Chương 913: Cấy ghép gan
Vô Ưu 95
16/05/2024
Nghĩ tới đây, Tiền Lượng nói:
- Chủ nhiệm Chu, thứ bảy tuần này có thời gian không? Chu Hoành Quang hơi sững sờ:
- Chủ nhiệm Tiền có sắp xếp gì?
Tiền Lượng cười nói:
- Hội nghị thường niên khoa ngoại tỉnh Đông Dương, cuối tuần này cử hành, tôi muốn mời chủ nhiệm Chu đến tham gia, thuận tiện phát biểu một chút.
Chu Hoành Quang rất bận, đặc biệt là cuối năm phải bận rộn cho việc bình chọn viện sĩ.
Chu Hoành Quang suy nghĩ một lát:
- Chủ nhiệm Tiền, tôi cũng không dám hứa với anh, như vậy đi, tôi về sẽ xem hành trình, coi có việc gì không, trễ nhất trước tối mai sẽ cho anh câu trả lời chắc chắn!
Hôm nay thứ ba, ngày mai chính là thứ tư, Tiền Lượng suy nghĩ một phen, cũng được.
Tiền Lượng vội vàng cười nói:
- Được, vậy vất vả cho chủ nhiệm Chu rồi.
Tiền Lượng dù sao vẫn hơi chênh lệch so với Chu Hoành Quang, mặc dù là thanh đao gan mật tỉnh Đông Dương, nhưng chỗ đứng khác nhau, ngọai khoa gan mật 301 và ngoại khoa. gan mật bệnh viện Đông Đại, có cách biệt rất lớn.
Tiền Lượng nói thật, thấy Chu Hoành Quang cạnh tranh chức viện sĩ, trong lòng cũng rất ghen ty, thế nhưng anh ta cách viện sĩ, còn kém một chút, một cái là luận văn, một cái là đầu đề, quan trọng nhất còn có một cái là giải thưởng, đây đều là hạn chế của khu vực và chỗ đứng, thật không có cách nào.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tiền Lượng thở dài thật sâu, khó tránh khỏi hơi cô đơn.
Lúc này, Trương Hữu Phúc bỗng nhiên nói:
- Chủ nhiệm Tiền, tôi quên nói với anh một chuyện, tiểu Trần lần này muốn gia nhập hội học thuật ngoại khoa gan mật.
Tiền Lượng nghe xong, ánh mắt lập tức sáng lên:
- Tin tức tốt! Hoan nghênh gia nhập.
Trần Thương cười nói:
- Cám ơn chủ nhiệm Tiền.
Trương Hữu Phúc tiếp tục nói:
- Chủ nhiệm Tiền, cái này... Tiểu Trần muốn làm thành viên hội đồng, cậu ấy chuẩn bị hai bài luận văn đã gửi đến “Cấy ghép gan” và “Tạp chí ngoại khoa nước Anh”, đúng không tiểu Trần?
Cuốn thứ hai có tin tức chưa?
Trần Thương lắc đầu:
- Còn chưa có!
Nhưng “Cấy ghép gan rất nổi tiếng, Chu Hoành Quang cũng lập tức ghé mắt:
- Ồ? Tiểu Trần câu phát biểu “Cấy ghép gan” à?
Tiền Lượng cũng hơi chấn động, “Cấy ghép gan” đấy!
Trân Thương gật đầu:
- Vâng, đã xuất bản, ngày mai sẽ gửi đến.
Tiền Lượng đắn đo một phen:
- Một cuốn “Cấy ghép gan” có lẽ cũng ổn rồi, đến lúc đó tôi nói mấy câu giúp cậu, đúng rồi, có cuộc thi phẫu thuật, cậu tham gia thi đấu, tốt nhất có thể thắng giải, như thế tôi cũng có cái để nói rồi.
Trân Thương lập tức mừng rỡ:
- Được, cám ơn chủ nhiệm Tiền.
Mà Chu Hoành Quang bên cạnh như có điều suy nghĩ hỏi:
- Tiểu Trần, phẫu thuật của cậu nói cái gì?
Trần Thương:
- Tôi chuẩn bị hai ca phẫu thuật, chủ yếu là căn cứ hai cuốn luận văn, giảng giải hai loại phẫu thuật, một cái là phương thức phẫu thuật cải tiến cắt ruột thừa bằng vết mổ nhỏ, một cái là nghiên cứu phương thức phẫu thuật xâm lấn tối thiểu vết thương nhỏ.
Sau khi Chu Hoành Quang suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn Tiền Lượng nói:
- Chủ nhiệm Tiền, anh cho tôi một chỗ đi, thứ bảy tôi chắc chắn sẽ đến, lúc đó tôi dẫn theo những học sinh kia, và đi xem thử tô¡ cảm thấy suy nghĩ của tiểu Trần rất tốt, nên để họ học tập một chút! Tốt nhất có thể phát triển tư duy lâm sàng và năng lực sáng tạo cái mới của họ.
