Chương 39: Em Muốn Tập Gym
Mèo Con Tai Cụp
13/11/2019
Càng nhớ lại sự việc xảy ra ban nãy ở tiệm bánh ngọt. Lúc ấy, ngay lúc cô gặp nguy hiểm anh cũng chính là người ra tay cứu giúp cô trước sau đó Tịch Mộ Thần mới xuất hiện
Anh đã nghĩ rằng mình lúc ấy chính là nơi nương tựa mà cô ấy cần nhất trong tình cảnh đó...thật ngu ngốc khi anh lại suy nghĩ điều đó
Cô ấy lúc đó đã không nghĩ như thế. Gặp được anh, cô ấy sở dĩ không có một chút gì đó gọi là vui mừng cả. Chỉ có Tịch Mộ Thần khi ở bên cô ấy, cô ấy mới cảm thấy vui vẻ, mới có cảm giác an toàn hơn là khi ở cùng anh...
Tại sao vậy Tiểu Tịch? Anh cũng có thể bảo vệ em như Tịch Mộ Thần bảo vệ em. Anh có thể làm em vui vẻ như Tịch Mộ Thần vẫn luôn ở cạnh em...vì sao lại không thể chấp nhận anh? Chấp nhận cùng anh quay lại. Chúng ta sẽ làm lại từ đầu
Vì sao em lại không muốn như thế chứ? Em có biết rằng vì em mà anh đã ăn ngủ rất không yên...? Không một giây phút nào là anh ngừng nhung nhớ đến em cả Tiểu Tịch...
Doãn Thiên Phong ngồi một mình trong căn phòng, anh tự nhốt bản thân mình trong đây. Xung quanh căn phòng chỉ thấy những chai rượu nằm lăn lóc dưới sàn
Anh đã tự hành hạ bản thân mình. Mỗi lần u sầu như thế anh đều lấy rượu ra uống...đúng như người ta thường nói, rượu chính là thứ tốt nhất để " an ủi " những con người như anh, những tâm trạng u buồn như thế vẫn là nên tìm đến những chai rượu như thế này
Ngày xưa lúc anh và cô còn đang yêu nhau. Doãn Thiên Phong anh chưa một lần nào đụng vào rượu bia, thuốc lá cả
Từ lúc cả hai kết thúc, anh đã sang Anh Quốc cùng Đỗ Như Ninh thì cũng bắt đầu đâm đầu vào những thứ này Cô đã không biết chuyện này, nhưng nếu như để Tiểu Tịch biết mình lại thành ra như thế này thì cô ấy sẽ nghĩ sao? Cô ấy sẽ ghét mình chứ?... Tiểu Tịch vốn không thích những thứ như thế này nên anh cũng chẳng dám động vào, nhưng mà bây giờ thì đã khác rồi
Càng nghĩ về chuyện ban nãy, lúc Tiểu Tịch nhìn thấy Tịch Mộ Thần, cô ấy đã vô cùng vui vẻ và nhào vào lòng ôm hắn. Còn hạnh phúc gọi một tiếng " Ông xã " từ cửa miệng lại một lần nữa làm tim anh đau nhói
Cô cũng không cần phải đối xử như thế với anh. Ở trước mặt anh liền cùng Tịch Mộ Thần ân ân ái ái, tình cảm khiến cho người khác nhìn vào cũng ngưỡng mộ theo. Nhưng anh nhìn vào lại vô cùng chướng mắt
Anh thật hận khi không thể đánh Tịch Mộ Thần một cái và sau đó là cướp cô về...phải, anh thừa nhận chính bản thân anh rất ích kỷ. Anh và cô đã kết thúc với nhau từ ba năm trước rồi, anh đã đánh mất tình yêu của cô từ rất lâu nhưng anh không muốn vì thế mà buông bỏ nó. Thứ anh đánh mất thì bản thân anh phải tìm lại nó
Doãn Thiên Phong này chắc chắn sẽ đem cô trở về bên mình. Anh và cô sẽ làm lại từ đầu... Tiểu Tịch, xin lỗi em. Đừng hận anh nhé! Anh yêu em, thật sự...rất yêu em
Bây giờ, ngay thời điểm này...anh chắc chắn phải đem cô quay trở về bên mình, cho dù cô có hận anh đi nữa cũng được. Anh sẽ không quan tâm...trái tim lẫn tâm hồn cô dù không thuộc về anh, nhưng thân xác phải thuộc về anh
Lần trước chính anh đã cho người gửi những bức hình thân mật kia của mình và cô đến cho Tịch Mộ Thần. Anh chắc rằng Tịch Mộ Thần đã xem những bức hình đó nhưng điều anh quan tâm nhất chính là thái độ của Tịch Mộ Thần...vì sao hắn không tức giận với cô? Vì sao vẫn còn cùng cô tiếp tục yêu thương lẽ nào hắn đã biết rằng người gửi những bức hình đó đến là ai và nhằm mục đích gì ư?...sau đó mới chọn tin tưởng cô?
