Chương 28: Vụ nổ (P2)
Linh Tủn
25/05/2021
Vài hôm sau ,cả Linh Linh, Uyển Quỳnh, Dương Dương, Lâm Minh đều đến khu khai thác mỏ vàng để khảo sát ,còn khu mỏ dầu họ dự định sẽ khảo sát sau .Khu khai thác là một hòn đảo ở giữa biển ,cách xa đất liền ,đi thuyền cũng mất khoảng mấy tiếng . Biển này nằm ở khu vực hẻo lánh ,vì người ta đồn trước đây biển này có cá mập nên các du khách không dám liều mạnh đến ,đã có người bị ăn thịt .Sau khi lượn lờ vài vòng thì điện thoại có tiếng chuông
- "Cậu /em nói cái gì ?"- Cả Dương Dương và Linh Linh đều kinh ngạc thốt lên sau khi nghe điện thoại của Giang Huy và Tiêu Phong
- Uyển Quỳnh và Lâm Minh nhìn thấy hai người bọn họ kinh ngạc như vậy cũng đâm ra lo lắng hỏi ,đúng như linh cảm ,kết quả là nơi này bị cài bom ,người của tổ chức bị hạ thuốc vì ăn phải thức ăn có thuốc ngủ liều mạnh ,hiện tại đã bắt đầu hôn mê
" Khà khà khà, sao nào Long tổng ,kết cục này cậu có thỏa mãn không "- Tiếng cười ghê rợn vang lên ,tiếp theo đó là Lăng Trường bước ra cùng Tiểu Nhung, xung quanh ông ta là một tốp người mặc áo đen cường tráng ,đầu trọc ,mắt tia ra chỗ 4 người bọn họ ,tay cầm khẩu súng lục M500 chĩa thẳng vào 4 người ,còn
- " Ông muốn làm gì ,đừng quên người của bọn tôi còn ở đây "- Lâm Minh đứng lên chắn cho Uyển Quỳnh ,mắt vẫn sắc lạnh nhìn ông ta và Tiểu Nhung
- " Khà khà khà ,chỗ này không đến lượt cậu lên tiếng ,còn người của cậu ,khà khà khà "- Ông ta nói đến đây thì ngửa mặt lên trời cười ,sau đó quay qua nhìn đám người đứng trước mặt ,bỗng nhiên đám người của tổ chức lại chĩa súng về 4 người ,không kể là tổ chức Long Vương và Hoàng Vương ,đám người canh giữ nơi khai thác của hai tổ chức hợp lại cũng khoảng hơn 80 người , tất cả đều đồ đen ,cổ xăm rồng và sói ,có súng nhưng tất cả súng đó đều chĩa vào đầu 4 người từng là lãnh đạo của họ
- " Long Dương Dương ,cậu vì con ả này mà từ chối con gái ta ,15 năm trước ,khi cậu mới bước chân vào xã hội đen ,được lão già Long Lý Vinh giao cho 1 tổ chức nhỏ bé chỉ đứng trong tầm có tiếng ,mẹ kiếp ,ấy vậy mà cậu lại đưa tổ chức đó lên đứng đầu trong giới xã hội đen ,làm ta phải phục tùng lấy lòng cậu trong suốt 6 năm qua ,khà khà khà, nhưng hôm nay ,Lăng Trường này sẽ cho cậu nhìn thấy thế nào mới gọi là tố chất của người cầm đầu giang hồ ,nói cho cậu biết ,ở đây ta đã lắp bom hết rồi ,lũ người trong tổ chức của các người chắc hiện giờ vẫn đang ngủ say ở nhà ,bị bỏ thuốc vào thức ăn mà cũng đéo biết gì ,đúng là lũ ngu muội ,hôm nay một là các ngươi chết ,hai là ta chết khà khà khà "
Lão ta đứng châm điếu xì gà ,nhả khói ra rất thản nhiên mà nói ,khuôn mặt đắc ý ,còn Tiểu Nhung đứng sau vẫn không có động tĩnh gì ,chỉ thấy cô nàng nhìn chằm chằm vào 4 người bọn cô ,ánh mắt phức tạp không rõ
- " Chúng tôi không thù không oán với ông ,vậy tại sao lại ép chúng tôi vào đường cùng "
- Uyển Quỳnh đẩy Lâm Minh ra ,cô nàng nhìn thẳng vào mắt ông ta hỏi ,ánh mắt của cô nàng bây giờ đã sắc lạnh ,giọng nói nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng ,cứng rắn ,Linh Linh đứng bên cạnh được Long Dương Dương ôm khiến lão ta nhìn càng tức hơn ,lão nghiến răng ken két xong lại cười
- " Khà khà khà, không đến lượt một ả đàn bà như cô xen vào ,nhưng nếu đã thành tâm muốn biết thì ta sẽ nói . Hồi đi học cấp ba ,ta đã thích một cô gái ,cô ấy rất tốt bụng ,xinh đẹp ,dịu dàng ,cô ấy chính là Bích Chi ,mẹ của Long Dương Dương, nhưng ,cô ấy lại là thanh mai trúc mã với lão già Long Lý Vinh , trong tim cô ấy chỉ có lão ta khiến ta không có được trái tim cô ấy ,ta đi uống rượu nhưng trong lúc say lại có lỗi với Bích Chi , từ đó cũng có Tiểu Nhung, ta đành cưới mẹ của Tiểu Nhung về vì sự bắt ép của gia đình ,ta đành phải cắn răng nhìn bà ấy hạnh phúc ,cắn răng nhìn gia đình các người hạnh phúc . Nhưng bây giờ khà khà khà ta đã chờ ngày này lâu lắm rồi ,hôm nay ta sẽ tính cả nợ mới lẫn nợ cũ ,cho gia đình các người tan nát khà khà khà "
