Chương 27: Tô Thiển cô cứ như vậy mà bị ăn sạch. 1
Thiên Diện Tuyết Hồ
04/03/2015
Sau đó, cha mẹ cô đột ngột xảy ra tai nạn giao thông, chỉ còn lại 1 thân 1 mình, anh liền lấy lí do về khoản nợ để đem cô đến bên cạnh, len lén làm giấy đăng kí kết hôn, nhưng lại nói với cô đó là giả. Chỉ không muốn kích thích tới cô.
1 năm qua, cô luôn an phận, đối với anh ngoan ngoãn, anh nói cái gì cô đều nghe, nhưng lại không hề nhiệt tình, anh cho là nguyên nhân cha mẹ qua đời khiến cô chịu đả kích lớn nên liền tùy ý cô.
Mắt thấy khế ước chuẩn bị hết hạn, trong lòng anh phiền não vô cùng, cũng không tìm được lí do giữ chân cô lại, và cô nói trả hết nợ và cô tự do.
Anh hận bởi vì cô dịu dàng, hiền lành với anh chỉ vì anh là chủ nợ mà thôi.
Anh hận bởi vì cô tỏ vẻ thật vui vẻ khi rời khỏi anh.
Anh căm tức vì cô đối với anh uôn lãnh đạm không nhìn mà với người đàn ông khác thì lại thân thiết đến vậy.
Tô Thiển là người phụ nữ của anh, đời đời kiếp kiếp chỉ có thể là của anh.
Nghĩ như vậy, động tác phía dưới cái sau so với cái trước mạnh hơn, sâu hơn, làm Tô Thiển thở gấp liên tục.
1 lần lại 1 lần, An Thần vừa tiến vào bên trong thân thể Tô Thiển anh nhịn không được càng muốn nhìu hơn, suốt cả đêm, Tô Thiển nức nở kêu rên cho đến khi không còn chút sức lực để mặc cho tên ác ma kia làm loạn trên thân thể mình.
Không biết từ lúc nào, Tô Thiển mệt mỏi ngủ mất, lúc này An thần mới hài lòng nhếch khóe môi, ôm thân thể mềm mại, ở trên trán cô đặt 1 nụ hôn.
CÁi gì anh cũng không nói, anh muốn chính cô cảm thụ, từ từ tiếp nhận anh rồi yêu anh mà không thể rời bỏ anh được.
Hiện tại anh không chỉ muốn thân thể cô mà muốn có cả tâm hồn của cô nữa.
Giữa trưa hôm sau Tô Thiển mới tỉnh lại, hạ thân đau đớn chua xót vô cùng, toàn thân không thoải mái, tất cả đều là mùi vị của anh.
Di chuyển thân thể 1 chút, Tô Thiển đau tới nhe răng trợn mắt, toàn thân 1 chút sức cũng không có, dứt khoát nằm xuống, 1 chút cũng không nhúc nhích.
"Chị dâu, chị tỉnh rồi à, chúng tôi đã chuẩn bị thức ăn xong rồi, ngồi dậy ăn 1 chút đi."
Tô Thiển mắt điếc tai ngơ, trực tiếp cầm chăn che kín đầu.
Cô tức đến phát run, cư nhiên cứ như vậy bị anh ăn sạch! A! Tô Thiển cô cứ như vậy mà bị ăn sạch!!!
"lão đại nói khi tỉnh dậy chị dâu sẽ rất đói nên đặc biệt chuẩn bị món cay Tứ Xuyên."
Y Na cười đùa ngồi ở mép giường, rất muốn đem chăn kéo xuống dưới.
Tô Thiển giữ chăn thật chặt, cô hiện tại vừa tức vừa thẹn, nhìn toàn thân, chỗ nào cũng ửng hồng, không có chỗ nào nguyên vẹn.
"Y Na, ra ngoài đi."
1 năm qua, cô luôn an phận, đối với anh ngoan ngoãn, anh nói cái gì cô đều nghe, nhưng lại không hề nhiệt tình, anh cho là nguyên nhân cha mẹ qua đời khiến cô chịu đả kích lớn nên liền tùy ý cô.
Mắt thấy khế ước chuẩn bị hết hạn, trong lòng anh phiền não vô cùng, cũng không tìm được lí do giữ chân cô lại, và cô nói trả hết nợ và cô tự do.
Anh hận bởi vì cô dịu dàng, hiền lành với anh chỉ vì anh là chủ nợ mà thôi.
Anh hận bởi vì cô tỏ vẻ thật vui vẻ khi rời khỏi anh.
Anh căm tức vì cô đối với anh uôn lãnh đạm không nhìn mà với người đàn ông khác thì lại thân thiết đến vậy.
Tô Thiển là người phụ nữ của anh, đời đời kiếp kiếp chỉ có thể là của anh.
Nghĩ như vậy, động tác phía dưới cái sau so với cái trước mạnh hơn, sâu hơn, làm Tô Thiển thở gấp liên tục.
1 lần lại 1 lần, An Thần vừa tiến vào bên trong thân thể Tô Thiển anh nhịn không được càng muốn nhìu hơn, suốt cả đêm, Tô Thiển nức nở kêu rên cho đến khi không còn chút sức lực để mặc cho tên ác ma kia làm loạn trên thân thể mình.
Không biết từ lúc nào, Tô Thiển mệt mỏi ngủ mất, lúc này An thần mới hài lòng nhếch khóe môi, ôm thân thể mềm mại, ở trên trán cô đặt 1 nụ hôn.
CÁi gì anh cũng không nói, anh muốn chính cô cảm thụ, từ từ tiếp nhận anh rồi yêu anh mà không thể rời bỏ anh được.
Hiện tại anh không chỉ muốn thân thể cô mà muốn có cả tâm hồn của cô nữa.
Giữa trưa hôm sau Tô Thiển mới tỉnh lại, hạ thân đau đớn chua xót vô cùng, toàn thân không thoải mái, tất cả đều là mùi vị của anh.
Di chuyển thân thể 1 chút, Tô Thiển đau tới nhe răng trợn mắt, toàn thân 1 chút sức cũng không có, dứt khoát nằm xuống, 1 chút cũng không nhúc nhích.
"Chị dâu, chị tỉnh rồi à, chúng tôi đã chuẩn bị thức ăn xong rồi, ngồi dậy ăn 1 chút đi."
Tô Thiển mắt điếc tai ngơ, trực tiếp cầm chăn che kín đầu.
Cô tức đến phát run, cư nhiên cứ như vậy bị anh ăn sạch! A! Tô Thiển cô cứ như vậy mà bị ăn sạch!!!
"lão đại nói khi tỉnh dậy chị dâu sẽ rất đói nên đặc biệt chuẩn bị món cay Tứ Xuyên."
Y Na cười đùa ngồi ở mép giường, rất muốn đem chăn kéo xuống dưới.
Tô Thiển giữ chăn thật chặt, cô hiện tại vừa tức vừa thẹn, nhìn toàn thân, chỗ nào cũng ửng hồng, không có chỗ nào nguyên vẹn.
"Y Na, ra ngoài đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.