Chương 372: Nhĩ thị ngã kiến quá tối ti bỉ vô sỉ đích nam nhân
Độc Cô Lãnh Giả
01/04/2013
Visa?
Hera xem ra chưa hề nghe qua danh từ này. Đám thủ hạ cũng ngơ ngác nhìn nhau.
- Đúng, đúng là visa. - Đoạn Vân khẳng định.
- Nếu chúng ta không có thì sao?
Hera lúc này quyết định lấy cứng đối cứng với Đoạn Vân, nàng nhớ tới một câu: ngươi càng biểu hiện nhu nhược, người khác lại càng khi dễ ngươi.
- Không có? Vậy xin lỗi rồi, ở Trung Hoa gia tộc, trừ những thành viên ra, người duy nhất không cần visa mà có thể đi lại trên đại lục, chỉ có một loại, đó là...
- Người chết phải không? - Hera ngắt lời Đoạn Vân nói.
Đoạn Vân lắc lắc đầu, nói:
- Không, người chết làm sao còn có thể tự do đi lại được? Ta nói đây là nô lệ. Nô lệ có thể đi lại trên đại lục.
- Đoạn Vân, ngươi dám nhục mạ Thần giới chúng ta sao?
Trong ánh mắt Hera lóe lên vài tia uy hiếp, hơn nữa còn gằn giọng nhấn mạnh hai chữ Thần giới.
Khẽ cười một tiếng, Đoạn Vân nói :
- Các ngươi là Thần, còn ta chỉ là người bình thường, người làm sao dám đấu với Thần? Chỉ có điều, tất cả những điều lệ của gia tộc được ghi lại rõ ràng trên giấy trắng mực đen, cho dù là ta cũng phải tuyệt đối phục tùng.
Hera nữ thần hít sâu một hơi, cố dùng nhịp thở để ổn định tâm tình đang bị kích động, cố gắng bình thản nói:
- Đoạn Vân, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Ngươi nói rõ ra đi.
- Được, rất sảng khoái. Ta nói rõ với ngươi, hôm nay ta tới đây chính là muốn cưỡng ép dân nữ.
Khi Đoạn Vân nói những lời này, vẻ mặt vô cùng hào hùng. Tựa hồ trong mắt hắn thì việc cưỡng ép dân nữ là một việc quang vinh đáng làm đáng tuyên dương.
Những lời này của hắn thật làm cho Hera vừa phẫn nộ lại vừa thấy buồn cười. Cưỡng ép dân nữ? Đến cả nữ thần mà cũng dám cưỡng? Không cần mạng nữa à?
- Đoạn Vân, lá gan ngươi thật lớn. Chẳng lẽ ngươi thật muốn đối địch với cả Thần giới sao? Ngươi chắc không thể tưởng tượng được lực lượng của Thần cường đại như thế nào.
Lúc này Hera sắc mặt có vài tia tiếu ý, hơn nữa nội tâm lại thấy rất bình tĩnh.
- Không, ta không muốn trêu vào Thần giới. Đoạn Vân ta còn chưa tự cao tự đại tới mức đó. Ta chỉ muốn sinh tồn. Ta rất muốn biết, Thần giới các ngươi đã bỏ qua đại lục, vì sao còn muốn phủ xuống lần nữa? Chẳng lẽ các ngươi không thể để nhân tộc có được một chút tự do sao? Đoạn Vân ta không có dã tâm, nhưng ta bây giờ là người đứng đầu nhân giới, ta phải đứng ra nói chuyện thay cho nhân tộc.
Đoạn Vân lúc này chuyển thái độ trông rất nghiêm túc. Mụ đàn bà này cho rằng những lời mình đòi cưỡng ép dân nữ là lời nói đùa, vậy tạm thời cứ coi nó là những lời nói đùa đi.
