Bá Y Thiên Hạ

Chương 182: Cấm ma không gian sơ bộ tham

Độc Cô Lãnh Giả

01/04/2013



Đoạn Vân nhìn ngó ngọn núi khổng lồ trước mắt này, dùng thần thức quét qua xung quanh một chút. Rất nhanh ở một chỗ âm u phía chân núi Đoạn Vân tìm được một cái cửa vào.

" Chủ nhân, chỗ kia đúng là cửa vào!" Âu Đặc Tư chỉ chỉ vào chỗ âm u kia nói.

Khẽ gật đầu, Đoạn vung tay về phía trước: ”Đi nào!”

Rất nhanh chóng đoàn người Đoạn Vân liền đi tới cái cửa sơn động kia!

“ Di, như thế nào lại còn có cánh cửa!" Đoạn Vân có chút nghi hoặc nói. Huyệt động trước mắt này sâu hơn mười thước có một cánh cửa rất lớn, hơn nữa Đoạn Vân còn liếc mắt xem qua, cái cửa kia tuyệt đối là một cái cửa sắt.

" Chủ nhân, nơi này đúng là có cánh cửa!"

" Các ngươi đã đi vào chưa?" Đoạn Vân nghi hoặc hỏi.

" Còn chưa có! Chúng ta không mở ra nổi cánh cửa này, nhưng ta cảm giác bên trong có cái gì đó rất cường đại." Âu Đặc Tư nhìn cửa sắt kia nói.

" Vậy các ngươi làm thế nào biết bên trong là Cấm ma không gian?" Đoạn Vân lại càng nghi vấn.

" Chúng ta chỉ cần bước vào cái sơn động kia, thực lực trong cơ thể liền bị trói buộc lại! Ma pháp và đấu khí nửa điểm đều không thể phát ra!" Âu Đặc Tư giải thích.

" Thế à?Mau đến đây xem, không có nguy hiểm sao?" Thật ra Đoạn Vân đối với Cấm ma không gian này lại sinh ra hứng thú.

" Không có, vì chỉ cần rời khỏi nơi đó, tất cả đều có thể bình thường trở lại!"

Đoạn Vân sau đó nhấc chân bước vào cái sơn động kia, Diệp Cô Thành và Âu Đặc Tư cũng tiến vào trong. Ny Khả và mười đại Thần Long nghe lệnh chờ ở bên ngoài.

" Thiếu gia, ta cảm giác đấu khí của ta bị trói buộc một chút, thế nên ta lại có thực lực Kiếm thánh ngày trước!" Diệp Cô Thành có chút nghi ngờ nói.

" Thế là như thế nào? Toàn bộ thực lực của ta đã bị trói buộc!" Âu Đặc Tư có chút giật mình nói.

Đoạn Vân cười cười một cách quỷ dị, nói: "Xem ra cái Cấm ma không gian này chỉ có thể giam cầm Ma lực hoặc đấu khí, với chân khí lại không có chút nào ảnh hưởng! Diệp Cô Thành, khoảng thời gian trước không phải ta đã dạy cho ngươi một chút về cách vận hành chân khí hay sao? Đấu khí trong cơ thể ngươi bắt đầu đã có chút chuyển biến sang chân khí rồi! Về phần ta, trong cơ thể chỉ có chân khí mà không hề có đấu khí, do đó,chân khí của ta một điểm cũng không bị trói buộc! Thế nhưng ma pháp của ta lại đều bị trói buộc rồi!"

Diệp Cô Thành nghe xong rất hưng phấn, xem ra thiếu gia dạy cho hắn phương pháp tu luyện quả nhiên cao minh, lại không thể bị trói buộc! Thiếu gia quả nhiên là thần nhân.



" Âu Đặc Tư, ngươi đi ra ngoài trước đi! Nơi này có ta và Diệp Cô Thành là đủ rồi!" Đoạn Vân ra lệnh với Âu Đặc Tư.

“ Vâng!”

