Chương 263: Ngôn ngữ giao phong hà vi thần
Độc Cô Lãnh Giả
01/04/2013
Ai nha, may mà kịp thời chạy tới. Cái bà già này, làm sao mà ngươi không hiểu quy củ một chút nào thế. Ngươi tự xưng là thần, thế mà mặt dày vô sỉ xuống tay với nhân tộc quân đội bình thường như vậy hả? Ngươi còn có liêm sỉ nữa không? Này, ta nói ngươi đó.
Sau khi năm Thần Long phá vỡ cơn mưa phá ma tiến, đoàn người Đoạn Vân lúc này đã phi thân tới đứng đối diện với Tinh Linh nữ thần.
Khi Đoạn Vân vừa hiện ra, mười một sĩ quan quân đội được Đoạn Vân phái đến Thần điện thành lập Nanh Sói quân đoàn tới tấp quì xuống trước mặt Đoạn Vân, cùng hô to:
- Tham kiến thiếu gia.
Mấy vạn tướng sĩ Nanh Sói phía sau họ cũng quỳ một gối xuống, nhất tề hô theo.
Cảm nhận được sự trung thành của quân đội, Đoạn Vân rất hài lòng. Xem ra Đặc Lạp Phu đã bỏ ra không ít tâm tư đối với Thần điện Nanh Sói quân đoàn. Vừa rồi những binh lính này lại có thể hợp lực đỡ được một kích của Tinh Linh nữ thần, lực chiến đấu như vậy, lực ngưng tụ như vậy, nếu không phải là binh lính tinh nhuệ thì tuyệt đối không làm được. Phải biết rằng, những tướng sĩ này ngoại trừ Đặc Lạp Phu và mười một sĩ quan quân đội cao cấp đã là Kiếm Thần hậu giai, những người khác chỉ là đại kiếm sư. Sư đoàn này trước kia là Thần điện kỵ sĩ, hơn nữa thực lực cũng chỉ vào khoảng cấp bảy mà thôi. Trải qua hai tháng huấn luyện theo Nanh Sói đặc chủng, mặc dù thực lực chỉ tăng lên một bậc, nhưng lực chiến đấu lại có thiên tăng nhanh hơn nhiều.
Hắn hài lòng vẫy tay chào các tướng sĩ, đang muốn nói vài lời cổ vũ, bỗng thanh âm của mụ má mì kia bỗng vang lên:
- Đoạn Vân? Ngươi có thể tới đây mà thần không biết quỷ không hay? Xem ra, ngươi quả nhiên không đơn giản. Quân đội của ngươi cũng rất tốt, còn có thế có chiến kỹ hợp lực thần kỳ như thế. Một đám nhân tộc quân đội thực lực chỉ ở mức đại kiếm sư mà lại có thể ngăn cản được một kích của ta. Tốt lắm!
Đoạn Vân quay đầu lại nhìn Tinh Linh nữ thần, cười hề hề… rồi quay về đám tướng sĩ của mình:
- Đặc Lạp Phu, dẫn bộ đội của ngươi đi nghỉ ngơi và hồi phục đi. Vừa rồi có hơn mười danh tướng sĩ bị thương, cần phải chữa trị cho tốt nhé.
- Rõ!
Sau đó, dưới sự chỉ huy của Đặc Lạp Phu, hơn hai vạn tướng sĩ Nanh Sói từ từ triệt tiêu.
- Thuộc hạ tham kiến đại Giáo hoàng đại nhân.
Lão Giáo hoàng vái Đoạn Vân một vái, còn các chủ giáo khác cũng thay nhau hành lễ với hắn. Thánh nữ thần điện từ khi Đoạn Vân xuất hiện tới giờ không rời ánh mắt khỏi hắn, trong ánh mắt của nàng tựa hồ mang theo một nỗi u uất mãnh liệt.
Đoạn Vân khẽ gật đầu, nói với một đám nhân viên Thần điện:
- Các ngươi lui xuống trước đi, nơi này do chúng ta xử lý.
