Bà Xã Ngọt Ngào Đáng Yêu: Lệ Thiếu Sủng Tận Trời
Chương 262: Đây Là Lúc Biểu Diễn Kỹ Thuật Thực Sự
Lục Khinh Quân
01/05/2021
Nguyễn Manh Manh từ trên xe bước xuống, cả khuôn mặt đều đỏ bừng. Thật vất vả mới tói nơi thi, cô phải điều chỉnh chỗ ngồi một lúc mới bình ổn lại được tâm trạng hỗn loạn.
Ngay trong lúc cô đang ngẩng đầu hít thở thì có một giọng nói trào phúng truyền đến từ xa.
"Nhìn thấy chưa, đó là Nguyễn Manh Manh học lớp 1 của trường đó."
"Chính là người lần trước thi được hạng 302 chứ gì? Cô ta không thấy ngại khi tranh cử chức hội trưởng hội học sinh sao... Quả thực là mất mặt mà, hoàn toàn phá vỡ kỷ lục thấp nhất toàn trường."
"Thật là... Ngay cả người như vậy mà còn có thể vào lớp đứng đầu của trường, dựa vào cái gì mà chúng ta không thể? Tôi nghe nói mấy lần trước cô ta thi được đứng thứ nhất đều là do Lệ Quân Triệt thích cô ta nên đưa bài thi cho cô ta... Còn có, Cô ta có một người bạn trai có thế lực, chính là anh trai của Lệ Quân Triệt, cả hai anh em đều thích cô ta, bằng không sao cô ta có thể tiến vào lớp đứng đầu trường?"
"Hóa ra là vậy... Không trách lần trước ở lớp học có hai học sinh bị ép phải xin lỗi cô ta. Ha ha, cô ta cũng đâu có xinh đẹp như tiên nữ, thật không nhìn ra được mị lực của cô ta ở đâu." Mấy nữ sinh tụ tập lại với nhau cùng chỉ chỏ về phía Nguyễn Manh Manh, từ đầu đến cuối đều không có ý định che dấu.
Nguyễn Manh Manh cau nhẹ lông mày, phát hiện nghe được âm thanh quen thuộc từ trong nhóm người đó, hình như là khi ở cùng Nguyễn Kiều Kiều. Xem ra những người này đều đã từng giúp Nguyễn Kiều Kiều loan đồn tin tức.
Nghĩ đến bài đăng trên tieba của Trí Học tối hôm qua. Nguyễn Manh Manh chắc chắn đây là do Nguyễn Kiều Kiều giở trò.
Hôm qua, trên tieba của Trí Học, có người đột nhiên đăng bài "Thịnh thế Bạch Liên". Chỉ trong khoảng thời gian ngắn bài post đó đã được lên top 1 tìm kiếm. Người được gọi là " Thịnh thế Bạch Liên" chính là Nguyễn Manh Manh.
Nói cô đứng núi này trông núi nọ, quyến rũ đàn ông có tiền, lại còn quan hệ không rõ ràng với người đàn ông khác.
Cái gì mà Lệ Quân Triệt, Mộ Cảnh Hành, Cảnh Hướng Đình, Diệp Hàn Đình, Lý Nhất Phàm, Hạ Văn Hiên... Ngay cả 3 người bạn thân cũng bị mang ra để bôi đen Nguyễn Manh Manh.
Ý đồ của bài viết này thực sự quá đơn giản, rõ ràng chính là muốn nói xấu Nguyễn Manh Manh, không muốn cô đi tham gia tranh cử chức hội trưởng hội học sinh mà. Nguyễn Manh Manh không cần đoán cũng biết người loan tin này là ai.
"Thật là phiền phức..." Nguyễn Manh Manh nghe thấy những giọng nói trào phúng đó thì chỉ thấp giọng lẩm bẩm một câu. Sau đó không để ý đến bọn họ, cô lấy cây bút tốt nhất từ trong hộp ra.
Lúc đầu cô chỉ muốn thi tốt nhất, cũng đâu có muốn khoe khoang... Nhưng nếu những người này đã thích gây sự, cô cũng không thể không chiều theo ý họ. Cô hy vọng có thể phát huy hết khả năng của mình, đánh bại được hết bọn họ để cho họ câm miệng lại.
*
Môn thi thứ nhất: ngữ văn chính thức bắt đầu.
Giám thị xuống phát đề, sau 50 phút, đột nhiên có giọng nói vang lên, chuông báo hết giờ cũng kêu lên" Thưa thầy em làm xong rồi, em muốn nộp bài "
Dưới con mắt của tất cả mọi người trong phòng thi, Nguyễn Manh Manh nộp bài, đứng dậy rời khỏi phòng thi.
Môn thứ hai là toán học, bài thi được phát xuống, chỉ sau 40 phút, lại có một âm thanh vang lên "Thưa thầy, em làm xong rồi, em muốn nộp bài"
Môn anh ngữ, sau 30 phút "Em muốn nộp bài--"
Môn khoa học, sau 45 phút "Em muốn nộp bài--"
Môn văn hóa 50 phút, "Em muốn nộp bài"
Mỗi một môn học Nguyễn Manh Manh đều là người làm nhanh nhất. Lúc đầu giáo thị Trương Dương còn muốn trêu chọc cô, kết quả khi thấy những bài làm kia thì phải lựa chọn im lặng.