- Lão ta kể xong thì chĩa ánh mắt nguy hiểm nhìn vào 4 người , trên miệng nhả khói thuốc ,dáng người béo ,bụng phệ khiến lão trông có vẻ hơi tởm ,sau đó chỉ thấy lão phất tay ,tiếng súng nổ ra ,Tiểu Nhung bên cạnh cầu xin ông ta nhưng ông ta không những không dừng tay mà còn cho người lôi Tiểu Nhung đi
- " Ông nghĩ người của tôi có thể dễ dàng bị ông mua chuộc vậy á ,lão già ? "
- Long Dương Dương tay vẫn vân vê mái tóc của Linh Linh mà nói ,không thèm để lão vào mắt ,giọng nói lạnh lùng dứt khoát
- " Lăng Trường, ông nên nhớ ở đây không có sóng ,vậy thì làm sao Giang Huy có thể gọi điện cho tôi được ,tất cả chỉ là một màn kịch thôi người đàn ông à không ,phải là ÔNG LÃO THẤT TÌNH mới đúng chứ "
- Linh Linh ánh mắt sắc lạnh ,giọng nói băng lãnh nhìn ông ta nói ,sau đó cô quay lại làm nũng hỏi Long Dương Dương có đúng không khiến Long Dương Dương cũng hết cách với cô vợ này ,còn Uyển Quỳnh và Lâm Minh nhìn muốn nổ mắt ,đến giờ này rồi mà vẫn phát cơm chó nữa hả
- " Các ngươi ,các ngươi ,khà khà khà ,dù các ngươi muốn giết ta nhưng rất tiếc là không được ,ta mặc áo chống đạn ,còn nữa ,người của ta đến rồi ,hôm nay ta cho các ngươi xuống HOÀNG TUYỀN "
- Lão ta rất tức giận khi bọn người đó nhắm vào lão chứ không phải là 4 người bọn cô ,nhưng lão ta đã rất nhanh khôi phục ,từ đằng xa đang có vài chiếc thuyền đi tới ,trên thuyền là binh lính mặc áo giáp ,đầu không có tóc ,người có súng lục và gậy đang cầm ống nhòm nhòm về hòn đảo này ,khoảng hơn 100 người ,công nhận lão ta đã chuẩn bị rất kĩ lưỡng cho cuộc chiến này ,còn Tiểu Nhung thì bị tốp người đi cùng lão lúc nãy ( người mà không có tóc ý các bạn ạ ) trói lại ,bịt miệng lại mặc kệ cô nàng giẫy giụa la hét
Sau khoảng 5 phút lườm nhau thì cuối cùng đám người kia cũng lên được bờ ,treo thuyền ở dưới nước ,sau khi lên thì tất cả mọi người đều như được bật công tắc ,ẩu đả một hồi liền lao vào đánh nhau .4 người lấy từ trong người ra ,mỗi người một khẩu súng lục G18 ,lao vào bắn nhau ,còn Lăng Trường thì ra chỗ của Tiểu Nhung, bọn người đầu trọc đứng lên trên chắn cho lão ,còn lão ngồi xuống hút xì gà rồi cười như đang xem kịch vui
Đoàng ,đoàng ,đoàng ,tiếng súng vang lên ,mùi thuốc súng nồng nặc trong không khí ,vì 4 người họ và người của tổ chức đều được rèn luyện nghiêm ngặt nên có thể thấy sức chiến đấu mạnh rõ rệt ,mùi máu tanh phảng phất trong không khí ,chỉ sau khoảng 30 phút ,bọn họ đã khiến cho sức mạnh quân địch giảm sút toàn bộ .Quân địch có mặc áo giáp nhưng tình hình vẫn không khá hơn ,vì 4 người họ chỉ nhắm chuẩn vào đầu ,kinh nghiệm chiến đấu của sát thủ không cho họ sai sót ,kể cả hòn đảo có rộng ,bọn chúng có trốn thì vẫn bị bắn như thường
Súng hết đạn thì họ dùng súng của mấy tên đã chết này ,không thì dùng tay không ,thoáng chốc bọn không tóc kia chỉ còn lắt nhắt 20 tên ,số còn lại hầu hết bị rơi xuống biển và leo lên thuyền bỏ trốn ,cô và mọi người quyết định tha cho mấy tên hèn nhá bỏ trốn ,thoáng chốc bên hòn đảo không còn chiếc thuyền nào , nhưng mấy tên không tóc vừa đi thuyền ra giữa biển liền bị Lăng Trường bấm nút nổ ,thì ra để đề phòng lão còn gắn cả bom lên thuyền .Bên bọn cô mặc dù có áo giáp nhưng người bị thương cũng không ít ,nhưng tất cả bọn họ đều có tinh thần đồng đội và chiến đấu , dù bị thương nhưng họ vẫn đứng trên để bảo vệ 4 người kia ,bọn họ đứng hình vòng tròn ,vây 4 người các cô vào giữa ,sau khoảng hơn một tiếng quyết liệt thì bọn họ đã hoàn toàn tiêu diệt được quân địch ,trên người họ ai cũng chi chít vết thương ,nhiều nhất là ở chân và cánh tay ,còn ở người thì đã có áo giáp nên không sao ,cũng phải kể đến người của hai bang Long Vương và Hoàng Vương cũng chết khá nhiều ,nhưng bọn họ vẫn một lòng trung thành với tổ chức ,đúng là mắt nhìn người của cô và anh quá chuẩn
