Chương 26: Mại dược tế tự trung hoa khởi
Độc Cô Lãnh Giả
01/04/2013
Buổi đấu giá đã trôi qua một tháng rồi. Trong một tháng này, các hạng mục sự nghiệp của gia tộc Đoạn Vân cũng đã bắt đầu khởi sắc phong vân như diều gặp gió lớn.
Trước tiên là nói về việc kinh doanh thuốc men của Đoạn Vân. Trong khoảng thời gian này, vài Tinh Linh phụ trách khai thác dược tài dẫn theo nhân lực trong gia tộc đến những nông trang ngoài thành Thiên Long phát động thôn dân hái thuốc lấy tiền, với giá khá rẻ mạt. Đoạn Vân thật có nằm mơ cũng không nghĩ được chỉ trong vòng vài ngày đã thu được mấy xe lớn dược tài đủ loại, hơn nữa trong đó có một vài món nhân sâm, linh chi và các loại dược tài quí hiếm khác. Việc khai thác dược tài bán cho Đoạn Vân cũng làm cho thôn dân nơi đó thu được không ít tài phú.
Có vài thôn dân tinh minh lại còn chủ động thành lập các điểm thu mua. Theo phân phó của Đoạn Vân, những “hợp tác xã” khai thác vệ tinh rất năng động này không ngừng tăng lên, trở thành nhóm thương nhân đầu tiên chuyên cung cấp dược tài cho Đoạn Vân gia tộc.
Sau khi dược liệu được chuyển về, dưới sự chỉ đạo của Đoạn Vân, có một vài hạ nhân cẩn thận nhanh nhẹn tuyển chọn từ trong gia tộc bắt đầu tiến hành xử lý và cất trữ vào kho. Thậm chí Đoạn Vân còn đem một vài tri thức trung dược đơn giản dạy cho những người có đầu óc linh hoạt, cũng để bọn họ phụ trách vài công đoạn mấu chốt trong quá trình bào chế dược phẩm. Không còn cách nào khác, nếu việc gì cũng đè Đoạn Vân ra bắt phải làm, thì Đoạn Vân có làm trâu làm bò, mệt đến nỗi trên xì ra khói, dưới xì ra hơi cũng chẳng thể làm ra được bao nhiêu viên thuốc! Hơn nữa, bọn họ trước kia đều là nô lệ, sau khi được Đoạn Vân giải trừ thân phận nô lệ thì đối với Đoạn Vân có thể nói là chết cũng không phản bội, độ trung thành vào loại tuyệt đối, không cần phải nghi vấn gì cả. Đương nhiên những bước bào chế thuốc khó khăn và phức tạp, tỷ như tỷ lệ phối hợp các loại dược tài đều do Đoạn Vân tự làm lấy. Chủ yếu là để phòng ngừa công thức phương thuốc bị tiết lộ, cũng không phải Đoạn Vân không tín nhiệm bọn họ .
Cứ như vậy, trong vòng một thời gian rất ngắn, những viên thuốc mới lạ của Đoạn Vân đã được ra đời. Còn về việc bán thuốc, Đoạn Vân hoàn toàn tin tưởng giao cho Khắc Lí thành lập một thương xã tên là "Trung Hoa Thương Hành", chuyên môn phụ trách sinh ý cho gia tộc .
Đoạn Vân bào chế chủ yếu là vài loại thuốc sau đây :
Một là Hoàn Dương Đan. Thuốc này là do Đoạn Vân căn cứ vào dược lý rút ra sau khi luyện chế Tẩy Tủy Đan, chỉ dùng những dược tài rất bình thường, hơn nữa chỉ có hiệu quả trị thương, không hề có công hiệu tăng thêm thực lực. Loại thuốc này nếu xét về cấp bậc, có thể hoàn toàn chữa khỏi các thương tổn cấp tám, đối với cửu cấp thương tổn cũng có hiệu quả nhất định. Theo như giá thu mua được tài của gia tộc bây giờ, giá thành của thuốc này tuyệt đối không vượt qua một ngàn kim tệ. Còn tên Đoạn Vân gian thương này lại định giá bán là mười vạn, rồi còn nói như đinh đóng cột : nguyên liệu chế thuốc quá mức trân quý, xác xuất thành công khi bào chế cũng không cao, giỏi lắm mỗi tháng chỉ giới hạn bán ra một trăm viên, đều phải đặt hàng trước mới có! Vì Hoàn Dương Đan có thể chữa được nội thương trong khi quyển trục cho dù thần kỳ đến đâu cũng không có công hiệu, sau khi trị liệu cũng sẽ không làm giảm thực lực của người bị thương. Cuối cùng, Hoàn Dương Đan đắt hơn vàng, quí hơn kim cương kia trở thành chiêu bài bán thuốc của « Nhà thuốc » Đoạn Vân, chỉ vài ngày đầu tháng là đã có người mua hết. Đối mặt với tình huống như vậy, tên gian manh Đoạn Vân quyết định tăng giá, nhờ vậy, thuốc cũng đủ bán đến hơn nửa tháng .