Sau khi được hắn ra lệnh, hơn mười nhân viên Thần điện đều lùi vào trong đại điện. Nhưng Athena tựa hồ không muốn vào, nếu không phải lão Giáo hoàng kéo tay nàng lôi vào, chắc vị thánh nữ này còn muốn đứng ở đây mãi.
Đợi cho một đám nhân viên có thực lực nhược tiểu lui ra phía sau, Đoạn Vân lúc này mới chuyển hướng sang mụ đàn bà tự xưng là Tinh Linh nữ thần.
- Này, lão bà ….
- Đoạn Vân đại nhân có thể không dung cách xưng hô như thế với ta được không? Ta là Tinh Linh nữ thần Tina (Tuệ Nhã).
Tinh Linh nữ thần nãy giờ vẫn giữ nguyên khuôn mặt tươi cười, nhưng Đoạn Vân phát hiện ra khi hắn ngoác miệng gọi là bà già thì vị thần của Tinh Linh nhất tộc vốn được xưng là chủng tộc thiện lương nhất xem ra tâm tình đã có ba động nhất định. Ít nhất, hắn có thể thấy được nét tức giận của mụ.
- Hử? Tina? Tên này ưu nhã ra phết, nhưng ta muốn biết ngươi thật có phải là Tinh Linh nữ thần không? - Đoạn Vân cười khẽ rồi hỏi.
- Ta tự nhiên là Tinh Linh nữ thần rồi. - Tina bình thản nói với hắn.
Khẽ cười một tiếng, hắn vặn hỏi:
- Được rồi, Tinh Linh nữ thần Tina, ta muốn biết ngươi tới lãnh địa của ta để làm gì?
- Lãnh địa của ngươi? - Tina hỏi lại.
Đoạn Vân khẽ gật đầu, nói:
- Thực ra ngươi cũng đã biết, bây giờ mọi thế lực nhân tộc ở Mông Đa Lợi Á tộc đều là thế lực của Trung Hoa gia tộc ta rồi. Vừa rồi ngươi lại tiến hành công kích đối với tướng sĩ Nanh Sói của Trung Hoa gia tộc. Thậm chí, đã tạo thành thương vong cho họ. Do đó, mặc dù ngươi tự xưng là thần, nhưng được xem như là kẻ thù của Trung Hoa gia tộc, chỉ có một hạ tràng mà thôi.
- Ngươi muốn giết ta sao?
Tinh Linh nữ thần Tina cười khẽ.
Hắn cũng cười nói:
- Không, ta không muốn giết ngươi. Dù sao ở chỗ của Đoạn Vân, cơ bản không tồn tại khái niệm tử vong. Nhưng ta muốn nói cho ngươi biết nếu phải ngươi cố tình ngăn trở, Trung Hoa gia tộc đã sớm thống nhất Thú Nhân đế quốc và Tinh Linh vương quốc rồi.
Tinh Linh nữ thần nói:
- Đoạn Vân đại nhân sẽ không bởi vậy mà phẫn nộ đó chứ? Tinh Linh nhất tộc là dân chúng của ta, ta tự nhiên phải che chở rồi.
- Còn Thú Nhân đế quốc thì sao? - Đoạn Vân hỏi lại
- Cái này? Thú Nhân đế quốc là dân chúng của một lão bằng hữu, ta tự nhiên phải làm như thế rồi.
Tinh Linh nữ thần nghiêng đầu nói với hắn.
- Ái chà? Chẳng lẽ đúng theo ta đoán? Ngươi thật là tình nhân của thần thú? Nhưng theo ta được biết, trong đại chiến thần ma lần trước, thần thú bị hãm ở Ma giới rồi mất tích ở đó, rất có thể đã chết rồi. Ngươi cũng biết, ta sở dĩ muốn thống nhất đại lục, cũng chỉ là để ứng phó với cuộc xâm lược sắp tới của Ma giới.
- Đoạn Vân đại nhân, lúc nào Ma giới xâm lấn, Tinh Linh nhất tộc và Thú Nhân đế quốc nhất định sẽ cử một một phần lực lượng của mình tới đóng góp. - Tina nghiêm mặt nói.