- " Mọi người,tấm lòng trung thành của mọi người chúng tôi sẽ nhớ mãi ,cảm ơn tất cả mọi người ,tôi nhất định trả thù cho mọi người "
Cô ngồi xuống vuốt mắt cho vài người ,để họ được an nghỉ rồi đứng dậy ,khuôn mặt lạnh lùng ,ánh mắt chết chóc nhìn vào Lăng Trường đang run run đứng kia ,còn những người bên phe cô còn sống thì ngồi xuống vuốt mắt từng người anh em vào sinh ra tử của họ ,nước mắt lăn dài trên má của mỗi người
- " Lăng Trường, tôi sẽ khiến ông trả giá "
- Long Dương Dương lạnh lùng buông ra một câu ,đủ thấy sự tức giận trong lời nói của anh
Lăng Trường nghe nói vậy không những không sợ mà còn cười rất sảng khoái
- " Khà khà khà, Long Dương Dương ,ngươi cũng khá lắm ,đánh hết người của ta ,nhưng ngươi lại không ngờ răng ta không chỉ lắp bom ở trên đảo ,mà còn lắp bom ở người ta nữa ,nếu hôm nay có chết ta cũng phải bắt các người chết chung ,tổ chức của ngươi hiện giờ chắc cũng bị bắt rồi ,ta phải khiến cho Long Lý Vinh cảm nhận nỗi đau mất tất cả "
- Nói rồi lão ta phanh áo ngoài ra ,trên người lão chi chít bom hẹn giờ ,ngoài ra còn một cái điều khiển có một nút màu đỏ ,hazz ,đúng thật là lão già này hồ đồ rồi ,lão ta đâu biết người thảm nhất là bản thân ,tổ chức của lão đã bị Tiêu Phong và Giang Huy đánh úp ,sẽ sáp nhập vào tổ chức Long Vương và Hoàng Vương, còn tập đoàn hiện giờ cũng bị phá sản rồi ,chứng cứ đã đưa cho công an
Aaa,lão ta bỗng nhiên ngất đi ,nhìn ra đằng sau thì thấy một bóng dáng nhỏ nhắn của Tiểu Nhung đang nháy mắt ,tay còn cầm một cây gậy bóng chày
- " Tiểu Nhung, cậu dám đánh ngất bố cậu luôn à "
- Linh Linh nhìn hình dạng của Tiểu Nhung thì bất ngờ phì cười vì độ trẻ con của cô nàng
- " Mình mà không đánh ngất để ông ấy gây sự nữa thì cậu bẻ cổ ông ấy mất , mình là muốn tốt cho ông ấy thôi "
- Tiểu Nhung nhìn ông ta ,mắt cô nàng có tia đau buồn
- " Được rồi ,bọn mình sẽ tha cho ông ấy ,cho vào tù ngồi là được chứ gì "
- Uyển Quỳnh nhìn Tiểu Nhung bằng ánh mắt thương xót
- " Khịt ,cảm ơn các cậu nha "
- Tiểu Nhung vừa sụt sịt vừa cảm ơn ,đối với tội lỗi ông ấy gây ra thì cho vào tù là quá nhẹ
- " Lão Đại ,mọi người ,không xong rồi ,loại bom ông ấy gài vào hòn đảo đã tìm được ,khoảng hơn 30 quả liều mạnh ,chỉ còn 10 phút nữa là nổ ,chỉ là loại bom này nếu gỡ cũng phải 30 phút mới gỡ được một quả ,chưa kể còn rất nguy hiểm nữa "
- Một người áo đen cổ xăm con sói báo cáo
- " Quốc chủ ,mọi người ,quả bom trên người lão ta cũng vậy ,không thể gỡ ,chỉ còn 30 phút nữa nổ "
- Một người áo đen cổ xăm con rồng báo cáo
- "Chết tiệt ,bây giờ khả năng cao nếu không ra khỏi đây chúng ta sẽ chết " - Lâm Minh nói
- " Không còn cái thuyền nào nữa ,với lại chúng ta không thể bỏ mặc anh em ở đây ,phải mang mọi người về chữa trị và mai táng cho tử tế "- Uyển Quỳnh phẫn nộ khi thấy các anh em nằm xuông vì mình
- " Mọi người yên tâm đi ,không có chuyện bỏ lại mọi người ở đây đâu " - Linh Linh nắm tay Uyển Quỳnh an ủi ,còn Tiểu Nhung cảm thấy có lỗi nên vẫn ngồi khóc ,mọi người phải dỗ là không trách cô nàng ,tha thứ và làm bạn với cô nàng thì mới nín
- " Lâm Minh anh yên tâm đi ,lát nữa Tiêu Phong và Giang Huy sẽ tới đón chúng ta " - Long Dương Dương vỗ vài cái vào vai Lâm Minh để an ủi
- Vù ,vù vù ,tiếng cánh quạt máy bay ,mọi người ngẩng mặt lên thấy Tiêu Phong lái máy bay ,cậu thả dây xuống cho mọi người leo lên ,còn có một vài người trong tổ chức leo xuống phụ giúp đưa những người anh em đã nhắm mắt về ,tất cả chỉ xảy ra trong 5 phút ngắn ngủi ,còn 5 người bọn cô thì có Giang Huy lái thuyền đến đón sau
Sau khi cho tất cả người phe mình lên máy bay thì Tiêu Phong lái máy bay đi ,còn 5 phút nữa là bom nổ ,5 người quyết định nhảy xuống biển ,cũng may là Tiêu Phong có đưa cho áo phao vì sợ Giang Huy không đến kịp ,nên mọi người mặc áo phao cả cho Lăng Trường rồi nhảy xuống biển ,may là bom của ông ta không có cái gì kích hoạt cũng như phá vỡ được nên mọi người không bị banh xác
Bùm !!!!