- Ta chỉ phụng Sinh Mạng Nữ Thần đại nhân đi tới đại lục dò xét vì sao tín ngưỡng lực ở nhân giới trở nên thờ ơ như vậy. Hơn nữa, Thần giới chúng ta cũng muốn chiêu dụ Đoạn Vân ngươi, vì ngươi dám đối đầu với Thần giới Phương tây. Do đó, chỉ cần ngươi gật đầu, Sinh Mạng Nữ Thần đại nhân sẽ cho ngươi một chức vụ rất tốt ở Thần giới.
- Cửa Thần giới đã đóng rồi, ngươi còn có thể trở lại Thần giới nữa sao? - Đoạn Vân lạnh nhạt hỏi.
- Việc này không phải là vấn đề ngươi cần lo lắng. Ta đã phủ xuống được, ta đây tự nhiên có biện pháp trở về. Nữ thần đại nhân nói rồi, nàng có thể phong cho ngươi là Sinh Mạng thần sử, để ngươi giúp nàng quản lý tín đồ Nữ Thần trên đại lục.
- Vậy các ngươi hẳn cũng biết việc Ma giới chuẩn bị xâm lăng đại lục rồi chứ? Ta muốn biết, Thần giới có phái binh tăng viện không? Còn theo như tin tức ta tìm được, Ma giới lần này sẽ cử toàn Ma tộc xâm lăng. Lần xâm lăng này đối với dân chúng đại lục tuyệt đối là một tai nạn ghê gớm.
Đoạn Vân hoàn toàn không còn vẻ mặt trêu chọc như ban đầu nữa. Bây giờ hắn chỉ thắc mắc đến một việc: vị thần này sẽ làm gì trên đại lục?
- Không thể. Cửa Thần giới lúc này tuyệt đối không thể mở. Một khi cửa Thần giới mở ra sẽ rất khó đóng lại. Đến lúc đó, cho dù là Thần giới cũng có thể chịu huyết tẩy của Ma tộc. Chúng ta không thể mạo hiểm như vậy.
Vẻ mặt Hera có chút thống khổ, tựa hồ cảm thấy tội nghiệp cho những sinh linh vô tội ở nhân giới.
- Vậy các ngươi còn xuống đây để làm chi? Muốn xem nhân giới sẽ bị luân hãm như thế nào à?
Đoạn Vân thắc mắc, Thần giới mạo hiểm đưa nữ thần này xuống đây, đến thật sự có mục đích gì.
- Ta nói rồi, rất nhiều tín ngưỡng lực của thần minh bị khiếm khuyết nghiêm trọng. Do đó, Thần giới để ta xuống đây điều tra xem sao. - Hera trả lời.
- Các ngươi đã bỏ qua nhân giới, đã mặc kệ sinh tử của nhân tộc, vậy các ngươi còn có tư cách gì mà tìm được tín ngưỡng của nhân loại?
Đoạn Vân lúc này không còn gì để nói về những vị thần minh này nữa. Ngươi nói ngươi đã bỏ qua nhân giới đại lục, ngươi còn muốn nghĩ tới việc tìm được tín ngưỡng của dân chúng đại lục?
- Đây là ý của bề trên.
Hera nữ thần bị Đoạn Vân hỏi mấy câu làm lắp bắp không nói gì được. Đích xác Thần giới đã bỏ qua đại lục, vậy tại sao còn muốn tín ngưỡng của dân chúng đại lục?
Cười lạnh một tiếng, Đoạn Vân nói tiếp:
- Thần các ngươi, là những tên gia hỏa không biết xấu hổ nhất, vô sỉ nhất, dối trá nhất trên thế giới này. Các ngươi có phải nghĩ rằng Ma giới sắp xâm lăng, dưới nguy cơ diệt chủng, dân chúng nhân giới tất sẽ phải cầu thần bái phật, cũng không ngừng gào thét nhờ thần minh phù hộ phải không? Nếu như vậy, thần minh các ngươi có thể tìm được đại lượng tín ngưỡng của dân chúng nhân giới? Ta bây giờ hơi hoài nghi, lần Ma giới xâm lăng này, có phải là âm mưu do Thần tộc các ngươi và Ma tộc bày ra để lừa gạt dân chúng nhân giới hay không. Trong cuộc xâm lăng của Ma giới, lúc các chủng tộc nhân giới nguy cơ trùng trùng, các ngươi sẽ đột nhiên chọn thời điểm thích hợp xuất hiện, đuổi Ma tộc ra ngoài. Thông qua những vị thần minh này, có thể tìm được tín ngưỡng tuyệt đối của dân chúng đại lục rồi.