...
" Mộ Thần...đừng như vậy! Anh đi ra ngoài đi! "
Từ lúc về nhà. Cô mệt mỏi muốn đi tắm một chút sau đó là đi ngủ
Chỉ vừa mới tắm xong và quấn chiếc khăn lên người thì Tịch Mộ Thần từ bên ngoài mở cửa đi vào
Cô có chút hoảng. Giữ chặt lấy chiếc khăn đang quấn trên người mình
Tịch Mộ Thần nhìn một lượt từ trên xuống dưới cô. Thân hình trắng nõn chỉ được mỗi chiếc khăn tắm lớn của anh bao bọc trên người, còn ngoài ra tất cả đều chưa mặc gì vào cả
Anh nhìn rất hài lòng. Đầu lưỡi đưa ra liếm môi
" Bảo bối, nhưng thế cũng rất quyến rũ đấy. Em muốn chúng ta " cùng nhau " trước hay là đợi anh đi tắm xong rồi bắt đầu đây? "
Cô đỏ mặt khi nhìn thấy cái vẻ mặt lưu manh của anh hiện ra. Những lời nói xấu xa như thế mà cũng dám mở miệng hỏi cô?...đáng xấu hổ!!
" Đồ xấu xa! Em mới không cần cùng anh "
" A vậy là muốn làm tình trước? Bảo bối, em quả thật rất nóng lòng rồi "
" Em mới không muốn làm chuyện đó với anh...á! Bỏ em xuống, Tịch Mộ Thần mau bỏ em xuống! "
Tịch Mộ Thần ngang nhiên bế cô lên. Cả hai cùng nhau ra ngoài, anh đã không thể chờ đợi nổi việc này nên đã ném mạnh cô xuống giường
Chiếc khăn quấn trên người có một chút lỏng ra. Cô lập tức giữ nó lại không cho khăn bung ra
" Bà xã em thật quyến rũ, em bảo anh phải làm sao đây? "
" Tịch Mộ Thần anh là đồ xấu xa, đồ lưu manh!...đừng có nhìn nữa mà! "
" Cơ thể em đẹp như thế lại chưa phải nhìn thấy bao giờ. Che cái gì? Mau cởi ra! "
" Không! "
Bỏ mặc " thánh chỉ " của anh. Cô vẫn là to gan làm trái ý anh. Có chết cũng không cởi ra cho tên lưu manh nhìn
" Cục cưng, em là muốn anh một lần cường bạo em? "
Anh vừa nói vừa đưa tay cởi chiếc áo mình đang mặc trên người, vứt xuống đất
Cô nhìn thấy thân hình rắn chắc của anh được phơi bày ra trước mắt. Không kìm được mà dán mắt lên cơ thể anh, thật săn chắc. Anh ấy có cơ bắp và những múi bụng nhìn rất quyến rũ
" Ông xã sao anh có được cơ bắp vậy? Chẳng phải anh luôn bận bịu công việc sao, lại có thời gian đi tập gym luôn à? "
" Làm sao? Có phải nhìn rất thích? "
Cô phụng phịu không nói gì cả. Anh khẽ cười
" Công việc đúng là rất nhiều. Nhưng cũng có thể nhờ sự trợ giúp từ Hàn và Minh Hạo! "
Phải rồi nhỉ! Anh ấy đâu phải chỉ có một mình? Cô quên mất là có Phong Hàn và Lục Minh Hạo ở bên cạnh anh nữa...khoan! Anh ấy là đi tập gym ở bên ngoài sao?
" Ông xã! Anh đi tập gym bên ngoài phải không? "
" Có chuyện gì sao? "
Đột nhiên bà xã nhỏ lại nổi giận hỏi anh về vấn đề này...có chỗ nào không đúng ư?