Đoạn Vân nói:
- Chẳng lẽ ngươi không muốn thấy cả đại lục hoàn toàn thống nhất, trên đại lục tất cả chủng tộc trí tuệ được hòa bình an lạc như chung một nhà sao? Phải biết rằng, đại lục thống nhất, vô luận đối với Tinh Linh nhất tộc hay Thú Nhân đều là một sự kiện rất tốt. Dù sao, chỉ cần nhất thống xong, các thế lực khắp nơi sẽ quy thuận dưới cờ Trung Hoa gia tộc của ta, như thế cũng sẽ không tồn tại mâu thuẫn chủng tộc nữa. Cả Mông Đa Lợi Á chỉ biết có một chủng tộc, đó là bộ tộc Trung Hoa. Nữ thần đại nhân, ta khuyên ngươi đừng ngăn cản xu thế thời đại này nữa.
- Đoạn Vân đại nhân, chẳng lẽ ngươi thống nhất cả nhân tộc còn chưa hài lòng sao? Phải biết rằng, cả Mông Đa Lợi Á có hơn mười ức nhân loại nay đã là dân chúng của Đoạn Vân đại nhân rồi. Chẳng lẽ ngài không thể buông tha cho Tinh Linh nhất tộc và Thú Nhân bộ tộc sao?
Đoạn Vân cười lạnh một tiếng, chính sắc nói:
- Không thể! Cho dù là ta nguyện ý làm như vậy, hơn bốn mươi quốc quân thủ hạ của ta cũng sẽ không đồng ý làm như vậy. Trừ phi là người của tộc ta, những người khác đều coi như có dị tâm. Ngươi có thể tưởng tượng, nếu không thống nhất, hơn mười ức nhân tộc làm sao có thể chống lại được hai dị tộc Tinh Linh và Thú Nhân ở phía nam được. Chỉ cần ta còn ở đây, mọi thế lực nhân tộc trên đại lục đều sẽ có những cơ hội phát triển. Đến lúc đó, nhân tộc cường đại, kết cục của hai chủng tộc các ngươi, cũng chỉ có một: biến thành nô lệ. Nếu ta phát lệnh chinh thảo đại lục, mấy ngàn vạn binh lính trung hoa tinh nhuệ lập tức có thể xâm lấn hai thế lực lớn của các ngươi. Chỉ cần ngươi nghĩ lại một chút, hai thế lực lớn các ngươi tương lại sẽ gặp phải hạ tràng như thế nào.
Nghe hắn nói thế, trên mặt Tinh Linh nữ thần bắt đầu xuất hiện vẻ lo lắng. Nàng cũng biết được những điều phân tích của hắn. Lần này nàng tiến đến Thần điện, mục đích chính là muốn nói cho Thần điện phục, làm cho Thần điện trở thành một thế lực phản đối Đoạn Vân. Nhưng nàng không ngờ người cầm quyền chính thức của Thần điện, chính là hắn. Đoạn Vân nay trở thành một đại Giáo hoàng biến thái, không thèm quyền gì khác mà chỉ nắm thật chặt quân đội và vũ lực chung đoan. Bây giờ tất cả quân đội Thần điện, sai khi trải qua cải cách quân sự được tập luyện như một binh lính của Trung Hoa. Thời gian hơn hai tháng qua, qua hơn mười ngày quân huấn, cuộc cách tân kết thúc, xem ra ý thức của quân đội đã sớm trải qua một phen tẩy não. Nhất là Nanh Sói bộ đội, sau khi hắn phái ra rất nhiều sĩ quan quân đội tiến hành cải tạo, mười vạn Thần điện kỵ sĩ đều biến thành trung hoa Nanh Sói kỵ sĩ. Hơn nữa thần vốn đã biến mất hơn một ngàn năm rồi, người của Thần điện cho dù có sùng bái như thế nào đi nữa, sau khi trải qua hơn mười ngày, cũng sỡm đã chỉ còn lại danh nghĩa mà thôi. Tín ngưỡng hả? Sớm đã trở thành một loại hư vô viễn cổ, thần thoại mờ ảo rồi.
Thấy vẻ mặt Tinh Linh nữ thần, Đoạn Vân nói tiếp:
- Nữ thần đại nhân, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề, không biết ngươi có thể trả lời cho ta được không?
