Chương 804: Mở dọc xương ức
Vô Ưu 95
25/04/2024
Bầu không khí bên trong phòng phẫu thuật tựa hồ cũng không khẩn trương như vậy.
Dù sao có chủ nhiệm Đào Mật tự mình mổ chính, mọi người dù sao đều buông lỏng.
Trương Văn Phú là phụ trợ, Trần Thương hắn là phụ trợ thứ hai, Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp thì thuộc về ánh mắt phụ trợ, bắt ngoéo thất nút vân vân.
Nhưng chuyện này đối với hai người đã rất hài lòng.
Đừng tưởng rằng mỗi học sinh đều có thể đến bàn phẫu thuật, mà lại là mầm non nghiên cứu sinh.
Phẫu thuật còn chưa bắt đầu, gây tê sư Lưu Kiện ở bên cạnh nói chuyện phiếm cùng chủ nhiệm Đào, y tá Viện Viện dưới ánh mắt hâm mộ của Tiền Lâm và Đồng Học Giáp mặc áo phẫu thuật cho Trần Thương.
Nhưng Trần Thương chợt nhớ tới một chuyện, vấn đề lựa chọn phẫu thuật mở miệng như thế nào. Truyện Truyện Teen
Nghĩ tới đây, anh quay người:
- Viện Viện, lấy phiếu kiểm tra lại đây, tôi xem X-quang ngực cùng siêu âm một chút.
Khổng Viện Viện nhẹ gật đầu, cầm phim chụp X-quang ra, sau khi Trăn Thương nhìn thấy, khẽ nhíu mày.
Dựa theo X-quang ngực này, màng tim của người bệnh lúc này dính liền nhất định là có, nhưng Trần Thương cần phân rõ ràng chính là bộ vị dinh liền ở nơi nào, bởi vì bộ vị dính liền khác biệt, rạch mở miệng là không giống.
Kết quả X-quang xuống, hình dáng trái tim rõ ràng không theo quy tắc, có chút cứng ngắc, bên trên trung thất tăng rộng, Trần Thương nhìn có chút trăm mặc.
Đào Mật thấy thế, lập tức trong ánh mắt nhiều hơn mấy phần thưởng thức, ông biết rõ Trần Thương. đang làm gì.
Mà Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp thấy ánh mắt lão sư, cực kỳ thức thời, quay người không do dự đi đến sau lưng Trần Thương, nhìn phim chụp X-quang liên tiếp gật đầu.
Tiền Lâm như có điều suy nghĩ gật đầu
- À, đúng, chính là chỗ nào, điểm vôi hoá kia!
Đồng Học Giáp cũng là liên tục phụ họa:
- Ừ, đúng vậy, thật là nhiều.
Trần Thương:..
...
...
Mấy phút sau, tâm lý Trần Thương nắm chắc.
Đối với một vị bác sĩ ngoại khoa thì tâm lý nằm chắc là mấu chốt nhất, cũng là quan trọng nhất, chuyện này có ý nghĩa là anh ta đối với một ca phẫu thuật này có một cái quy hoạch cụ thể, từ mở đầu đến kết thúc.
Phẫu thuật cũng rất nhanh bắt đầu.
Đào Mật cầm dao phẫu thuật, đắn đo một phen. sau đó bắt đầu động thủ.
Một màn này, Trần Thương hiểu ý tứ chủ nhiệm Đào.
Lựa chọn là “Mở dọc xương ức”!
Không hổ là lão chủ nhiệm, từ mở miệng, đã để hai mắt Trần Thương tỏa sáng.
Trương Văn Phú thì mí mắt giật một cái, vội vàng cầm băng gạc cầm máu, Trần Thương bất động thanh sắc căm cái kẹp tới, tất nhiên chủ nhiệm Đào lựa chọn vết cắt này, mục đích rất rõ ràng, chính là muốn gia tăng thuật dã, quan tâm đến cả hai bên trái tìm.
Nếu như vậy, nhất định muốn chuẩn bị cái kẹp trước, mới có thể chuẩn bị các bước tiếp theo tốt hơn.
Quả nhiên, Đào Mật đầu cũng không ngẩn lên, một câu:
- Kẹp tách rời!
