Chương 27
Kim Thuyến
02/11/2024
Về đến nhà của Hứa Tuấn thì trời cũng đã tối, nhà anh rất xa nên trên đường đi lâu hơn nhà cũ, Kha Như ngồi trên xe buýt ê hết cả người.
Kha Như rón rén đi vào nhà tránh để làm ồn, cô nghĩ giờ này Hứa Tuấn chắc cũng đã ngủ từ lâu, nhưng khi vừa bước vào đã gặp anh ngồi ở sofa, đèn thì đã tắt chỉ có một ánh đèn nhỏ trên TV chiếu vào anh, Hứa Tuấn ngồi trên ghế, tay thì vuốt lấy bé mèo nhỏ, mèo con rất ngoan nằm im trên đùi anh.
Trên bàn còn có một ly rượu đã uống hết từ lâu, khi thấy Kha Như đi vào anh mới ngước mặt lên nhìn, trông anh rất khó chịu, mày thì nhíu chặt vào nhau.
Sao giờ này mới về?"
' Tôi đi làm thêm."
Việc Kha Như đi làm buổi tối cô chưa từng nói cho Hứa Tuấn biết, với lại cô cần gì phải nói cho anh biết.
Nghe Kha Như nói vậy, Hứa Tuấn thở nhẹ ra một hơi, chiều đến giờ anh rất lo cho cô cứ sợ Kha Như suy nghĩ lung tung nhưng về nhà đợi cô mãi mà không thấy cô về, nên anh rất lo, với lại đến khuya Kha Như mới về đến nhà làm lòng anh bồn chồn không thôi cứ ngỡ cô sẽ bị gì.
Em cần tiền sao? Cần thì nói tôi một tiếng không cần đi làm thêm như thế."
Nếu cô mà không đi làm thêm thì tiền đâu trả nợ cho anh chứ, Kha Như không thèm chấp nhất với anh nữa, chuyện lúc chiều cô còn chưa nguôi giận, bản thân cũng biết rõ cô không có quyền ghen tuông bậy bạ, cô và anh không là gì của nhau cả.
Trong lòng vô cùng buồn bực, Kha Như định đi lên lầu thì bị Hứa Tuấn kéo lấy người cô lại, cô loạn choạng ngã lên sofa người anh thì đè lên người của cô, tư thế vô cùng ám muội.
" Tôi lo cho em lắm biết không, nghỉ công việc đó đi, tôi dư sức lo cho em."
" Tôi không đi làm lấy gì mà trả nợ cho anh, tránh ra đi anh đè lên người tôi nặng quá." - Cô cố gắng đẩy người anh ra nhưng không thể, con người này dùng là thích bắt nạt cô.
" Chỉ cần em ở bên cạnh tôi là được."
Chỉ cần em ở bên cạnh tôi là được."
Kha Như hậm hực nhái lại những lời Hứa Tuấn vừa nói, anh đúng là nói điêu vừa thôi bên cạnh anh còn có cô gái xinh đẹp khác vậy mà còn bảo cô ở bên cạnh anh, đúng là bắt cá hai tay mà.
Thấy thái độ giận dỗi của Kha Như khiến cho anh không khỏi buồn cười, nếu anh không giải thích thì mọi chuyện càng rối thêm.
Cô gái em gặp lúc chiều là em gái của tôi, cô ấy ở cùng nhà tôi khi còn rất nhỏ, gia đình cô ấy đang ở bên nước ngoài.
Dòng họ của anh?"
Không là con của bạn mẹ tôi, tôi đã rạch ra mọi ranh giới nên em đừng lo."
Hứa Tuấn đã nói như vậy rồi cô cũng không biết nói gì thêm, với lại chính miệng của Hứa Tuấn đã giải thích cho cô biết, bọn họ đã sống với nhau từ nhỏ nên việc thân thiết với nhau đó cũng là lẽ thường nếu không tiếp tục giận dỗi như thế sẽ không hay lắm.
Khi còn rất nhỏ Trần Nhã đã được ở cùng nhà với anh, vì lứa tuổi của một cô bé rất hay thích được chơi đùa cùng bạn bè nên ở nhà có một người anh trai nên cứ thích bám theo, còn Hứa Tuấn thì lúc nào cũng tỏ ra lạnh nhạt, ngược lại những lúc có mẹ anh Hứa Tuấn mới đối tốt với Trần Nhã.
Lúc nào mẹ anh của bảo phải đối xử thật tốt với Trần Nhã sau này cô ấy sẽ là vợ của anh, nhờ những lời đó Trần Nhã rất thích, cứ nghĩ sau này cô ta sẽ là vợ của anh, nên khẳng định rằng họ đã được ước định từ trước, Trần Nhã lúc nào cũng mang theo một tia hy vọng sẽ được ở bên cạnh của Hứa Tuấn.
Còn anh thì không quan tâm đến việc đó, khi còn rất nhỏ anh đã có người
trong lòng của mình, một cô gái không ai có thể thay thế được.
" Em còn gì bất mãn nữa không? Hửm? '
"Không còn."
Nhận được câu trả lời của Kha Như, Hứa Tuấn cũng nhẹ lòng.
Được rồi, đi ngủ thôi."
Nói rồi anh vòng tay bế cô lên, Kha Như ngại ngùng áp sát vào lòng ngực của anh cảm nhận từng nhịp tim của anh đang đập, người này chính là chồng của cô, sau này cô và anh có được như vậy nữa không, chính bản thân Kha Như cũng không rõ chỉ cần như thế này là quá đủ.
Họ kết hôn với nhau chỉ vọn vẹn qua một tờ giấy, không có một hôn lễ, đến gia đình của anh Kha Như còn chưa từng gặp mặt, giữa hai người họ chỉ đơn giản là giao dịch, nhưng trái tim cô không thể ngừng rung động được, cô cứ thế mà lấn sâu vào tình cảm không thuộc về mình.
