Bà Xã Ngọt Ngào Đáng Yêu: Lệ Thiếu Sủng Tận Trời
Chương 281: Người Đàn Ông Tự Phụ Đẹp Trai, Khiến Người Ta Mơ Ước
Lục Khinh Quân
01/05/2021
Một bên khác của hậu trường lễ đường lớn.
Nguyễn Kiều Kiều đã sớm chờ ở chỗ này, chuẩn bị lên sân khấu, nhìn khu chuẩn bị đối diện trống rỗng, khóe môi dịu dàng hiện lên nụ cười gằn.
Rất tốt... Bên Nguyễn Manh Manh, quả nhiên là không lên được sân khấu.
A, đấu với cô, Nguyễn Manh Manh xứng sao?
Cô có Cố gia là chỗ dựa, có Diệp gia hỗ trợ, có một đống lớn fan trung thành ngốc nghếch.
Tùy tiện chảy mấy giọt nước mắt, hít mũi mấy lần, chắc canh sẽ có người tre già măng mọc thay cô giải quyết phiền phức.
"Khà khà, Hạ Văn Hiên quả nhiên không tới... Nghe nói bọn Nguyễn Manh Manh thiếu người, bây giờ đang tìm người chữa cháy khắp nơi."
Diêm Sâm đến gần, cười khoe khoang trước mặt Nguyễn Kiều Kiều: "Kiều Kiều, cậu xem mình ra ý tưởng là được rồi. May là mình đã sớm cảnh cáo tất cả những người có thể bị Nguyễn Manh Manh đi tìm hỗ trợ kia rồi. Coi như là Việt Quân Triệt tự mình ra tay, những người kia vì chuyện làm ăn trong nhà, cũng phải cân nhắc một chút..."
Nói đến đây, Diêm Sâm nắm vai Diệp Phong một cái, nhíu mày nói: "Diệp Phong, ngày hôm qua cậu và Hạ Văn Hiên nói nhảm nhiều như vậy, thực sự là lãng phí thời gian... Nghe tôi, trực tiếp lấy chuyện làm ăn nhà cậu ta ra uy hiếp, nếu như dám đến liền làm cho nhà cậu ta nhà tan cửa nát, không phải giải quyết phiền phức dễ như ăn cháo sao..."
Diêm Sâm còn muốn khoe khoang, thuận tiện biểu hiện ở trước mặt Nguyễn Kiều Kiều.
"Đừng phiền tôi..." Diệp Phong lại vào lúc này, hất tay Diêm Sâm.
"Cậu... Diệp Phong..." Diêm Sâm biến sắc mặt, không biết Diệp Phong nổi điên làm gì.
Nguyễn Kiều Kiều liền vội vàng kéo anh, "Diêm Sâm, quên đi, cậu đừng làm Diệp Phong tức giận... Mấy ngày nay tâm tình anh ấy không tốt, chuyện Diệp gia, cậu cũng biết đó."
"Xì, không phải là một con gái rơi thôi sao, có cái gì mà để ý. Con gái của loại đàn bà không biết xấu hổ kia, có cái gì mà để ý... Dù cho được bác Diệp đón trở về, còn không phải cũng không ra hồn sao."
Chuyện Diệp Vĩ Bách đón con gái rơi về nhà, những gia tộc khác cũng có nghe thấy.
Có điều, đại đa số người đều không coi là chuyện to tát, dù sao chỉ là quân cờ thông gia với Cảnh gia mà thôi, không có gì quan trọng.
Diêm Sâm tùy ý nhổ nước bọt vài câu, Nguyễn Kiều Kiều mang theo khuôn mặt nhàn nhạt, lại càng ngày càng âm trầm.
Con gái rơi...
Cho dù Nguyễn Kiều Kiều biết Diêm Sâm không phải cố ý, nhưng nghe được ba chữ này, trong lòng vẫn là không thoải mái.
"A, Kiều Kiều... Cậu đừng hiểu lầm mình, mình không phải nói cậu."Lúc này, Diêm Sâm đã phát hiện sắc mặt Nguyễn Kiều Kiều biến hóa, vội vã sửa lời.
"Mình là nói con gái rơi của Diệp gia kia, không có liên quan gì với cậu..."
"ừm, mình biết. Mẹ mình là người vợ hợp pháp của ba mình, mình là con gái của ba mình, mình đương nhiên không phải loại người như cậu nói." Nguyễn Kiều Kiều cố nén, nở ra một nụ cười.
Nếu không phải là Diêm Sâm còn có tác dụng giữ lại, cô thật muốn làm người này cút xa một chút.