- Ngươi nói bậy.
Tự Nhiên nữ thần bị suy đoán của Đoạn Vân khiến cho mặt đỏ tới mang tai, tâm tình lại một lần nữa trở nên bất định.
- Ta nói bậy sao? Chẳng lẽ suy đoán này không có căn cứ sao? - Đoạn Vân cười lạnh.
- Lão Đại, nói nhảm nhiều làm gì? Nam thì giết, nữ thì lưu lại cho ngươi làm nữ nô.
Lúc này, Đạt Nhĩ Ba phun vào một câu nghe hết ý.
Đạt Nhĩ Ba vừa dứt lời, Tự Nhiên nữ thần và chín đại Kim giáp Chân thần lập tức đề phòng.
Đứng thẳng người lên, Đoạn Vân uy nghiêm nói:
- Hera, ngươi đầu hàng đi. Ta không muốn giết ngươi. Dù sao cả đời Đoạn Vân ta chưa giết đàn bà bao giờ, nhất là đàn bà xinh đẹp.
- Hừ, muốn ta đầu hàng. Không có khả năng. - Tự Nhiên nữ thần Hera cười lạnh.
- Diệp Cô Thành, dùng kiếm của ngươi thưởng thức lĩnh vực của nữ thần đại nhân một chút đi. Mười Thần Long, giết sạch chín Kim giáp Chân thần đi. - Đoạn Vân quay về đám thủ hạ ra lệnh.
- Từ từ. Đoạn Vân, chẳng lẽ ngươi không giết người không được sao?
Nghe Đoạn Vân nói thế, Hera vội ngăn cản Đoạn Vân. Nàng có thể tưởng tượng được, nếu mười đầu ma thú kỳ quái với thực lực không rõ thực hư này mà lao vào, chín đại Kim giáp Chân thần có thể không ngăn cản được.
- Được, chỉ cần ngươi có thể thắng được thủ hạ này của ta, ta có thể hứa với ngươi không giết chúng.
Đoạn Vân chỉ vào Diệp Cô Thành bên người mình. Diệp Cô Thành bây giờ đã là Chân thần đỉnh giai. Còn đối với một cao thủ sử dụng kiếm mà nói thì khiêu chiến với cường giả mới là mấu chốt để tiến giai. Để một Chân thần đỉnh giai đấu với một Chủ thần sơ giai, mặc dù về giai vị thì có chút không cân bằng, nhưng nếu cho Diệp Cô Thành đánh với những cao thủ đồng giai với hắn thì tuyệt đối là một cuộc miễu sát.
- Không được, ta không tự tin sẽ đánh thắng tên thủ hạ của ngươi. Nếu ta thất bại, vậy xin ngươi giết ta, sau đó buông tha cho họ. Ngươi đã giết một người rồi, đừng sát sinh nữa.
Hera tựa hồ như cầu khẩn Đoạn Vân.
- Nếu ngươi thất bại, vậy ngươi phải làm thị nữ cho ta.
Đại sắc lang Đoạn Vân được dịp ra điều kiện để chiếm tiện nghi vị nữ thần xinh đẹp.
Nghe Đoạn Vân nói thế, trên mặt Hera chớp động vài lần. Nhưng sau vài giây suy nghĩ, vẻ mặt Hera tỏ ra rất cương quyết đáp:
- Được. Ta hứa với ngươi. Nhưng nếu ta thắng, ngươi phải thả cho chúng ta đi.