Loại thuốc thứ hai mà Đoạn Vân đưa ra thị trường là một loại thuốc chữa thương bình thường mà hắn gọi là Thánh dược - Giải Độc Hoàn. Loại thuốc này có thể trị khỏi các thương tổn cấp bảy, dược hiệu cũng rất tốt, chỉ là công dụng hơi chậm. Đối với loại thuốc này, Đoạn Vân yêu cầu thủ hạ sản xuất với số lượng lớn. Sản lượng hàng ngày tuy đã có thể đạt tới hơn ngàn vạn viên, nhưng Đoạn Vân vẫn khống chế sản lượng của Giải Độc Hoàn một cách nghiêm khắc, luôn luôn đảm bảo cân bằng với nhu cầu của thị trường. Giá thành loại thuốc này đại khái hơn mười kim tệ, trên thị trường Đoạn Vân định giá là một ngàn kim tệ. Bởi vì loại thuốc này rất hữu hiệu trong việc trị liệu nội thương, mấy tháng sau này loại thuốc này được lưu thông trên cả Đông đại lục, nghe nói có vài kiện hàng còn đến cả Tây đại lục, bất quá khi đi tới đây thì giá Giải Độc Hoàn đã lên cao tới tận trời xanh rồi .
Đoạn Vân còn muốn một thời gian nữa sẽ đưa mấy loại thuốc "Kim thương bất khuất " và "Bổ thận Hoàn" mà hắn đã đưa cho lão bản ở chợ nô lệ giới thiệu ra thị trường. Đương nhiên "Bổ thận Hoàn" cũng sẽ chỉ cung ứng rất ít, mỗi tháng cũng chỉ khoảng hai trăm viên, giá là một vạn kim tệ. Nhưng đối với "Kim thương bất khuất ", Đoạn Vân định giá là một ngàn kim tệ một viên mà thôi, hơn nữa còn sản xuất không hạn lượng. Mặc dù rất quý, nhưng nghe nói loại thuốc này lại được tiêu thụ rất tốt, lại được phổ biến khắp nơi, lại còn thường xuyên thiếu, sau này trở thành vật bất ly thân của các vị công tử con nhà giàu có. Đoạn Vân sau đó lại còn đưa ra nữ tính xuân dược, và vài loại thuốc ích dương bổ thận vân vân.
Vì trên khối đại lục này không có nghề Dược sư, do đó « Nhà thuốc » Đoạn Vân có thể nói đã chiếm được địa vị lũng đoạn trong ngành dược phẩm, từng núi vàng cứ thế chảy vào túi tiền của Đoạn Vân. Chỉ tính sơ sơ, khoản thu của Đoạn Vân gia tộc mỗi tháng tuyệt đối vượt qua hai ngàn vạn. Hơn nữa này con số này việc tiếp tục tăng lên! Còn sau này Đoạn Vân hợp tác kinh doanh với người khác, thì lợi nhuận lại càng kinh khủng!
Cứ như vậy cái tên Đoạn Vân theo những viên thuốc của hắn được truyền khắp cả đại lục! Mọi người xôn xao bàn tán về Đoạn Vân, không biết nhân vật truyền kỳ này đến tột cùng là loại người thế nào! Theo như lời đồn thì Đoạn Vân chỉ có khoảng chừng hai mươi tuổi, do đó không ít danh viện khuê tú suốt ngày dỏng tai lên lắng nghe những sự tình về Đoạn Vân. Thậm chí còn có không ít thiếu nữ vì Đoạn Vân mà sinh ra tranh chấp. Đương nhiên việc này sẽ nói sau!
Sau mười ngày, Đoạn Vân có một chút điều chỉnh trong Hộ vệ đoàn của mình. Bốn gã Cự tượng vì những hành động quá mức hậu đậu, bị đuổi ra khỏi Hộ vệ đoàn, trở thành người khuân vác trong gia tộc. Ngưu đầu nhân Khai La, thủ lĩnh hộ vệ đứng ra thỉnh cầu Đoạn Vân đi chợ nô lệ đem mấy Thú Nhân trước là chiến hữu hoặc thân hữu của hắn về làm hộ vệ. Còn cái tên Đoạn Vân tiêu tiền vô độ lại thoáng cái đã ra chợ nô lệ khuân tất cả các nô lệ dị tộc về, hơn ba trăm người chứ ít ỏi gì! Như vậy, thành viên của Đoạn Vân gia tộc đã đạt tới một con số kinh khủng, hơn bốn trăm người, chỉ riêng võ sĩ Thú Nhân cũng có hơn một trăm người, những người khác được an bài ra các ngành khác.