Vừa nhảy xuống biển bơi được một lúc thì hòn đảo nổ tung ,cũng may mọi người bơi kịp ,lúc nổ Long Dương Dương còn ôm Linh Linh vào lòng vì sợ cô bị thương ,trong lòng Linh Linh như một dòng nước ấm chảy qua ,chon Dương Dương là lựa chọn cô không bao giờ hối hận ,cặp Lâm Minh và Uyển Quỳnh cũng vậy ,Lâm Minh ôm Uyển Quỳnh vào long khiến Uyển Quỳnh có chút cảm động
____________________
"Chết tiệt ,cứ như thế này thì tới không kịp mất "- Giang Huy vẫn lái thuyền chạy nhanh hết cỡ nhưng vẫn còn khoảng chục phút nữa mới tới chỗ mọi người ,cũng tại biển này quá rộng làm cậu lái mỏi tay mà chưa tới
_____________________
- Dương Dương: Sao giờ này Giang Huy còn chưa tới
- Lâm Minh: Nãy giờ cũng khoảng 20 phút rồi
- Uyển Quỳnh : Chúng ta có thể đăng kí tham gia bơi maraton rồi đó
- Linh Linh : Hình như thuyền của Giang Huy tới đón kìa
Aaaa ,Tiểu Nhung hét lên khi cô nàng nhìn thấy con gì đó
- Tiểu Nhung: Hình ...hình ..như ...là cá mập
Tiểu Nhung hét lên khiến tất cả mọi người chú ý ,đúng như cô nàng nói ,có con gì từ xa đang lao về đây ,trên lưng còn có cái vây nhọn
Giang Huy thấy vậy vội lái thuyền nhanh ra chỗ mọi người ,quăng dây xuống kéo mọi người lên thuyền ,chỉ còn ba người Lăng Trường, Linh Linh và Dương Dương
- Linh Linh: Aaa ,Dương ,em bị chuột rút rồi ,không bơi được nữa
- Dương Dương: Linh Linh, cố lên ,chỉ còn một chút nữa thôi
- Linh Linh : Anh đi trước đi ,em thật sự không bơi được ,nhanh lên ,nó sắp đến đây rồi
Dương Dương ôm Linh Linh vào long rồi hôn cô ,nói một câu : Hoàng Linh Linh, em phải nhớ Long Dương Dương anh cả đời này chỉ yêu mình em ,chỉ có một người vợ là em . Sau khi nói xong thì anh bỏ lại Linh Linh và bơi đi ,còn bọn Uyển Quỳnh ở trên thuyền nhìn thấy cảnh này thì căm phẫn ,chửi Long Dương Dương đúng là đồ đàn ông khốn nạn ,gào thét Long Dương Dương ,Uyển Quỳnh và Tiểu Nhung còn định nhảy xuống cứu cô ,nhưng may là hai người kia giữ lại ,Lăng Trường lúc này cũng tỉnh ,ông ta nhìn xung quanh tự hiểu rồi nhìn cô nói một câu : "Chăm sóc cho Tiểu Nhung giúp tôi rồi bơi đi"
Long Dương Dương đã bơi ra xa rồi ,anh vừa bơi vừa lấy dao cứa vào tay cho chảy máu ,anh cứa điên cuồng vào tay
- Linh Linh: Long Dương Dương ,anh khốn nạn vậy sao
- Cô nói câu đó mà trong lòng cô đau như cắt ,tim như bị ai cứa ra ,chẳng lẽ cô chọn Long Dương Dương là sai sao ,nhưng nếu có thể thì cô hi sinh cho anh sống cũng được ,Long Dương Dương, chúc anh hạnh phúc
- Giang Huy: Không phải Long Dương Dương chạy ,anh ta dùng dao cứa vào tay để dụ cá mập ra chỗ khác cho chị Linh Linh lên thuyền ,rất đáng mặt đàn ông
Giang Huy cầm ống nhòm nhìn rồi nói ,chỉ chỗ cho Lâm Minh lái thuyền ra đón cô ,lúc này Uyển Quỳnh và Tiểu Nhung thấy có lỗi vì đã mắng anh ,họ thấy khâm phục tình yêu anh dành cho Linh Linh ,Uyển Quỳnh quăng dây xuống cho Linh Linh lên ,sau khi cô lên thuyền như đã hiểu ra gì đó nhìn về phía Long Dương Dương
"Hoàng Linh Linh ,anh yêu em " ,sau khi Long Dương Dương hét lên xong thì cá mập vì ngửi thấy mùi máu nên tiến về phía hắn ,há to mồm chuẩn bị cắn
Bùm !!!!!
