Chương 822: Có ý tứ gì?
Vô Ưu 95
02/05/2024
Đào Mật được mời tham gia phẫu thuật, lần này là Đông Đại Nhất viện tổ chức hoạt động giao lưu, xúc tiến song phương giao lưu, xúc tiến ảnh hưởng cộng đồng.
Lần phẫu thuật này, chủ nhiệm ngoại, phó chủ nhiệm ngoại khoa Tìm của Đông Đại Nhất viện đều tham gia, mười mấy người tụ tập bên trong phòng phẫu thuật, tiến hành phẫu thuật giao lưu.
Đương nhiên, trường hợp như vậy, Trần Thương không có cơ hội thấy được.
Trần Thương tự nhiên không có tư cách đi hiện trường quan sát. Không chỉ có anh mà ngay cả Cát Hoài cũng không đủ tư cách, còn có ba tiểu bác sĩ đều đàng hoàng bên trong phòng ban xem phát sóng video trực tiếp tuy cũng có thể nhìn rõ rằng, nhưng mã không có được bầu không khí như ở hiện trường.
Cát Hoài thở dài:
- Ai, chủ nhiệm Đào Mật cũng là tay lớn trong lĩnh vực động mạch của ngoại khoa tìm chúng ta ở tỉnh Đông Dương! Đáng tiếc không thể quan sát ông ấy phẫu thuật ở khoảng cách gần.
Một đồng sự nhẹ gật đầu:
- Đúng vậy, lúc ấy khi tôi mới vừa vào đây công tác đã cùng chủ nhiệm Đào thực hiện qua một lần phẫu thuật, lúc ấy là ông ấy dẫn dắt tôi!
Một đồng sự khác thì thở dài:
- Ai! Đến cùng là người phù hợp lên chức, ở bệnh viện chúng ta, không phủ hợp, nói ra đều có điểm mất mặt.
Nói xong câu này, cả ba người cùng nhau thở dài!
Để lại Trần Thương tức giận liếc mắt.
Tôi hiện tại mới là một bác sĩ nho nhỏ được hay không, có thể thông cảm cho tâm tình của bác sĩ nho nhỏ này hay không.
Ngoại khoa Tim của Đông Đại Nhất viện là phòng ban trọng điểm cấp quốc gia, muốn thăng tiến, độ khó cực kỳ cao!
Hiện tại nhận người đều là bắt đầu từ các tiến sĩ!
Mà quy định thể chế chữa bệnh của quốc gia, muốn đến được độ phù hợp cao phải là cấp bậc phó chủ nhiệm, tiến sĩ cần thời gian hai năm để có thể kiểm tra lên phó chủ nhiệm, nhưng ba người đang ngồi ở đây dù đều thông qua kiếm tra, nhưng bệnh viện không cho thăng chức!
Có ý tứ gì?
Là bây giờ dù anh đã thông qua kiểm tra của quốc gia đạt được danh hiệu phù hợp, nhưng chỉ tiêu phù hợp cao trong nội bộ không đủ, bệnh viện sẽ không thăng chức cho anh trở thành bác sĩ chủ nhiệm, y nguyên vẫn là bác sĩ chủ trị.
Đây chính là chức danh.
Mà bệnh viện ngoại trừ chức danh, còn có chức vụ, kể cả chức vụ hành chính, cũng tỷ như Thạch Kỳ. Khi Thạch Kỳ tiến vào ngoại khoa lồng ngực là chủ nhiệm ngoại khoa lồng ngực, nhưng anh cũng không phải bá sĩ chủ nhiệm.
Chủ nhiệm phòng ban cùng bác sĩ chủ nhiệm là hai cái khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Nếu so sánh, Tỉnh Nhiên mới kẻ thẳng trong cuộc sống, ngoài ba mươi, là phó chủ nhiệm, phó chủ nhiệm ngoại khoa lồng ngực, vừa có chức vụ hành chính, lại có chức danh.
Trần Thương... Được rồi được rồi, không đề cập tới cũng được!
Dù sao chính mình là dựa vào mặt ăn cơm, không dùng chức danh.
Lại nói, nhạc phụ của mình thế nhưng là viện trưởng, tương lai không phải chỉ rõ sẽ trở thành chủ à?
Thậm chí... nói không chừng còn trở thành viện trưởng đấy chứ!
Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được mấy phần mừng thầm.
Rất muốn đăng một dòng trạng thái lên trang cá nhân: Có một cha vợ trâu bò là cảm giác thế nào?
Nghĩ tới đây, Trần Thương cầm lấy điện thoại nhịn không được gửi một tin nhắn cho bạn gái nhỏ, ghi chú là “Tân phú bà”
- Vợ à, anh không muốn phấn đấu!
Không bao lâu sau, tin tức trở về:
- Buổi tối tâm rửa sạch sẽ, ở phòng 802 Kempinski chờ em.
