Chương 798: Chuẩn đoán sai
Vô Ưu 95
24/04/2024
Ngô Ngọc Thụ rất nhanh được đưa đến ngoại khoa tim giường số 19, người quản giường này chính là Trương Văn Phú, một bác sĩ lớn tuổi có kinh nghiệm
Đào Mật cố ý muốn dùng người bệnh này làm một trường hợp ví dụ để dạy mọi người
Rất nhiều học sinh không hiểu rõ về viêm màng ngoài tim co thắt, đại đa số người bệnh của ngoại khoa tìm đều là bệnh về động mạch và bệnh về van tìm. Loại bệnh này mãn tính kéo dài không khỏi dẫn đến viêm màng tim thì tương đối hiếm thấy.
Vì thế nên, Đào Mật nghĩ lại, coi như dạy một lăn cho phòng kiểm tra
Tiền Lâm đi bên cạnh một nghiên cứu sinh, tò mò nhìn người bệnh, lấy giấy cùng bút ra, chuẩn bị
Dạy học lâm sàng chính là muốn bồi dưỡng khả năng tư duy lâm sàng, chuẩn đoán và điều trị bệnh.
Các bác sĩ và học sinh vây quanh ở sau lưng, còn Trương Văn Phú ở phía trước đang hỏi thăm tình hình người bệnh.
Trương Văn Phú có chút lo lắng!
Dù sao, trước đây dạy học kiểm tra phòng đều có kịch bản trước, tình huống của người bệnh đều ghi nhớ trong lòng.
Nhưng lần này chính là một cuộc chiến thật sự.
Bất kì ai cũng có chút sợ hãi trong lòng.
Huống chỉ đây là một người bệnh viêm màng tim co thất, cực kì hiếm thấy.
Nghĩ đến đây, Trương Văn Phút nói thầm mộ tiếng, tuyệt đối không thể để bị mất mặt...
Thế những, sau lưng toàn bộ bác sĩ trong khoa, còn có một đám học sinh... hơn nữa, đặc biệt là chủ nhiệm Đào Mật còn nhìn chằm chằm sau lưng mình.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu... là một bi kịch.
Nghĩ đến đây, Trương Văn Phú bắt đầu thu thập kĩ càng bệnh án.
Không thể không nói, Trương Văn phú đích thực. là một bác sĩ có kinh nghiệm phong phú. Thu thập tin tức toàn diện về người bệnh cực kì nhanh chóng và có được một số thông tin có ích.
Nhưng!
Hỏi thăm bệnh tình xong, Trương Văn Phú càng lo lắng hơn..
Bởi vì triệu chứng nhà có phần giống COPD hơn! (phổi tắt nghẽn mãn tính)
Trương Văn Phú có phần lo sợ, chỉ đơn thuần kiểm tra thể chất để xác định viêm màng ngoài tim co thất, độ có vẫn rất lớn. Đây là một thử nghiệm cho bác. sĩ lâm sàng nắm chắc triệu chứng của loại bệnh này.
Bác sĩ cấp cứu... phải chăng đã chuẩn đoán sai à?
Nghĩ đến đây, đôi mắt của Trương Văn Phú sáng lên, dù sao trường hợp thế này xuất hiện ở bệnh viện cũng không nhiều. Cấp cứu dù sao cũng chỉ là một khoa trung chuyển giữa các khoa, chuẩn đoán bệnh không đúng cũng không phải là hiếm gặp.
Tuy vậy, người này đích thân gọi điện cho chủ nhiệm, chuẩn đoán chính xác là Viêm màng ngoài tim co thắt!
Được rồi, cứ dựa theo viêm màng ngoài tim co thắt là làm việc.
Trong đầu ông không ngừng hiện ra các triệu chứng của viêm màng ngoài tim co thắt, tập trung tinh thần, từng bước, từng bước tiến hành.
Ông sẽ không đi ngược lại, hoặc sẽ rút lui?
Nghĩ đến đây, Trương Văn Phú cầm lấy ống nghe nhịp tim, nghe xong, quả thật, tiếng tim đập có chút dị thường.
Tiếp đến là bắt mạch tim, dường như cũng không đúng, âm thanh nghe có hơi lớn!
Tiếp đến là kiểm tra thể trạng...
