Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7
Chương 272: Quả nhiên là tiểu bảo tiêu nhà anh
Hữu Yêu
30/07/2017
Phía dưới lập tức bắt đầu có người tò mò mà dò hỏi, cô gái Đông Phương kia vừa rồi hào khí vạn trượng nói câu kia là có ý tứ gì?
“Ách, hình như là đang kêu cứu!” Có người nước ngoài gà mờ tiếng Trung giải thích nói.
Tiểu tử Áo pháp kia hồ nghi mà gãi gãi đầu, nói: “Vừa rồi cô gái kia gọi là cái gì…… Lăng…… Tê…… Sân? Lãnh Tư Thần?! Hẳn không phải là Lãnh Tư Thần tập đoàn Lãnh thị chứ?”
“Sao có thể!” Lập tức có người đáp.
“Ách, cũng đúng, hẳn là cùng tên hoặc là cùng âm……”
Mọi người không có chú ý nhiều đến chút nhạc đệm này, chỉ là lại có nhiều người hơn bắt đầu chú ý đến cô gái tinh linh cổ quái phòng số 9.
Lam Hạo Dương bởi vì một tiếng Lãnh Tư Thần kia của Hạ Úc Huân lúc này đã hoàn toàn nghĩ tới, anh rốt cuộc biết vì sao cô gái này nhìn lại quen mắt đến vậy.
Cô còn không phải là tiểu bảo tiêu luôn bên cạnh Lãnh Tư Thần sao?
Nhớ rõ lần trước vào sinh nhật anh, Lãnh Tư Thần còn mang cô đi dự. Lúc ấy bởi vì Lý Vân Triết đến gần cô, Lãnh Tư Thần còn rất tức giận mà chạy đi tìm cô, sau đó cô uống say té xỉu, Lãnh Tư Thần cư nhiên trực tiếp đem cô ôm đi ra ngoài.
Chuyện này thiếu chút nữa đăng báo, lúc ấy vẫn là anh tiêu tiền hỗ trợ đối phó, bởi vì việc này Lãnh Tư Thần còn thiếu nợ anh một bữa cơm a!
Thật là kỳ quái, chẳng lẽ trên thế giới này thật sự có hai người dáng dấp giống nhau như vậy?
Không lẽ nào tiểu bảo tiêu sẽ từ thành phố A chạy đến quán ăn đêm ở Indonesia này a!
Chẳng lẽ……
A! Chẳng lẽ là bị bắt cóc?
Lúc ấy anh liền nhìn thấy thái độ của Lãnh Tư Thần với cô gái này không bình thường, gần đây chuyện của Lãnh Tư Thần anh cũng nghe thấy, chẳng lẽ theo như lời anh ta nói “Tôi tìm được một cô gái không thể khộng có cô ấy”, cái “Cô ấy” kia chính là thanh mai trúc mã bên cạnh anh ta hơn hai mươi năm, tiểu bảo tiêu bị công ty khai trừ?
Nếu thật như vậy, toàn bộ sự việc đều có thể liên kết với nhau, anh suy đoán chuyện này vô cùng có khả năng là người Lãnh gia làm, mục đích là muốn ép Lãnh Tư Thần trở về.
Chết tiệt, đây là chuyện gì? Người Lãnh gia bọn họ đem người nhà mình bức đi rồi, hiện tại người ta ở bên ngoài hô mưa gọi gió lại phải dùng thủ đoạn hạ lưu này bức người trở về?
Khó trách Lãnh Tư Thần không muốn về cái nhà không chút nhân tính kia, gia nghiệp đều lớn như thế? Túng đến chỉ còn lại có tiền! Hơn nữa bọn họ hoàn toàn đem Lãnh Tư Thần trở thành công cụ kiếm tiền sao?
Lam Hạo Dương càng nghĩ càng có khả năng, càng nghĩ càng kinh hãi, vì thế lập tức gọi một cú điện thoại.
“Alo, tư thần a! Anh đang ở đâu?”
“Hạo dương, xin lỗi, hiện tại tôi có việc gấp, không rảnh bồi cậu uống rượu!” Lãnh Tư Thần nói liền phải cắt đứt.
Lam Hạo Dương vội vàng nói, “Không phải uống rượu!”
“Mặc kệ chuyện gì đều không được, tôi hôm nay không rảnh!”
Phát hiện Lãnh Tư Thần muốn cúp máy, Lam Hạo Dương rất nhanh hô lên một cái tên, “Hạ Úc Huân!”
Lãnh Tư Thần ngón tay đang chuẩn bị ấn tắt quả nhiên lập tức dừng lại, ngữ khí đặc biệt nặng nề: “Cậu biết cái gì?”
“Tư thần, nếu anh hiện tại là đang tìm người, tôi có thể nói cho anh biết, cô ấy hiện tại đang ở Wall quán ăm đêm lớn nhất phía Đông Indonesia.”
“Tôi biết, mới vừa nhận được tin tức, hiện tại đang trên đường đuổi qua, vì cái gì cậu cũng biết tung tích của cô ấy?” Lãnh Tư Thần khó hiểu hỏi.
Lam Hạo Dương nghe vậy kích động mà đập bàn một cái, đáp: “Chết tiệt! Quả nhiên là tiểu bảo tiêu nhà anh sao! Tôi liền nói sao lại quen mắt đến vậy! Bất quá, tốc độ của anh thật đúng là nhanh a!”