Vừa nghe vậy, Trần Thương đã đưa cái kẹp tới.
Đào Mật nhịn không được ngẩng đầu, thấy kẹp tách rời trong tay Trần Thương, lập tức nhịn không được cười.
Có phụ trợ thế này, làm phẫu thuật rất thư thái.
Sau đó, trên cơ bản khi chủ nhiệm Đào cần bất kỳ vật gì ở bất cứ thời gian nào đều được Trần Thương thích hợp xử lý tốt, thậm chí khi cần tách rời còn chủ động đưa tay trợ giúp, hoàn toàn không cần chủ nhiệm Đào nhắc nhở.
Một ca phẫu thuật, Trương Văn Phú nhìn đến nhiệt huyết sôi trào, có một loại cảm giác nhìn bốn huynh đệ?
Nhanh! Quá nhanh!
Anh em đang cùng hành động phẫu thuật....
Bởi vì chủ nhiệm cùng Trăn Thương hợp tác quá mật thiết, mà Trương Văn Phú căn bản không giúp được gì, cảm giác tay chân vụng về một chút!
Dứt khoát không một tiếng động Trương Văn Phú đổi vị trí cùng Trần Thương.
Phẫu thuật tiến hành thuận lợi.
Mặc dù chủ nhiệm Đào đã hơn năm mươi tuổi, nhưng thủ pháp vẫn rất điêu luyện tỉ mi.
Vừa rạch ra cơ tiến vào lõng ngực, Trần Thương đã đưa kẹp cầm máu tới, nhanh chóng buộc ga-rô động mạch bên trong ngực.
Tiếp đó cần cất xương sườn thứ năm tới gần xương ngực ra!
Có thể giúp chống mở rộng ngực ra, quan sát tổng quát lông ngực.
Sau đó đến bước tách rời, biểu hiện ra kỹ thuật của bản thân, phải đem thần kinh hoành trái tách rời khỏi màng tim, hơn nữa, cần tận khả năng mang nhiều mỡ hoặc là tổ chức mềm một chút, như vậy mới có thể không gây tổn thương tới dây thần kinh xung quanh.
Dù sao có chủ nhiệm Đào Mật tự mình mổ chính, mọi người dù sao đều buông lỏng.
Trương Văn Phú là phụ trợ, Trần Thương hắn là phụ trợ thứ hai, Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp thì thuộc về ánh mắt phụ trợ, bắt ngoéo thất nút vân vân.
Nhưng chuyện này đối với hai người đã rất hài lòng.
Đừng tưởng rằng mỗi học sinh đều có thể đến bàn phẫu thuật, mà lại là mầm non nghiên cứu sinh.
Phẫu thuật còn chưa bắt đầu, gây tê sư Lưu Kiện ở bên cạnh nói chuyện phiếm cùng chủ nhiệm Đào, y tá Viện Viện dưới ánh mắt hâm mộ của Tiền Lâm và Đồng Học Giáp mặc áo phẫu thuật cho Trần Thương.
Nhưng Trần Thương chợt nhớ tới một chuyện, vấn đề lựa chọn phẫu thuật mở miệng như thế nào. Truyện Truyện Teen
Nghĩ tới đây, anh quay người:
- Viện Viện, lấy phiếu kiểm tra lại đây, tôi xem X-quang ngực cùng siêu âm một chút.
Khổng Viện Viện nhẹ gật đầu, cầm phim chụp X-quang ra, sau khi Trăn Thương nhìn thấy, khẽ nhíu mày.
Dựa theo X-quang ngực này, màng tim của người bệnh lúc này dính liền nhất định là có, nhưng Trần Thương cần phân rõ ràng chính là bộ vị dinh liền ở nơi nào, bởi vì bộ vị dính liền khác biệt, rạch mở miệng là không giống.
Kết quả X-quang xuống, hình dáng trái tim rõ ràng không theo quy tắc, có chút cứng ngắc, bên trên trung thất tăng rộng, Trần Thương nhìn có chút trăm mặc.
Đào Mật thấy thế, lập tức trong ánh mắt nhiều hơn mấy phần thưởng thức, ông biết rõ Trần Thương. đang làm gì.