"Đúng, đúng, chính là như vậy..." Diêm Sâm lập tức phụ họa.
Sợ Nguyễn Kiều Kiều tức giận, còn quyến rũ nói: "Kiều Kiều, lần này tranh cử cậu cứ yên tâm, hết thảy phiền phức mình đều thay cậu giải quyết. Không nói bọn Nguyễn Manh Manh không tập hợp đủ người không có cách nào lên sân khấu, chính là thật sự có thể lên, không phải mình còn có chiêu khác sao?"
"Đến lúc đó, nếu cô ta thật sự dám đến... Mình liền để cô ta nếm thử, mùi vị thân bại danh liệt."
Nói đến đây, ánh mắt Diêm Sâm đi xuống, rơi vào trên mặt người đàn ông tự phụ đẹp trai dưới đài kia.
Mà tầm mắt Nguyễn Kiều Kiều, cũng theo Diêm Sâm cùng xoay chuyển qua.
Việt Quân Ngự... Người đàn ông mà cô tâm tâm niệm niệm muốn có được.
Từ khi anh xuất hiện, bắt đầu ngồi dưới đài, Nguyễn Kiều Kiều liền phát hiện sự tồn tại của anh.
Không, không chỉ là Nguyễn Kiều Kiều, hầu như tất cả mọi người ở đây đều chú ý tới người đàn ông này.
Tự phụ tao nhã, đẹp trai không có đối thủ, nhưng lại mang theo lạnh lùng tránh xa người ngàn dặm.
Chỉ là ngồi xuống chỗ kia, liền đủ để hấp dẫn ánh mắt của người toàn trường.
"Kiều Kiều, chỉ cần Nguyễn Manh Manh dám đến... Mình bảo đảm sẽ làm bạn trai của cô ta biết, cô ta là một người phụ nữ hay thay đổi như thế nào. Đến lúc đó, tất cả mọi người đều sẽ khinh bỉ cô ta, vị trí hội trưởng hội học sinh ... Ha ha, còn chưa tới phiên loại phụ nữ không biết liêm sỉ này ngồi."
Diêm Sâm vừa dứt lời, ở ngoài khu chuẩn bị liền truyền đến một loạt tiếng bước chân.
Sau đó ngay lập tức, cho rằng Nguyễn Manh Manh sẽ không xuất hiện nữa, vậy mà lại tự mình dẫn theo đoàn đội, xuất hiện trong khu chuẩn bị.
Nguyễn Kiều Kiều đã sớm chờ ở chỗ này, chuẩn bị lên sân khấu, nhìn khu chuẩn bị đối diện trống rỗng, khóe môi dịu dàng hiện lên nụ cười gằn.
Rất tốt... Bên Nguyễn Manh Manh, quả nhiên là không lên được sân khấu.
A, đấu với cô, Nguyễn Manh Manh xứng sao?
Cô có Cố gia là chỗ dựa, có Diệp gia hỗ trợ, có một đống lớn fan trung thành ngốc nghếch.
Tùy tiện chảy mấy giọt nước mắt, hít mũi mấy lần, chắc canh sẽ có người tre già măng mọc thay cô giải quyết phiền phức.
"Khà khà, Hạ Văn Hiên quả nhiên không tới... Nghe nói bọn Nguyễn Manh Manh thiếu người, bây giờ đang tìm người chữa cháy khắp nơi."
Diêm Sâm đến gần, cười khoe khoang trước mặt Nguyễn Kiều Kiều: "Kiều Kiều, cậu xem mình ra ý tưởng là được rồi. May là mình đã sớm cảnh cáo tất cả những người có thể bị Nguyễn Manh Manh đi tìm hỗ trợ kia rồi. Coi như là Việt Quân Triệt tự mình ra tay, những người kia vì chuyện làm ăn trong nhà, cũng phải cân nhắc một chút..."
Nói đến đây, Diêm Sâm nắm vai Diệp Phong một cái, nhíu mày nói: "Diệp Phong, ngày hôm qua cậu và Hạ Văn Hiên nói nhảm nhiều như vậy, thực sự là lãng phí thời gian... Nghe tôi, trực tiếp lấy chuyện làm ăn nhà cậu ta ra uy hiếp, nếu như dám đến liền làm cho nhà cậu ta nhà tan cửa nát, không phải giải quyết phiền phức dễ như ăn cháo sao..."
Diêm Sâm còn muốn khoe khoang, thuận tiện biểu hiện ở trước mặt Nguyễn Kiều Kiều.
