Chương 456: Bách niên đại kế
Độc Cô Lãnh Giả
01/04/2013
Thành như Nhân giới cùng đồng nhất nhau. Bây giờ, chướng ngại lớn nhất ở Ma giới đã được loại trừ, còn đám sinh vật ma hóa ở Biển Chết cũng bị vũ lực gia tộc tàn sát làm cho tổn thất thảm trọng.
Do đó, sau hơn hai tháng nghỉ ngơi hồi phục, Đoạn Vân bắt đầu tiến hành chữa chạy cho đại lục Ma giới. Kỳ thật, đối với Đoạn Vân thì hắn cũng không nhất định phải tiến hành chữa trị cho đại lục Ma giới. Cái hắn coi trọng chính là năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong Biển Chết. Bây giờ, hắn rất cần năng lượng để rèn luyện cho Thái Cực đồ của hắn. Bây giờ, Thái Cực đồ đã là một không gian ổn định có diện tích bên trong bằng nửa Nhân giới, hơn nữa linh khí khá là đậm đặc. Không gian này, so với Thần giới còn tốt hơn rất nhiều. Đây là một không gian hoàn toàn thuộc về Đoạn Vân. Trong không gian này, Đoạn Vân là một vị thần sáng thế. Hắn muốn chế tạo không gian này thành một cái cùng loại với tiên giới trong thần thoại Trung Quốc. Hắn muốn làm Ngọc Hoàng đại đế.
Bây giờ Nhân, Thần, Ma là ba vị diện có người sống, còn địa ngục cho người chết đều nằm trong phạm vi thế lực của Đoạn Vân. Còn sau khi gia tộc chiếm cứ bốn giới, bốn giới đã bước vào kỉ nguyên mới - Kỉ nguyên Trung Hoa. Ở thế giới dùng thực lực nói chuyện này, Đoạn Vân hiểu rất rõ chỉ cần hắn nắm thực lực tuyệt đối, áp đảo bất kỳ thế lực cường đại nào, hắn có thể có quyền thống trị vô hạn. Do đó, hắn muốn chế tạo một nhóm vũ lực có thực lực tuyệt đối kinh khủng. Đương nhiên, Đoạn Vân cũng không phải muốn thống trị thế giới này theo kiểu tàn tạo vô nhân tính. Bây giờ, Trung Hoa là một truyền kỳ khoáng cổ tuyệt kim trên thế giới này. Dân chúng bốn giới đều cảm thấy tự hào vì mình là một thành viên Trung Hoa. Nên hắn phải có vũ lực cường đại để bảo vệ cho thành quả lao động của mình.
Hơn nữa Đoạn Vân hiểu rất rõ, vũ lực ở Nhân giới đang bành trướng rất nhanh. Vũ lực thần cấp qua vài năm nữa là coi như thừa thãi trên đại lục. Không tới hai mươi năm, thần cấp sẽ chỉ là một giai vị trung bình. Sau đó, sẽ có ngày càng nhiều nhân loại, Thú Nhân, thậm chí ma thú đột phá tới cấp mười ba bất tử. Thế giới này sớm muộn gì cũng bành trướng. Do đó, Đoạn Vân phải tranh thủ sáng tạo ra một vị diện khác. Muốn sáng tạo ra vị diện thì việc đầu tiên là phải đề cao thực lực cho mình. Thái Cực chân khí của Đoạn Vân bây giờ đang ở tầng thứ mười. Thái Cực chân khí cực hạn sẽ ở mức nào đây? Phải biết rằng, Đoạn Vân đã bất tử rồi. Trăm năm, ngàn năm, vạn năm sau, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn sẽ vĩnh viễn trường tồn.
Bây giờ, hắn là chúa tể bốn giới. Không ai có thực lực gần với hắn. Hắn muốn chế tạo thế giới này càng hoàn mỹ hơn. Nếu bốn giới trở thành năm thì sẽ như thế nào? Điều này phải chờ xem tên Đoạn Vân biến thái này chế tạo thế giới này thành cái dạng gì mới.