- Đoạn Vân đại nhân xin cứ hỏi.
- Ta muốn biết, ngươi rốt cuộc có phải là Tinh Linh nữ thần không? - Đoạn Vân hỏi rất nghiêm túc.
- Đoạn Vân đại nhân vì sao nói những lời ấy? - Tinh Linh nữ thần hỏi vẻ khó hiểu.
Đoạn Vân nghiêm chỉnh nói:
- Hỏi như vậy mà ngươi không nghe rõ sao? Ta đây đổi câu hỏi khác nhé. Cái gì gọi là thần?
- Đoạn Vân đại nhân không biết thật sao? Nên biết thủ hạ ngươi, với mớ thực lực này thì cũng có thể xem là kinh khủng rồi. Chẳng lẽ một định nghĩa đơn giản về thần mà cũng không biết sao? - Tinh Linh nữ thần nghi hoặc hỏi.
Hắn nói vẻ nghiêm túc:
- Nữ thần đại nhân, nếu ngươi nói cho ta biết chỉ cần thực lực đạt tới một bậc nhất định thì thành thần thì ta đây rất muốn biết, vì sao Ba Nhĩ Hi Đặc Hải Hoàng cấp mười ba chỉ có thể tự xưng là Hải Hoàng, còn con thằn lằn Tạp Tây Cách Nhĩ cấp mười hai, lại được người ta xưng là Long thần.
- Việc này, xem ra Đoạn Vân đại nhân cũng đã tìm hiểu khá kỹ về họ, vậy đại nhân nghĩ xem tại sao Tạp Tây Cách Nhĩ lại khác với Ba Nhĩ Hi Đặc?
Hắn ngẫm nghĩ một lát, nói:
- Ngươi đừng nói với ta là vì tất cả rồng đều nhận Tạp Tây Cách Nhĩ là thần. Còn hải tộc thì chỉ nhận Hải Thần Bác Tây Đặc là thần thôi?
Nữ thần gật đầu không nói gì.
- Ha ha... Ta xem như hiểu được rồi. Thật không ngờ thần, lại chỉ là một loại sinh vật dối gạt mình dối gạt người. Thật sự là buồn quá. - Hắn khoái chí cười ha hả.
- Tại sao đại nhân nói những lời như vậy? - Nữ thần cau mày nói.
Nhìn mụ đàn bà xinh đẹp trước mắt, Đoạn Vân chỉnh lại sắc mặt nói:
- Chiếu theo thuyết pháp của ngươi, thần chỉ là một loại hình tượng mà mọi người ký thác mà thôi. Tỷ như nói Tạp Tây Cách Nhĩ, hắn vốn chỉ là đầu Thánh long, vì thực lực cường đại, đã trở thành một thần thoại trong Long tộc. Bởi vậy, tất cả long đều cho hắn là thần minh. Còn ngươi, bởi vì có tín ngưỡng của Tinh Linh nhất tộc, cũng có thể xưng là Tinh Linh thần. Còn Sinh Mạng nữ thần, cũng vì trên đại lục có rất nhiều tín đồ nữ thần, nên trở thành một phương thần minh. Lúc này thực lực Hải Hoàng tuy có cường hãn, nhưng vì dân chúng hải tộc đều đã đặt cả niềm tin vào Hải Thần, hơn nữa bản thân hắn cũng tín vào Hải Thần. Do đó, hắn cứ một mạch chỉ là Hải Hoàng. Nếu muốn làm thần, đầu tiên là chính mình phải tin mình một là vị thần, cứ như vậy ngươi sẽ không tin có thần nữa. Lúc trước, chỉ cần ngươi tạo cho mình một sự tích thần thoại, trải qua vô số lần tuyên dương, ngươi cũng sẽ thành một hình tượng được mọi người ghi tạc trong lòng. Nữ thần đại nhân, nói thế có đúng không?
- Đoạn Vân đại nhân giải thích rất cô đọng, tựa hồ không có gì không đúng cả. - Tinh Linh nữ thần bình thản nói với hắn.