Bởi vì đế quốc có quy định rõ ràng là số lượng hộ vệ của một Bá tước đại nhân không thể vượt qua hai trăm, Đoạn Vân cũng không dám vi phạm, do đó mặc dù Đoạn Vân sử dụng một số lượng dị tộc võ sĩ rất lớn, nhưng không ai có thể nói được gì. Nhưng thực lực của hộ vệ Đoạn Vân cũng phi thường kinh khủng. Trong đó đại bộ phận đều là võ sĩ cấp năm hoặc cấp sáu, hơn nữa toàn bộ đều là Thú Nhân, vô luận là sức mạnh thân thể hay nghị lực, những võ sĩ ở nơi khác đều không thể so với được. Đoạn Vân đem một trăm hai mươi võ sĩ Thú Nhân chia làm bốn đại đội, mỗi đại đội lại chia làm ba tiểu đội, cho chiến đấu với nhau, để cho bọn họ tiến bộ trong cạnh tranh. Cái làm cho người ta sợ hãi chính là, Đoạn Vân lại dựa vào y thuật cao siêu và đan dược cực tốt của mình buộc đám hộ vệ tiến hành ma quỷ huấn luyện, hơn nữa thỉnh thoảng lại có một hồi tập trận thực chiến.
Theo Đoạn Vân thấy, võ sĩ chỉ có không ngừng chiến đấu mới là cường giả chính thức, thực lực cùng kinh nghiệm tăng lên, dù sao đã có những đan dược vô địch của mình, hắn có thể đảm bảo tất cả đều rất an toàn. Dưới những điều kiện huấn luyện ở đây, mỗi ngày đều có đánh nhau đến chết sống, đám hộ vệ ngày nào cũng đổ máu không ít thì nhiều, mỗi ngày đều tiến bộ một chút. Vô luận là vũ lực hay là lòng can đảm, từ nghị lực cũng là khả năng nhẫn nại, tuyệt đối có thể thấy được sự tiến bộ vượt trội của một trăm hai mươi Thú Nhân chiến sĩ. Không đến một tháng sau, đại bộ phận mọi người đều đột phá qua một giai tầng. Mặc dù đan dược của Đoạn Vân cũng tiêu hao không ít, nhưng chỉ cần Đoạn Vân chịu khó ra tay một chút, muốn bao nhiêu đan dược là sẽ có bấy nhiêu. Bất quá, Đoạn Vân cũng không cho bọn chúng phục dụng Tẩy Tủy Đan, vì Đoạn Vân cho rằng phải dựa vào nỗ lực bản thân để đề cao thực lực mới là vương đạo. Kể cả khi cho những người này trong một tháng mà liên tục uống ba lạp Tẩy Tủy Đan, thì cũng chẳng khác gì ăn thuốc chuột cả!
Một tháng sau, thực lực Đoạn Vân đã đạt tới Cao cấp Kiếm sĩ cấp ba rồi. Nếu không tính đan dược, trong một tháng mà từ một " thư sinh " trói gà không chặt đạt tới Cao cấp Kiếm sĩ, đây tuyệt đối là một kỳ tích. Nhưng, nếu xét một viên Tẩy Tủy Đan đã có thể làm cho một người bình thường đạt tới kiếm sĩ cao cấp, Đoạn Vân tuyệt đối là một thằng đần về võ học!
Trong khoảng thời gian này, Diệp Cô Thành đã uống viên Tẩy Tủy Đan thứ ba, sau đó rốt cục đột phá thành công tới cảnh giới Kiếm Thần. Hơn nữa việc đột phá của Diệp Cô Thành cũng làm cho Đoạn Vân phát hiện tác dụng phụ của Tẩy Tủy Đan - Đấu khí nội liễm. Diệp Cô Thành hôm nay nhìn qua, tuyệt đối tưởng như chỉ có thực lực của Đại kiếm sư thôi, đây chính là một con át chủ bài của Đoạn Vân. Quản gia của Đoạn Vân sau khi dùng Tẩy Tủy Đan cũng đã khôi phục lại thực lực Đại kiếm sư, hơn nữa nghe nói Ước Hàn cũng sắp đột phá rồi. Ngưu Ma Vương trải qua một tháng củng cố thực lực đã có thể hóa thành hình người, bất quá mỗi khi Đoạn Vân thấy Ngưu Ma Vương, hắn đều cảm thán mình đặt tên cho nó quả là không hề lầm lẫn - Ngưu Ma Vương dưới trạng thái hình người lại là một thiếu niên mười mấy tuổi có cái đầu trâu xấu xí!
Trong khoảng thời gian này, còn có một việc cũng phải đề cập một chút. Đó là mấy hôm rồi, hai vị công chúa, cụ thể là Khải Lợi và Khải Sắt Lâm thường xuyên tìm đến gặp Đoạn Vân, còn Đoạn Vân cũng thường xuyên đi " chơi du ngoạn " với hai vị công chúa ở những nơi rất xa hoa. Quan hệ giữa ba người phát triển rất nhanh!
Buổi sáng hôm nay, Đoạn Vân đang luyện tập Thái Cực quyền trong hậu viện để giúp chân khí tăng lên. Lúc này Liên Na vội vàng chạy vào: " Thiếu gia, trong cung truyền lời muốn Ngài tiến cung! Nói là Bệ Hạ tìm kiếm Ngài có việc."
Đoạn Vân rất nghi hoặc, Tra Lí tìm ta có chuyện gì nhỉ? Ta đâu có nghe nói có ai bị bệnh đâu ta? Không phải là muốn cảnh cáo ta không được "tán tỉnh, câu dẫn " công chúa đó chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.