Chương 24: THÁNG NGÀY XA NHAU
thuytrang1805
26/08/2015
Thời gian thấm thoát đã 6 tháng 11 ngày nó và hắn xa nhau…
Nó vẫn cố gắng tự làm kiếm sống nhưng công việc cũng chỉ là để nó quên đi tất cả kí ức và nỗi nhớ về hắn… với nó điều đó thật khó
“Ngày anh đi em buồn nhiều lắm, buồn khi chính em không phải là người đưa anh ra sân bay, buồn khi cảm thấy vắng một ai đó. Nhưng em lại cảm thấy hạnh phúc khi anh thực hiện được mơ ước của mình, chỉ thầm mong cho anh thật vui vẻ thật hạnh phúc ở nửa vòng trái đất bên kia, anh nhé… em hứa chỉ hôm nay nữa thôi em sẽ thôi nghĩ về anh”
Trong tiềm thức nó dặn lòng cố quên, nhưng trong trái tim nó cố quên thì sẽ càng nhớ…
Một mùa đông đã qua, mùa xuân lại đến, cảnh cũ nhưng người xưa không còn nữa… 2 ngày nữa là lại đến sinh nhật 20 tuổi của nó…
-“Này cái Lan, sắp đến ngày gì rồi ấy” – Nhật Hạ giả vờ
-“Ngày gì nhỉ” – nó mỉm cười ngốc ngếch nhìn cô bạn
-“Cái bà này, ngày sinh nhật mình cũng không nhớ nữa” –Từ Duyên trách mắng nó
Như nhớ chuyện cũ, nó ngẩn người ra đôi mắt chất chứa nỗi buồn, vẫn bình tĩnh trả lời –”Thì giờ mình nhớ rồi”
***************
“Anh định đưa em đi đâu thế… sao em lại mặc cái váy sang trọng như thế này”
“Em không cần biết… cứ mặc cái đó cho anh, chú 6 sẽ đưa em đi đến đây… nhanh nha, mọi người đang đợi em đó”
-“Anh… là sao đây”
“Chi Lan, sinh nhật vui vẻ”
-“Anh đã sửa ngày trong điện thoại rồi, không cần phải coi đâu cô ngốc”
-“Anh chơi đểu… em giận”
– “Tôi ước tất cả mọi người đều hạnh phúc”
-“Tôi ước cả cuộc đời này Bảo Khánh luôn hạnh phúc
“Con cũng chỉ mong người con yêu luôn luôn hạnh phúc thôi”
-“Anh không cần biết em có đồng ý hay không, nhưng nhẫn em nhất định phải đeo”
-” Em chưa thấy ai cầu hôn bá đạo như anh hết”
****************
Mỉm cười trước những kí ức hiện về… ” Anh có hạnh phúc không… Anh có nhớ em, có từng nhớ đến chúng ta đã từng yêu nhau”
Nó vẫn cố gắng tự làm kiếm sống nhưng công việc cũng chỉ là để nó quên đi tất cả kí ức và nỗi nhớ về hắn… với nó điều đó thật khó
“Ngày anh đi em buồn nhiều lắm, buồn khi chính em không phải là người đưa anh ra sân bay, buồn khi cảm thấy vắng một ai đó. Nhưng em lại cảm thấy hạnh phúc khi anh thực hiện được mơ ước của mình, chỉ thầm mong cho anh thật vui vẻ thật hạnh phúc ở nửa vòng trái đất bên kia, anh nhé… em hứa chỉ hôm nay nữa thôi em sẽ thôi nghĩ về anh”
Trong tiềm thức nó dặn lòng cố quên, nhưng trong trái tim nó cố quên thì sẽ càng nhớ…
Một mùa đông đã qua, mùa xuân lại đến, cảnh cũ nhưng người xưa không còn nữa… 2 ngày nữa là lại đến sinh nhật 20 tuổi của nó…
-“Này cái Lan, sắp đến ngày gì rồi ấy” – Nhật Hạ giả vờ
-“Ngày gì nhỉ” – nó mỉm cười ngốc ngếch nhìn cô bạn
-“Cái bà này, ngày sinh nhật mình cũng không nhớ nữa” –Từ Duyên trách mắng nó
Như nhớ chuyện cũ, nó ngẩn người ra đôi mắt chất chứa nỗi buồn, vẫn bình tĩnh trả lời –”Thì giờ mình nhớ rồi”
***************
“Anh định đưa em đi đâu thế… sao em lại mặc cái váy sang trọng như thế này”
“Em không cần biết… cứ mặc cái đó cho anh, chú 6 sẽ đưa em đi đến đây… nhanh nha, mọi người đang đợi em đó”
-“Anh… là sao đây”
“Chi Lan, sinh nhật vui vẻ”
-“Anh đã sửa ngày trong điện thoại rồi, không cần phải coi đâu cô ngốc”
-“Anh chơi đểu… em giận”
– “Tôi ước tất cả mọi người đều hạnh phúc”
-“Tôi ước cả cuộc đời này Bảo Khánh luôn hạnh phúc
“Con cũng chỉ mong người con yêu luôn luôn hạnh phúc thôi”
-“Anh không cần biết em có đồng ý hay không, nhưng nhẫn em nhất định phải đeo”
-” Em chưa thấy ai cầu hôn bá đạo như anh hết”
****************
Mỉm cười trước những kí ức hiện về… ” Anh có hạnh phúc không… Anh có nhớ em, có từng nhớ đến chúng ta đã từng yêu nhau”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.