Một lần nữa dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Tinh Linh thần, hắn cất giọng với vẻ uy hiếp:
- Nữ thần đại nhân, ta muốn biết thần tộc các ngươi rốt cuộc là sinh vật bất tử được sinh ra từ nơi nào.
Sau khi năm Thần Long phá vỡ cơn mưa phá ma tiến, đoàn người Đoạn Vân lúc này đã phi thân tới đứng đối diện với Tinh Linh nữ thần.
Khi Đoạn Vân vừa hiện ra, mười một sĩ quan quân đội được Đoạn Vân phái đến Thần điện thành lập Nanh Sói quân đoàn tới tấp quì xuống trước mặt Đoạn Vân, cùng hô to:
- Tham kiến thiếu gia.
Mấy vạn tướng sĩ Nanh Sói phía sau họ cũng quỳ một gối xuống, nhất tề hô theo.
Cảm nhận được sự trung thành của quân đội, Đoạn Vân rất hài lòng. Xem ra Đặc Lạp Phu đã bỏ ra không ít tâm tư đối với Thần điện Nanh Sói quân đoàn. Vừa rồi những binh lính này lại có thể hợp lực đỡ được một kích của Tinh Linh nữ thần, lực chiến đấu như vậy, lực ngưng tụ như vậy, nếu không phải là binh lính tinh nhuệ thì tuyệt đối không làm được. Phải biết rằng, những tướng sĩ này ngoại trừ Đặc Lạp Phu và mười một sĩ quan quân đội cao cấp đã là Kiếm Thần hậu giai, những người khác chỉ là đại kiếm sư. Sư đoàn này trước kia là Thần điện kỵ sĩ, hơn nữa thực lực cũng chỉ vào khoảng cấp bảy mà thôi. Trải qua hai tháng huấn luyện theo Nanh Sói đặc chủng, mặc dù thực lực chỉ tăng lên một bậc, nhưng lực chiến đấu lại có thiên tăng nhanh hơn nhiều.
Hắn hài lòng vẫy tay chào các tướng sĩ, đang muốn nói vài lời cổ vũ, bỗng thanh âm của mụ má mì kia bỗng vang lên:
- Đoạn Vân? Ngươi có thể tới đây mà thần không biết quỷ không hay? Xem ra, ngươi quả nhiên không đơn giản. Quân đội của ngươi cũng rất tốt, còn có thế có chiến kỹ hợp lực thần kỳ như thế. Một đám nhân tộc quân đội thực lực chỉ ở mức đại kiếm sư mà lại có thể ngăn cản được một kích của ta. Tốt lắm!
Đoạn Vân quay đầu lại nhìn Tinh Linh nữ thần, cười hề hề… rồi quay về đám tướng sĩ của mình:
- Đặc Lạp Phu, dẫn bộ đội của ngươi đi nghỉ ngơi và hồi phục đi. Vừa rồi có hơn mười danh tướng sĩ bị thương, cần phải chữa trị cho tốt nhé.
- Rõ!
Sau đó, dưới sự chỉ huy của Đặc Lạp Phu, hơn hai vạn tướng sĩ Nanh Sói từ từ triệt tiêu.
- Thuộc hạ tham kiến đại Giáo hoàng đại nhân.
Lão Giáo hoàng vái Đoạn Vân một vái, còn các chủ giáo khác cũng thay nhau hành lễ với hắn. Thánh nữ thần điện từ khi Đoạn Vân xuất hiện tới giờ không rời ánh mắt khỏi hắn, trong ánh mắt của nàng tựa hồ mang theo một nỗi u uất mãnh liệt.
Đoạn Vân khẽ gật đầu, nói với một đám nhân viên Thần điện:
- Các ngươi lui xuống trước đi, nơi này do chúng ta xử lý.
Sau khi được hắn ra lệnh, hơn mười nhân viên Thần điện đều lùi vào trong đại điện. Nhưng Athena tựa hồ không muốn vào, nếu không phải lão Giáo hoàng kéo tay nàng lôi vào, chắc vị thánh nữ này còn muốn đứng ở đây mãi.
