Chương 908: Khi phẫu thuật kết thúc
Vô Ưu 95
15/05/2024
Chu Hoành Quang mặt hài lòng đánh giá Trần Thương:
- Tiểu Trần, sau này nếu có cơ hội, đến 301 đi thăm quan một chút, người trẻ tuổi cần học hỏi và giao tiếp nhiều hơn.
Mặc dù Lý Bảo Sơn đã cảnh giác, nhưng cũng không thể làm gì được.
Mặc dù ông biết rõ Trần Thương đi 301 có thể như một cái bánh bao thịt, giống như đánh chó cũng có đi không có về, nhưng mà... Dù sao cũng chắc chắn phải đi, bởi vì bệnh viện 301 là một trong số ít bệnh viện có tiếng trong nước, khoa ngoại gan mật của bệnh viện cũng nằm trong hệ thống đứng đầu của khu vực.
Mặc dù thật sự không nỡ, nhưng Lý Bảo Sơn vẫn sẽ đưa Trần Thương đi, dù sao chuyện này đối với tương lai Trần Thương mà nói, là một chuyện tốt!
Nghĩ tới đây, Lý Bảo Sơn làm theo lời của Chu Hoành Quang, nói:
- Đúng vậy, tiểu Trần, nếu như cậu muốn đi bệnh viện 301 bồi dưỡng, thì bây giờ hãy đi theo chủ nhiệm Chu, đây chính là một trong những ngoại khoa gan mật tốt nhất ở trong nước chúng ta, nếu như cậu đi theo chủ nhiệm Chu, chắc chắn có thể học thêm rất nhiều thứ!
Chu Hoành Quang nghe xong, lập tức gật đầu cười một tiếng, nói:
- Đúng, sau này cậu sẽ đi theo tôi.
Tiền Lượng nhịn không được oán thầm trong lòng vài câu, dù sao đây chính là học trò mình chọn từ trước, bây giờ lại bị người ta cướp đi, trong lòng cảm thấy rất khó chịu!
Trần Thương tự nhiên mỉm cười:
- Vậy thì tôi cảm ơn chủ nhiệm Chu trước.
Chu Hoành Quang gật nhẹ đầu:
- Không có gì, không có gì!
Nói thật, Trần Thương cho Chu Hoành Quang quá nhiều bất ngờ ngoài ý muốn, ông thật sự không nghĩ tới lần này đến tỉnh Đông Dương sẽ có những chuyện này xây ra.
Nghĩ tới nghĩ lui, Chu Hoành Quang bỗng nhiên tò mò hỏi:
- Chủ nhiệm Lý, khoa cấp cứu của bệnh viện các ông phát triển thế nào rồi? Khoa cấp cứu ở bên Kinh đô chúng tôi, giải quyết mọi chuyện đều không tốt!
Lý Bảo Sơn gật đầu:
- Ừm, ông cũng biết tình trạng ở khoa cấp cứu, cả nước đều chung tình hình như nhau, các bác sĩ có tay nghề không muốn đến đây, mà số lượng biên chế hằng năm của khoa cấp cứu chúng tôi không nhiều, chính vì thế chúng tôi chỉ có thể thêm số lượng máu mới nhiều một chút, có điều, bệnh viện cũng không thể giữ được, dù sao cũng vì đại ngộ của khoa cấp cứu, cho nên, việc thay thế những người trẻ tuổi nhanh hơn, nhưng mà ở lại cũng tốt, khi đó cũng vì nguyên nhân đó mà tiểu Trần ở lại
- Tiểu Trần tốt nghiệp đại học chính quy, sau này, đến khoa cấp cứu làm việc, phải mất đến ba năm rèn luyện, mới có được thành quả như ngày hôm nay, suy cho cùng, người ở bên ngoại khoa đều do rèn luyện mà có được, người trẻ tuổi ở khoa cấp cứu, đều được thử nghiệm làm phẫu thuật, cho nên tiến bộ cũng nhanh.
Chu Hoành Quang nghe xong, lập tức sững sờ, không ngờ rằng Trần Thương lại tốt nghiệp đại học chính quy?
Điều này có nghĩa là gì?
Sức dẻo dai cực kì lớn!
Khi bệnh viện muốn tuyển người, những tố chất cần có là gì? Và biểu hiện tờ chất cần có nhu thế nào mới đúng?
Trình độ!
Mà khi ở cấp độ của một chủ nhiệm, mọi người nhìn vào chính là sự dẻo dai và tài năng được phát triển theo thời gian, nói một cách dễ hiểu, chính là:
Thiên phú!
Không thể nghĩ ngờ Trăn Thương chính là một tuyển thủ tài năng.
Có điều...
Chu Hoành Quang bỗng nhiên tò mò hỏi:
- Ồ? Còn có một ca phẫu thuật khác nữa à? Tôi có thể đi quan sát một chút không?
Lý Bảo Sơn lập tức sững sờ, ông cũng không rõ lắm:
- Tôi đi kiếm tra một chút.
Quan sát phẫu thuật có vẻ khá lạ những người khác, nhưng trong mắt những người ở đây thì nó lại rất phổ biến.