" Anh ở bên ngoài tập có phải là rất hay ngắm người khác không? Có phải có những cô nàng ngực to mông to không? "
Anh có chút ngẩn ra về điều cô hỏi...đang ăn giấm sao?
" Em ăn giấm? "
" Phải đó! Người đàn ông của em vốn không được ngắm nghía người nào khác ngoài em ra! "
" Thời gian anh rất bận, không có rảnh rỗi đến mức phải ra ngoài tập gym, em quên rằng anh có một phòng tập thể hình trong nhà hay sao? "
Hơ? Phải rồi nhỉ, cô đúng là có biết đến chuyện này. Anh đã dư dả đến mức xây trong nhà một cái phòng tập thể hình, vậy là anh vẫn luôn tập gym trong nhà chứ không ra ngoài
" Sao đây? Đã an tâm rồi chứ? "
Anh nâng cầm cô lên hỏi. Cô đảo mắt sang chỗ khác không muốn nhìn thẳng vào mắt anh
" Ngoài em ra anh đều không hứng thú với bất kỳ người phụ nữ nào cả...cơ thể em, anh luôn thích! "
Tập thể hình hả? Không biết cô có tập được không nhỉ?
" Đang nghĩ gì? "
" Ông xã, em cũng muốn tập thể hình! "
" Làm gì? "
" Thì cho nở nang một chút! "
Mặt mày anh đột nhiên tối sầm lại:
" Nở nang một chút?..để làm cái gì? Như thế là đã đủ quyến rũ rồi! Muốn quyến rũ hơn là để làm gì? "
Vẻ mặt này của anh cô nhìn qua không phải là không biết. Là anh lại ghen bậy nữa a ~~
" Em chưa nói hết mà! Anh nghĩ đi đâu vậy chứ? Không phải đàn ông các anh đều thích phụ nữ nở nang một chút hay sao? Em vì anh mà muốn tập mà! "
" Thật?...anh cũng không cần đâu, như thế đã đủ sài rồi. Không cần phải tập cho vất vả! "
"...vậy em tập thử? "
" Những thứ đó không phải muốn tập được là tập! Chúng rất nặng, em sẽ tập không đượ! "
" Lẽ nào tất cả em đều tập không được ư? Anh có thể giúp em tập được một ít mà...ông xã ~ "
Tịch Mộ Thần nhìn cô. Chợt trong đầu hiện ra một ý tưởng nào đó...anh cười ranh ma, sau đó lại đồng ý với cô
" Được thôi! Anh giúp em tập, mặc đồ vào đi. Đồ thể thao, bộ mà em thường hay mặc vào mỗi buổi sáng để chạy bộ ấy "
" Em biết rồi! "
Cô vui vẻ đi lấy đồ thay. Trong lòng cảm thấy có gì đó có một chút sai sai nhưng cũng mặc kệ, chạy vào phòng tắm thay đồ
...
Tịch Mộ Thần cùng cô sang phòng tập thể hình
Cánh cửa vừa mở ra cô đã thấy căn phòng này rất rộng lớn, có rất nhiều dụng cụ để tập thể hình khác nhau
Nhìn căn phòng không khác gì những căn phòng tập gym khác bên ngoài cả. Ở đây rộng lớn, rất thoải mái
" Oa rộng quá! "
Cô ngây ngốc nhìn căn phòng, không nhịn được mở miệng khen ngợi nơi đây. Tịch Mộ Thần chỉ biết cười khi nhìn thấy dáng vẻ này của cô
Cô đã mặc một bộ đồ có tông màu là hồng đen. Chiếc áo thun ôm ngắn, nó bó sát bộ ngực cô. Chiếc quần ngắn cũng chỉ đến đùi, làm lộ ra cặp chân thon dài trắng nõn. Mái tóc dài được buộc lên thành tóc đuôi ngựa
Vẻ mặt kiều diễm xinh đẹp làm anh chỉ muốn nhìn cô mãi mà không muốn để ý mọi thứ xung quanh
Cô đưa mắt nhìn sang anh:
" Anh sao thế? Mặt em dính gì ư? "
" Không!...chúng ta bắt đầu thôi! "
Anh không mặc như cô, anh mặc đồ rất bình thường
Vừa nãy xém một tí nữa là " ăn " được rồi! Nhưng vì vụ đi tập gym này nên anh phải nhịn...nhịn, nhịn. Một lát nữa " ăn " tại đây sẽ càng kích thích hơn
" Ông xã chúng ta bắt đầu trước từ cái nào bây giờ...? "
Anh đã nghĩ rằng mình lúc ấy chính là nơi nương tựa mà cô ấy cần nhất trong tình cảnh đó...thật ngu ngốc khi anh lại suy nghĩ điều đó
Cô ấy lúc đó đã không nghĩ như thế. Gặp được anh, cô ấy sở dĩ không có một chút gì đó gọi là vui mừng cả. Chỉ có Tịch Mộ Thần khi ở bên cô ấy, cô ấy mới cảm thấy vui vẻ, mới có cảm giác an toàn hơn là khi ở cùng anh...