Tiếng nổ vang lên ,cá mập đang tiến về phía Long Dương Dương thì bị nổ banh xác ,mọi người bất ngờ nhìn rồi cũng nhanh chóng nhảy xuống kéo Long Dương Dương lên ,lúc này vì đứng gần vụ nổ bị ảnh hưởng đôi chút nên anh ngất đi ,sau khi cứu được anh lên thuyền thì Linh Linh gào lên ,cô sợ mất anh ,mọi người an ủi cô rồi về đất liền nhanh nhất có thể để đưa anh vào bệnh viện
- "Cậu /em nói cái gì ?"- Cả Dương Dương và Linh Linh đều kinh ngạc thốt lên sau khi nghe điện thoại của Giang Huy và Tiêu Phong
- Uyển Quỳnh và Lâm Minh nhìn thấy hai người bọn họ kinh ngạc như vậy cũng đâm ra lo lắng hỏi ,đúng như linh cảm ,kết quả là nơi này bị cài bom ,người của tổ chức bị hạ thuốc vì ăn phải thức ăn có thuốc ngủ liều mạnh ,hiện tại đã bắt đầu hôn mê
" Khà khà khà, sao nào Long tổng ,kết cục này cậu có thỏa mãn không "- Tiếng cười ghê rợn vang lên ,tiếp theo đó là Lăng Trường bước ra cùng Tiểu Nhung, xung quanh ông ta là một tốp người mặc áo đen cường tráng ,đầu trọc ,mắt tia ra chỗ 4 người bọn họ ,tay cầm khẩu súng lục M500 chĩa thẳng vào 4 người ,còn
- " Ông muốn làm gì ,đừng quên người của bọn tôi còn ở đây "- Lâm Minh đứng lên chắn cho Uyển Quỳnh ,mắt vẫn sắc lạnh nhìn ông ta và Tiểu Nhung
- " Khà khà khà ,chỗ này không đến lượt cậu lên tiếng ,còn người của cậu ,khà khà khà "- Ông ta nói đến đây thì ngửa mặt lên trời cười ,sau đó quay qua nhìn đám người đứng trước mặt ,bỗng nhiên đám người của tổ chức lại chĩa súng về 4 người ,không kể là tổ chức Long Vương và Hoàng Vương ,đám người canh giữ nơi khai thác của hai tổ chức hợp lại cũng khoảng hơn 80 người , tất cả đều đồ đen ,cổ xăm rồng và sói ,có súng nhưng tất cả súng đó đều chĩa vào đầu 4 người từng là lãnh đạo của họ
- " Long Dương Dương ,cậu vì con ả này mà từ chối con gái ta ,15 năm trước ,khi cậu mới bước chân vào xã hội đen ,được lão già Long Lý Vinh giao cho 1 tổ chức nhỏ bé chỉ đứng trong tầm có tiếng ,mẹ kiếp ,ấy vậy mà cậu lại đưa tổ chức đó lên đứng đầu trong giới xã hội đen ,làm ta phải phục tùng lấy lòng cậu trong suốt 6 năm qua ,khà khà khà, nhưng hôm nay ,Lăng Trường này sẽ cho cậu nhìn thấy thế nào mới gọi là tố chất của người cầm đầu giang hồ ,nói cho cậu biết ,ở đây ta đã lắp bom hết rồi ,lũ người trong tổ chức của các người chắc hiện giờ vẫn đang ngủ say ở nhà ,bị bỏ thuốc vào thức ăn mà cũng đéo biết gì ,đúng là lũ ngu muội ,hôm nay một là các ngươi chết ,hai là ta chết khà khà khà "
Lão ta đứng châm điếu xì gà ,nhả khói ra rất thản nhiên mà nói ,khuôn mặt đắc ý ,còn Tiểu Nhung đứng sau vẫn không có động tĩnh gì ,chỉ thấy cô nàng nhìn chằm chằm vào 4 người bọn cô ,ánh mắt phức tạp không rõ
- " Chúng tôi không thù không oán với ông ,vậy tại sao lại ép chúng tôi vào đường cùng "
- Uyển Quỳnh đẩy Lâm Minh ra ,cô nàng nhìn thẳng vào mắt ông ta hỏi ,ánh mắt của cô nàng bây giờ đã sắc lạnh ,giọng nói nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng ,cứng rắn ,Linh Linh đứng bên cạnh được Long Dương Dương ôm khiến lão ta nhìn càng tức hơn ,lão nghiến răng ken két xong lại cười
- " Khà khà khà, không đến lượt một ả đàn bà như cô xen vào ,nhưng nếu đã thành tâm muốn biết thì ta sẽ nói . Hồi đi học cấp ba ,ta đã thích một cô gái ,cô ấy rất tốt bụng ,xinh đẹp ,dịu dàng ,cô ấy chính là Bích Chi ,mẹ của Long Dương Dương, nhưng ,cô ấy lại là thanh mai trúc mã với lão già Long Lý Vinh , trong tim cô ấy chỉ có lão ta khiến ta không có được trái tim cô ấy ,ta đi uống rượu nhưng trong lúc say lại có lỗi với Bích Chi , từ đó cũng có Tiểu Nhung, ta đành cưới mẹ của Tiểu Nhung về vì sự bắt ép của gia đình ,ta đành phải cắn răng nhìn bà ấy hạnh phúc ,cắn răng nhìn gia đình các người hạnh phúc . Nhưng bây giờ khà khà khà ta đã chờ ngày này lâu lắm rồi ,hôm nay ta sẽ tính cả nợ mới lẫn nợ cũ ,cho gia đình các người tan nát khà khà khà "