Đến cuối cùng, Trương Văn Phú mới ngộ ra, đây đích thực chính là viêm màng ngoài tim co thắt!
Lúc này, Trương Văn Phú không thể không bội phục vị bác sĩ cấp cứu kia.
Ông dựa theo viêm màng ngoài tim co thắt mà kiếm tra còn có chút khó khăn, chuẩn đoán được nó. còn phải thêm bao nhiêu khó khăn chứ?
Nghĩ đến đây, Trương Văn Phú không nhịn được tò mò, là ai đã chuẩn đoán?
Chẳng lẽ là chủ nhiệm Lý Bảo Sơn?
Trương Văn Phú tò mò hỏi:
- Cậu đã biết mình mắc bệnh gì trước đây rồi à?
Ngô Ngọc Thụ lắc đầu:
- Không biết, tôi chỉ nói với bác sĩ như thế, trước đây tôi chỉ nghĩ đây có thể chỉ là bệnh cũ thôi, không hề chú ý đến. Đến lúc bác sĩ Trần chuẩn đoán cái gì mà viêm màng ngoài tim co thắt thì tôi mới nhận ra.
Đào Mật có chút hiếu kỳ, tiểu Trần làm thế nào để chuẩn đoán bệnh vậy?
Nghĩ liền làm, Đào Mật hỏi:
- Bác sĩ cấp cứu chuẩn đoán bệnh cho cậu thế nào vậy?
Ngô Ngọc Thụ nghĩ một lúc:
- Sáng sớm hôm nay, người bệnh khá nhiều, bác sĩ Trăn đo nhịp tim, rồi sau đó kiểm tra huyết áp, rồi lại sở sờ bụng tôi rồi nói có thể là viêm màng ngoài tim co thất.. từ đầu đến cuối không đến năm, sáu phút
Mọi người xung quanh đều như người mất hồn.
Đào Mật nuốt ngụm nước bọt, Mạnh Hi rốt cuộc là dùng năng lực gì để một người có thể tiến bộ nhanh như vậy?
Đào Mật:
- Ngay cả điện tâm đồ cũng không dùng?
Ngô Ngọc Thụ gật đầu:
- Vâng, bác sĩ Trần nói để tôi lên phía trên xử lí, nằm viện rồi kiểm tra toàn diện.
Đào Mật cố ý muốn dùng người bệnh này làm một trường hợp ví dụ để dạy mọi người
Rất nhiều học sinh không hiểu rõ về viêm màng ngoài tim co thắt, đại đa số người bệnh của ngoại khoa tìm đều là bệnh về động mạch và bệnh về van tìm. Loại bệnh này mãn tính kéo dài không khỏi dẫn đến viêm màng tim thì tương đối hiếm thấy.
Vì thế nên, Đào Mật nghĩ lại, coi như dạy một lăn cho phòng kiểm tra
Tiền Lâm đi bên cạnh một nghiên cứu sinh, tò mò nhìn người bệnh, lấy giấy cùng bút ra, chuẩn bị
Dạy học lâm sàng chính là muốn bồi dưỡng khả năng tư duy lâm sàng, chuẩn đoán và điều trị bệnh.
Các bác sĩ và học sinh vây quanh ở sau lưng, còn Trương Văn Phú ở phía trước đang hỏi thăm tình hình người bệnh.
Trương Văn Phú có chút lo lắng!
Dù sao, trước đây dạy học kiểm tra phòng đều có kịch bản trước, tình huống của người bệnh đều ghi nhớ trong lòng.
Nhưng lần này chính là một cuộc chiến thật sự.
Bất kì ai cũng có chút sợ hãi trong lòng.
Huống chỉ đây là một người bệnh viêm màng tim co thất, cực kì hiếm thấy.
Nghĩ đến đây, Trương Văn Phút nói thầm mộ tiếng, tuyệt đối không thể để bị mất mặt...
Thế những, sau lưng toàn bộ bác sĩ trong khoa, còn có một đám học sinh... hơn nữa, đặc biệt là chủ nhiệm Đào Mật còn nhìn chằm chằm sau lưng mình.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu... là một bi kịch.
Nghĩ đến đây, Trương Văn Phú bắt đầu thu thập kĩ càng bệnh án.