Tại sao vậy Tiểu Tịch? Anh cũng có thể bảo vệ em như Tịch Mộ Thần bảo vệ em. Anh có thể làm em vui vẻ như Tịch Mộ Thần vẫn luôn ở cạnh em...vì sao lại không thể chấp nhận anh? Chấp nhận cùng anh quay lại. Chúng ta sẽ làm lại từ đầu
Vì sao em lại không muốn như thế chứ? Em có biết rằng vì em mà anh đã ăn ngủ rất không yên...? Không một giây phút nào là anh ngừng nhung nhớ đến em cả Tiểu Tịch...
Doãn Thiên Phong ngồi một mình trong căn phòng, anh tự nhốt bản thân mình trong đây. Xung quanh căn phòng chỉ thấy những chai rượu nằm lăn lóc dưới sàn
Anh đã tự hành hạ bản thân mình. Mỗi lần u sầu như thế anh đều lấy rượu ra uống...đúng như người ta thường nói, rượu chính là thứ tốt nhất để " an ủi " những con người như anh, những tâm trạng u buồn như thế vẫn là nên tìm đến những chai rượu như thế này
Ngày xưa lúc anh và cô còn đang yêu nhau. Doãn Thiên Phong anh chưa một lần nào đụng vào rượu bia, thuốc lá cả
Từ lúc cả hai kết thúc, anh đã sang Anh Quốc cùng Đỗ Như Ninh thì cũng bắt đầu đâm đầu vào những thứ này Cô đã không biết chuyện này, nhưng nếu như để Tiểu Tịch biết mình lại thành ra như thế này thì cô ấy sẽ nghĩ sao? Cô ấy sẽ ghét mình chứ?... Tiểu Tịch vốn không thích những thứ như thế này nên anh cũng chẳng dám động vào, nhưng mà bây giờ thì đã khác rồi
Càng nghĩ về chuyện ban nãy, lúc Tiểu Tịch nhìn thấy Tịch Mộ Thần, cô ấy đã vô cùng vui vẻ và nhào vào lòng ôm hắn. Còn hạnh phúc gọi một tiếng " Ông xã " từ cửa miệng lại một lần nữa làm tim anh đau nhói
Cô cũng không cần phải đối xử như thế với anh. Ở trước mặt anh liền cùng Tịch Mộ Thần ân ân ái ái, tình cảm khiến cho người khác nhìn vào cũng ngưỡng mộ theo. Nhưng anh nhìn vào lại vô cùng chướng mắt
Anh thật hận khi không thể đánh Tịch Mộ Thần một cái và sau đó là cướp cô về...phải, anh thừa nhận chính bản thân anh rất ích kỷ. Anh và cô đã kết thúc với nhau từ ba năm trước rồi, anh đã đánh mất tình yêu của cô từ rất lâu nhưng anh không muốn vì thế mà buông bỏ nó. Thứ anh đánh mất thì bản thân anh phải tìm lại nó
Doãn Thiên Phong này chắc chắn sẽ đem cô trở về bên mình. Anh và cô sẽ làm lại từ đầu... Tiểu Tịch, xin lỗi em. Đừng hận anh nhé! Anh yêu em, thật sự...rất yêu em
Bây giờ, ngay thời điểm này...anh chắc chắn phải đem cô quay trở về bên mình, cho dù cô có hận anh đi nữa cũng được. Anh sẽ không quan tâm...trái tim lẫn tâm hồn cô dù không thuộc về anh, nhưng thân xác phải thuộc về anh
Lần trước chính anh đã cho người gửi những bức hình thân mật kia của mình và cô đến cho Tịch Mộ Thần. Anh chắc rằng Tịch Mộ Thần đã xem những bức hình đó nhưng điều anh quan tâm nhất chính là thái độ của Tịch Mộ Thần...vì sao hắn không tức giận với cô? Vì sao vẫn còn cùng cô tiếp tục yêu thương lẽ nào hắn đã biết rằng người gửi những bức hình đó đến là ai và nhằm mục đích gì ư?...sau đó mới chọn tin tưởng cô?