Dù sao đi chăng nữa, phẫu thuật là “sản phẩm” độc đáo của một bác sĩ phẫu thuật!
- Tiểu Trần, sau này nếu có cơ hội, đến 301 đi thăm quan một chút, người trẻ tuổi cần học hỏi và giao tiếp nhiều hơn.
Mặc dù Lý Bảo Sơn đã cảnh giác, nhưng cũng không thể làm gì được.
Mặc dù ông biết rõ Trần Thương đi 301 có thể như một cái bánh bao thịt, giống như đánh chó cũng có đi không có về, nhưng mà... Dù sao cũng chắc chắn phải đi, bởi vì bệnh viện 301 là một trong số ít bệnh viện có tiếng trong nước, khoa ngoại gan mật của bệnh viện cũng nằm trong hệ thống đứng đầu của khu vực.
Mặc dù thật sự không nỡ, nhưng Lý Bảo Sơn vẫn sẽ đưa Trần Thương đi, dù sao chuyện này đối với tương lai Trần Thương mà nói, là một chuyện tốt!
Nghĩ tới đây, Lý Bảo Sơn làm theo lời của Chu Hoành Quang, nói:
- Đúng vậy, tiểu Trần, nếu như cậu muốn đi bệnh viện 301 bồi dưỡng, thì bây giờ hãy đi theo chủ nhiệm Chu, đây chính là một trong những ngoại khoa gan mật tốt nhất ở trong nước chúng ta, nếu như cậu đi theo chủ nhiệm Chu, chắc chắn có thể học thêm rất nhiều thứ!
Chu Hoành Quang nghe xong, lập tức gật đầu cười một tiếng, nói:
- Đúng, sau này cậu sẽ đi theo tôi.
Tiền Lượng nhịn không được oán thầm trong lòng vài câu, dù sao đây chính là học trò mình chọn từ trước, bây giờ lại bị người ta cướp đi, trong lòng cảm thấy rất khó chịu!
Trần Thương tự nhiên mỉm cười:
- Vậy thì tôi cảm ơn chủ nhiệm Chu trước.
Chu Hoành Quang gật nhẹ đầu:
- Không có gì, không có gì!
Nói thật, Trần Thương cho Chu Hoành Quang quá nhiều bất ngờ ngoài ý muốn, ông thật sự không nghĩ tới lần này đến tỉnh Đông Dương sẽ có những chuyện này xây ra.
Nghĩ tới nghĩ lui, Chu Hoành Quang bỗng nhiên tò mò hỏi:
- Chủ nhiệm Lý, khoa cấp cứu của bệnh viện các ông phát triển thế nào rồi? Khoa cấp cứu ở bên Kinh đô chúng tôi, giải quyết mọi chuyện đều không tốt!
Lý Bảo Sơn gật đầu:
- Ừm, ông cũng biết tình trạng ở khoa cấp cứu, cả nước đều chung tình hình như nhau, các bác sĩ có tay nghề không muốn đến đây, mà số lượng biên chế hằng năm của khoa cấp cứu chúng tôi không nhiều, chính vì thế chúng tôi chỉ có thể thêm số lượng máu mới nhiều một chút, có điều, bệnh viện cũng không thể giữ được, dù sao cũng vì đại ngộ của khoa cấp cứu, cho nên, việc thay thế những người trẻ tuổi nhanh hơn, nhưng mà ở lại cũng tốt, khi đó cũng vì nguyên nhân đó mà tiểu Trần ở lại
- Tiểu Trần tốt nghiệp đại học chính quy, sau này, đến khoa cấp cứu làm việc, phải mất đến ba năm rèn luyện, mới có được thành quả như ngày hôm nay, suy cho cùng, người ở bên ngoại khoa đều do rèn luyện mà có được, người trẻ tuổi ở khoa cấp cứu, đều được thử nghiệm làm phẫu thuật, cho nên tiến bộ cũng nhanh.
Chu Hoành Quang nghe xong, lập tức sững sờ, không ngờ rằng Trần Thương lại tốt nghiệp đại học chính quy?
Điều này có nghĩa là gì?
Sức dẻo dai cực kì lớn!
Khi bệnh viện muốn tuyển người, những tố chất cần có là gì? Và biểu hiện tờ chất cần có nhu thế nào mới đúng?
Trình độ!
Mà khi ở cấp độ của một chủ nhiệm, mọi người nhìn vào chính là sự dẻo dai và tài năng được phát triển theo thời gian, nói một cách dễ hiểu, chính là:
Thiên phú!
Không thể nghĩ ngờ Trăn Thương chính là một tuyển thủ tài năng.
Có điều...
Chu Hoành Quang bỗng nhiên tò mò hỏi:
- Ồ? Còn có một ca phẫu thuật khác nữa à? Tôi có thể đi quan sát một chút không?
Lý Bảo Sơn lập tức sững sờ, ông cũng không rõ lắm:
- Tôi đi kiếm tra một chút.
Quan sát phẫu thuật có vẻ khá lạ những người khác, nhưng trong mắt những người ở đây thì nó lại rất phổ biến.
Dù sao đi chăng nữa, phẫu thuật là “sản phẩm” độc đáo của một bác sĩ phẫu thuật!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.