Sau đó Đoạn Vân liền thả thần thức ra, tiến hành rà quét qua khu vực này.Thần thức của Đoạn Vân đầu tiên tìm xung quanh ở cánh cửa sắt xem có cơ quan có thể mở ra đại môn kia hay không. Cuối cùng tại bên trái thạch bích tìm thấy một chỗ nhô lên, xuyên thấu qua thạch bích kia thần thức của Đoạn Vân trực tiếp theo mấy cái đường nối liền tìm ra được cơ quan, dụng cụ bên trong không phải rất phức tạp, chỉ đơn giản là nguyên lý đòn bẩy và nguyên lý bánh răng. Bất quá bên trong lại sắp đặt thành một cái mã khóa, hơn nữa có thể có hơn trăm loại khóa mật mã. Đoạn Vân dám nói rằng kẻ thiết kế cánh cửa này nhất định là một thiên tài về máy móc, biết được cơ quan bên trong, lại thông qua một hồi phân tích, Đoạn Vân rất nhanh chóng biết được có thể xoay cái chỗ nhô lên kia như thế nào để mở cánh cửa nọ.

Thế nhưng Đoạn Vân cũng không có lập tức mở cửa ngay. Bởi vì Đoạn Vân không biết sau khi mình mở cửa, từ sâu bên trong kia sẽ thoát ra cái dạng quái vật gì. Âu Đặc Tư từng đề cập qua cái huyệt động này cho hắn cảm giác bị kiềm nén, giống như một ngục giam vậy đó mà.

Thần thức của Đoạn Vân tiếp tục quét qua, rất nhanh, thần thức Đoạn Vân liền xuyên qua một kẽ hở của cánh cửa chui vào bên trong. Mà bên trong là một không gian lớn, hơn nữa bởi vì có vài đặc tính che kín quá tốt, lại là cửa sắt nên thần thức không thể tiến được vào căn phòng bên trong, còn có một vài chấn song, xem ra đây thật sự là một cái ngục giam.

Thông qua thần thức, Đoạn Vân phát hiện trên nóc không gian này có một cái Ma pháp trận rất lớn được bố trí bởi rất nhiều cao cấp Ma tinh, phỏng chừng đúng là chỗ đầu não của cái Cấm ma không gian kia rồi!

Đoạn Vân cẩn thận tra xét qua một lần nữa, muốn ở bên trong tìm được một chút đầu mối lưu lại dấu vết con người. Nhưng không gian này quá lớn, thần thức của Đoạn Vân chỉ có bán kính khoảng sáu bảy trăm thước, căn bản là không có cách nào tiến về phía trước thêm nửa phân. Có điều dựa vào cảm giác với lực lượng trên, Đoạn Vân cảm thấy bên trong nhất định càng thần bí hơn.

Thu hồi thần thức, Đoạn Vân một lần nữa đem thần thức quét qua động khẩu, thật là đúng khi Đoạn Vân quét qua như vậy, Đoạn Vân cảm thấy may mắn biết bao nhiêu khi chính mình vừa rồi không có vội vàng mở cánh cửa kia ra. Bởi vì sau khi cánh cửa gian phòng kia vừa mở ra, cửa sơn động liền rớt xuống một khối cửa sắt thật lớn, với ý đồ vây hãm người mở cơ quan lại ở bên trong. Nếu muốn mở cánh cửa kia ra, trước hết phải đem cái chốt mở cửa sắt ở miệng huyệt động kia cố định lại khiến cho nó không rơi xuống.

Ngữ khí sảng khoái, Đoạn Vân nói: "Chúng ta trước tiên đi ra ngoài nào!"

Sau đó, Đoạn Vân và Diệp Cô Thành liền rời khỏi cái cửa sơn động kia.

" Đoạn Vân ca ca, có phát hiện thấy cái gì không? Cánh cửa đó có thể mở ra hay không?" Ny Khả vừa thấy Đoạn Vân ra đến liền lập tức chạy ào tới giữ chặt cánh tay của hắn mà hỏi.

