Chương 81
Ricky_bn
08/12/2022
Sau khi Lục Tĩnh Hy mang thai Mạc Vũ Thần dù bận cũng đi làm về sớm, anh còn thuê cả đầu bếp cao cấp nấu mấy món cho phụ nữ mang thai dễ ăn.
Hôm nay ba mẹ anh vừa về nước, anh kể mẹ anh nghe chuyện cô mang thai bây giờ ba mẹ anh liền mang anh và cô sang Lục Gia nói chuyện với ba mẹ Lục.
Cô căn thẳng không dám ngẩn mặt nhìn ba mẹ Lục, Mạc Vũ Thần ngồi cạnh cô, tay không ngừng vuốt lưng cho cô bớt căn thẳng.
Ba mẹ anh thấy bầu không khí căn thẳng cũng cảm thấy bất an, mẹ anh đành lên tiếng trước “ Anh chị Lục nể mặt tôi bỏ qua cho Tiểu Thần nó lần này được không? ”
“ Con thật sự biết lỗi rồi, con rất yêu Tĩnh Hy không thể sống khi không có cô ấy, con hứa nhất định không để cô ấy thiệt thòi dù chỉ một chút ” Mạc Vũ Thần nhìn ba mẹ Lục buông một câu vẻ mặt vô cùng chắc chắn và đầy nghiêm túc.
Ba Lục nhìn anh, ánh mắt viên đạn “ Bảo bối nhà tôi thiệt thòi tôi lấy tiết cậu ”.
Ba mẹ Lục vừa nghe chuyện cô mang thai, hai người còn đi đăng ký kết hôn lén trong khi hai ông bà và ba mẹ anh không biết chuyện gì, càng tức giận hơn.
Bây giờ Tĩnh Hy mang thai rồi ông bà làm sao mà không đồng ý được chứ.
“ Tôi cho cậu cơ hội nếu con gái tôi có chuyện gì đừng nói nhận con ngay cả vợ cũng đừng mong mà nhận ” Ba Lục nghiêm túc nói.
Lục Tĩnh Hy bất ngờ khi ông bà đồng ý dễ dàng như vậy, cô ngẩn đầu nhìn ông bà, cảm kích vô cùng khi ông bà đồng ý bỏ qua cho Mạc Vũ Thần.
Khi nãy nói chuyện vừa nhắc đến chuyện mang thai ông đã suýt chút nữa là đánh chết anh rồi, sắc mặt lại vô cùng khó coi làm cô sợ muốn khóc.
“ Con cảm ơn ba mẹ, đợi cô ấy sinh xong tụi con nhất định sẽ tổ chức hôn lễ ” Mạc Vũ Thần nỡ nụ cười như được mùa.
Vòng tay ôm lấy cô không buông.
Ba mẹ anh và ba mẹ cô bàn chuyện cưới sinh, lạo cười rất tươi, đùng một cái sắp có cháu để bồng ai mà không vui được chứ, tuy giận như thế nhưng lại vô cùng thương con cái của mình.
Đến tối về nhà hết mẹ cô đến mẹ anh dặn đủ thứ cho anh khi chăm sóc cô.
Mạc Vũ Thần cũng ngoan ngoãn mà học hỏi từ hai bà mẹ.
Về đến nhà anh bắt cô đi tắm sớm, anh còn pha nước ấm cho cô trước, cô đi tắm anh liền xuống nhà lấy đồ ăn tối cho cô, Lục Tĩnh Hy được cái là cô rất ít khi ngén đa số món nào ăn cũng được.
Anh để đồ ăn sẵn trên bàn cho cô, rồi sau đó mới sang thư phòng tắm rồi làm việc, anh dự định sẽ chuyển toàn bộ công việc về nhà sau khi cuộc đấu thầu kết thúc và anh cũng sẽ thâu tóm được Cao Thị...
Lục Tĩnh Hy tắm ra xong cô cũng ngoan ngoãn ăn hết đồ ăn mà anh mang cho, nhưng không có anh cô không thể ngủ được, hình như từ lúc mang thai chỉ cần anh đi đâu một chút cô liền giật mình tỉnh dậy, có khi thức dậy không thấy anh đâu liền khóc một mình.
Cô lọ mọ đi sang thư phòng trên tay còn mang theo con gấu bông hình chú thỏ, buồn ngủ đến mức mắt mở không lên, nhưng không có Vũ Thần cô thật sự không ngủ được.
“ Vũ Thần! ” Cô mở cửa gọi anh.