- Tha các ngươi đi cũng được, nhưng ngươi phải để lại một món đồ tùy thân của ngươi cho ta làm kỷ niệm. Giới tử trên tay ngươi, hoặc là cái vòng trên cổ ngươi cũng được.
- Lão Đại, hà tất phiền toái như vậy, cứ bắt người lột đồ chẳng tốt hơn sao? Lão Đại, để nàng ngủ một đêm với ngươi rồi cho nàng đi.
Tiểu Phi Hiệp quả không hổ là tên theo Đoạn Vân ngay từ ngày đầu, thật hiểu rõ tâm tư của hắn.
- Ta sợ đến lúc đó tâm của ta cũng bị nàng cướp mang đi, đến lúc đó, chỉ sợ ta không thể để nàng đi.
Đoạn Vân cười nói.
- Hera đại nhân, nếu ngươi thắng hộ vệ này của ta, ta đây đáp ứng tha các ngươi đi.
- Được, ta hy vọng ngươi không nuốt lời.
Hera lạnh lùng nói.
- Xem kìa, có máy bay.
Đoạn Vân đột nhiên dùng ngón tay chỉ về phía sau bọn người Hera, hơn nữa hắn còn dùng thần thức tạo ra vài dao động ở phía đó.
Vừa cảm thấy dị động phía sau, lại bị Đoạn Vân dùng từ ngữ xa lạ hô hoán, Tự Nhiên nữ thần và chín Kim giáp Chân thần đều quay đầu lại muốn xem có chuyện gì.
Đầu của họ vừa quay đi, tự nhiên cảm giác có cái gì đó đánh vào trên người họ. Khi Tự Nhiên nữ thần cảm giác được có gì đó không ổn vội lùi về phía sau, thì ngạc nhiên phát hiện ra chín Kim giáp Chân thần vẫn đứng ngay đơ, đầu vẫn ngoái về phía sau.
Lăng không điểm huyệt. Đoạn Vân thật hèn hạ vô sỉ, hắn đã là một Chủ thần trung giai, lại còn dùng thủ đoạn để đùa giỡn với đám người Thần giới này.
- Đoạn Vân, ngươi làm gì với họ thế?
Nhìn chín tên Kim Giáp võ sĩ cả người không thể nhúc nhích, Hera nữ thần vừa lo vừa tức, nàng không thể tưởng được, Đoạn Vân sao lại sử dụng thủ đoạn tập kích hèn hạ như vậy. Nhưng chiêu thức của hắn lại một lần nữa làm cho Hera nữ thần nếm mùi sự thần bí và cường đại của hắn. Bởi vì vừa rồi cơ hồ không có một chút năng lượng dao động, mà chín Kim Giáp võ sĩ đã bị chế ngự. Nàng không thể tưởng tượng được, nếu vừa rồi Đoạn Vân sử dụng chiêu này với mình, vậy mình có phải cũng sẽ biến thành tượng gỗ hay không nữa.
Khoát khoát tay, Đoạn Vân nói:
- Ngươi xem bọn chúng không phải còn sống cả sao? Yên tâm đi, chỉ để không làm ảnh hưởng tới cuộc đại chiến giữa ngươi và Diệp Cô Thành, ta tạm thời biến họ thành ra như vậy thôi. Ta không muốn khi ngươi và thủ hạ của ta đại chiến thì họ đột nhiên mất tích hoặc chạy trốn.
Nói xong, thần thức của Đoạn Vân tỏa ra, trực tiếp kéo chín tên gia hỏa và tên tiểu tử xui xẻo đã biến thành hai đoạn qua một bên. Mười Thần Long quay lại hộ vệ phía sau Đoạn Vân, phụ trách trông chừng chín tên Kim giáp vừa bị Đoạn Vân điểm huyệt.
- Đoạn Vân, ngươi là nam nhân hèn hạ vô sỉ nhất mà đời này ta gặp qua. - Lĩnh vực phẫn nộ của Tự Nhiên nữ thần đạt tới cực điểm.
Hera nói xong, một luồng khí thế cường đại đánh thẳng tới đám người Đoạn Vân. Một không gian lục sắc nổ tung, từ Hera khuếch tán ra bốn phía.