- Lão ta kể xong thì chĩa ánh mắt nguy hiểm nhìn vào 4 người , trên miệng nhả khói thuốc ,dáng người béo ,bụng phệ khiến lão trông có vẻ hơi tởm ,sau đó chỉ thấy lão phất tay ,tiếng súng nổ ra ,Tiểu Nhung bên cạnh cầu xin ông ta nhưng ông ta không những không dừng tay mà còn cho người lôi Tiểu Nhung đi
- " Ông nghĩ người của tôi có thể dễ dàng bị ông mua chuộc vậy á ,lão già ? "
- Long Dương Dương tay vẫn vân vê mái tóc của Linh Linh mà nói ,không thèm để lão vào mắt ,giọng nói lạnh lùng dứt khoát
- " Lăng Trường, ông nên nhớ ở đây không có sóng ,vậy thì làm sao Giang Huy có thể gọi điện cho tôi được ,tất cả chỉ là một màn kịch thôi người đàn ông à không ,phải là ÔNG LÃO THẤT TÌNH mới đúng chứ "
- Linh Linh ánh mắt sắc lạnh ,giọng nói băng lãnh nhìn ông ta nói ,sau đó cô quay lại làm nũng hỏi Long Dương Dương có đúng không khiến Long Dương Dương cũng hết cách với cô vợ này ,còn Uyển Quỳnh và Lâm Minh nhìn muốn nổ mắt ,đến giờ này rồi mà vẫn phát cơm chó nữa hả
- " Các ngươi ,các ngươi ,khà khà khà ,dù các ngươi muốn giết ta nhưng rất tiếc là không được ,ta mặc áo chống đạn ,còn nữa ,người của ta đến rồi ,hôm nay ta cho các ngươi xuống HOÀNG TUYỀN "
- Lão ta rất tức giận khi bọn người đó nhắm vào lão chứ không phải là 4 người bọn cô ,nhưng lão ta đã rất nhanh khôi phục ,từ đằng xa đang có vài chiếc thuyền đi tới ,trên thuyền là binh lính mặc áo giáp ,đầu không có tóc ,người có súng lục và gậy đang cầm ống nhòm nhòm về hòn đảo này ,khoảng hơn 100 người ,công nhận lão ta đã chuẩn bị rất kĩ lưỡng cho cuộc chiến này ,còn Tiểu Nhung thì bị tốp người đi cùng lão lúc nãy ( người mà không có tóc ý các bạn ạ ) trói lại ,bịt miệng lại mặc kệ cô nàng giẫy giụa la hét
Sau khoảng 5 phút lườm nhau thì cuối cùng đám người kia cũng lên được bờ ,treo thuyền ở dưới nước ,sau khi lên thì tất cả mọi người đều như được bật công tắc ,ẩu đả một hồi liền lao vào đánh nhau .4 người lấy từ trong người ra ,mỗi người một khẩu súng lục G18 ,lao vào bắn nhau ,còn Lăng Trường thì ra chỗ của Tiểu Nhung, bọn người đầu trọc đứng lên trên chắn cho lão ,còn lão ngồi xuống hút xì gà rồi cười như đang xem kịch vui
Đoàng ,đoàng ,đoàng ,tiếng súng vang lên ,mùi thuốc súng nồng nặc trong không khí ,vì 4 người họ và người của tổ chức đều được rèn luyện nghiêm ngặt nên có thể thấy sức chiến đấu mạnh rõ rệt ,mùi máu tanh phảng phất trong không khí ,chỉ sau khoảng 30 phút ,bọn họ đã khiến cho sức mạnh quân địch giảm sút toàn bộ .Quân địch có mặc áo giáp nhưng tình hình vẫn không khá hơn ,vì 4 người họ chỉ nhắm chuẩn vào đầu ,kinh nghiệm chiến đấu của sát thủ không cho họ sai sót ,kể cả hòn đảo có rộng ,bọn chúng có trốn thì vẫn bị bắn như thường
Súng hết đạn thì họ dùng súng của mấy tên đã chết này ,không thì dùng tay không ,thoáng chốc bọn không tóc kia chỉ còn lắt nhắt 20 tên ,số còn lại hầu hết bị rơi xuống biển và leo lên thuyền bỏ trốn ,cô và mọi người quyết định tha cho mấy tên hèn nhá bỏ trốn ,thoáng chốc bên hòn đảo không còn chiếc thuyền nào , nhưng mấy tên không tóc vừa đi thuyền ra giữa biển liền bị Lăng Trường bấm nút nổ ,thì ra để đề phòng lão còn gắn cả bom lên thuyền .Bên bọn cô mặc dù có áo giáp nhưng người bị thương cũng không ít ,nhưng tất cả bọn họ đều có tinh thần đồng đội và chiến đấu , dù bị thương nhưng họ vẫn đứng trên để bảo vệ 4 người kia ,bọn họ đứng hình vòng tròn ,vây 4 người các cô vào giữa ,sau khoảng hơn một tiếng quyết liệt thì bọn họ đã hoàn toàn tiêu diệt được quân địch ,trên người họ ai cũng chi chít vết thương ,nhiều nhất là ở chân và cánh tay ,còn ở người thì đã có áo giáp nên không sao ,cũng phải kể đến người của hai bang Long Vương và Hoàng Vương cũng chết khá nhiều ,nhưng bọn họ vẫn một lòng trung thành với tổ chức ,đúng là mắt nhìn người của cô và anh quá chuẩn
- " Mọi người,tấm lòng trung thành của mọi người chúng tôi sẽ nhớ mãi ,cảm ơn tất cả mọi người ,tôi nhất định trả thù cho mọi người "