Tiền Lượng nghe xong, lập tức vui vẻ, không nghĩ tới Trần Thương còn có công hiệu này.
- Chủ nhiệm Chu, thứ bảy tuần này có thời gian không? Chu Hoành Quang hơi sững sờ:
- Chủ nhiệm Tiền có sắp xếp gì?
Tiền Lượng cười nói:
- Hội nghị thường niên khoa ngoại tỉnh Đông Dương, cuối tuần này cử hành, tôi muốn mời chủ nhiệm Chu đến tham gia, thuận tiện phát biểu một chút.
Chu Hoành Quang rất bận, đặc biệt là cuối năm phải bận rộn cho việc bình chọn viện sĩ.
Chu Hoành Quang suy nghĩ một lát:
- Chủ nhiệm Tiền, tôi cũng không dám hứa với anh, như vậy đi, tôi về sẽ xem hành trình, coi có việc gì không, trễ nhất trước tối mai sẽ cho anh câu trả lời chắc chắn!
Hôm nay thứ ba, ngày mai chính là thứ tư, Tiền Lượng suy nghĩ một phen, cũng được.
Tiền Lượng vội vàng cười nói:
- Được, vậy vất vả cho chủ nhiệm Chu rồi.
Tiền Lượng dù sao vẫn hơi chênh lệch so với Chu Hoành Quang, mặc dù là thanh đao gan mật tỉnh Đông Dương, nhưng chỗ đứng khác nhau, ngọai khoa gan mật 301 và ngoại khoa. gan mật bệnh viện Đông Đại, có cách biệt rất lớn.
Tiền Lượng nói thật, thấy Chu Hoành Quang cạnh tranh chức viện sĩ, trong lòng cũng rất ghen ty, thế nhưng anh ta cách viện sĩ, còn kém một chút, một cái là luận văn, một cái là đầu đề, quan trọng nhất còn có một cái là giải thưởng, đây đều là hạn chế của khu vực và chỗ đứng, thật không có cách nào.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tiền Lượng thở dài thật sâu, khó tránh khỏi hơi cô đơn.
Lúc này, Trương Hữu Phúc bỗng nhiên nói:
- Chủ nhiệm Tiền, tôi quên nói với anh một chuyện, tiểu Trần lần này muốn gia nhập hội học thuật ngoại khoa gan mật.
Tiền Lượng nghe xong, ánh mắt lập tức sáng lên:
- Tin tức tốt! Hoan nghênh gia nhập.
Trần Thương cười nói:
- Cám ơn chủ nhiệm Tiền.
Trương Hữu Phúc tiếp tục nói:
- Chủ nhiệm Tiền, cái này... Tiểu Trần muốn làm thành viên hội đồng, cậu ấy chuẩn bị hai bài luận văn đã gửi đến “Cấy ghép gan” và “Tạp chí ngoại khoa nước Anh”, đúng không tiểu Trần?
Cuốn thứ hai có tin tức chưa?
Trần Thương lắc đầu:
- Còn chưa có!
Nhưng “Cấy ghép gan rất nổi tiếng, Chu Hoành Quang cũng lập tức ghé mắt:
- Ồ? Tiểu Trần câu phát biểu “Cấy ghép gan” à?
Tiền Lượng cũng hơi chấn động, “Cấy ghép gan” đấy!
Trân Thương gật đầu:
- Vâng, đã xuất bản, ngày mai sẽ gửi đến.
Tiền Lượng đắn đo một phen:
- Một cuốn “Cấy ghép gan” có lẽ cũng ổn rồi, đến lúc đó tôi nói mấy câu giúp cậu, đúng rồi, có cuộc thi phẫu thuật, cậu tham gia thi đấu, tốt nhất có thể thắng giải, như thế tôi cũng có cái để nói rồi.
Trân Thương lập tức mừng rỡ:
- Được, cám ơn chủ nhiệm Tiền.
Mà Chu Hoành Quang bên cạnh như có điều suy nghĩ hỏi:
- Tiểu Trần, phẫu thuật của cậu nói cái gì?
Trần Thương:
- Tôi chuẩn bị hai ca phẫu thuật, chủ yếu là căn cứ hai cuốn luận văn, giảng giải hai loại phẫu thuật, một cái là phương thức phẫu thuật cải tiến cắt ruột thừa bằng vết mổ nhỏ, một cái là nghiên cứu phương thức phẫu thuật xâm lấn tối thiểu vết thương nhỏ.
Sau khi Chu Hoành Quang suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn Tiền Lượng nói:
- Chủ nhiệm Tiền, anh cho tôi một chỗ đi, thứ bảy tôi chắc chắn sẽ đến, lúc đó tôi dẫn theo những học sinh kia, và đi xem thử tô¡ cảm thấy suy nghĩ của tiểu Trần rất tốt, nên để họ học tập một chút! Tốt nhất có thể phát triển tư duy lâm sàng và năng lực sáng tạo cái mới của họ.
Tiền Lượng nghe xong, lập tức vui vẻ, không nghĩ tới Trần Thương còn có công hiệu này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.