Tháng một năm Trung Hoa thứ mười, Đoạn Vân ra lệnh cho ba trăm vạn Nanh Sói và năm trăm vạn Thú nhân võ sĩ vừa mới đột phá tới Chân thần kéo quân tới bên bờ Biển Chết. Trong vòng một ngày, hai vạn ngàn thước bờ biển được đại quân tinh nhuệ Trung Hoa vây kín.
Ngày mười lăm tháng một, trên bầu trời Thiên Ma đảo, Đoạn Vân bắt đầu nghi thức tịnh hóa ma khí ở Biển Chết.
Kế hoạch tịnh hóa Ma giới của hắn quả là khoa trương. Hắn muốn dùng thời gian một trăm năm tịnh hóa tất cả ma khí ở Biển Chết. Do đó ngày mười lăm, Đoạn Vân thả Thái Cực đồ ra. Thông qua điều động năng lượng, Đoạn Vân làm cho Thái Cực đồ bao phủ kín khắp phương viên khu vực Thiên Ma. Sau đó, Đoạn Vân cho Thái Cực đồ chuyển động chầm chậm, hấp thu năng lượng ma hóa từng chút một, cũng không ngừng chuyển hóa thành năng lượng bổn mạng cho Thái Cực đồ. Sở dĩ phải tiến hành ở đây, chủ yếu là vì Đoạn Vân phát hiện ra nước ở Thiên Ma đàm có hiệu quả tịnh hóa ma khí nhất định. Bao phủ Thái Cực đồ trên bầu trời Thiên Ma đảo, là hắn muốn thông qua việc không ngừng hấp thu Thần thủy từ Thiên Ma đàm bốc lên thành khí để làm cho ma khí và hơi nước thần đạt tới sự bình hành nhất định. Đoạn Vân hiểu rất rõ chỉ cần khai thác thần thủy ở Thiên Ma đàm một cách chừng mực thì có thể duy trì không bao giờ khô kiệt. Sở dĩ Đoạn Vân lập kế hoạch trăm năm, chính là đã tính tới việc lợi dụng vòng tuần hòan của thần thủy ở Thiên Ma đàm một cách hữu hiệu.
Hơn nữa, kế hoạch trăm năm của Đoạn Vân, cũng là một kế hoạch luyện công và luyện binh. Gần nửa sinh vật ma hóa ở Biển Chết đã bị Đoạn Vân giết chết, Thái Cực đồ không có khả năng tiêu hóa một lần hết được những sinh vật này. Hơn nữa, Biển Chết vẫn có không ít những sinh vật ma hóa như trước, những sinh vật này cũng sẽ trở thành nguồn năng lượng bổn mạng cho Thái Cực đồ. Đoạn Vân sở dĩ muốn đưa binh tới bờ biển Biển Chết, mục đích chủ yếu là để bảo vệ dân chúng Ma giới. Đoạn Vân gây ra động tĩnh lớn như vậy ở Biển Chết, những sinh vật ma hóa này khẳng định sẽ chạy tán loạn khỏi phía Thái Cực đồ. Còn khi ngửi thấy mùi sinh linh, chúng sẽ ngược lại lao về phía đại lục Ma giới. Nếu những sinh vật ma hóa này lên đại lục Ma giới, như vậy sẽ tạo thành tai ương uy hiếp dân chúng đại lục. Do đó, trong khi tiến hành kế hoạch, Đoạn Vân phải diệt sạch đám sinh vật ma hóa có số lượng kinh khủng này. Hơn nữa, sau khi tiêu diệt sinh vật ma hóa, ma khí ở Biển Chết lập tức sẽ giảm đi rất nhiều. Tám trăm vạn vũ lực Chân thần trở thành đại quân chủ lực diệt ma lần này. Tám sư đoàn và bộ phận chung đoan gia tộc, chủ động tiêu diệt những sinh vật ma hóa ở trên những hòn đảo ở Biển Chết.