Mạc Vũ Thần nghe tiếng cô liền quay đầu lại “ Hửm? sao vậy bà xã ” cô đưa tay ra đón cô đi lại.
Lục Tĩnh Hy thấy anh vươn tay cô cũng hiểu ý mà đi lại chổ anh, được anh ôm vào lòng cô liền làm nũng “ Anh xong việc chưa? ”.
“ Vẫn chưa còn một chút nữa, sao không đi ngủ lại chạy sang đây rồi ” Anh ôm lấy cô, nhìn cô chẳng khác nào là đứa con nít nhỏ.
“ Không có anh không ngủ được ” Lục Tĩnh Hy dụi dụi mắt nói với anh.
Mạc Vũ Thần đặt cô ngồi trong lòng mình, ôm cô một lúc vỗ cô ngủ ngon trên vai mình, Lục Tĩnh Hy như được cả thể giới của cô bao bọc khi ngủ trong lòng anh, còn anh tranh thủ làm nhanh một chút còn bế cô về phòng ngủ.
Lục Tĩnh Hy đặt con thỏ sang một bên tay vòng qua ôm lấy anh ngủ, Mạc Vũ Thần vô cùng yêu chiều cô lâu lâu lại lấy tay xoa xoa lưng cho cô dễ chịu hơn, cô được viện trưởng cho nghĩ đến kh sinh xong, nhưng thật ra đó là ý của Mạc Vũ Thần.
Xong việc anh cũng vô cùng cẩn thận mà bế cô về phòng, không dám động đậy mạnh sợ cô thức giấc, anh sợ cô lại khóc như mấy hôm trước nữa.
Anh nằm cạnh cô kéo bảo bối ôm vào trong lòng, bụng cô hiện tại đã bắt đầu có dấu hiệu nhô lên, ở nhà một cái hắc hơi của cô thôi cũng khiến anh lo lắng không ngừng, hôm nào đang họp mà nghe cô không chịu ăn thì liền từ Đông Vũ mà chạy về nhà với cô.
Lục Tĩnh Hy được anh chiều riết sinh hư, cô đòi ăn rất nhiều thứ như đồ chua, sau đó là bánh ngọt còn đòi ăn cả mì gói, một tuần anh chỉ cho cô ăn một lần, không có lần thứ hai, cô giở trò giận dỗi thì anh dỗ chứ không thể cho cô ăn theo ý của cô mấy thứ đó vốn không tốt cho sức khoẻ.
Hôm nay ba mẹ anh vừa về nước, anh kể mẹ anh nghe chuyện cô mang thai bây giờ ba mẹ anh liền mang anh và cô sang Lục Gia nói chuyện với ba mẹ Lục.
Cô căn thẳng không dám ngẩn mặt nhìn ba mẹ Lục, Mạc Vũ Thần ngồi cạnh cô, tay không ngừng vuốt lưng cho cô bớt căn thẳng.
Ba mẹ anh thấy bầu không khí căn thẳng cũng cảm thấy bất an, mẹ anh đành lên tiếng trước “ Anh chị Lục nể mặt tôi bỏ qua cho Tiểu Thần nó lần này được không? ”
“ Con thật sự biết lỗi rồi, con rất yêu Tĩnh Hy không thể sống khi không có cô ấy, con hứa nhất định không để cô ấy thiệt thòi dù chỉ một chút ” Mạc Vũ Thần nhìn ba mẹ Lục buông một câu vẻ mặt vô cùng chắc chắn và đầy nghiêm túc.
Ba Lục nhìn anh, ánh mắt viên đạn “ Bảo bối nhà tôi thiệt thòi tôi lấy tiết cậu ”.
Ba mẹ Lục vừa nghe chuyện cô mang thai, hai người còn đi đăng ký kết hôn lén trong khi hai ông bà và ba mẹ anh không biết chuyện gì, càng tức giận hơn.
Bây giờ Tĩnh Hy mang thai rồi ông bà làm sao mà không đồng ý được chứ.
“ Tôi cho cậu cơ hội nếu con gái tôi có chuyện gì đừng nói nhận con ngay cả vợ cũng đừng mong mà nhận ” Ba Lục nghiêm túc nói.
Lục Tĩnh Hy bất ngờ khi ông bà đồng ý dễ dàng như vậy, cô ngẩn đầu nhìn ông bà, cảm kích vô cùng khi ông bà đồng ý bỏ qua cho Mạc Vũ Thần.
Khi nãy nói chuyện vừa nhắc đến chuyện mang thai ông đã suýt chút nữa là đánh chết anh rồi, sắc mặt lại vô cùng khó coi làm cô sợ muốn khóc.
