Chương 135: THIÊN HỮU THIÊN LONG THẦN TÍCH
Độc Cô Lãnh Giả
01/04/2013
Khi thanh âm hùng hậu của Âu Đặc Tư vừa vang lên, mọi người kéo nhau cùng chạy tới phía trước quảng trường, thần sắc chăm chú lắng nghe từng lời của Âu Đặc Tư. Rồi ngẩng đầu trân trối nhìn lên thân ảnh to lớn uy nghiêm của thần long Âu Đặc Tư.
Thần long Âu Đặc Tư thân dài gần bốn mươi thước, có thực lực cấp mười hậu kỳ, bây giờ dùng một nghi thái uy nghiêm bay lơ lửng trên bầu trời Thiên Long thành. Cả hình thái con rồng ngũ trảo uy nghiêm, vảy rồng khắp người tỏa hào quang kim sắc, lóe ra những tia sáng tuyệt đẹp. Sự uy nghiêm của hắn, giống như thiên thần đang bay lượn trên bầu trời Thiên Long thành, hắn không có cánh mà vẫn có thể uốn lượn trong không trung như đang bơi trong nước. Thân hình hắn trôi nổi không hề theo bất kỳ một qui luật vật lí nào, trên một khoảng không trung rộng lớn lưu lại những tàn ảnh. Những tàn ảnh lấp lánh ánh vàng này lưu lại trong không trung một dòng chữ "Thiên hữu Thiên Long." Dòng chữ hoa lệ, nét chữ tuỵêt đẹp, tất cả những chi tiết này hiện lên rất rõ ràng trên bầu trời Thiên Long thành.
- Tất cả Thiên Long tử dân, ta là thần long Âu Đặc Tư cấp mười, phụng mệnh Đoạn Vân đại nhân, từ hôm nay sẽ làm thủ hộ thần thú cho Thiên Long đế quốc các ngươi. Chín ngày trước, hoàng đế của các ngươi bị gian thần Bố Khoa Duy Kì cấu kết Ma tộc phản loạn đã băng hà, bất quá các ngươi cũng không có gì phải lo, những tên phản bội đã bị trừng trị, tay chân của chúng cũng đã bị xử lý. Nhân đây ta cũng cảnh cáo nói thế lực muốn thừa cơ làm loạn, nếu các ngươi không chịu an phận thủ thường, thần long Âu Đặc Tư ta sẽ dùng nộ hỏa cấp mười giáng xuống các ngươi. Hơn nữa, vì Bố Khoa Duy Kì cấu kết với Ma tộc, do đó, trong thời gian này, những người phản bội cũng sẽ bị phán vào tội cấu kết Ma tộc. Hy vọng các ngươi biết cân nhắc. Thiên Long tử dân, Thiên Long sẽ cử ra một tân quốc chủ, ta tin rằng, Thiên Long của ta dưới sự dẫn dắt của tân nhậm quốc chủ, sẽ tiến vào một cục diện mới. Thiên hữu Thiên Long.
Sau màn diễn văn hào hùng của Âu Đặc Tư, một tiếng long minh cao vút vang vọng, thân hình lao vút về hướng về phía tây bay đi. Còn trên không trung vẫn còn lưu lại bốn chữ kim sắc - Thiên hữu Thiên Long rất lớn. Bốn chữ kim sắc này là do Âu Đặc Tư dùng thủy nguyên tố trong không trung ngưng kết tạo thành, dưới ánh mặt trời, thông qua hiện tượng khúc xạ của ánh sáng, chiết xạ biến thành ngũ quang thập sắc, trông rất đẹp mắt. Hơn nữa những chữ đó lưu lại rất lâu, mãi mà không tán đi.
Nhiều cảnh tượng thần kỳ như thế xảy ra, nghe bài diễn văn hùng hậu như thế, vô số tử dân Thiên Long tới tấp quỳ xuống trên mặt đất, hô to : thiên hữu Thiên Long.
Mọi người đều rất kích động, họ đương nhiên phải kích động rồi. Thần thú cấp mười làm thủ hộ thần thú cho đế quốc, đây quả là một việc gây chấn động lòng người. Trên đại lục, không cần nói một thần thú cấp mười, một quốc gia nào có một hai cửu cấp thánh thú bảo vệ đã đủ để hiển thị sự cường đại và khương thịnh của quốc gia mình rồi. Thiên Long có Âu Đặc Tư là thần thú cấp mười làm thủ hộ thần thú, việc này sẽ là một sự kiện vĩnh viễn được từ Thiên Long tử dân cho đến mọi người trên đại lục mãi mãi khắc ghi là một đại sự.