Không thể không nói, Trương Văn phú đích thực. là một bác sĩ có kinh nghiệm phong phú. Thu thập tin tức toàn diện về người bệnh cực kì nhanh chóng và có được một số thông tin có ích.
Nhưng!
Hỏi thăm bệnh tình xong, Trương Văn Phú càng lo lắng hơn..
Bởi vì triệu chứng nhà có phần giống COPD hơn! (phổi tắt nghẽn mãn tính)
Trương Văn Phú có phần lo sợ, chỉ đơn thuần kiểm tra thể chất để xác định viêm màng ngoài tim co thất, độ có vẫn rất lớn. Đây là một thử nghiệm cho bác. sĩ lâm sàng nắm chắc triệu chứng của loại bệnh này.
Bác sĩ cấp cứu... phải chăng đã chuẩn đoán sai à?
Nghĩ đến đây, đôi mắt của Trương Văn Phú sáng lên, dù sao trường hợp thế này xuất hiện ở bệnh viện cũng không nhiều. Cấp cứu dù sao cũng chỉ là một khoa trung chuyển giữa các khoa, chuẩn đoán bệnh không đúng cũng không phải là hiếm gặp.
Tuy vậy, người này đích thân gọi điện cho chủ nhiệm, chuẩn đoán chính xác là Viêm màng ngoài tim co thắt!
Được rồi, cứ dựa theo viêm màng ngoài tim co thắt là làm việc.
Trong đầu ông không ngừng hiện ra các triệu chứng của viêm màng ngoài tim co thắt, tập trung tinh thần, từng bước, từng bước tiến hành.
Ông sẽ không đi ngược lại, hoặc sẽ rút lui?
Nghĩ đến đây, Trương Văn Phú cầm lấy ống nghe nhịp tim, nghe xong, quả thật, tiếng tim đập có chút dị thường.
Tiếp đến là bắt mạch tim, dường như cũng không đúng, âm thanh nghe có hơi lớn!
Tiếp đến là kiểm tra thể trạng...
Đến cuối cùng, Trương Văn Phú mới ngộ ra, đây đích thực chính là viêm màng ngoài tim co thắt!
Lúc này, Trương Văn Phú không thể không bội phục vị bác sĩ cấp cứu kia.
Ông dựa theo viêm màng ngoài tim co thắt mà kiếm tra còn có chút khó khăn, chuẩn đoán được nó. còn phải thêm bao nhiêu khó khăn chứ?
Nghĩ đến đây, Trương Văn Phú không nhịn được tò mò, là ai đã chuẩn đoán?
Chẳng lẽ là chủ nhiệm Lý Bảo Sơn?
Trương Văn Phú tò mò hỏi:
- Cậu đã biết mình mắc bệnh gì trước đây rồi à?
Ngô Ngọc Thụ lắc đầu:
- Không biết, tôi chỉ nói với bác sĩ như thế, trước đây tôi chỉ nghĩ đây có thể chỉ là bệnh cũ thôi, không hề chú ý đến. Đến lúc bác sĩ Trần chuẩn đoán cái gì mà viêm màng ngoài tim co thắt thì tôi mới nhận ra.
Đào Mật có chút hiếu kỳ, tiểu Trần làm thế nào để chuẩn đoán bệnh vậy?
Nghĩ liền làm, Đào Mật hỏi:
- Bác sĩ cấp cứu chuẩn đoán bệnh cho cậu thế nào vậy?
Ngô Ngọc Thụ nghĩ một lúc:
- Sáng sớm hôm nay, người bệnh khá nhiều, bác sĩ Trăn đo nhịp tim, rồi sau đó kiểm tra huyết áp, rồi lại sở sờ bụng tôi rồi nói có thể là viêm màng ngoài tim co thất.. từ đầu đến cuối không đến năm, sáu phút
Mọi người xung quanh đều như người mất hồn.
Đào Mật nuốt ngụm nước bọt, Mạnh Hi rốt cuộc là dùng năng lực gì để một người có thể tiến bộ nhanh như vậy?
Đào Mật:
- Ngay cả điện tâm đồ cũng không dùng?
Ngô Ngọc Thụ gật đầu:
- Vâng, bác sĩ Trần nói để tôi lên phía trên xử lí, nằm viện rồi kiểm tra toàn diện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.