Chương 27: OAN GIA NGÕ HẸP (1)
thuytrang1805
26/08/2015
Đang bê mấy tách café đến phòng làm việc thì nó nghe tiếng gọi của ai đó…
-“Này cô… cô là…”
-“Anh là…” – nó cố moi trong trí nhớ của mình hình ảnh người đàn ông trước mặt
-“Cô là người hôm bữa đụng phải tôi ngoài đường”
Nó như nhớ ra… “không phải chứ, đừng nói lại bắt tôi đền cái áo nữa nha, trời ơi… huhu”
-“Này cô…” – giọng hắn cắt ngang dòng suy nghĩ của mình, nó lấy lại bình tĩnh trả lời
-“Đúng là tôi, nhưng hôm bữa tôi xin lỗi anh rồi, mà hôm bữa anh cũng đâu có bắt tôi đền cái áo cho anh đâu”
-“Tôi không có ý đó” –anh ta mỉm cười trước thái độ của nó
“Trời ơi mày đang nói cái gì vậy Chi Lan” lấy lại bình tĩnh lần 2 nó trả lời –”Vậy sao anh đến tận đây tìm tôi”
-“Không, chỉ là tình cờ gặp cô ở đây thôi”
-“À… tôi đi làm việc của tôi đây… tạm biệt”
Nói xong nó quay người đi, một đoạn quay lại nhìn –”Anh giống như con búp bê nhà tôi ế”
Mặt anh ta có chút đỏ ửng lên “Cô ta nói mình giống búp bê… tôi là trai chính hiệu X – men đàng hoàng nhá… cô ấy đúng là thú vị thật”
……………………
-“Chi Lan giúp chị đem cái báo cáo này lên phòng giám đốc nhé” – chị Hoa nhờ nó
-“Dạ, chị để em”
Nó nhanh chóng lên phòng Giám đốc, vào làm cũng được một tuần rồi mà nay nó mới được tận mặt gặp Giám đốc, nghe mấy chị ở phòng nói anh ta còn rất trẻ chỉ mới về làm Giám đốc thay ba anh ta mấy tuần nay…
Có chút hồi hộp định gõ cửa bước vào …
-“Chúng ta thật sự là rất có duyên đó”
-“Tôi không thấy vậy”
-“Tôi thấy vậy, em lên tìm Giám đốc à”
-“Vâng”
-“Để tôi đem vào cho”
-“Vậy thì cảm ơn anh nhiều”
Nói xong nó quay lưng đi không quên để lại cho hắn một cái liếc đầy sắc bén…
“Tuột mất cơ hội gặp Giám đốc của ta, tức thiệt… mà khoan chẳng lẽ anh ta là Giám đốc, không phải chứ, mình mà đắc tội với anh ta coi như con F trong bài báo cáo tốt nghiệp… thôi rồi, lần này tiêu con rồi ông bà già ơi huhu… đúng là oan gia ngõ hẹp mà … huhuhu”
…………
Hắn đẩy cửa đi vào, để tập tài liệu trên bàn…
-“Gì đây” – giọng người kia ngạc nhiên nhìn vào tập tài liệu trên bàn
-“Nhìn không biết à, ông làm giám đốc cái kiểu gì vậy”
-“Ông bắt đầu làm chuyện bao đồng này từ lúc này vậy” – giở từng trang ra vừa xem hắn vừa nói
-“Lúc nãy thấy một cô gái đứng trước phòng ông cho nên tôi lấy giùm ông thôi”
-“Cô gái nào mà Ken nhà ta tốt bụng thế”
-“Ông thôi cái giọng đó đi nha, tôi là tốt bụng nhất hành tinh này rồi” – hắn cười ha hả trước lời nói của mình
-“Vậy tôi là thiên thần đẹp trai nhất hành tinh này rồi … hahahah”
-“Mà công nhận cô ấy xinh thật”
-“Tôi cũng muốn xem mặt cô ta là ai mà anh chàng tốt bụng nhất hành tinh có thể mê đến như vậy”
-“Jame ông không biết đâu tôi và cô ấy rất có duyên”
-“À… vậy kể tôi nghe thử xem”
-“Hôm nào tôi sẽ giới thiệu cô ấy với ông”
Nhìn anh bạn mình đang nghiêm túc, Jame cũng bật cười không tài nào dừng lại được, làm cho Ken ngượng chín cả mặt….
