc, thật sự là không nghĩ tới còn có người phụ nữ vì một người đàn ông hy sinh mình như vậy có phải thật khờ hay không.
"Cô ta cũng thật đáng thương. " Tô Thiển nói ra suy nghĩ của mình.
An Thần đưa cho cô chai sữa, mày nhíu lại khó hiểu hỏi: "Đáng thương?"
Người phụ nữ kia rõ ràng chính là bỉ ổi.
Tô Thiển mở nắp chai, chợt liếc thấy trên nắp có bốn chữ to ‘ tặng thêm một chai ’: "Ah, cái nhãn hiệu này rất khó được trúng thưởng, hôm nào em thử đi mua vé số chắc cũng trúng năm trăm vạn!" .
An Thần buồn cười nhìn Tô Thiển: "Anh là gần đây mới phát hiện, em lại ưa thích tiền như vậy !" . Nhớ tới đêm đó sau khi cô uống say còn phúc hắc bám theo anh đòi tiền, An Thần cứ vui vẻ đến không nhịn được.
Tô Thiển quẫn bách, ngón tay ở trên nắp bình lượn vòng: "Ông nội Mao, ai mà không thích!"
An Thần móc thẻ ra, nhét vào tay Tô Thiển : "Về sau, em chỉ cần chăm chút bản thân xinh đẹp như hoa, anh phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, được không?" .
Tô Thiển sững sờ nhìn chằm chằm thẻ trong tay , khóe miệng nâng lên nụ cười đẹp mắt: "Anh là muốn đưa cái này cho em làm phu nhân hào phóng hoàn hảo một chút a." .
An Thần cười cười, không nói gì, Tô Thiển đại khái vĩnh viễn sẽ không biết, tất cả tài sản của anh đều là đứng tên Tô Thiển, thậm chí vì Tô Thiển mà mua các loại bảo hiểm, lẫn cả chuyến đi này, ngộ nhỡ có chuyện gì, anh không thể khổ dụng tâm bảo vệ người phụ nữ này.
Tô Thiển là bà chủ, anh mới là đi làm vì cô đấy!
Beta : Vân
An Thần nhướng mày, vui vẻ nói: "Chuyện này em buồn lắm phải không?"
Tô Thiển cắn cắn môi, nếu nói không có chút buồn thì thật là gạt người.
Khóe mắt An Thần xuất hiện ý cười, tâm tình tốt lên hẳng, ngay cả khóe miệng cũng dương cao: "Em quả nhiên là buồn, bà xã, anh thật vui!"
Tô Thiển hơi hơi rũ mi mắt xuống nhưng khóe miệng lại tràn ra một đóa hoa đẹp sáng chói trong mắt An Thần.
"Em thật sự không biết anh có người mẹ kế trẻ như vậy …". Trong lòng Tô Thiển có chút phức tạp, cô tốt xấu gì cũng ở cùng anh hơn một năm, nhiều thứ có vẻ anh cố ý không nhắc đến.
An Thần nắm chặt tay cô kéo vào ngồi trong xe, cẩn thận gài đai an toàn cho cô, lúc này anh mới cùng cô nói rõ ràng.
Tô Thiển nghe đến kinh ngạc, thật sự là không nghĩ tới còn có người phụ nữ vì một người đàn ông hy sinh mình như vậy có phải thật khờ hay không.
"Cô ta cũng thật đáng thương. " Tô Thiển nói ra suy nghĩ của mình.
An Thần đưa cho cô chai sữa, mày nhíu lại khó hiểu hỏi: "Đáng thương?"
Người phụ nữ kia rõ ràng chính là bỉ ổi.
Tô Thiển mở nắp chai, chợt liếc thấy trên nắp có bốn chữ to ‘ tặng thêm một chai ’: "Ah, cái nhãn hiệu này rất khó được trúng thưởng, hôm nào em thử đi mua vé số chắc cũng trúng năm trăm vạn!" .
An Thần buồn cười nhìn Tô Thiển: "Anh là gần đây mới phát hiện, em lại ưa thích tiền như vậy !" . Nhớ tới đêm đó sau khi cô uống say còn phúc hắc bám theo anh đòi tiền, An Thần cứ vui vẻ đến không nhịn được.
Tô Thiển quẫn bách, ngón tay ở trên nắp bình lượn vòng: "Ông nội Mao, ai mà không thích!"
An Thần móc thẻ ra, nhét vào tay Tô Thiển : "Về sau, em chỉ cần chăm chút bản thân xinh đẹp như hoa, anh phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, được không?" .
Tô Thiển sững sờ nhìn chằm chằm thẻ trong tay , khóe miệng nâng lên nụ cười đẹp mắt: "Anh là muốn đưa cái này cho em làm phu nhân hào phóng hoàn hảo một chút a." .
An Thần cười cười, không nói gì, Tô Thiển đại khái vĩnh viễn sẽ không biết, tất cả tài sản của anh đều là đứng tên Tô Thiển, thậm chí vì Tô Thiển mà mua các loại bảo hiểm, lẫn cả chuyến đi này, ngộ nhỡ có chuyện gì, anh không thể khổ dụng tâm bảo vệ người phụ nữ này.
Tô Thiển là bà chủ, anh mới là đi làm vì cô đấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.