Nhìn thoáng qua mười mấy thủ hạ trước mặt, Đoạn Vân nói: "Thông qua một phen khảo cứu của ta thì ta đã tìm được cách mở ra cái cửa sắt kia, chẳng qua không gian bên trong đối với ta mà nói vẫn mơ hồ như trước, ta ở bên trong thực chất không tìm thấy cái gì. Nga, ở bên trong không gian kia ta lại thấy được sự bố trí trên nóc của Cấm ma Ma pháp trận. Cái không gian kia rất lớn, thần thức của ta chỉ có thấy một bộ phận nhỏ bé ít ỏi bên trong đó. Với lại ở bên trong ta cũng không tìm được sinh vật gì quỷ dị cả!"

" Chúng ta tiến vào xem xem chẳng phải sẽ biết hay sao?" Ny Khả tò mò nói.

Đoạn Vân cười cười, véo cái mũi của nàng một cái nói: "Tại sao lòng hiếu kỳ của đàn bà lại nặng như vậy nhỉ? Ngươi không sợ bên trong sẽ có ác ma à?"

" Ác ma thì có gì phải sợ? Ny Khả cũng là cường giả Thập nhất cấp rồi, rất lợi hại rồi! Đoạn Vân ca ca, chúng ta cùng nhau tiến vào đi! Hơn nữa không phải ngươi nói ngươi ở bên trong đó cũng không phát hiện ra cái gì hay sao?" Một câu ác ma của Đoạn Vân lại càng khiến cho lòng hiếu kỳ của Ny Khả càng ngày càng tăng thêm.

Đoạn Vân cười cười: "Chính vì đã không phát hiện ra cái gì, do đó chúng ta mới không thể không cẩn thận được! Cẩn thận đã làm nên những thành tựu vạn năm qua, cái không gian kia quá mức quỷ dị, lại có hiệu quả cấm ma đặc thù, nếu mà làm không tốt thì tất cả chúng ta đều bị nhốt lại ở bên trong."

" Chủ nhân, bọn Tiểu Phi Hiệp đến rồi!" Âu Đặc Tư chỉ vào một đoàn mây đen trong không trung đang nhanh chóng tiến đến nói.

Rất nhanh, Tiểu Phi Hiệp đã dẫn bọn Phi Long thủ hạ mang theo một đám binh lính đến.

Đoạn Vân nhìn quét qua bọn thủ hạ đang đi tới một cái, rồi trợn trắng mắt! Quả nhiên là đại bộ đội! Đúng thế, cơ hồ tất cả chung đoan của Gia tộc đều đến đây cả rồi. Một trăm hai mươi Thú nhân Hộ vệ, một trăm thủ hạ Ma thú hậu giai của Phì Tử, thủ hạ của Phi long huynh đệ vận chuyển binh lính, còn có hai mươi Thần thú hậu giai của Gia tộc, ngũ đại siêu cấp Ma sủng toàn bộ đều đến đây.



Kỳ thật Đoạn Vân biết rằng bọn họ đều là lo lắng đến an nguy của mình mới đi tới đây! Dẫu sao thì bọn họ cũng cho rằng, nếu đã tồn tại một địa phương quỷ dị thì chắc chắn có nguy hiểm tiềm ẩn. Mà Đoạn Vân trước khi đến Thần Long đảo bọn chúng đều không có một điểm nào lo lắng, bởi vì thực lực của Thần Long cũng đã đủ đảm bảo sự an toàn cho Đoạn Vân và chính bọn họ rồi. Về phần Tác Bất Đồ đảo quỷ dị này không thể không khiến cho bọn họ coi trọng phải cảnh giác.

" Lão Đại, nghe nói ngươi có trò vui ở đây, vài người chúng ta phải đến xem xem!" Tiểu mập mạp Phì Tử cười khanh khách nói với Đoạn Vân.

Đoạn Vân trợn mắt, bất luận thực lực của Phì Tử như thế nào, cũng mặc kệ hắn có bao nhiêu thủ hạ, hắn vẫn như trước là một bảo bảo tuổi nhỏ rất tò mò.

" Lão Đại, nghe nói nơi này có một bảo tàng, hai huynh đệ chúng ta vội vàng qua đây làm tay chân cho ngươi sai bảo!" Đạt Nhĩ Ba cười nói.