Đợi cho một đám nhân viên có thực lực nhược tiểu lui ra phía sau, Đoạn Vân lúc này mới chuyển hướng sang mụ đàn bà tự xưng là Tinh Linh nữ thần.
- Này, lão bà ….
- Đoạn Vân đại nhân có thể không dung cách xưng hô như thế với ta được không? Ta là Tinh Linh nữ thần Tina (Tuệ Nhã).
Tinh Linh nữ thần nãy giờ vẫn giữ nguyên khuôn mặt tươi cười, nhưng Đoạn Vân phát hiện ra khi hắn ngoác miệng gọi là bà già thì vị thần của Tinh Linh nhất tộc vốn được xưng là chủng tộc thiện lương nhất xem ra tâm tình đã có ba động nhất định. Ít nhất, hắn có thể thấy được nét tức giận của mụ.
- Hử? Tina? Tên này ưu nhã ra phết, nhưng ta muốn biết ngươi thật có phải là Tinh Linh nữ thần không? - Đoạn Vân cười khẽ rồi hỏi.
- Ta tự nhiên là Tinh Linh nữ thần rồi. - Tina bình thản nói với hắn.
Khẽ cười một tiếng, hắn vặn hỏi:
- Được rồi, Tinh Linh nữ thần Tina, ta muốn biết ngươi tới lãnh địa của ta để làm gì?
- Lãnh địa của ngươi? - Tina hỏi lại.
Đoạn Vân khẽ gật đầu, nói:
- Thực ra ngươi cũng đã biết, bây giờ mọi thế lực nhân tộc ở Mông Đa Lợi Á tộc đều là thế lực của Trung Hoa gia tộc ta rồi. Vừa rồi ngươi lại tiến hành công kích đối với tướng sĩ Nanh Sói của Trung Hoa gia tộc. Thậm chí, đã tạo thành thương vong cho họ. Do đó, mặc dù ngươi tự xưng là thần, nhưng được xem như là kẻ thù của Trung Hoa gia tộc, chỉ có một hạ tràng mà thôi.
- Ngươi muốn giết ta sao?
Tinh Linh nữ thần Tina cười khẽ.
Hắn cũng cười nói:
- Không, ta không muốn giết ngươi. Dù sao ở chỗ của Đoạn Vân, cơ bản không tồn tại khái niệm tử vong. Nhưng ta muốn nói cho ngươi biết nếu phải ngươi cố tình ngăn trở, Trung Hoa gia tộc đã sớm thống nhất Thú Nhân đế quốc và Tinh Linh vương quốc rồi.
Tinh Linh nữ thần nói:
- Đoạn Vân đại nhân sẽ không bởi vậy mà phẫn nộ đó chứ? Tinh Linh nhất tộc là dân chúng của ta, ta tự nhiên phải che chở rồi.
- Còn Thú Nhân đế quốc thì sao? - Đoạn Vân hỏi lại
- Cái này? Thú Nhân đế quốc là dân chúng của một lão bằng hữu, ta tự nhiên phải làm như thế rồi.
Tinh Linh nữ thần nghiêng đầu nói với hắn.
- Ái chà? Chẳng lẽ đúng theo ta đoán? Ngươi thật là tình nhân của thần thú? Nhưng theo ta được biết, trong đại chiến thần ma lần trước, thần thú bị hãm ở Ma giới rồi mất tích ở đó, rất có thể đã chết rồi. Ngươi cũng biết, ta sở dĩ muốn thống nhất đại lục, cũng chỉ là để ứng phó với cuộc xâm lược sắp tới của Ma giới.
- Đoạn Vân đại nhân, lúc nào Ma giới xâm lấn, Tinh Linh nhất tộc và Thú Nhân đế quốc nhất định sẽ cử một một phần lực lượng của mình tới đóng góp. - Tina nghiêm mặt nói.