Trần Thương bị một câu của Tần Duyệt làm cho tức cười, nha đầu này, quá mạnh mẽ!
Có ý tứ gì?
Lần phẫu thuật này, chủ nhiệm ngoại, phó chủ nhiệm ngoại khoa Tìm của Đông Đại Nhất viện đều tham gia, mười mấy người tụ tập bên trong phòng phẫu thuật, tiến hành phẫu thuật giao lưu.
Đương nhiên, trường hợp như vậy, Trần Thương không có cơ hội thấy được.
Trần Thương tự nhiên không có tư cách đi hiện trường quan sát. Không chỉ có anh mà ngay cả Cát Hoài cũng không đủ tư cách, còn có ba tiểu bác sĩ đều đàng hoàng bên trong phòng ban xem phát sóng video trực tiếp tuy cũng có thể nhìn rõ rằng, nhưng mã không có được bầu không khí như ở hiện trường.
Cát Hoài thở dài:
- Ai, chủ nhiệm Đào Mật cũng là tay lớn trong lĩnh vực động mạch của ngoại khoa tìm chúng ta ở tỉnh Đông Dương! Đáng tiếc không thể quan sát ông ấy phẫu thuật ở khoảng cách gần.
Một đồng sự nhẹ gật đầu:
- Đúng vậy, lúc ấy khi tôi mới vừa vào đây công tác đã cùng chủ nhiệm Đào thực hiện qua một lần phẫu thuật, lúc ấy là ông ấy dẫn dắt tôi!
Một đồng sự khác thì thở dài:
- Ai! Đến cùng là người phù hợp lên chức, ở bệnh viện chúng ta, không phủ hợp, nói ra đều có điểm mất mặt.
Nói xong câu này, cả ba người cùng nhau thở dài!
Để lại Trần Thương tức giận liếc mắt.
Tôi hiện tại mới là một bác sĩ nho nhỏ được hay không, có thể thông cảm cho tâm tình của bác sĩ nho nhỏ này hay không.
Ngoại khoa Tim của Đông Đại Nhất viện là phòng ban trọng điểm cấp quốc gia, muốn thăng tiến, độ khó cực kỳ cao!
Hiện tại nhận người đều là bắt đầu từ các tiến sĩ!
Mà quy định thể chế chữa bệnh của quốc gia, muốn đến được độ phù hợp cao phải là cấp bậc phó chủ nhiệm, tiến sĩ cần thời gian hai năm để có thể kiểm tra lên phó chủ nhiệm, nhưng ba người đang ngồi ở đây dù đều thông qua kiếm tra, nhưng bệnh viện không cho thăng chức!
Có ý tứ gì?
Là bây giờ dù anh đã thông qua kiểm tra của quốc gia đạt được danh hiệu phù hợp, nhưng chỉ tiêu phù hợp cao trong nội bộ không đủ, bệnh viện sẽ không thăng chức cho anh trở thành bác sĩ chủ nhiệm, y nguyên vẫn là bác sĩ chủ trị.
Đây chính là chức danh.
Mà bệnh viện ngoại trừ chức danh, còn có chức vụ, kể cả chức vụ hành chính, cũng tỷ như Thạch Kỳ. Khi Thạch Kỳ tiến vào ngoại khoa lồng ngực là chủ nhiệm ngoại khoa lồng ngực, nhưng anh cũng không phải bá sĩ chủ nhiệm.
Chủ nhiệm phòng ban cùng bác sĩ chủ nhiệm là hai cái khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Nếu so sánh, Tỉnh Nhiên mới kẻ thẳng trong cuộc sống, ngoài ba mươi, là phó chủ nhiệm, phó chủ nhiệm ngoại khoa lồng ngực, vừa có chức vụ hành chính, lại có chức danh.
Trần Thương... Được rồi được rồi, không đề cập tới cũng được!
Dù sao chính mình là dựa vào mặt ăn cơm, không dùng chức danh.
Lại nói, nhạc phụ của mình thế nhưng là viện trưởng, tương lai không phải chỉ rõ sẽ trở thành chủ à?
Thậm chí... nói không chừng còn trở thành viện trưởng đấy chứ!
Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được mấy phần mừng thầm.
Rất muốn đăng một dòng trạng thái lên trang cá nhân: Có một cha vợ trâu bò là cảm giác thế nào?
Nghĩ tới đây, Trần Thương cầm lấy điện thoại nhịn không được gửi một tin nhắn cho bạn gái nhỏ, ghi chú là “Tân phú bà”
- Vợ à, anh không muốn phấn đấu!
Không bao lâu sau, tin tức trở về:
- Buổi tối tâm rửa sạch sẽ, ở phòng 802 Kempinski chờ em.
Trần Thương bị một câu của Tần Duyệt làm cho tức cười, nha đầu này, quá mạnh mẽ!
Có ý tứ gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.