Chương 927: Đây chắc chắn là lời nói thật!
Vô Ưu 95
18/05/2024
Mạnh Hi nghe những lời của Trần Thương, nhìn sâu vào đôi mắt chân thành Trần Thương, cô cảm thấy lời nói của Trần Thương chắc chắn là phát ra từ trái tim của anh.
Đây chắc chắn là lời nói thật!
Không sai, xem ra Trần Thương còn rất có mắt nhìn!
[ Đinh! Độ thiện cảm + BI ]
Nghe thấy hệ thống nhắc nhở, Trần Thương lập tức sững
Trân Thương phát hiện gần đây những thời gian mình tiêu hao vào Baidu không bị lãng phí, anh phát hiện ra một ý nghĩa tối thượng, là phụ nữ thì đều thích được khen, không phân biệt tuổi tác, chỉ cần là lời khen tốt đẹp, thì tất cả đều dễ nói chuyện!
Mà ngay lúc này, Cát Hoài nhìn thấy ánh mắt của hai người càng ngày càng không thích hợp, hai người đều âm thầm liếc. mắt đưa tình với nhau, và càng ngày càng có xu thế phát triển hơn, trong lòng lập tức cảnh giác!
Trong lúc nhất thời, cảm giác ghen tuông trào dâng trong lòng, Cát Hoài vội vàng cắt đứt câu chuyện của hai người,nhanh chóng nói:
- Chủ nhiệm Mạnh, phòng phẫu thuật đã sắp xếp xong. xuôi, chúng ta... Chuẩn bị phẫu thuật đi.
Mạnh Hi khẽ gật đầu:
- Ồ? Được chứ? Nhanh như vậy à?
Cát Hoài cười giễu, nhanh? Nhanh chỗ nào? Chắc là tại vì cũng Trần Thương nói chuyện phiếm vui vẻ đến mức quên cả thời gian!
Cát Hoài vội vàng gật đầu:
- Vâng, tốt, phòng giải phẫu vừa mới gửi tin nhản cho tôi.
Mạnh Hi lập tức đứng dậy, nhìn Trần Thương rồi nói:
- Đi thôi, tiểu Trần, vừa hay hôm nay có một ca phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt.
Cát Hoài ôm bệnh án đang định đứng dậy, Mạnh Hi bỗng nhiên cười nói:
- Cái kia, bác sĩ Cát, hôm nay anh tan ca nghĩ ngơi sớm một chút đi, khoảng thời gian này cũng thật cực khổ cho anh rồi, họ nay để tiểu Trần làm phẫu thuật cũng tôi là được rồi!
Cát Hoài nghe xong, lập tức sửng sốt một chút!
Chủ nhiệm Mạnh là đang quan tâm mình hả?
Cô ấy biết mình đã cực khổ như thế nào không?
Nghĩ đến đây, Cát Hoài vội vàng cảm động nhìn Mạnh Hi, ánh mắt dịu dàng, giọng nói thân mật:
- Chủ nhiệm Mạnh, không có việc gì không có việc gì, tôi không mệt!
Mạnh Hi nghe xong, lập tức nhíu mày!
Tiểu tử này tại sao hôm nay lại không hiểu ý của mình?
Dù sao... Hôm nay là muốn để Trần Thương dạy mình phẫu thuật, không phải là mình dạy Trần Thương, chính vì vậy Mạnh Hi không muốn để cho người không có phận sự nhìn thấy.
Nghĩ tới đây, Mạnh Hi lập tức thở dài:
- Ồ! Vậy thì cậu mang mấy hồ sơ bệnh án hôm nay xuất viện chỉnh lại một chút đi, đúng, còn có cả ngày mai nữa là 2 ngày xuất viện, kiểm tra đối chiếu chỉ phí và thuốc men, những thứ phẫu thuật không sử dùng đến, sau khi tôi phẫu thuật xong sẽ xuống ký tên cho cậu!
Sau đó, Mạnh Hi quay qua nhìn Trần Thương, mỉm cười rồi
- Đi thôi, tiểu Trần!
Trần Thương không hiểu vì sao lại không mang theo Cát Hoài, nhưng mà... Nhìn Mạnh lão sư tâm trạng lại đang rất tốt, chỉ có thể cho Cát Hoài một ánh mắt quan tâm, sau đó vội vàng đi theo.
Mà Cát Hoài đã rất tức giận khi trông thấy ánh mắt quan tâm của Trần Thương!