"Đừng phiền tôi..." Diệp Phong lại vào lúc này, hất tay Diêm Sâm.
"Cậu... Diệp Phong..." Diêm Sâm biến sắc mặt, không biết Diệp Phong nổi điên làm gì.
Nguyễn Kiều Kiều liền vội vàng kéo anh, "Diêm Sâm, quên đi, cậu đừng làm Diệp Phong tức giận... Mấy ngày nay tâm tình anh ấy không tốt, chuyện Diệp gia, cậu cũng biết đó."
"Xì, không phải là một con gái rơi thôi sao, có cái gì mà để ý. Con gái của loại đàn bà không biết xấu hổ kia, có cái gì mà để ý... Dù cho được bác Diệp đón trở về, còn không phải cũng không ra hồn sao."
Chuyện Diệp Vĩ Bách đón con gái rơi về nhà, những gia tộc khác cũng có nghe thấy.
Có điều, đại đa số người đều không coi là chuyện to tát, dù sao chỉ là quân cờ thông gia với Cảnh gia mà thôi, không có gì quan trọng.
Diêm Sâm tùy ý nhổ nước bọt vài câu, Nguyễn Kiều Kiều mang theo khuôn mặt nhàn nhạt, lại càng ngày càng âm trầm.
Con gái rơi...
Cho dù Nguyễn Kiều Kiều biết Diêm Sâm không phải cố ý, nhưng nghe được ba chữ này, trong lòng vẫn là không thoải mái.
"A, Kiều Kiều... Cậu đừng hiểu lầm mình, mình không phải nói cậu."Lúc này, Diêm Sâm đã phát hiện sắc mặt Nguyễn Kiều Kiều biến hóa, vội vã sửa lời.
"Mình là nói con gái rơi của Diệp gia kia, không có liên quan gì với cậu..."
"ừm, mình biết. Mẹ mình là người vợ hợp pháp của ba mình, mình là con gái của ba mình, mình đương nhiên không phải loại người như cậu nói." Nguyễn Kiều Kiều cố nén, nở ra một nụ cười.
Nếu không phải là Diêm Sâm còn có tác dụng giữ lại, cô thật muốn làm người này cút xa một chút.
"Đúng, đúng, chính là như vậy..." Diêm Sâm lập tức phụ họa.
Sợ Nguyễn Kiều Kiều tức giận, còn quyến rũ nói: "Kiều Kiều, lần này tranh cử cậu cứ yên tâm, hết thảy phiền phức mình đều thay cậu giải quyết. Không nói bọn Nguyễn Manh Manh không tập hợp đủ người không có cách nào lên sân khấu, chính là thật sự có thể lên, không phải mình còn có chiêu khác sao?"
"Đến lúc đó, nếu cô ta thật sự dám đến... Mình liền để cô ta nếm thử, mùi vị thân bại danh liệt."
Nói đến đây, ánh mắt Diêm Sâm đi xuống, rơi vào trên mặt người đàn ông tự phụ đẹp trai dưới đài kia.
Mà tầm mắt Nguyễn Kiều Kiều, cũng theo Diêm Sâm cùng xoay chuyển qua.
Việt Quân Ngự... Người đàn ông mà cô tâm tâm niệm niệm muốn có được.
Từ khi anh xuất hiện, bắt đầu ngồi dưới đài, Nguyễn Kiều Kiều liền phát hiện sự tồn tại của anh.
Không, không chỉ là Nguyễn Kiều Kiều, hầu như tất cả mọi người ở đây đều chú ý tới người đàn ông này.
Tự phụ tao nhã, đẹp trai không có đối thủ, nhưng lại mang theo lạnh lùng tránh xa người ngàn dặm.
Chỉ là ngồi xuống chỗ kia, liền đủ để hấp dẫn ánh mắt của người toàn trường.
"Kiều Kiều, chỉ cần Nguyễn Manh Manh dám đến... Mình bảo đảm sẽ làm bạn trai của cô ta biết, cô ta là một người phụ nữ hay thay đổi như thế nào. Đến lúc đó, tất cả mọi người đều sẽ khinh bỉ cô ta, vị trí hội trưởng hội học sinh ... Ha ha, còn chưa tới phiên loại phụ nữ không biết liêm sỉ này ngồi."
Diêm Sâm vừa dứt lời, ở ngoài khu chuẩn bị liền truyền đến một loạt tiếng bước chân.
Sau đó ngay lập tức, cho rằng Nguyễn Manh Manh sẽ không xuất hiện nữa, vậy mà lại tự mình dẫn theo đoàn đội, xuất hiện trong khu chuẩn bị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.