Mà Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp thấy ánh mắt lão sư, cực kỳ thức thời, quay người không do dự đi đến sau lưng Trần Thương, nhìn phim chụp X-quang liên tiếp gật đầu.
Tiền Lâm như có điều suy nghĩ gật đầu
- À, đúng, chính là chỗ nào, điểm vôi hoá kia!
Đồng Học Giáp cũng là liên tục phụ họa:
- Ừ, đúng vậy, thật là nhiều.
Trần Thương:..
...
...
Mấy phút sau, tâm lý Trần Thương nắm chắc.
Đối với một vị bác sĩ ngoại khoa thì tâm lý nằm chắc là mấu chốt nhất, cũng là quan trọng nhất, chuyện này có ý nghĩa là anh ta đối với một ca phẫu thuật này có một cái quy hoạch cụ thể, từ mở đầu đến kết thúc.
Phẫu thuật cũng rất nhanh bắt đầu.
Đào Mật cầm dao phẫu thuật, đắn đo một phen. sau đó bắt đầu động thủ.
Một màn này, Trần Thương hiểu ý tứ chủ nhiệm Đào.
Lựa chọn là “Mở dọc xương ức”!
Không hổ là lão chủ nhiệm, từ mở miệng, đã để hai mắt Trần Thương tỏa sáng.
Trương Văn Phú thì mí mắt giật một cái, vội vàng cầm băng gạc cầm máu, Trần Thương bất động thanh sắc căm cái kẹp tới, tất nhiên chủ nhiệm Đào lựa chọn vết cắt này, mục đích rất rõ ràng, chính là muốn gia tăng thuật dã, quan tâm đến cả hai bên trái tìm.
Nếu như vậy, nhất định muốn chuẩn bị cái kẹp trước, mới có thể chuẩn bị các bước tiếp theo tốt hơn.
Quả nhiên, Đào Mật đầu cũng không ngẩn lên, một câu:
- Kẹp tách rời!
Vừa nghe vậy, Trần Thương đã đưa cái kẹp tới.
Đào Mật nhịn không được ngẩng đầu, thấy kẹp tách rời trong tay Trần Thương, lập tức nhịn không được cười.
Có phụ trợ thế này, làm phẫu thuật rất thư thái.
Sau đó, trên cơ bản khi chủ nhiệm Đào cần bất kỳ vật gì ở bất cứ thời gian nào đều được Trần Thương thích hợp xử lý tốt, thậm chí khi cần tách rời còn chủ động đưa tay trợ giúp, hoàn toàn không cần chủ nhiệm Đào nhắc nhở.
Một ca phẫu thuật, Trương Văn Phú nhìn đến nhiệt huyết sôi trào, có một loại cảm giác nhìn bốn huynh đệ?
Nhanh! Quá nhanh!
Anh em đang cùng hành động phẫu thuật....
Bởi vì chủ nhiệm cùng Trăn Thương hợp tác quá mật thiết, mà Trương Văn Phú căn bản không giúp được gì, cảm giác tay chân vụng về một chút!
Dứt khoát không một tiếng động Trương Văn Phú đổi vị trí cùng Trần Thương.
Phẫu thuật tiến hành thuận lợi.
Mặc dù chủ nhiệm Đào đã hơn năm mươi tuổi, nhưng thủ pháp vẫn rất điêu luyện tỉ mi.
Vừa rạch ra cơ tiến vào lõng ngực, Trần Thương đã đưa kẹp cầm máu tới, nhanh chóng buộc ga-rô động mạch bên trong ngực.
Tiếp đó cần cất xương sườn thứ năm tới gần xương ngực ra!
Có thể giúp chống mở rộng ngực ra, quan sát tổng quát lông ngực.
Sau đó đến bước tách rời, biểu hiện ra kỹ thuật của bản thân, phải đem thần kinh hoành trái tách rời khỏi màng tim, hơn nữa, cần tận khả năng mang nhiều mỡ hoặc là tổ chức mềm một chút, như vậy mới có thể không gây tổn thương tới dây thần kinh xung quanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.