Hera xem ra chưa hề nghe qua danh từ này. Đám thủ hạ cũng ngơ ngác nhìn nhau.
- Đúng, đúng là visa. - Đoạn Vân khẳng định.
- Nếu chúng ta không có thì sao?
Hera lúc này quyết định lấy cứng đối cứng với Đoạn Vân, nàng nhớ tới một câu: ngươi càng biểu hiện nhu nhược, người khác lại càng khi dễ ngươi.
- Không có? Vậy xin lỗi rồi, ở Trung Hoa gia tộc, trừ những thành viên ra, người duy nhất không cần visa mà có thể đi lại trên đại lục, chỉ có một loại, đó là...
- Người chết phải không? - Hera ngắt lời Đoạn Vân nói.
Đoạn Vân lắc lắc đầu, nói:
- Không, người chết làm sao còn có thể tự do đi lại được? Ta nói đây là nô lệ. Nô lệ có thể đi lại trên đại lục.
- Đoạn Vân, ngươi dám nhục mạ Thần giới chúng ta sao?
Trong ánh mắt Hera lóe lên vài tia uy hiếp, hơn nữa còn gằn giọng nhấn mạnh hai chữ Thần giới.
Khẽ cười một tiếng, Đoạn Vân nói :
- Các ngươi là Thần, còn ta chỉ là người bình thường, người làm sao dám đấu với Thần? Chỉ có điều, tất cả những điều lệ của gia tộc được ghi lại rõ ràng trên giấy trắng mực đen, cho dù là ta cũng phải tuyệt đối phục tùng.
Hera nữ thần hít sâu một hơi, cố dùng nhịp thở để ổn định tâm tình đang bị kích động, cố gắng bình thản nói:
- Đoạn Vân, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Ngươi nói rõ ra đi.
- Được, rất sảng khoái. Ta nói rõ với ngươi, hôm nay ta tới đây chính là muốn cưỡng ép dân nữ.
Khi Đoạn Vân nói những lời này, vẻ mặt vô cùng hào hùng. Tựa hồ trong mắt hắn thì việc cưỡng ép dân nữ là một việc quang vinh đáng làm đáng tuyên dương.
Những lời này của hắn thật làm cho Hera vừa phẫn nộ lại vừa thấy buồn cười. Cưỡng ép dân nữ? Đến cả nữ thần mà cũng dám cưỡng? Không cần mạng nữa à?
- Đoạn Vân, lá gan ngươi thật lớn. Chẳng lẽ ngươi thật muốn đối địch với cả Thần giới sao? Ngươi chắc không thể tưởng tượng được lực lượng của Thần cường đại như thế nào.
Lúc này Hera sắc mặt có vài tia tiếu ý, hơn nữa nội tâm lại thấy rất bình tĩnh.
- Không, ta không muốn trêu vào Thần giới. Đoạn Vân ta còn chưa tự cao tự đại tới mức đó. Ta chỉ muốn sinh tồn. Ta rất muốn biết, Thần giới các ngươi đã bỏ qua đại lục, vì sao còn muốn phủ xuống lần nữa? Chẳng lẽ các ngươi không thể để nhân tộc có được một chút tự do sao? Đoạn Vân ta không có dã tâm, nhưng ta bây giờ là người đứng đầu nhân giới, ta phải đứng ra nói chuyện thay cho nhân tộc.
Đoạn Vân lúc này chuyển thái độ trông rất nghiêm túc. Mụ đàn bà này cho rằng những lời mình đòi cưỡng ép dân nữ là lời nói đùa, vậy tạm thời cứ coi nó là những lời nói đùa đi.
- Ta chỉ phụng Sinh Mạng Nữ Thần đại nhân đi tới đại lục dò xét vì sao tín ngưỡng lực ở nhân giới trở nên thờ ơ như vậy. Hơn nữa, Thần giới chúng ta cũng muốn chiêu dụ Đoạn Vân ngươi, vì ngươi dám đối đầu với Thần giới Phương tây. Do đó, chỉ cần ngươi gật đầu, Sinh Mạng Nữ Thần đại nhân sẽ cho ngươi một chức vụ rất tốt ở Thần giới.