Cô ngồi xuống vuốt mắt cho vài người ,để họ được an nghỉ rồi đứng dậy ,khuôn mặt lạnh lùng ,ánh mắt chết chóc nhìn vào Lăng Trường đang run run đứng kia ,còn những người bên phe cô còn sống thì ngồi xuống vuốt mắt từng người anh em vào sinh ra tử của họ ,nước mắt lăn dài trên má của mỗi người
- " Lăng Trường, tôi sẽ khiến ông trả giá "
- Long Dương Dương lạnh lùng buông ra một câu ,đủ thấy sự tức giận trong lời nói của anh
Lăng Trường nghe nói vậy không những không sợ mà còn cười rất sảng khoái
- " Khà khà khà, Long Dương Dương ,ngươi cũng khá lắm ,đánh hết người của ta ,nhưng ngươi lại không ngờ răng ta không chỉ lắp bom ở trên đảo ,mà còn lắp bom ở người ta nữa ,nếu hôm nay có chết ta cũng phải bắt các người chết chung ,tổ chức của ngươi hiện giờ chắc cũng bị bắt rồi ,ta phải khiến cho Long Lý Vinh cảm nhận nỗi đau mất tất cả "
- Nói rồi lão ta phanh áo ngoài ra ,trên người lão chi chít bom hẹn giờ ,ngoài ra còn một cái điều khiển có một nút màu đỏ ,hazz ,đúng thật là lão già này hồ đồ rồi ,lão ta đâu biết người thảm nhất là bản thân ,tổ chức của lão đã bị Tiêu Phong và Giang Huy đánh úp ,sẽ sáp nhập vào tổ chức Long Vương và Hoàng Vương, còn tập đoàn hiện giờ cũng bị phá sản rồi ,chứng cứ đã đưa cho công an
Aaa,lão ta bỗng nhiên ngất đi ,nhìn ra đằng sau thì thấy một bóng dáng nhỏ nhắn của Tiểu Nhung đang nháy mắt ,tay còn cầm một cây gậy bóng chày
- " Tiểu Nhung, cậu dám đánh ngất bố cậu luôn à "
- Linh Linh nhìn hình dạng của Tiểu Nhung thì bất ngờ phì cười vì độ trẻ con của cô nàng
- " Mình mà không đánh ngất để ông ấy gây sự nữa thì cậu bẻ cổ ông ấy mất , mình là muốn tốt cho ông ấy thôi "
- Tiểu Nhung nhìn ông ta ,mắt cô nàng có tia đau buồn
- " Được rồi ,bọn mình sẽ tha cho ông ấy ,cho vào tù ngồi là được chứ gì "
- Uyển Quỳnh nhìn Tiểu Nhung bằng ánh mắt thương xót
- " Khịt ,cảm ơn các cậu nha "
- Tiểu Nhung vừa sụt sịt vừa cảm ơn ,đối với tội lỗi ông ấy gây ra thì cho vào tù là quá nhẹ
- " Lão Đại ,mọi người ,không xong rồi ,loại bom ông ấy gài vào hòn đảo đã tìm được ,khoảng hơn 30 quả liều mạnh ,chỉ còn 10 phút nữa là nổ ,chỉ là loại bom này nếu gỡ cũng phải 30 phút mới gỡ được một quả ,chưa kể còn rất nguy hiểm nữa "
- Một người áo đen cổ xăm con sói báo cáo
- " Quốc chủ ,mọi người ,quả bom trên người lão ta cũng vậy ,không thể gỡ ,chỉ còn 30 phút nữa nổ "
- Một người áo đen cổ xăm con rồng báo cáo
- "Chết tiệt ,bây giờ khả năng cao nếu không ra khỏi đây chúng ta sẽ chết " - Lâm Minh nói
- " Không còn cái thuyền nào nữa ,với lại chúng ta không thể bỏ mặc anh em ở đây ,phải mang mọi người về chữa trị và mai táng cho tử tế "- Uyển Quỳnh phẫn nộ khi thấy các anh em nằm xuông vì mình
- " Mọi người yên tâm đi ,không có chuyện bỏ lại mọi người ở đây đâu " - Linh Linh nắm tay Uyển Quỳnh an ủi ,còn Tiểu Nhung cảm thấy có lỗi nên vẫn ngồi khóc ,mọi người phải dỗ là không trách cô nàng ,tha thứ và làm bạn với cô nàng thì mới nín
- " Lâm Minh anh yên tâm đi ,lát nữa Tiêu Phong và Giang Huy sẽ tới đón chúng ta " - Long Dương Dương vỗ vài cái vào vai Lâm Minh để an ủi
- Vù ,vù vù ,tiếng cánh quạt máy bay ,mọi người ngẩng mặt lên thấy Tiêu Phong lái máy bay ,cậu thả dây xuống cho mọi người leo lên ,còn có một vài người trong tổ chức leo xuống phụ giúp đưa những người anh em đã nhắm mắt về ,tất cả chỉ xảy ra trong 5 phút ngắn ngủi ,còn 5 người bọn cô thì có Giang Huy lái thuyền đến đón sau
Sau khi cho tất cả người phe mình lên máy bay thì Tiêu Phong lái máy bay đi ,còn 5 phút nữa là bom nổ ,5 người quyết định nhảy xuống biển ,cũng may là Tiêu Phong có đưa cho áo phao vì sợ Giang Huy không đến kịp ,nên mọi người mặc áo phao cả cho Lăng Trường rồi nhảy xuống biển ,may là bom của ông ta không có cái gì kích hoạt cũng như phá vỡ được nên mọi người không bị banh xác
Bùm !!!!
Vừa nhảy xuống biển bơi được một lúc thì hòn đảo nổ tung ,cũng may mọi người bơi kịp ,lúc nổ Long Dương Dương còn ôm Linh Linh vào lòng vì sợ cô bị thương ,trong lòng Linh Linh như một dòng nước ấm chảy qua ,chon Dương Dương là lựa chọn cô không bao giờ hối hận ,cặp Lâm Minh và Uyển Quỳnh cũng vậy ,Lâm Minh ôm Uyển Quỳnh vào long khiến Uyển Quỳnh có chút cảm động
____________________
"Chết tiệt ,cứ như thế này thì tới không kịp mất "- Giang Huy vẫn lái thuyền chạy nhanh hết cỡ nhưng vẫn còn khoảng chục phút nữa mới tới chỗ mọi người ,cũng tại biển này quá rộng làm cậu lái mỏi tay mà chưa tới
_____________________
- Dương Dương: Sao giờ này Giang Huy còn chưa tới
- Lâm Minh: Nãy giờ cũng khoảng 20 phút rồi
- Uyển Quỳnh : Chúng ta có thể đăng kí tham gia bơi maraton rồi đó
- Linh Linh : Hình như thuyền của Giang Huy tới đón kìa
Aaaa ,Tiểu Nhung hét lên khi cô nàng nhìn thấy con gì đó
- Tiểu Nhung: Hình ...hình ..như ...là cá mập
Tiểu Nhung hét lên khiến tất cả mọi người chú ý ,đúng như cô nàng nói ,có con gì từ xa đang lao về đây ,trên lưng còn có cái vây nhọn
Giang Huy thấy vậy vội lái thuyền nhanh ra chỗ mọi người ,quăng dây xuống kéo mọi người lên thuyền ,chỉ còn ba người Lăng Trường, Linh Linh và Dương Dương
- Linh Linh: Aaa ,Dương ,em bị chuột rút rồi ,không bơi được nữa
- Dương Dương: Linh Linh, cố lên ,chỉ còn một chút nữa thôi
- Linh Linh : Anh đi trước đi ,em thật sự không bơi được ,nhanh lên ,nó sắp đến đây rồi
Dương Dương ôm Linh Linh vào long rồi hôn cô ,nói một câu : Hoàng Linh Linh, em phải nhớ Long Dương Dương anh cả đời này chỉ yêu mình em ,chỉ có một người vợ là em . Sau khi nói xong thì anh bỏ lại Linh Linh và bơi đi ,còn bọn Uyển Quỳnh ở trên thuyền nhìn thấy cảnh này thì căm phẫn ,chửi Long Dương Dương đúng là đồ đàn ông khốn nạn ,gào thét Long Dương Dương ,Uyển Quỳnh và Tiểu Nhung còn định nhảy xuống cứu cô ,nhưng may là hai người kia giữ lại ,Lăng Trường lúc này cũng tỉnh ,ông ta nhìn xung quanh tự hiểu rồi nhìn cô nói một câu : "Chăm sóc cho Tiểu Nhung giúp tôi rồi bơi đi"
Long Dương Dương đã bơi ra xa rồi ,anh vừa bơi vừa lấy dao cứa vào tay cho chảy máu ,anh cứa điên cuồng vào tay
- Linh Linh: Long Dương Dương ,anh khốn nạn vậy sao
- Cô nói câu đó mà trong lòng cô đau như cắt ,tim như bị ai cứa ra ,chẳng lẽ cô chọn Long Dương Dương là sai sao ,nhưng nếu có thể thì cô hi sinh cho anh sống cũng được ,Long Dương Dương, chúc anh hạnh phúc
- Giang Huy: Không phải Long Dương Dương chạy ,anh ta dùng dao cứa vào tay để dụ cá mập ra chỗ khác cho chị Linh Linh lên thuyền ,rất đáng mặt đàn ông
Giang Huy cầm ống nhòm nhìn rồi nói ,chỉ chỗ cho Lâm Minh lái thuyền ra đón cô ,lúc này Uyển Quỳnh và Tiểu Nhung thấy có lỗi vì đã mắng anh ,họ thấy khâm phục tình yêu anh dành cho Linh Linh ,Uyển Quỳnh quăng dây xuống cho Linh Linh lên ,sau khi cô lên thuyền như đã hiểu ra gì đó nhìn về phía Long Dương Dương
"Hoàng Linh Linh ,anh yêu em " ,sau khi Long Dương Dương hét lên xong thì cá mập vì ngửi thấy mùi máu nên tiến về phía hắn ,há to mồm chuẩn bị cắn
Bùm !!!!!
Tiếng nổ vang lên ,cá mập đang tiến về phía Long Dương Dương thì bị nổ banh xác ,mọi người bất ngờ nhìn rồi cũng nhanh chóng nhảy xuống kéo Long Dương Dương lên ,lúc này vì đứng gần vụ nổ bị ảnh hưởng đôi chút nên anh ngất đi ,sau khi cứu được anh lên thuyền thì Linh Linh gào lên ,cô sợ mất anh ,mọi người an ủi cô rồi về đất liền nhanh nhất có thể để đưa anh vào bệnh viện
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.