Ngay trong lúc cô đang ngẩng đầu hít thở thì có một giọng nói trào phúng truyền đến từ xa.
"Nhìn thấy chưa, đó là Nguyễn Manh Manh học lớp 1 của trường đó."
"Chính là người lần trước thi được hạng 302 chứ gì? Cô ta không thấy ngại khi tranh cử chức hội trưởng hội học sinh sao... Quả thực là mất mặt mà, hoàn toàn phá vỡ kỷ lục thấp nhất toàn trường."
"Thật là... Ngay cả người như vậy mà còn có thể vào lớp đứng đầu của trường, dựa vào cái gì mà chúng ta không thể? Tôi nghe nói mấy lần trước cô ta thi được đứng thứ nhất đều là do Lệ Quân Triệt thích cô ta nên đưa bài thi cho cô ta... Còn có, Cô ta có một người bạn trai có thế lực, chính là anh trai của Lệ Quân Triệt, cả hai anh em đều thích cô ta, bằng không sao cô ta có thể tiến vào lớp đứng đầu trường?"
"Hóa ra là vậy... Không trách lần trước ở lớp học có hai học sinh bị ép phải xin lỗi cô ta. Ha ha, cô ta cũng đâu có xinh đẹp như tiên nữ, thật không nhìn ra được mị lực của cô ta ở đâu." Mấy nữ sinh tụ tập lại với nhau cùng chỉ chỏ về phía Nguyễn Manh Manh, từ đầu đến cuối đều không có ý định che dấu.
Nguyễn Manh Manh cau nhẹ lông mày, phát hiện nghe được âm thanh quen thuộc từ trong nhóm người đó, hình như là khi ở cùng Nguyễn Kiều Kiều. Xem ra những người này đều đã từng giúp Nguyễn Kiều Kiều loan đồn tin tức.
Nghĩ đến bài đăng trên tieba của Trí Học tối hôm qua. Nguyễn Manh Manh chắc chắn đây là do Nguyễn Kiều Kiều giở trò.
Hôm qua, trên tieba của Trí Học, có người đột nhiên đăng bài "Thịnh thế Bạch Liên". Chỉ trong khoảng thời gian ngắn bài post đó đã được lên top 1 tìm kiếm. Người được gọi là " Thịnh thế Bạch Liên" chính là Nguyễn Manh Manh.
Nói cô đứng núi này trông núi nọ, quyến rũ đàn ông có tiền, lại còn quan hệ không rõ ràng với người đàn ông khác.
Cái gì mà Lệ Quân Triệt, Mộ Cảnh Hành, Cảnh Hướng Đình, Diệp Hàn Đình, Lý Nhất Phàm, Hạ Văn Hiên... Ngay cả 3 người bạn thân cũng bị mang ra để bôi đen Nguyễn Manh Manh.
Ý đồ của bài viết này thực sự quá đơn giản, rõ ràng chính là muốn nói xấu Nguyễn Manh Manh, không muốn cô đi tham gia tranh cử chức hội trưởng hội học sinh mà. Nguyễn Manh Manh không cần đoán cũng biết người loan tin này là ai.
"Thật là phiền phức..." Nguyễn Manh Manh nghe thấy những giọng nói trào phúng đó thì chỉ thấp giọng lẩm bẩm một câu. Sau đó không để ý đến bọn họ, cô lấy cây bút tốt nhất từ trong hộp ra.
Lúc đầu cô chỉ muốn thi tốt nhất, cũng đâu có muốn khoe khoang... Nhưng nếu những người này đã thích gây sự, cô cũng không thể không chiều theo ý họ. Cô hy vọng có thể phát huy hết khả năng của mình, đánh bại được hết bọn họ để cho họ câm miệng lại.
*
Môn thi thứ nhất: ngữ văn chính thức bắt đầu.
Giám thị xuống phát đề, sau 50 phút, đột nhiên có giọng nói vang lên, chuông báo hết giờ cũng kêu lên" Thưa thầy em làm xong rồi, em muốn nộp bài "
Dưới con mắt của tất cả mọi người trong phòng thi, Nguyễn Manh Manh nộp bài, đứng dậy rời khỏi phòng thi.
Môn thứ hai là toán học, bài thi được phát xuống, chỉ sau 40 phút, lại có một âm thanh vang lên "Thưa thầy, em làm xong rồi, em muốn nộp bài"
Môn anh ngữ, sau 30 phút "Em muốn nộp bài--"
Môn khoa học, sau 45 phút "Em muốn nộp bài--"
Môn văn hóa 50 phút, "Em muốn nộp bài"
Mỗi một môn học Nguyễn Manh Manh đều là người làm nhanh nhất. Lúc đầu giáo thị Trương Dương còn muốn trêu chọc cô, kết quả khi thấy những bài làm kia thì phải lựa chọn im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.