- Cửa Thần giới đã đóng rồi, ngươi còn có thể trở lại Thần giới nữa sao? - Đoạn Vân lạnh nhạt hỏi.
- Việc này không phải là vấn đề ngươi cần lo lắng. Ta đã phủ xuống được, ta đây tự nhiên có biện pháp trở về. Nữ thần đại nhân nói rồi, nàng có thể phong cho ngươi là Sinh Mạng thần sử, để ngươi giúp nàng quản lý tín đồ Nữ Thần trên đại lục.
- Vậy các ngươi hẳn cũng biết việc Ma giới chuẩn bị xâm lăng đại lục rồi chứ? Ta muốn biết, Thần giới có phái binh tăng viện không? Còn theo như tin tức ta tìm được, Ma giới lần này sẽ cử toàn Ma tộc xâm lăng. Lần xâm lăng này đối với dân chúng đại lục tuyệt đối là một tai nạn ghê gớm.
Đoạn Vân hoàn toàn không còn vẻ mặt trêu chọc như ban đầu nữa. Bây giờ hắn chỉ thắc mắc đến một việc: vị thần này sẽ làm gì trên đại lục?
- Không thể. Cửa Thần giới lúc này tuyệt đối không thể mở. Một khi cửa Thần giới mở ra sẽ rất khó đóng lại. Đến lúc đó, cho dù là Thần giới cũng có thể chịu huyết tẩy của Ma tộc. Chúng ta không thể mạo hiểm như vậy.
Vẻ mặt Hera có chút thống khổ, tựa hồ cảm thấy tội nghiệp cho những sinh linh vô tội ở nhân giới.
- Vậy các ngươi còn xuống đây để làm chi? Muốn xem nhân giới sẽ bị luân hãm như thế nào à?
Đoạn Vân thắc mắc, Thần giới mạo hiểm đưa nữ thần này xuống đây, đến thật sự có mục đích gì.
- Ta nói rồi, rất nhiều tín ngưỡng lực của thần minh bị khiếm khuyết nghiêm trọng. Do đó, Thần giới để ta xuống đây điều tra xem sao. - Hera trả lời.
- Các ngươi đã bỏ qua nhân giới, đã mặc kệ sinh tử của nhân tộc, vậy các ngươi còn có tư cách gì mà tìm được tín ngưỡng của nhân loại?
Đoạn Vân lúc này không còn gì để nói về những vị thần minh này nữa. Ngươi nói ngươi đã bỏ qua nhân giới đại lục, ngươi còn muốn nghĩ tới việc tìm được tín ngưỡng của dân chúng đại lục?
- Đây là ý của bề trên.
Hera nữ thần bị Đoạn Vân hỏi mấy câu làm lắp bắp không nói gì được. Đích xác Thần giới đã bỏ qua đại lục, vậy tại sao còn muốn tín ngưỡng của dân chúng đại lục?
Cười lạnh một tiếng, Đoạn Vân nói tiếp:
- Thần các ngươi, là những tên gia hỏa không biết xấu hổ nhất, vô sỉ nhất, dối trá nhất trên thế giới này. Các ngươi có phải nghĩ rằng Ma giới sắp xâm lăng, dưới nguy cơ diệt chủng, dân chúng nhân giới tất sẽ phải cầu thần bái phật, cũng không ngừng gào thét nhờ thần minh phù hộ phải không? Nếu như vậy, thần minh các ngươi có thể tìm được đại lượng tín ngưỡng của dân chúng nhân giới? Ta bây giờ hơi hoài nghi, lần Ma giới xâm lăng này, có phải là âm mưu do Thần tộc các ngươi và Ma tộc bày ra để lừa gạt dân chúng nhân giới hay không. Trong cuộc xâm lăng của Ma giới, lúc các chủng tộc nhân giới nguy cơ trùng trùng, các ngươi sẽ đột nhiên chọn thời điểm thích hợp xuất hiện, đuổi Ma tộc ra ngoài. Thông qua những vị thần minh này, có thể tìm được tín ngưỡng tuyệt đối của dân chúng đại lục rồi.