Còn Đoạn Vân lại có thể ra lệnh cho một thần thú cấp mười, cũng sẽ là một ký ức không thể phai nhòa trong lòng mỗi một người dân của Thiên Long. Đoạn Vân vốn đã có uy vọng rất lớn trong mắt dân chúng Thiên Long rồi, bây giờ thì tên của Đoạn Vân là một thần thoại thực sự trong mắt của Thiên Long tử dân, rất nhiều người đã bắt đầu nói về thân phận chính thức của Đoạn Vân, vấn đề được nói nhiều nhất là - Đoạn Vân không phải là người. Nói đùa, người mà có thể có thần thú cấp mười làm thủ hạ sao? Người mà có thể có năng lực thần kỳ làm cho người ta cơ hồ bất tử sao? Do đó, Đoạn Vân trong mắt rất nhiều người đã là một vị thần rồi.
Ánh mắt các đại thần trên quảng trường lúc này nhìn về phía Đoạn Vân đủ để chứng minh việc này việc này quả là phi thường. Thần thú cấp mười làm thủ hạ, trên đại lục chỉ sợ chỉ có Long Hoàng mới có thể làm được. Hơn nữa, rất nhiều người chú ý tới tới việc Âu Đặc Tư gọi Đoạn Vân là chủ nhân. Nói cách khác thần thú cấp mười bất chấp thân phận cao quý, trở thành thủ hạ cho Đoạn Vân. Tuy nhiên bọn họ không ai nghĩ đến việc Âu Đặc Tư từ chuẩn xác ý nghĩa của từ ngữ, phải là nô lệ Đoạn Vân mới đúng, đã ký huyết chi khế ước, là một ma sủng của hắn.
Bọn họ rốt cục cũng hiểu nguyên nhân Đoạn Vân không muốn làm hoàng đế Thiên Long. Thực lực của người ta đã vượt cả Long Tộc rồi, làm gì mà hắn để chức hoàng đế cỏn con của Thiên Long vào mắt?
- Ai! Lão Đại ngươi thật là, không nên làm ra cục diện lớn như vậy chứ?
Tiểu Phi Hiệp đứng phía sau Đoạn Vân có vẻ không thoải mái than vãn.
Đoạn Vân cười châm chọc:
- Tiểu Phi Hiệp, có phải ngươi hâm mộ quá phải không? Ngươi xem xem người ta uy phong như thế. Ai, xem ra Âu Đặc Tư sẽ là một thần tượng mới trong mắt các thiếu nữ Thiên Long rồi. Được rồi. Sớm biết thế để ta bảo ngươi đi làm, ngươi cũng là long, phi long cũng khá hợp với Thiên Long. Hơn nữa ngươi chiếm lĩnh tuyệt đối lĩnh không, còn Âu Đặc Tư chỉ là thủy hệ thôi. Ai nha, thất sách rồ!.
- Ta thèm vào làm cái chức thủ hộ thần thú rác rưởi đó. Ta Tiểu Phi Hiệp uy vũ bất phàm, ta phải làm không trung chi hoàng mới xứng đáng. Sau này á, mỗi một con ma thú muốn bay vào không trung đều phải trải qua sự cho phép của ta. Không được Tiểu Phi Hiệp ta cho phép, thú gì cũng không cho phép bay lên. Sau này ta còn muốn đặt ra một ngày cấm bay, ngày đó tất cả phi hành ma thú đều không cho phép bay. Hừ….
Tiểu Phi Hiệp xem ra bị Âu Đặc Tư làm cho kích động rồi, đến cả ý quái gở này mà cũng nghĩ ra được thì quả là quá đáng. Còn đặt ra cái ngày cấm bay? May mà Phì Tử không có ở chỗ này, bằng không hắn đặt ra ngày cấm chạm đất hoặc là ngày cấm chạy, vậy chắc người trong thiên hạ chắc khỏi đi đứng luôn.
Đoạn Vân trợn trắng mắt, không để ý đến đám năm sáu người nhìn Tiểu Phi Hiệp, mà là nhìn về phía xa xa. Ở đó, đang truyền đến thanh âm hùng tráng của Âu Đặc Tư, còn lóe lên những ánh kim quang lập lòe phảng phất. Còn Tạp Sắt Phu thì nãy giờ cứ ngả vào trong lòng của hắn, hoàn toàn không để ý đến thần tích Thiên Long. Trong lòng nàng, Đoạn Vân yêu quí của nàng không gì không thể làm được cả.
- Đoạn… Đoạn Vân đại nhân, ta và Khắc Mễ Kì lão gia hỏa có một số việc muốn hỏi một chút.