-“Này cô… cô là…”
-“Anh là…” – nó cố moi trong trí nhớ của mình hình ảnh người đàn ông trước mặt
-“Cô là người hôm bữa đụng phải tôi ngoài đường”
Nó như nhớ ra… “không phải chứ, đừng nói lại bắt tôi đền cái áo nữa nha, trời ơi… huhu”
-“Này cô…” – giọng hắn cắt ngang dòng suy nghĩ của mình, nó lấy lại bình tĩnh trả lời
-“Đúng là tôi, nhưng hôm bữa tôi xin lỗi anh rồi, mà hôm bữa anh cũng đâu có bắt tôi đền cái áo cho anh đâu”
-“Tôi không có ý đó” –anh ta mỉm cười trước thái độ của nó
“Trời ơi mày đang nói cái gì vậy Chi Lan” lấy lại bình tĩnh lần 2 nó trả lời –”Vậy sao anh đến tận đây tìm tôi”
-“Không, chỉ là tình cờ gặp cô ở đây thôi”
-“À… tôi đi làm việc của tôi đây… tạm biệt”
Nói xong nó quay người đi, một đoạn quay lại nhìn –”Anh giống như con búp bê nhà tôi ế”
Mặt anh ta có chút đỏ ửng lên “Cô ta nói mình giống búp bê… tôi là trai chính hiệu X – men đàng hoàng nhá… cô ấy đúng là thú vị thật”
……………………
-“Chi Lan giúp chị đem cái báo cáo này lên phòng giám đốc nhé” – chị Hoa nhờ nó
-“Dạ, chị để em”
Nó nhanh chóng lên phòng Giám đốc, vào làm cũng được một tuần rồi mà nay nó mới được tận mặt gặp Giám đốc, nghe mấy chị ở phòng nói anh ta còn rất trẻ chỉ mới về làm Giám đốc thay ba anh ta mấy tuần nay…
Có chút hồi hộp định gõ cửa bước vào …
-“Chúng ta thật sự là rất có duyên đó”
-“Tôi không thấy vậy”
-“Tôi thấy vậy, em lên tìm Giám đốc à”
-“Vâng”
-“Để tôi đem vào cho”
-“Vậy thì cảm ơn anh nhiều”
Nói xong nó quay lưng đi không quên để lại cho hắn một cái liếc đầy sắc bén…
“Tuột mất cơ hội gặp Giám đốc của ta, tức thiệt… mà khoan chẳng lẽ anh ta là Giám đốc, không phải chứ, mình mà đắc tội với anh ta coi như con F trong bài báo cáo tốt nghiệp… thôi rồi, lần này tiêu con rồi ông bà già ơi huhu… đúng là oan gia ngõ hẹp mà … huhuhu”
…………
Hắn đẩy cửa đi vào, để tập tài liệu trên bàn…
-“Gì đây” – giọng người kia ngạc nhiên nhìn vào tập tài liệu trên bàn
-“Nhìn không biết à, ông làm giám đốc cái kiểu gì vậy”
-“Ông bắt đầu làm chuyện bao đồng này từ lúc này vậy” – giở từng trang ra vừa xem hắn vừa nói
-“Lúc nãy thấy một cô gái đứng trước phòng ông cho nên tôi lấy giùm ông thôi”
-“Cô gái nào mà Ken nhà ta tốt bụng thế”
-“Ông thôi cái giọng đó đi nha, tôi là tốt bụng nhất hành tinh này rồi” – hắn cười ha hả trước lời nói của mình
-“Vậy tôi là thiên thần đẹp trai nhất hành tinh này rồi … hahahah”
-“Mà công nhận cô ấy xinh thật”
-“Tôi cũng muốn xem mặt cô ta là ai mà anh chàng tốt bụng nhất hành tinh có thể mê đến như vậy”
-“Jame ông không biết đâu tôi và cô ấy rất có duyên”
-“À… vậy kể tôi nghe thử xem”
-“Hôm nào tôi sẽ giới thiệu cô ấy với ông”
Nhìn anh bạn mình đang nghiêm túc, Jame cũng bật cười không tài nào dừng lại được, làm cho Ken ngượng chín cả mặt….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.