- Ngươi nói bậy.
Tự Nhiên nữ thần bị suy đoán của Đoạn Vân khiến cho mặt đỏ tới mang tai, tâm tình lại một lần nữa trở nên bất định.
- Ta nói bậy sao? Chẳng lẽ suy đoán này không có căn cứ sao? - Đoạn Vân cười lạnh.
- Lão Đại, nói nhảm nhiều làm gì? Nam thì giết, nữ thì lưu lại cho ngươi làm nữ nô.
Lúc này, Đạt Nhĩ Ba phun vào một câu nghe hết ý.
Đạt Nhĩ Ba vừa dứt lời, Tự Nhiên nữ thần và chín đại Kim giáp Chân thần lập tức đề phòng.
Đứng thẳng người lên, Đoạn Vân uy nghiêm nói:
- Hera, ngươi đầu hàng đi. Ta không muốn giết ngươi. Dù sao cả đời Đoạn Vân ta chưa giết đàn bà bao giờ, nhất là đàn bà xinh đẹp.
- Hừ, muốn ta đầu hàng. Không có khả năng. - Tự Nhiên nữ thần Hera cười lạnh.
- Diệp Cô Thành, dùng kiếm của ngươi thưởng thức lĩnh vực của nữ thần đại nhân một chút đi. Mười Thần Long, giết sạch chín Kim giáp Chân thần đi. - Đoạn Vân quay về đám thủ hạ ra lệnh.
- Từ từ. Đoạn Vân, chẳng lẽ ngươi không giết người không được sao?
Nghe Đoạn Vân nói thế, Hera vội ngăn cản Đoạn Vân. Nàng có thể tưởng tượng được, nếu mười đầu ma thú kỳ quái với thực lực không rõ thực hư này mà lao vào, chín đại Kim giáp Chân thần có thể không ngăn cản được.
- Được, chỉ cần ngươi có thể thắng được thủ hạ này của ta, ta có thể hứa với ngươi không giết chúng.
Đoạn Vân chỉ vào Diệp Cô Thành bên người mình. Diệp Cô Thành bây giờ đã là Chân thần đỉnh giai. Còn đối với một cao thủ sử dụng kiếm mà nói thì khiêu chiến với cường giả mới là mấu chốt để tiến giai. Để một Chân thần đỉnh giai đấu với một Chủ thần sơ giai, mặc dù về giai vị thì có chút không cân bằng, nhưng nếu cho Diệp Cô Thành đánh với những cao thủ đồng giai với hắn thì tuyệt đối là một cuộc miễu sát.
- Không được, ta không tự tin sẽ đánh thắng tên thủ hạ của ngươi. Nếu ta thất bại, vậy xin ngươi giết ta, sau đó buông tha cho họ. Ngươi đã giết một người rồi, đừng sát sinh nữa.
Hera tựa hồ như cầu khẩn Đoạn Vân.
- Nếu ngươi thất bại, vậy ngươi phải làm thị nữ cho ta.
Đại sắc lang Đoạn Vân được dịp ra điều kiện để chiếm tiện nghi vị nữ thần xinh đẹp.
Nghe Đoạn Vân nói thế, trên mặt Hera chớp động vài lần. Nhưng sau vài giây suy nghĩ, vẻ mặt Hera tỏ ra rất cương quyết đáp:
- Được. Ta hứa với ngươi. Nhưng nếu ta thắng, ngươi phải thả cho chúng ta đi.
- Tha các ngươi đi cũng được, nhưng ngươi phải để lại một món đồ tùy thân của ngươi cho ta làm kỷ niệm. Giới tử trên tay ngươi, hoặc là cái vòng trên cổ ngươi cũng được.