Nhưng nhìn bước chân hôm nay của Mạnh Hi... Có vẻ nhẹ nhàng hơn mọi ngày rất nhiều, tâm trạng lại tốt hơn một chút.
Cát Hoài nhịn không được thở dài!
Đây chắc chắn là lời nói thật!
Không sai, xem ra Trần Thương còn rất có mắt nhìn!
[ Đinh! Độ thiện cảm + BI ]
Nghe thấy hệ thống nhắc nhở, Trần Thương lập tức sững
Trân Thương phát hiện gần đây những thời gian mình tiêu hao vào Baidu không bị lãng phí, anh phát hiện ra một ý nghĩa tối thượng, là phụ nữ thì đều thích được khen, không phân biệt tuổi tác, chỉ cần là lời khen tốt đẹp, thì tất cả đều dễ nói chuyện!
Mà ngay lúc này, Cát Hoài nhìn thấy ánh mắt của hai người càng ngày càng không thích hợp, hai người đều âm thầm liếc. mắt đưa tình với nhau, và càng ngày càng có xu thế phát triển hơn, trong lòng lập tức cảnh giác!
Trong lúc nhất thời, cảm giác ghen tuông trào dâng trong lòng, Cát Hoài vội vàng cắt đứt câu chuyện của hai người,nhanh chóng nói:
- Chủ nhiệm Mạnh, phòng phẫu thuật đã sắp xếp xong. xuôi, chúng ta... Chuẩn bị phẫu thuật đi.
Mạnh Hi khẽ gật đầu:
- Ồ? Được chứ? Nhanh như vậy à?
Cát Hoài cười giễu, nhanh? Nhanh chỗ nào? Chắc là tại vì cũng Trần Thương nói chuyện phiếm vui vẻ đến mức quên cả thời gian!
Cát Hoài vội vàng gật đầu:
- Vâng, tốt, phòng giải phẫu vừa mới gửi tin nhản cho tôi.
Mạnh Hi lập tức đứng dậy, nhìn Trần Thương rồi nói:
- Đi thôi, tiểu Trần, vừa hay hôm nay có một ca phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt.
Cát Hoài ôm bệnh án đang định đứng dậy, Mạnh Hi bỗng nhiên cười nói:
- Cái kia, bác sĩ Cát, hôm nay anh tan ca nghĩ ngơi sớm một chút đi, khoảng thời gian này cũng thật cực khổ cho anh rồi, họ nay để tiểu Trần làm phẫu thuật cũng tôi là được rồi!
Cát Hoài nghe xong, lập tức sửng sốt một chút!
Chủ nhiệm Mạnh là đang quan tâm mình hả?
Cô ấy biết mình đã cực khổ như thế nào không?
Nghĩ đến đây, Cát Hoài vội vàng cảm động nhìn Mạnh Hi, ánh mắt dịu dàng, giọng nói thân mật:
- Chủ nhiệm Mạnh, không có việc gì không có việc gì, tôi không mệt!
Mạnh Hi nghe xong, lập tức nhíu mày!
Tiểu tử này tại sao hôm nay lại không hiểu ý của mình?
Dù sao... Hôm nay là muốn để Trần Thương dạy mình phẫu thuật, không phải là mình dạy Trần Thương, chính vì vậy Mạnh Hi không muốn để cho người không có phận sự nhìn thấy.
Nghĩ tới đây, Mạnh Hi lập tức thở dài:
- Ồ! Vậy thì cậu mang mấy hồ sơ bệnh án hôm nay xuất viện chỉnh lại một chút đi, đúng, còn có cả ngày mai nữa là 2 ngày xuất viện, kiểm tra đối chiếu chỉ phí và thuốc men, những thứ phẫu thuật không sử dùng đến, sau khi tôi phẫu thuật xong sẽ xuống ký tên cho cậu!
Sau đó, Mạnh Hi quay qua nhìn Trần Thương, mỉm cười rồi
- Đi thôi, tiểu Trần!
Trần Thương không hiểu vì sao lại không mang theo Cát Hoài, nhưng mà... Nhìn Mạnh lão sư tâm trạng lại đang rất tốt, chỉ có thể cho Cát Hoài một ánh mắt quan tâm, sau đó vội vàng đi theo.
Mà Cát Hoài đã rất tức giận khi trông thấy ánh mắt quan tâm của Trần Thương!
Nhưng nhìn bước chân hôm nay của Mạnh Hi... Có vẻ nhẹ nhàng hơn mọi ngày rất nhiều, tâm trạng lại tốt hơn một chút.
Cát Hoài nhịn không được thở dài!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.