...
" Mộ Thần...đừng như vậy! Anh đi ra ngoài đi! "
Từ lúc về nhà. Cô mệt mỏi muốn đi tắm một chút sau đó là đi ngủ
Chỉ vừa mới tắm xong và quấn chiếc khăn lên người thì Tịch Mộ Thần từ bên ngoài mở cửa đi vào
Cô có chút hoảng. Giữ chặt lấy chiếc khăn đang quấn trên người mình
Tịch Mộ Thần nhìn một lượt từ trên xuống dưới cô. Thân hình trắng nõn chỉ được mỗi chiếc khăn tắm lớn của anh bao bọc trên người, còn ngoài ra tất cả đều chưa mặc gì vào cả
Anh nhìn rất hài lòng. Đầu lưỡi đưa ra liếm môi
" Bảo bối, nhưng thế cũng rất quyến rũ đấy. Em muốn chúng ta " cùng nhau " trước hay là đợi anh đi tắm xong rồi bắt đầu đây? "
Cô đỏ mặt khi nhìn thấy cái vẻ mặt lưu manh của anh hiện ra. Những lời nói xấu xa như thế mà cũng dám mở miệng hỏi cô?...đáng xấu hổ!!
" Đồ xấu xa! Em mới không cần cùng anh "
" A vậy là muốn làm tình trước? Bảo bối, em quả thật rất nóng lòng rồi "
" Em mới không muốn làm chuyện đó với anh...á! Bỏ em xuống, Tịch Mộ Thần mau bỏ em xuống! "
Tịch Mộ Thần ngang nhiên bế cô lên. Cả hai cùng nhau ra ngoài, anh đã không thể chờ đợi nổi việc này nên đã ném mạnh cô xuống giường
Chiếc khăn quấn trên người có một chút lỏng ra. Cô lập tức giữ nó lại không cho khăn bung ra
" Bà xã em thật quyến rũ, em bảo anh phải làm sao đây? "
" Tịch Mộ Thần anh là đồ xấu xa, đồ lưu manh!...đừng có nhìn nữa mà! "
" Cơ thể em đẹp như thế lại chưa phải nhìn thấy bao giờ. Che cái gì? Mau cởi ra! "
" Không! "
Bỏ mặc " thánh chỉ " của anh. Cô vẫn là to gan làm trái ý anh. Có chết cũng không cởi ra cho tên lưu manh nhìn
" Cục cưng, em là muốn anh một lần cường bạo em? "
Anh vừa nói vừa đưa tay cởi chiếc áo mình đang mặc trên người, vứt xuống đất
Cô nhìn thấy thân hình rắn chắc của anh được phơi bày ra trước mắt. Không kìm được mà dán mắt lên cơ thể anh, thật săn chắc. Anh ấy có cơ bắp và những múi bụng nhìn rất quyến rũ
" Ông xã sao anh có được cơ bắp vậy? Chẳng phải anh luôn bận bịu công việc sao, lại có thời gian đi tập gym luôn à? "
" Làm sao? Có phải nhìn rất thích? "
Cô phụng phịu không nói gì cả. Anh khẽ cười
" Công việc đúng là rất nhiều. Nhưng cũng có thể nhờ sự trợ giúp từ Hàn và Minh Hạo! "
Phải rồi nhỉ! Anh ấy đâu phải chỉ có một mình? Cô quên mất là có Phong Hàn và Lục Minh Hạo ở bên cạnh anh nữa...khoan! Anh ấy là đi tập gym ở bên ngoài sao?
" Ông xã! Anh đi tập gym bên ngoài phải không? "
" Có chuyện gì sao? "
Đột nhiên bà xã nhỏ lại nổi giận hỏi anh về vấn đề này...có chỗ nào không đúng ư?
" Anh ở bên ngoài tập có phải là rất hay ngắm người khác không? Có phải có những cô nàng ngực to mông to không? "
Anh có chút ngẩn ra về điều cô hỏi...đang ăn giấm sao?