- Lão Đại, hà tất phiền toái như vậy, cứ bắt người lột đồ chẳng tốt hơn sao? Lão Đại, để nàng ngủ một đêm với ngươi rồi cho nàng đi.
Tiểu Phi Hiệp quả không hổ là tên theo Đoạn Vân ngay từ ngày đầu, thật hiểu rõ tâm tư của hắn.
- Ta sợ đến lúc đó tâm của ta cũng bị nàng cướp mang đi, đến lúc đó, chỉ sợ ta không thể để nàng đi.
Đoạn Vân cười nói.
- Hera đại nhân, nếu ngươi thắng hộ vệ này của ta, ta đây đáp ứng tha các ngươi đi.
- Được, ta hy vọng ngươi không nuốt lời.
Hera lạnh lùng nói.
- Xem kìa, có máy bay.
Đoạn Vân đột nhiên dùng ngón tay chỉ về phía sau bọn người Hera, hơn nữa hắn còn dùng thần thức tạo ra vài dao động ở phía đó.
Vừa cảm thấy dị động phía sau, lại bị Đoạn Vân dùng từ ngữ xa lạ hô hoán, Tự Nhiên nữ thần và chín Kim giáp Chân thần đều quay đầu lại muốn xem có chuyện gì.
Đầu của họ vừa quay đi, tự nhiên cảm giác có cái gì đó đánh vào trên người họ. Khi Tự Nhiên nữ thần cảm giác được có gì đó không ổn vội lùi về phía sau, thì ngạc nhiên phát hiện ra chín Kim giáp Chân thần vẫn đứng ngay đơ, đầu vẫn ngoái về phía sau.
Lăng không điểm huyệt. Đoạn Vân thật hèn hạ vô sỉ, hắn đã là một Chủ thần trung giai, lại còn dùng thủ đoạn để đùa giỡn với đám người Thần giới này.
- Đoạn Vân, ngươi làm gì với họ thế?
Nhìn chín tên Kim Giáp võ sĩ cả người không thể nhúc nhích, Hera nữ thần vừa lo vừa tức, nàng không thể tưởng được, Đoạn Vân sao lại sử dụng thủ đoạn tập kích hèn hạ như vậy. Nhưng chiêu thức của hắn lại một lần nữa làm cho Hera nữ thần nếm mùi sự thần bí và cường đại của hắn. Bởi vì vừa rồi cơ hồ không có một chút năng lượng dao động, mà chín Kim Giáp võ sĩ đã bị chế ngự. Nàng không thể tưởng tượng được, nếu vừa rồi Đoạn Vân sử dụng chiêu này với mình, vậy mình có phải cũng sẽ biến thành tượng gỗ hay không nữa.
Khoát khoát tay, Đoạn Vân nói:
- Ngươi xem bọn chúng không phải còn sống cả sao? Yên tâm đi, chỉ để không làm ảnh hưởng tới cuộc đại chiến giữa ngươi và Diệp Cô Thành, ta tạm thời biến họ thành ra như vậy thôi. Ta không muốn khi ngươi và thủ hạ của ta đại chiến thì họ đột nhiên mất tích hoặc chạy trốn.
Nói xong, thần thức của Đoạn Vân tỏa ra, trực tiếp kéo chín tên gia hỏa và tên tiểu tử xui xẻo đã biến thành hai đoạn qua một bên. Mười Thần Long quay lại hộ vệ phía sau Đoạn Vân, phụ trách trông chừng chín tên Kim giáp vừa bị Đoạn Vân điểm huyệt.
- Đoạn Vân, ngươi là nam nhân hèn hạ vô sỉ nhất mà đời này ta gặp qua. - Lĩnh vực phẫn nộ của Tự Nhiên nữ thần đạt tới cực điểm.
Hera nói xong, một luồng khí thế cường đại đánh thẳng tới đám người Đoạn Vân. Một không gian lục sắc nổ tung, từ Hera khuếch tán ra bốn phía.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.