Trong khi Thái Cực đồ xoay tròn trên bầu trời Biển Chết theo một quy luật nhất định, Đoạn Vân cũng cho vũ lực của mình tiến vào Thái Cực đồ một cách có lựa chọn. Theo kế hoạch, hắn muốn chế tạo tất cả những thủ hạ hoàn toàn trung thành với hắn thành những vũ lực cường hãn không ai địch lại trong thiên hạ. Trọng điểm bồi dưỡng của Đoạn Vân là chung đoan gia tộc, chung đoan cấp dưới, Thần Long, ma thú, tám sư đoàn gia tộc, Nanh Sói, cùng năm sư đoàn Thú Nhân đối ứng với năm trăm vạn Thú Nhân đại quân, Thiết Huyết, Huyết Sát, Huyết Ma …. Nói cách khác, Đoạn Vân muốn đem toàn bộ mấy ngàn vạn vũ lực gia tộc chế tạo thành những tên biến thái cường hãn nhất. Sở dĩ phải làm như vậy, còn có một nguyên nhân nữa, đó là Đoạn Vân muốn đám vũ lực này giảm bớt áp lực cho Thái Cực đồ. Dù sao, một người cũng không thể nuốt trọn tất cả được. Những năng lượng dư thừa trong khi chuyển hóa cũng tương đương với linh khí, không thể để lãng phí.
Trong Thái Cực đồ có phân thân của mình, nên sau khi phóng Thái Cực đồ ra ngoài, Đoạn Vân chỉ cần đứng một bên tiêu dao thoải mái.
Hôm nay, Đoạn Vân cứu sống lại Ma Thần và ba mươi sáu Ma Thần Vệ của hắn. Nhưng đáng tiếc, Ma Thần sau khi sống lại, thực lực lại chỉ cao hơn Thần Vương. Còn ba mươi sáu Ma Thần Vệ, cũng chỉ có thực lực cấp bậc Thần Vương mà thôi. Cũng không phải Đoạn Vân cố tình, mà là vì lúc đám người đó tử vong, sinh mạng năng lượng trong cơ thể bị mất đi quá nhiều. Năng lượng trong cơ thể cũng cơ bản tiêu tán. Quan trọng hơn là, thân thể họ về cơ bản đều do Đoạn Vân tái tạo lại. Còn Đoạn Vân bây giờ vẫn chưa có thực lực tạo ra một thân thể có cường độ cao từ không khí được. Mà muốn phù hợp với năng lượng trong cơ thể họ, Đoạn Vân dùng những sinh vật ma hóa cao cấp ở Biển Chết tiến hành cải tạo, dùng nó làm nguyên liệu để tạo lại thân thể bọn người kia. Về phần sáu tên Marocco bị Đoạn Vân tàn sát, dựa vào chút linh hồn còn sót lại, thông qua một phen sinh trưởng, một lần nữa cũng sinh ra linh hồn mới. Tất nhiên, linh hồn như vậy thì chỉ có thể giữ lại không đến một phần mười ký ức trước kia. Đương nhiên, đối với đám quái vật sống cả vạn năm thì một phần mười ký ức cũng là đủ rồi.
Còn phong ấn của hai nhạc phụ mình, Đoạn Vân cũng phá giải một nửa cho họ. Còn một nửa khác, Đoạn Vân bảo để đó cho Ma Thần La Mạc Tư Đặc. Kỳ thật Đoạn Vân có thể giải khai phong ấn cho họ. Nhưng tên Ma Thần có lực lượng chỉ hơn Thần Vương một chút lại âm thầm yêu cầu Đoạn Vân đừng làm cho hai lão gia hỏa đó khôi phục toàn bộ thực lực, còn nói cái gì hai lão gia hỏa này sẽ khi dễ hắn. Đương nhiên, Đoạn Vân cũng cảm thấy áy náy đối với Ma Thần La Mạc Tư Đặc, nên cũng đáp ứng. Ma Thần La Mạc Tư Đặc, Quang Minh Thần Hoàng Ái Đức Hoa, phương đông Thần Hoàng Khắc Lạc Nặc Tư. Ba lão gia hỏa này thường xuyên đấu khẩu với nhau. Nhất là Ái Đức Hoa, lão tựa như một con chim sẻ rúc rích. Cá tính của hắn làm cho Đoạn Vân hoài nghi không biết có phải thiên sứ thật sự có mối quan hệ gì với chim chóc không nữa.