Kha Như rón rén đi vào nhà tránh để làm ồn, cô nghĩ giờ này Hứa Tuấn chắc cũng đã ngủ từ lâu, nhưng khi vừa bước vào đã gặp anh ngồi ở sofa, đèn thì đã tắt chỉ có một ánh đèn nhỏ trên TV chiếu vào anh, Hứa Tuấn ngồi trên ghế, tay thì vuốt lấy bé mèo nhỏ, mèo con rất ngoan nằm im trên đùi anh.
Trên bàn còn có một ly rượu đã uống hết từ lâu, khi thấy Kha Như đi vào anh mới ngước mặt lên nhìn, trông anh rất khó chịu, mày thì nhíu chặt vào nhau.
Sao giờ này mới về?"
' Tôi đi làm thêm."
Việc Kha Như đi làm buổi tối cô chưa từng nói cho Hứa Tuấn biết, với lại cô cần gì phải nói cho anh biết.
Nghe Kha Như nói vậy, Hứa Tuấn thở nhẹ ra một hơi, chiều đến giờ anh rất lo cho cô cứ sợ Kha Như suy nghĩ lung tung nhưng về nhà đợi cô mãi mà không thấy cô về, nên anh rất lo, với lại đến khuya Kha Như mới về đến nhà làm lòng anh bồn chồn không thôi cứ ngỡ cô sẽ bị gì.
Em cần tiền sao? Cần thì nói tôi một tiếng không cần đi làm thêm như thế."
Nếu cô mà không đi làm thêm thì tiền đâu trả nợ cho anh chứ, Kha Như không thèm chấp nhất với anh nữa, chuyện lúc chiều cô còn chưa nguôi giận, bản thân cũng biết rõ cô không có quyền ghen tuông bậy bạ, cô và anh không là gì của nhau cả.
Trong lòng vô cùng buồn bực, Kha Như định đi lên lầu thì bị Hứa Tuấn kéo lấy người cô lại, cô loạn choạng ngã lên sofa người anh thì đè lên người của cô, tư thế vô cùng ám muội.
" Tôi lo cho em lắm biết không, nghỉ công việc đó đi, tôi dư sức lo cho em."
" Tôi không đi làm lấy gì mà trả nợ cho anh, tránh ra đi anh đè lên người tôi nặng quá." - Cô cố gắng đẩy người anh ra nhưng không thể, con người này dùng là thích bắt nạt cô.
" Chỉ cần em ở bên cạnh tôi là được."
Chỉ cần em ở bên cạnh tôi là được."
Kha Như hậm hực nhái lại những lời Hứa Tuấn vừa nói, anh đúng là nói điêu vừa thôi bên cạnh anh còn có cô gái xinh đẹp khác vậy mà còn bảo cô ở bên cạnh anh, đúng là bắt cá hai tay mà.
Thấy thái độ giận dỗi của Kha Như khiến cho anh không khỏi buồn cười, nếu anh không giải thích thì mọi chuyện càng rối thêm.
Cô gái em gặp lúc chiều là em gái của tôi, cô ấy ở cùng nhà tôi khi còn rất nhỏ, gia đình cô ấy đang ở bên nước ngoài.
Dòng họ của anh?"
Không là con của bạn mẹ tôi, tôi đã rạch ra mọi ranh giới nên em đừng lo."
Hứa Tuấn đã nói như vậy rồi cô cũng không biết nói gì thêm, với lại chính miệng của Hứa Tuấn đã giải thích cho cô biết, bọn họ đã sống với nhau từ nhỏ nên việc thân thiết với nhau đó cũng là lẽ thường nếu không tiếp tục giận dỗi như thế sẽ không hay lắm.
Khi còn rất nhỏ Trần Nhã đã được ở cùng nhà với anh, vì lứa tuổi của một cô bé rất hay thích được chơi đùa cùng bạn bè nên ở nhà có một người anh trai nên cứ thích bám theo, còn Hứa Tuấn thì lúc nào cũng tỏ ra lạnh nhạt, ngược lại những lúc có mẹ anh Hứa Tuấn mới đối tốt với Trần Nhã.
Lúc nào mẹ anh của bảo phải đối xử thật tốt với Trần Nhã sau này cô ấy sẽ là vợ của anh, nhờ những lời đó Trần Nhã rất thích, cứ nghĩ sau này cô ta sẽ là vợ của anh, nên khẳng định rằng họ đã được ước định từ trước, Trần Nhã lúc nào cũng mang theo một tia hy vọng sẽ được ở bên cạnh của Hứa Tuấn.
Còn anh thì không quan tâm đến việc đó, khi còn rất nhỏ anh đã có người
trong lòng của mình, một cô gái không ai có thể thay thế được.
" Em còn gì bất mãn nữa không? Hửm? '
"Không còn."
Nhận được câu trả lời của Kha Như, Hứa Tuấn cũng nhẹ lòng.
Được rồi, đi ngủ thôi."
Nói rồi anh vòng tay bế cô lên, Kha Như ngại ngùng áp sát vào lòng ngực của anh cảm nhận từng nhịp tim của anh đang đập, người này chính là chồng của cô, sau này cô và anh có được như vậy nữa không, chính bản thân Kha Như cũng không rõ chỉ cần như thế này là quá đủ.
Họ kết hôn với nhau chỉ vọn vẹn qua một tờ giấy, không có một hôn lễ, đến gia đình của anh Kha Như còn chưa từng gặp mặt, giữa hai người họ chỉ đơn giản là giao dịch, nhưng trái tim cô không thể ngừng rung động được, cô cứ thế mà lấn sâu vào tình cảm không thuộc về mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.