Đoạn Vân nói:
- Chẳng lẽ ngươi không muốn thấy cả đại lục hoàn toàn thống nhất, trên đại lục tất cả chủng tộc trí tuệ được hòa bình an lạc như chung một nhà sao? Phải biết rằng, đại lục thống nhất, vô luận đối với Tinh Linh nhất tộc hay Thú Nhân đều là một sự kiện rất tốt. Dù sao, chỉ cần nhất thống xong, các thế lực khắp nơi sẽ quy thuận dưới cờ Trung Hoa gia tộc của ta, như thế cũng sẽ không tồn tại mâu thuẫn chủng tộc nữa. Cả Mông Đa Lợi Á chỉ biết có một chủng tộc, đó là bộ tộc Trung Hoa. Nữ thần đại nhân, ta khuyên ngươi đừng ngăn cản xu thế thời đại này nữa.
- Đoạn Vân đại nhân, chẳng lẽ ngươi thống nhất cả nhân tộc còn chưa hài lòng sao? Phải biết rằng, cả Mông Đa Lợi Á có hơn mười ức nhân loại nay đã là dân chúng của Đoạn Vân đại nhân rồi. Chẳng lẽ ngài không thể buông tha cho Tinh Linh nhất tộc và Thú Nhân bộ tộc sao?
Đoạn Vân cười lạnh một tiếng, chính sắc nói:
- Không thể! Cho dù là ta nguyện ý làm như vậy, hơn bốn mươi quốc quân thủ hạ của ta cũng sẽ không đồng ý làm như vậy. Trừ phi là người của tộc ta, những người khác đều coi như có dị tâm. Ngươi có thể tưởng tượng, nếu không thống nhất, hơn mười ức nhân tộc làm sao có thể chống lại được hai dị tộc Tinh Linh và Thú Nhân ở phía nam được. Chỉ cần ta còn ở đây, mọi thế lực nhân tộc trên đại lục đều sẽ có những cơ hội phát triển. Đến lúc đó, nhân tộc cường đại, kết cục của hai chủng tộc các ngươi, cũng chỉ có một: biến thành nô lệ. Nếu ta phát lệnh chinh thảo đại lục, mấy ngàn vạn binh lính trung hoa tinh nhuệ lập tức có thể xâm lấn hai thế lực lớn của các ngươi. Chỉ cần ngươi nghĩ lại một chút, hai thế lực lớn các ngươi tương lại sẽ gặp phải hạ tràng như thế nào.
Nghe hắn nói thế, trên mặt Tinh Linh nữ thần bắt đầu xuất hiện vẻ lo lắng. Nàng cũng biết được những điều phân tích của hắn. Lần này nàng tiến đến Thần điện, mục đích chính là muốn nói cho Thần điện phục, làm cho Thần điện trở thành một thế lực phản đối Đoạn Vân. Nhưng nàng không ngờ người cầm quyền chính thức của Thần điện, chính là hắn. Đoạn Vân nay trở thành một đại Giáo hoàng biến thái, không thèm quyền gì khác mà chỉ nắm thật chặt quân đội và vũ lực chung đoan. Bây giờ tất cả quân đội Thần điện, sai khi trải qua cải cách quân sự được tập luyện như một binh lính của Trung Hoa. Thời gian hơn hai tháng qua, qua hơn mười ngày quân huấn, cuộc cách tân kết thúc, xem ra ý thức của quân đội đã sớm trải qua một phen tẩy não. Nhất là Nanh Sói bộ đội, sau khi hắn phái ra rất nhiều sĩ quan quân đội tiến hành cải tạo, mười vạn Thần điện kỵ sĩ đều biến thành trung hoa Nanh Sói kỵ sĩ. Hơn nữa thần vốn đã biến mất hơn một ngàn năm rồi, người của Thần điện cho dù có sùng bái như thế nào đi nữa, sau khi trải qua hơn mười ngày, cũng sỡm đã chỉ còn lại danh nghĩa mà thôi. Tín ngưỡng hả? Sớm đã trở thành một loại hư vô viễn cổ, thần thoại mờ ảo rồi.
Thấy vẻ mặt Tinh Linh nữ thần, Đoạn Vân nói tiếp:
- Nữ thần đại nhân, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề, không biết ngươi có thể trả lời cho ta được không?
- Đoạn Vân đại nhân xin cứ hỏi.
- Ta muốn biết, ngươi rốt cuộc có phải là Tinh Linh nữ thần không? - Đoạn Vân hỏi rất nghiêm túc.