“cậu thấy cô ấy?” Thanh âm Lãnh Tư Thần dị thường vội vàng, quả thực hận không thể trực tiếp đem Lam Hạo Dương từ di động kia túm lại đây, lại đem toàn bộ lời tỏng bụng anh ta đổ hết ra.
“Ách, hình như là đang kêu cứu!” Có người nước ngoài gà mờ tiếng Trung giải thích nói.
Tiểu tử Áo pháp kia hồ nghi mà gãi gãi đầu, nói: “Vừa rồi cô gái kia gọi là cái gì…… Lăng…… Tê…… Sân? Lãnh Tư Thần?! Hẳn không phải là Lãnh Tư Thần tập đoàn Lãnh thị chứ?”
“Sao có thể!” Lập tức có người đáp.
“Ách, cũng đúng, hẳn là cùng tên hoặc là cùng âm……”
Mọi người không có chú ý nhiều đến chút nhạc đệm này, chỉ là lại có nhiều người hơn bắt đầu chú ý đến cô gái tinh linh cổ quái phòng số 9.
Lam Hạo Dương bởi vì một tiếng Lãnh Tư Thần kia của Hạ Úc Huân lúc này đã hoàn toàn nghĩ tới, anh rốt cuộc biết vì sao cô gái này nhìn lại quen mắt đến vậy.
Cô còn không phải là tiểu bảo tiêu luôn bên cạnh Lãnh Tư Thần sao?
Nhớ rõ lần trước vào sinh nhật anh, Lãnh Tư Thần còn mang cô đi dự. Lúc ấy bởi vì Lý Vân Triết đến gần cô, Lãnh Tư Thần còn rất tức giận mà chạy đi tìm cô, sau đó cô uống say té xỉu, Lãnh Tư Thần cư nhiên trực tiếp đem cô ôm đi ra ngoài.
Chuyện này thiếu chút nữa đăng báo, lúc ấy vẫn là anh tiêu tiền hỗ trợ đối phó, bởi vì việc này Lãnh Tư Thần còn thiếu nợ anh một bữa cơm a!
Thật là kỳ quái, chẳng lẽ trên thế giới này thật sự có hai người dáng dấp giống nhau như vậy?
Không lẽ nào tiểu bảo tiêu sẽ từ thành phố A chạy đến quán ăn đêm ở Indonesia này a!
Chẳng lẽ……
A! Chẳng lẽ là bị bắt cóc?
Lúc ấy anh liền nhìn thấy thái độ của Lãnh Tư Thần với cô gái này không bình thường, gần đây chuyện của Lãnh Tư Thần anh cũng nghe thấy, chẳng lẽ theo như lời anh ta nói “Tôi tìm được một cô gái không thể khộng có cô ấy”, cái “Cô ấy” kia chính là thanh mai trúc mã bên cạnh anh ta hơn hai mươi năm, tiểu bảo tiêu bị công ty khai trừ?
Nếu thật như vậy, toàn bộ sự việc đều có thể liên kết với nhau, anh suy đoán chuyện này vô cùng có khả năng là người Lãnh gia làm, mục đích là muốn ép Lãnh Tư Thần trở về.
Chết tiệt, đây là chuyện gì? Người Lãnh gia bọn họ đem người nhà mình bức đi rồi, hiện tại người ta ở bên ngoài hô mưa gọi gió lại phải dùng thủ đoạn hạ lưu này bức người trở về?
Khó trách Lãnh Tư Thần không muốn về cái nhà không chút nhân tính kia, gia nghiệp đều lớn như thế? Túng đến chỉ còn lại có tiền! Hơn nữa bọn họ hoàn toàn đem Lãnh Tư Thần trở thành công cụ kiếm tiền sao?
Lam Hạo Dương càng nghĩ càng có khả năng, càng nghĩ càng kinh hãi, vì thế lập tức gọi một cú điện thoại.
“Alo, tư thần a! Anh đang ở đâu?”
“Hạo dương, xin lỗi, hiện tại tôi có việc gấp, không rảnh bồi cậu uống rượu!” Lãnh Tư Thần nói liền phải cắt đứt.
Lam Hạo Dương vội vàng nói, “Không phải uống rượu!”
“Mặc kệ chuyện gì đều không được, tôi hôm nay không rảnh!”
Phát hiện Lãnh Tư Thần muốn cúp máy, Lam Hạo Dương rất nhanh hô lên một cái tên, “Hạ Úc Huân!”
Lãnh Tư Thần ngón tay đang chuẩn bị ấn tắt quả nhiên lập tức dừng lại, ngữ khí đặc biệt nặng nề: “Cậu biết cái gì?”
“Tư thần, nếu anh hiện tại là đang tìm người, tôi có thể nói cho anh biết, cô ấy hiện tại đang ở Wall quán ăm đêm lớn nhất phía Đông Indonesia.”
“Tôi biết, mới vừa nhận được tin tức, hiện tại đang trên đường đuổi qua, vì cái gì cậu cũng biết tung tích của cô ấy?” Lãnh Tư Thần khó hiểu hỏi.
Lam Hạo Dương nghe vậy kích động mà đập bàn một cái, đáp: “Chết tiệt! Quả nhiên là tiểu bảo tiêu nhà anh sao! Tôi liền nói sao lại quen mắt đến vậy! Bất quá, tốc độ của anh thật đúng là nhanh a!”
“cậu thấy cô ấy?” Thanh âm Lãnh Tư Thần dị thường vội vàng, quả thực hận không thể trực tiếp đem Lam Hạo Dương từ di động kia túm lại đây, lại đem toàn bộ lời tỏng bụng anh ta đổ hết ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.