Tả tướng Khoa Lí Lôn thần sắc có vẻ hơi sợ hãi líu lưỡi nói.
Bật cười, Đoạn Vân buông Tạp Sắt Phu trong lòng ra lễ phép:
- Bá phụ xin cứ nói.
- Cái...Kia, cái...Kia, ngươi bây giờ chắc không phải người nữa rồi hả?
Khoa Lí Lôn kinh hoảng phọt ra một câu hỏi làm cho Đoạn Vân dở khóc dở cười. Không phải người? Vậy là cái gì?
- Ha ha, bá phụ, người không phải đang chửi điệt nhi sao? Đoạn Vân không phải là người, vậy là cái gì đây?
Đoạn Vân cười ha hả.
- Ta không có ý đó, chỉ là thủ hạ của ngươi bây giờ đã là thần thú rồi, còn ngươi vẫn luôn luôn thần bí như vậy. Chúng ta đã hơi hoài nghi ngươi là thần, cho dù không phải là thần, cũng rất có thể là thần chuyển thế.
Khắc Mễ Kì béo ú na ú nần vội vàng cải chính lại.
Cười cười, Đoạn Vân nói :
- Thôi thôi, hai vị bá phụ, Đoạn Vân cũng là thần. Điệt nhi nghĩ thần tích triển hiện một lần như vậy là đủ để Thiên Long đoàn kết với nhau rồi, việc này sẽ là một cơ hội phát triển rất tốt. Lần này đột nhiên xuất hiện vài tên Ma tộc, điệt nhi đoán chừng cũng sắp tới lúc vết nứt giữa đại lục và không gian Ma giới mở ra rồi đó. Thiên Long chúng ta phải nhanh chóng phối hợp và tự cường. Bằng không, đến lúc Ma tộc xâm lấn, chúng ta sẽ gặp tổn thất rất lớn. Còn trên đại lục, cũng sẽ gặp phải một nguy cơ nghiêm trọng. Tả tướng đại nhân, ngươi phải đem việc này thông qua nhân viên thần chức của Thiên Long truyền lại cho thần điện đi. Thần điện trước nay vẫn luôn luôn giữ vai trò lãnh đạo đối kháng với người Ma tộc, sự kiện Ma tộc lần này, hẳn là sẽ khiến cho họ rất quan tâm đó.
- Dạ, hạ quan sẽ đi làm ngay.
- Được, Tiểu Phi Hiệp, Diệp Cô Thành, chúng ta đi thẩm vấn mấy tên Ma tộc thôi, cũng tham cứu về thực lực của Ma tộc. Khoa Lí Lôn bá phụ, các ngươi phụ trách thẩm vấn bọn người Bố Khoa Duy Kì, ta phải biết khi nào thì bọn họ bắt tay với Ma tộc.
- Rõ.
- Vân, thiếp và chàng cùng đi. Thiếp chưa gặp qua Ma tộc bao giờ.
Tạp Sắt Phu lôi áo Đoạn Vân nhõng nhẽo không buông.
- Vân, chúng ta cũng muốn đi. Muội muốn đi đánh mấy tên Ma tộc xấu xí đó.
Hương hương dắt theo Lộ Ti, vẻ mặt khát vọng nhìn Đoạn Vân.
- Được, thì đi. Cũng không biết các nàng tại sao lại muốn thế, Ma tộc khó coi như vậy, các nàng còn muốn xem. Chẳng thục nữ tí nào cả.
Đoạn Vân cười đùa với các nàng.
- Chàng nói cái gì?
Ba cô trừng mắt tức giận nhìn Đoạn Vân đồng thanh nói.
- A? Ta nói cái gì đâu? Tiểu Phi Hiệp ta vừa rồi nói cái gì vậy?
Đoạn Vân làm vẻ hồ đồ.
- Lão Đại, ngươi vừa rồi nói bọn họ là ba hảo sửu.
Tiểu Phi Hiệp cười trả lời. Hắn vừa mới nói xong, ba nắm tay xinh đẹp cùng đánh phủ lên người hắn:
- Ngươi nói cái gì?
- Ai ui! Ba vị đại tẩu, lão Đại ta quả là nói chính xác, quả nhiên không thục nữ tí nào.
Tiểu Phi Hiệp làm vẻ đau khổ nói. Nói đùa, phi long hoàng cấp mười mà bị vài nhược nữ tử đánh đau sao? Nếu không phải Tiểu Phi Hiệp kịp thời chế trụ lực phản chấn của mình, bằng không mấy nắm tay xinh đẹp của ba mỹ nhân đã có thể sưng tím lên rồi, xương cốt chắc cũng rạn nứt cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.