Để không làm ba lão đầu này cảm thấy quá buồn, Đoạn Vân dạy họ vài họat động văn hóa giải trí trên địa cầu. Đương nhiên, Đoạn Vân cũng không nhớ gì nhiều. Lúc còn ở địa cầu, hắn cũng biết chơi cờ tướng, chơi cờ ca rô. Khi Đoạn Vân bày trò chơi cờ tướng, ba lão gia hỏa này thường xuyên đánh cờ đến thiên hôn địa ám. Có đôi khi một ván cờ, mà đánh vài ngày. Mấy lão biến thái này không cần ăn cơm và đi nhà xí, hơn nữa tính tình lại rất bướng bỉnh, một ván cờ chưa kết thúc, cho dù trời sụp họ cũng nhúc nhích. Nhưng vì có ba người, do đó trong khi hai người đánh cờ, một người khác xem ra khá là chán.
Một hôm, Đoạn Vân cho Thái Cực đồ quay nhanh, rồi đi tới Thần điện Ma Thần. Lúc này, ba lão đầu đang đánh cờ. Ái Đức Hoa đánh với Khắc Lạc Nặc Tư, còn Ma Thần La Mạc Tư Đặc cùng con trai lớn của mình là Thiên Vũ năm nay chín tuổi đánh với nhau.
- Không tính, ta đi lộn mà. Tiểu Thiên Vũ, ta phải đi lại một nước.
Ma Thần La Mạc Tư Đặc lớn tiếng gào thét.
- Ma Thần gia gia! Đây đã là lần đi lại thứ mười hai của ngươi rồi - Tiểu Thiên Vũ lúc này bực mình kháng nghị
- Ba ba đến rồi. Ba ba, Ma Thần gia gia xấu lắm.
Tiểu Thiên Vũ lao về phía Đoạn Vân. Lúc này, Ái Đức Hoa gào lên một tiếng chiếu tướng, còn Khắc Lạc Nặc Tư thì lộ vẻ hối hận, than dài là mình đi lầm một nước. Ma Thần được cứu sống lại đã hai tháng, Đoạn Vân cho hắn tiếp tục ở tại Ma Thần Thần điện, còn Ma Thần Vệ của hắn coi như người trông cửa. Hai đại Thần Hoàng vẫn một mạch ở lại Ma Thần Thần điện. Nơi này, cơ hồ biến thành địa phương dưỡng lão của ba lão gia hỏa này.
- Con rể, ngươi cứ làm bảo bối của ngươi tự động quay mãi làm gì? Làm như vậy có tác dụng gì? Còn nói là tịnh hóa Biển Chết, cải tạo Ma giới thành Nhân giới. Ta thấy ngươi đúng là khoác loác.
Ái Đức Hoa ngẩng đầu nhìn lên Thái Cực đồ xoay tròn.
- Dục tốc bất đạt, bảo bối của ta phỏng chừng sẽ xoay tròn ở đây trên trăm năm. - Đoạn Vân cười nói.
- Trăm năm à? Nhanh thôi mà! Được rồi, trong trăm năm này, ngươi nhất định phải cho Angela đẻ cho ta một đứa cháu.
Ái Đức Hoa tựa hồ hạ lệnh cho Đoạn Vân.
Đoạn Vân cau mày, nói có chút bất lực :
- Vừa mới nghe tin Angela có thai, nhưng là con gái.
- Thật hả? Ha ha, con gái? Là công chúa cũng được. Ha ha! Lão gia hỏa, lần này ta vượt qua ngươi rồi. Ngươi có hai con gái thì sao? Hắc, còn nữa, lão ma đầu, con gái ngươi cũng chẳng hơn được rồi.
- Hử?
Đoạn Vân nghi hoặc nhìn về phía Ái Đức Hoa.
- A, nói lỡ lời. Chà, lão ma đầu, ngươi có gì mà cứ giấu diếm mãi? Hera và Tina không phải là con gái ngươi à?. - Ái Đức Hoa thốt lên.
Ta xỉu, không ngờ ba lão đầu này đều là nhạc trượng mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.