- Đoạn Vân đại nhân vì sao nói những lời ấy? - Tinh Linh nữ thần hỏi vẻ khó hiểu.
Đoạn Vân nghiêm chỉnh nói:
- Hỏi như vậy mà ngươi không nghe rõ sao? Ta đây đổi câu hỏi khác nhé. Cái gì gọi là thần?
- Đoạn Vân đại nhân không biết thật sao? Nên biết thủ hạ ngươi, với mớ thực lực này thì cũng có thể xem là kinh khủng rồi. Chẳng lẽ một định nghĩa đơn giản về thần mà cũng không biết sao? - Tinh Linh nữ thần nghi hoặc hỏi.
Hắn nói vẻ nghiêm túc:
- Nữ thần đại nhân, nếu ngươi nói cho ta biết chỉ cần thực lực đạt tới một bậc nhất định thì thành thần thì ta đây rất muốn biết, vì sao Ba Nhĩ Hi Đặc Hải Hoàng cấp mười ba chỉ có thể tự xưng là Hải Hoàng, còn con thằn lằn Tạp Tây Cách Nhĩ cấp mười hai, lại được người ta xưng là Long thần.
- Việc này, xem ra Đoạn Vân đại nhân cũng đã tìm hiểu khá kỹ về họ, vậy đại nhân nghĩ xem tại sao Tạp Tây Cách Nhĩ lại khác với Ba Nhĩ Hi Đặc?
Hắn ngẫm nghĩ một lát, nói:
- Ngươi đừng nói với ta là vì tất cả rồng đều nhận Tạp Tây Cách Nhĩ là thần. Còn hải tộc thì chỉ nhận Hải Thần Bác Tây Đặc là thần thôi?
Nữ thần gật đầu không nói gì.
- Ha ha... Ta xem như hiểu được rồi. Thật không ngờ thần, lại chỉ là một loại sinh vật dối gạt mình dối gạt người. Thật sự là buồn quá. - Hắn khoái chí cười ha hả.
- Tại sao đại nhân nói những lời như vậy? - Nữ thần cau mày nói.
Nhìn mụ đàn bà xinh đẹp trước mắt, Đoạn Vân chỉnh lại sắc mặt nói:
- Chiếu theo thuyết pháp của ngươi, thần chỉ là một loại hình tượng mà mọi người ký thác mà thôi. Tỷ như nói Tạp Tây Cách Nhĩ, hắn vốn chỉ là đầu Thánh long, vì thực lực cường đại, đã trở thành một thần thoại trong Long tộc. Bởi vậy, tất cả long đều cho hắn là thần minh. Còn ngươi, bởi vì có tín ngưỡng của Tinh Linh nhất tộc, cũng có thể xưng là Tinh Linh thần. Còn Sinh Mạng nữ thần, cũng vì trên đại lục có rất nhiều tín đồ nữ thần, nên trở thành một phương thần minh. Lúc này thực lực Hải Hoàng tuy có cường hãn, nhưng vì dân chúng hải tộc đều đã đặt cả niềm tin vào Hải Thần, hơn nữa bản thân hắn cũng tín vào Hải Thần. Do đó, hắn cứ một mạch chỉ là Hải Hoàng. Nếu muốn làm thần, đầu tiên là chính mình phải tin mình một là vị thần, cứ như vậy ngươi sẽ không tin có thần nữa. Lúc trước, chỉ cần ngươi tạo cho mình một sự tích thần thoại, trải qua vô số lần tuyên dương, ngươi cũng sẽ thành một hình tượng được mọi người ghi tạc trong lòng. Nữ thần đại nhân, nói thế có đúng không?
- Đoạn Vân đại nhân giải thích rất cô đọng, tựa hồ không có gì không đúng cả. - Tinh Linh nữ thần bình thản nói với hắn.
Một lần nữa dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Tinh Linh thần, hắn cất giọng với vẻ uy hiếp:
- Nữ thần đại nhân, ta muốn biết thần tộc các ngươi rốt cuộc là sinh vật bất tử được sinh ra từ nơi nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.