Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7
Chương 173: Gây tê
Hữu Yêu
12/06/2017
“Không được a! Em phải tính tóan vị trí cụ thể và chiều sâu viên đạn,
viên đạn này lại mắc kẹt giữa xương bả vai và cơ, lấy không xong liền sẽ bị thương càng nặng hơn, còn có khả năng để lại di chứng, cho nên em
không chỉ có muốn……”
Hướng Viễn đang thao thao bất tuyệt, Lãnh Tư Thần chỉ muốn đập mạnh vào đầu anh.
Lải nhải không biết bao lâu, liền vào lúc Lãnh Tư Thần không thể nhịn được nữa, Hướng Viễn rốt cuộc nuốt nước bọt, nhắc nhở nói, “Lão đại, chuẩn bị lấy, anh nhịn một chút a!”
Đáng chết, quá sâu! Lão đại không phải sẽ đau chết a!
Hướng Viễn khép hờ hai mắt, lúc mở to mắt, con ngươi chỉ còn lại sự bình tĩnh chuyên nghiệp.
Giải phẫu bắt đầu.
Mũi đao chậm rãi thâm nhập, móc một góc nổi lên, sắp sửa đem cả máu thịt cùng viên đạn kia cùng móc ra.
Lợi cắn đến thật chặt, khóe môi Lãnh Tư Thần tràn ra một tia máu tươi, khăn lông nắm trong tay từ lâu đã bị anh vo thành vải rách.
“A ô a ô a ô ô ô……”
Không biết khi nào, pudding phóng lên trên mặt đất nhảy tới bên chân anh, lúc này Lãnh Tư Thần tất nhiên không có tâm tư quản chó con kia.
Sau đó, giây tiếp theo, đang lúc mặt anh đẫm mồ hôi cúi xuống đột nhiên bị một đôi tay nhỏ run nhè nhẹ nâng lên tới, ngay sau đó, trên môi mềm nhũn, xâm chiếm toàn bộ cảm quan của anh.
Lãnh Tư Thần cả kinh mở to hai mắt, cô…… Đang làm cái gì……
Nha đầu kia cũng không biết khi nào thò qua, giờ phút này thế nhưng đứng dậy quỳ gối trước người anh, khuôn mặt nhỏ khẽ nâng, thân mật chủ động hôn anh.
“Ách…… Uhm……” Lãnh Tư Thần bởi vì đau đớn mà hừ nhẹ một tiếng, nhưng bởi vì động tác này của cô, cảm giác đau đớn dần dần cách xa anh, chỉ còn lại ấm áp cùng xúc động mà cô mang đến……
Viên đạn “Đinh” một tiếng rơi vào khay, Hướng Viễn nhẹ nhàng thở ra, ngay sau đó nhìn hai người, trên mặt đỏ đến rỉ máu.
Tiếp theo, trên tay anh tốc độ nhanh chưa từng có mà bôi thuốc lên, rất nhanh mà quấn băng, nhanh đến mức ngay cả lời nói cũng chưa nói một câu liền rời khỏi phòng, sau đó, chu đáo đóng cửa lại.
A a a, không chơi ân ái kiểu giết chó hàng loạt như vậy a! Anh vẫn còn một mình a!
Ai, cậu bé thuần khiết!
“Ai dạy em làm như vậy?” Thanh âm Lãnh Tư Thần đặc biệt khàn khàn, đau đơn nóng rát trên vai giờ phút này hoàn toàn bị kích động trong lòng chôn vùi.
“Tiểu trư hồng nhạt. Anh ấy nói hôn có thể gây tê, có thể không đau.” Hạ Úc Huân theo bản năng liền đem danh hiệu tiểu trư hồng nhạt gán cho Lương Khiêm, bởi vì anh nói muốn cho cô bong bóng tiểu trư màu hồng phấn.
Lãnh Tư Thần thực gian nan mới lý giải được ý tứ của cô, lắc đầu nói, “Anh không phải chỉ cái này, anh là chỉ……”
Anh tận lực hạ thấp thanh âm tiến đến vành tai nơi mẫn cảm của cô khẽ cắn một cái, nói: “Tiểu phôi đản, ai dạy em luồn vào? Hử?”
Hạ Úc Huân hoang mang mà chớp chớp mắt, vẻ mặt ngây thơ vô tội, nói: “Mỗi lần anh đều làm như vậy nha!”
Ngôn ngoại chi ý, tôi là học theo anh a!
Nếu cô là tiểu phôi đản, vậy anh khẳng định là đại phôi đản.
“Xem ra…… Anh dạy cũng không tồi.” Lãnh Tư Thần cười đến ý vị thâm trường.
“Còn đau hay không?” Hạ Úc Huân lo lắng không thôi mà nâng gương mặt nam nhân có chút suy yếu mà vẫn tuấn mỹ kia.
“Uhm, đau, thật sự rất đau.” Lãnh Tư Thần một bộ ủy khuất đến không chịu được.