" Em ăn giấm? "
" Phải đó! Người đàn ông của em vốn không được ngắm nghía người nào khác ngoài em ra! "
" Thời gian anh rất bận, không có rảnh rỗi đến mức phải ra ngoài tập gym, em quên rằng anh có một phòng tập thể hình trong nhà hay sao? "
Hơ? Phải rồi nhỉ, cô đúng là có biết đến chuyện này. Anh đã dư dả đến mức xây trong nhà một cái phòng tập thể hình, vậy là anh vẫn luôn tập gym trong nhà chứ không ra ngoài
" Sao đây? Đã an tâm rồi chứ? "
Anh nâng cầm cô lên hỏi. Cô đảo mắt sang chỗ khác không muốn nhìn thẳng vào mắt anh
" Ngoài em ra anh đều không hứng thú với bất kỳ người phụ nữ nào cả...cơ thể em, anh luôn thích! "
Tập thể hình hả? Không biết cô có tập được không nhỉ?
" Đang nghĩ gì? "
" Ông xã, em cũng muốn tập thể hình! "
" Làm gì? "
" Thì cho nở nang một chút! "
Mặt mày anh đột nhiên tối sầm lại:
" Nở nang một chút?..để làm cái gì? Như thế là đã đủ quyến rũ rồi! Muốn quyến rũ hơn là để làm gì? "
Vẻ mặt này của anh cô nhìn qua không phải là không biết. Là anh lại ghen bậy nữa a ~~
" Em chưa nói hết mà! Anh nghĩ đi đâu vậy chứ? Không phải đàn ông các anh đều thích phụ nữ nở nang một chút hay sao? Em vì anh mà muốn tập mà! "
" Thật?...anh cũng không cần đâu, như thế đã đủ sài rồi. Không cần phải tập cho vất vả! "
"...vậy em tập thử? "
" Những thứ đó không phải muốn tập được là tập! Chúng rất nặng, em sẽ tập không đượ! "
" Lẽ nào tất cả em đều tập không được ư? Anh có thể giúp em tập được một ít mà...ông xã ~ "
Tịch Mộ Thần nhìn cô. Chợt trong đầu hiện ra một ý tưởng nào đó...anh cười ranh ma, sau đó lại đồng ý với cô
" Được thôi! Anh giúp em tập, mặc đồ vào đi. Đồ thể thao, bộ mà em thường hay mặc vào mỗi buổi sáng để chạy bộ ấy "
" Em biết rồi! "
Cô vui vẻ đi lấy đồ thay. Trong lòng cảm thấy có gì đó có một chút sai sai nhưng cũng mặc kệ, chạy vào phòng tắm thay đồ
...
Tịch Mộ Thần cùng cô sang phòng tập thể hình
Cánh cửa vừa mở ra cô đã thấy căn phòng này rất rộng lớn, có rất nhiều dụng cụ để tập thể hình khác nhau
Nhìn căn phòng không khác gì những căn phòng tập gym khác bên ngoài cả. Ở đây rộng lớn, rất thoải mái
" Oa rộng quá! "
Cô ngây ngốc nhìn căn phòng, không nhịn được mở miệng khen ngợi nơi đây. Tịch Mộ Thần chỉ biết cười khi nhìn thấy dáng vẻ này của cô
Cô đã mặc một bộ đồ có tông màu là hồng đen. Chiếc áo thun ôm ngắn, nó bó sát bộ ngực cô. Chiếc quần ngắn cũng chỉ đến đùi, làm lộ ra cặp chân thon dài trắng nõn. Mái tóc dài được buộc lên thành tóc đuôi ngựa
Vẻ mặt kiều diễm xinh đẹp làm anh chỉ muốn nhìn cô mãi mà không muốn để ý mọi thứ xung quanh
Cô đưa mắt nhìn sang anh:
" Anh sao thế? Mặt em dính gì ư? "
" Không!...chúng ta bắt đầu thôi! "
Anh không mặc như cô, anh mặc đồ rất bình thường
Vừa nãy xém một tí nữa là " ăn " được rồi! Nhưng vì vụ đi tập gym này nên anh phải nhịn...nhịn, nhịn. Một lát nữa " ăn " tại đây sẽ càng kích thích hơn
" Ông xã chúng ta bắt đầu trước từ cái nào bây giờ...? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.