“ Con cảm ơn ba mẹ, đợi cô ấy sinh xong tụi con nhất định sẽ tổ chức hôn lễ ” Mạc Vũ Thần nỡ nụ cười như được mùa.
Vòng tay ôm lấy cô không buông.
Ba mẹ anh và ba mẹ cô bàn chuyện cưới sinh, lạo cười rất tươi, đùng một cái sắp có cháu để bồng ai mà không vui được chứ, tuy giận như thế nhưng lại vô cùng thương con cái của mình.
Đến tối về nhà hết mẹ cô đến mẹ anh dặn đủ thứ cho anh khi chăm sóc cô.
Mạc Vũ Thần cũng ngoan ngoãn mà học hỏi từ hai bà mẹ.
Về đến nhà anh bắt cô đi tắm sớm, anh còn pha nước ấm cho cô trước, cô đi tắm anh liền xuống nhà lấy đồ ăn tối cho cô, Lục Tĩnh Hy được cái là cô rất ít khi ngén đa số món nào ăn cũng được.
Anh để đồ ăn sẵn trên bàn cho cô, rồi sau đó mới sang thư phòng tắm rồi làm việc, anh dự định sẽ chuyển toàn bộ công việc về nhà sau khi cuộc đấu thầu kết thúc và anh cũng sẽ thâu tóm được Cao Thị...
Lục Tĩnh Hy tắm ra xong cô cũng ngoan ngoãn ăn hết đồ ăn mà anh mang cho, nhưng không có anh cô không thể ngủ được, hình như từ lúc mang thai chỉ cần anh đi đâu một chút cô liền giật mình tỉnh dậy, có khi thức dậy không thấy anh đâu liền khóc một mình.
Cô lọ mọ đi sang thư phòng trên tay còn mang theo con gấu bông hình chú thỏ, buồn ngủ đến mức mắt mở không lên, nhưng không có Vũ Thần cô thật sự không ngủ được.
“ Vũ Thần! ” Cô mở cửa gọi anh.
Mạc Vũ Thần nghe tiếng cô liền quay đầu lại “ Hửm? sao vậy bà xã ” cô đưa tay ra đón cô đi lại.
Lục Tĩnh Hy thấy anh vươn tay cô cũng hiểu ý mà đi lại chổ anh, được anh ôm vào lòng cô liền làm nũng “ Anh xong việc chưa? ”.
“ Vẫn chưa còn một chút nữa, sao không đi ngủ lại chạy sang đây rồi ” Anh ôm lấy cô, nhìn cô chẳng khác nào là đứa con nít nhỏ.
“ Không có anh không ngủ được ” Lục Tĩnh Hy dụi dụi mắt nói với anh.
Mạc Vũ Thần đặt cô ngồi trong lòng mình, ôm cô một lúc vỗ cô ngủ ngon trên vai mình, Lục Tĩnh Hy như được cả thể giới của cô bao bọc khi ngủ trong lòng anh, còn anh tranh thủ làm nhanh một chút còn bế cô về phòng ngủ.
Lục Tĩnh Hy đặt con thỏ sang một bên tay vòng qua ôm lấy anh ngủ, Mạc Vũ Thần vô cùng yêu chiều cô lâu lâu lại lấy tay xoa xoa lưng cho cô dễ chịu hơn, cô được viện trưởng cho nghĩ đến kh sinh xong, nhưng thật ra đó là ý của Mạc Vũ Thần.
Xong việc anh cũng vô cùng cẩn thận mà bế cô về phòng, không dám động đậy mạnh sợ cô thức giấc, anh sợ cô lại khóc như mấy hôm trước nữa.
Anh nằm cạnh cô kéo bảo bối ôm vào trong lòng, bụng cô hiện tại đã bắt đầu có dấu hiệu nhô lên, ở nhà một cái hắc hơi của cô thôi cũng khiến anh lo lắng không ngừng, hôm nào đang họp mà nghe cô không chịu ăn thì liền từ Đông Vũ mà chạy về nhà với cô.
Lục Tĩnh Hy được anh chiều riết sinh hư, cô đòi ăn rất nhiều thứ như đồ chua, sau đó là bánh ngọt còn đòi ăn cả mì gói, một tuần anh chỉ cho cô ăn một lần, không có lần thứ hai, cô giở trò giận dỗi thì anh dỗ chứ không thể cho cô ăn theo ý của cô mấy thứ đó vốn không tốt cho sức khoẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.