Hạ Úc Huân nóng nảy, khẩn trương ngẩng đầu, chủ động đem môi mềm của mình tới gần.
Lãnh Tư Thần khẽ cười một tiếng, tất nhiên là không chút khách khí mà hôn……
Hướng Viễn đang thao thao bất tuyệt, Lãnh Tư Thần chỉ muốn đập mạnh vào đầu anh.
Lải nhải không biết bao lâu, liền vào lúc Lãnh Tư Thần không thể nhịn được nữa, Hướng Viễn rốt cuộc nuốt nước bọt, nhắc nhở nói, “Lão đại, chuẩn bị lấy, anh nhịn một chút a!”
Đáng chết, quá sâu! Lão đại không phải sẽ đau chết a!
Hướng Viễn khép hờ hai mắt, lúc mở to mắt, con ngươi chỉ còn lại sự bình tĩnh chuyên nghiệp.
Giải phẫu bắt đầu.
Mũi đao chậm rãi thâm nhập, móc một góc nổi lên, sắp sửa đem cả máu thịt cùng viên đạn kia cùng móc ra.
Lợi cắn đến thật chặt, khóe môi Lãnh Tư Thần tràn ra một tia máu tươi, khăn lông nắm trong tay từ lâu đã bị anh vo thành vải rách.
“A ô a ô a ô ô ô……”
Không biết khi nào, pudding phóng lên trên mặt đất nhảy tới bên chân anh, lúc này Lãnh Tư Thần tất nhiên không có tâm tư quản chó con kia.
Sau đó, giây tiếp theo, đang lúc mặt anh đẫm mồ hôi cúi xuống đột nhiên bị một đôi tay nhỏ run nhè nhẹ nâng lên tới, ngay sau đó, trên môi mềm nhũn, xâm chiếm toàn bộ cảm quan của anh.
Lãnh Tư Thần cả kinh mở to hai mắt, cô…… Đang làm cái gì……
Nha đầu kia cũng không biết khi nào thò qua, giờ phút này thế nhưng đứng dậy quỳ gối trước người anh, khuôn mặt nhỏ khẽ nâng, thân mật chủ động hôn anh.
“Ách…… Uhm……” Lãnh Tư Thần bởi vì đau đớn mà hừ nhẹ một tiếng, nhưng bởi vì động tác này của cô, cảm giác đau đớn dần dần cách xa anh, chỉ còn lại ấm áp cùng xúc động mà cô mang đến……
Viên đạn “Đinh” một tiếng rơi vào khay, Hướng Viễn nhẹ nhàng thở ra, ngay sau đó nhìn hai người, trên mặt đỏ đến rỉ máu.
Tiếp theo, trên tay anh tốc độ nhanh chưa từng có mà bôi thuốc lên, rất nhanh mà quấn băng, nhanh đến mức ngay cả lời nói cũng chưa nói một câu liền rời khỏi phòng, sau đó, chu đáo đóng cửa lại.
A a a, không chơi ân ái kiểu giết chó hàng loạt như vậy a! Anh vẫn còn một mình a!
Ai, cậu bé thuần khiết!
“Ai dạy em làm như vậy?” Thanh âm Lãnh Tư Thần đặc biệt khàn khàn, đau đơn nóng rát trên vai giờ phút này hoàn toàn bị kích động trong lòng chôn vùi.
“Tiểu trư hồng nhạt. Anh ấy nói hôn có thể gây tê, có thể không đau.” Hạ Úc Huân theo bản năng liền đem danh hiệu tiểu trư hồng nhạt gán cho Lương Khiêm, bởi vì anh nói muốn cho cô bong bóng tiểu trư màu hồng phấn.
Lãnh Tư Thần thực gian nan mới lý giải được ý tứ của cô, lắc đầu nói, “Anh không phải chỉ cái này, anh là chỉ……”
Anh tận lực hạ thấp thanh âm tiến đến vành tai nơi mẫn cảm của cô khẽ cắn một cái, nói: “Tiểu phôi đản, ai dạy em luồn vào? Hử?”
Hạ Úc Huân hoang mang mà chớp chớp mắt, vẻ mặt ngây thơ vô tội, nói: “Mỗi lần anh đều làm như vậy nha!”
Ngôn ngoại chi ý, tôi là học theo anh a!
Nếu cô là tiểu phôi đản, vậy anh khẳng định là đại phôi đản.
“Xem ra…… Anh dạy cũng không tồi.” Lãnh Tư Thần cười đến ý vị thâm trường.
“Còn đau hay không?” Hạ Úc Huân lo lắng không thôi mà nâng gương mặt nam nhân có chút suy yếu mà vẫn tuấn mỹ kia.
“Uhm, đau, thật sự rất đau.” Lãnh Tư Thần một bộ ủy khuất đến không chịu được.
Hạ Úc Huân nóng nảy, khẩn trương ngẩng đầu, chủ động đem môi mềm của mình tới gần.
Lãnh Tư Thần khẽ cười một tiếng, tất nhiên là không chút khách khí mà hôn……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.