" Lão... lão Ngưu ta đây cũng đi cùng bọn họ tới!"

Nhìn những thủ hạ trung thành với thực lực cường hãn, Đoạn Vân cảm thấy một sự thoải mái chưa từng có trước đây. Cười cười, Đoạn Vân nói: "Phì Tử, ta ra lệnh cho những thủ hạ này của ngươi tiếp tục thu phục tất cả Ma thú của Tác Bất Đồ đảo! Trong hai mươi Thần thú phái ra năm người đi theo hiệp trợ bọn họ, nghe nói nơi này còn có vài con thực lực đạt đến thần thú."

" Lão Đại, ngươi nói là toàn bộ?" Phì Tử có chút nghi hoặc nói.

" Nơi này chỉ có cao cấp Ma thú thôi. Theo ước lượng ban đầu có hơn năm trăm bát cấp Ma thú, cửu cấp Ma thú hơn trăm, Thần thú có 4 đầu. Sau khi các ngươi thu phục Ma thú xong xuôi thì tập trung tại đây!" Đoạn Vân nói.

" Vâng!" Kết quả là năm trăm đầu Ma thú cửu cấp hậu giai và năm đầu Thần cấp Ma thú hướng đến nơi có năng lượng ma thú tập trung mà tiến đánh.

Ngẫm nghĩ, Đoạn Vân quay về phía Phi long trong Huynh đệ liên đoàn ra lệnh: "Các ngươi chia ra năm mươi đầu Phi long tại không trung trợ giúp cho bọn họ!"

“Vâng!”

Nhìn những thủ hạ còn ở nơi này, Đoạn Vân ra lệnh: "Một trăm hai mươi Thú nhân Kiếm thần và năm Hắc long, mười Thần long, và cả Ngưu Ma Vương, Đạt Nhĩ Ba, Diệp Cô Thành, Âu Đặc Tư, các ngươi sẽ đi vào cùng với ta!"

“Vâng!” Chúng thủ hạ liên tục đáp lại.

" Lão Đại, tại sao không cho chúng ta đi vào cùng?” Phì Tử và Tiểu Phi Hiệp có chút khó chịu nói.

“ Đoạn Vân ca ca, Ny Khả cũng muốn tiến vào!"

Đoạn Vân cười cười nói: "Các ngươi cũng có nhiệm vụ quan trọng! Đó là canh gác. Bên trong là một Cấm ma không gian, nếu gặp được địch nhân bên trongthì chỉ có thể nhờ vào thân thể cường hãn mà chiến đấu thôi! Do đó ta an bài Hắc long, Thần long, còn có Thú nhân thân thể đều rất cường hãn mới được theo ta vào. Ny Khả, ngươi phải ở chỗ này vì Đoạn Vân ca ca bảo vệ hậu phương, ta không muốn ngươi đi vào. Phì Tử, tiểu mập mạp ngươi đúng là thân thể rất mạnh, nhưng nếu ngươi không có Ma lực ngươi cũng chỉ là tên tiểu tử dễ bị người khác bắt nạt mà thôi! Nếu ngươi không sợ, coi lời nói của ta chỉ để dọa dẫm nhà ngươi, thì ngươi cứ đi đi! Tiểu Phi Hiệp ngươi phải canh giữ cẩn thận. Ngươi dẫn đầu năm mươi thủ hạ Phi Long và mười lăm đầu Thần thú của Gia tộc bảo vệ cái cửa động này, phòng ngừa những phát sinh ngoài ý muốn!"

"Vậy được rồi! Lão Đại, ngươi phải cẩn thận một chút!" Tiểu Phi Hiệp bất lực đành phải tiếp nhận nhiệm vụ canh gác, cao giọng hô: ”Huynh đệ liên! Xếp thành hàng!”

Mà Phì Tử vẫn cứ kiên quyết yêu cầu đi vào, không cách nào khác Đoạn Vân đành phải mang theo Đại địa chi hùng còn nhỏ với lực phòng ngự siêu cấp biến thái này đi vào. Nhưng với Ny Khả Đoạn Vân kiên quyết yêu cầu nàng lưu lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bá Y Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook