Chương 88: Seme. Món Quà Nhỏ.
Lam Thanh Thanh
12/06/2015
Ở Sa Pa quá chán, suốt ngày nghe tiếng rên la, hét hò của cặp vợ chồng già, lại thêm lão quản gia còn vô vợ nhỏ của thằng khốn Tử Lâm thì cứ im bặt, một hai đòi về, đòi gặp chồng, đòi đi học…
Chuẩn bị ra cửa, thực ra là kiếm cớ ra ngoài.
“ Píng Pong” Có kẻ nào đó nhấn chuông cửa trong khi tôi tính ra lệnh cho tên gác cửa mở cửa.
Và khách lạ đó là… Hồng Duyên- Em gái tôi, đứa con gái mà giờ tôi còn không nhận ra, nó béo tròn, nếu không có cái giọng thì còn lâu tôi mới nhận ra, lúc thấy tôi, nó òa lên khóc rất thảm thiết.
Đứa em gái của tôi còn đem đến cho tôi một món quà. Đó là thằng ẻo lả Hạo Thiên, lần này thì nó ngồi xe lăn, cuốn băng cứu thương quanh mắt, im phăng phắc.
-Làm sao mà em lại đưa thằng ẻo lả này về? – Tôi khó chịu hỏi.
-“ Đây là món quà tiếp theo của tao đấy!”, đó là lời nhắn của … Triệu Tử Lâm.
Khốn nạn, thằng khốn, tao sẽ băm vằm mày ra!!!
-Thằng kia! Mày đang âm mưu cái gì với thằng khốn Tử Lâm!!! – Lần này thằng ẻo lả này lại tính giả mù, giả tật sao? Tao sẽ không mắc lừa nữa đâu.
-Khốn nạn! Trả lời tao!
-Hạo Thiên không nghe thấy ạ, cũng không nhìn thấy, đi lại được.
-Thật đấy ạ! – Hồng Duyên nói, như thể hãy tin tưởng nó.
Tôi tức tối, đá mạnh vào thân chiếc xe lăn, mạnh đến mức làm chiếc xe lăn đổ, Hạo Thiên ngã lăn theo. Không hiểu sao, một đứa như Hồng Duyên lại có thể lo lắng và ngay lập tức đỡ thằng ẻo lả đó dậy. Thật sự khác, đứa em gái ngang ngạnh này lại xử sự như vậy chứ?
-Anh dừng lại!!! – Hồng Duyên giận dữ hét lên.
-Nếu anh không dừng lại thì con quỷ ấy sẽ làm tới bến đấy!
Thì ra là vậy, chỉ bị đe dọa một chút mà em gái tôi đã sợ mất mật rồi.
-Em thay đổi rồi đấy!
-Không hề, chỉ là em sợ con quỷ ấy! Hắn ta không phải là người!
-Vậy ra em nghĩ rằng anh không thể đánh bại hắn?
Hồng Duyên không nói gì thêm, chỉ đỡ thằng ẻo lả Hạo Thiên lên xe lăn và đẩy thẳng đi, vào nhà của tôi. Tôi tức giận, phẫn nộ vì sợ coi thường rẻ tiền ấy :
-Đứng lại!!!
______ Thông báo_____
Truyện “Bác sĩ bảo cưới” thật sự là một bộ truyện biến hóa không ngừng. Biến hóa đến mức “hòm thư” chật ních và rất tổng hợp.
Sau này, cũng sẽ có khá nhiều nhân vật được “đặc cách” viết thư – tức làm người kể truyện cho vài chương. Trong đó có Hồng Duyên.
Nói thế thì các bạn thừa hiểu là Hồng Duyên đã có một chân trong “ hội viết thư” nhỉ! Vâng, chính xác! Ủng hộ cô nàng đáng ghét này nhé!
VD cho chương có Hồng Duyên.
Chương 0: HoD. Thế giới bác sĩ.
Hôm nay bé đi thi, môn văn nói chung dễ chỉ cần chính xác. Đang tính nhắn tin hỏi con nhỏ giỏi hơn bé xem có làm được không, nhưng ngại nỗi phải mượn điện thoại của bố. Không phải vì bé không có điện thoại mà là lúc trước bé nhắn tin trêu nàng, nhưng lúc hỏi bài, ta phỉa mượn máy khác nhắn. Nếu nàng mà biết tên khốn cưa nàng lúc trước là bé thì…
Bôi đen nhé^^
Đôi khi có vài điều nhắn nhủ mà>>> Hoặc là chẳng có gì!!! He he!
Chuẩn bị ra cửa, thực ra là kiếm cớ ra ngoài.
“ Píng Pong” Có kẻ nào đó nhấn chuông cửa trong khi tôi tính ra lệnh cho tên gác cửa mở cửa.
Và khách lạ đó là… Hồng Duyên- Em gái tôi, đứa con gái mà giờ tôi còn không nhận ra, nó béo tròn, nếu không có cái giọng thì còn lâu tôi mới nhận ra, lúc thấy tôi, nó òa lên khóc rất thảm thiết.
Đứa em gái của tôi còn đem đến cho tôi một món quà. Đó là thằng ẻo lả Hạo Thiên, lần này thì nó ngồi xe lăn, cuốn băng cứu thương quanh mắt, im phăng phắc.
-Làm sao mà em lại đưa thằng ẻo lả này về? – Tôi khó chịu hỏi.
-“ Đây là món quà tiếp theo của tao đấy!”, đó là lời nhắn của … Triệu Tử Lâm.
Khốn nạn, thằng khốn, tao sẽ băm vằm mày ra!!!
-Thằng kia! Mày đang âm mưu cái gì với thằng khốn Tử Lâm!!! – Lần này thằng ẻo lả này lại tính giả mù, giả tật sao? Tao sẽ không mắc lừa nữa đâu.
-Khốn nạn! Trả lời tao!
-Hạo Thiên không nghe thấy ạ, cũng không nhìn thấy, đi lại được.
-Thật đấy ạ! – Hồng Duyên nói, như thể hãy tin tưởng nó.
Tôi tức tối, đá mạnh vào thân chiếc xe lăn, mạnh đến mức làm chiếc xe lăn đổ, Hạo Thiên ngã lăn theo. Không hiểu sao, một đứa như Hồng Duyên lại có thể lo lắng và ngay lập tức đỡ thằng ẻo lả đó dậy. Thật sự khác, đứa em gái ngang ngạnh này lại xử sự như vậy chứ?
-Anh dừng lại!!! – Hồng Duyên giận dữ hét lên.
-Nếu anh không dừng lại thì con quỷ ấy sẽ làm tới bến đấy!
Thì ra là vậy, chỉ bị đe dọa một chút mà em gái tôi đã sợ mất mật rồi.
-Em thay đổi rồi đấy!
-Không hề, chỉ là em sợ con quỷ ấy! Hắn ta không phải là người!
-Vậy ra em nghĩ rằng anh không thể đánh bại hắn?
Hồng Duyên không nói gì thêm, chỉ đỡ thằng ẻo lả Hạo Thiên lên xe lăn và đẩy thẳng đi, vào nhà của tôi. Tôi tức giận, phẫn nộ vì sợ coi thường rẻ tiền ấy :
-Đứng lại!!!
______ Thông báo_____
Truyện “Bác sĩ bảo cưới” thật sự là một bộ truyện biến hóa không ngừng. Biến hóa đến mức “hòm thư” chật ních và rất tổng hợp.
Sau này, cũng sẽ có khá nhiều nhân vật được “đặc cách” viết thư – tức làm người kể truyện cho vài chương. Trong đó có Hồng Duyên.
Nói thế thì các bạn thừa hiểu là Hồng Duyên đã có một chân trong “ hội viết thư” nhỉ! Vâng, chính xác! Ủng hộ cô nàng đáng ghét này nhé!
VD cho chương có Hồng Duyên.
Chương 0: HoD. Thế giới bác sĩ.
Hôm nay bé đi thi, môn văn nói chung dễ chỉ cần chính xác. Đang tính nhắn tin hỏi con nhỏ giỏi hơn bé xem có làm được không, nhưng ngại nỗi phải mượn điện thoại của bố. Không phải vì bé không có điện thoại mà là lúc trước bé nhắn tin trêu nàng, nhưng lúc hỏi bài, ta phỉa mượn máy khác nhắn. Nếu nàng mà biết tên khốn cưa nàng lúc trước là bé thì…
Bôi đen nhé^^
Đôi khi có vài điều nhắn nhủ mà>>> Hoặc là chẳng có gì!!! He he!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.