Chương 828: Thao tác đỉnh phong!
Vô Ưu 95
02/05/2024
Những lời này đều được phát ra từ tận đáy lòng mỗi người, nên nét mặt họ cũng biểu thị thành ý cảm kích vô cùng.
Thật sự thì...
Nói thật, chữa bệnh vòng giống như một vòng tròn bế tắc, những chuyên gia chủ nhiệm này cũng tốt, mấy vị bác sĩ nhỏ cũng vậy, dù sao cũng không đến mức phức tạp như thế.
Dù sao đây cũng thuộc một loại công việc thiên về kỹ thuật, hàng ngày chỉ có tiếp xúc với người bệnh, mà không phải lục đục với nhau.
Đương nhiên, chuyện lục đục với nhau là không thể thiếu dù bất cứ chỗ nào, cho nên nói đúng ra thì phải là cách đối xử với nhau nhẹ nhàng đơn thuần hơn chút.
Mà những vị chủ nhiệm chuyên gia này, đều phải trải qua một thời gian học tập dài ở trường, tiếp đó sẽ tham gia vào những chuyến công tác trong bệnh viện và trở thành thực tập sinh, từ một vòng tròn bế tắc tiến vào một cái vòng tròn bế tắc khác.
Cũng vì lẽ đó cho nên đám người bọn họ vẫn còn rất đơn thuần.
Nhìn người nào cũng tay run rẩy cùng với nét mặt kích động... Đào Mật nhịn không được đỏ mặt!
Nói thật thì ông cũng chỉ muốn khoe tài trước mặt Hạ Cao Phong một chút!
Tất cả cũng do lòng hư vinh quấy phá mà thôi...
Thật không lường trước được mọi người lại có phản ứng lớn như vậy.
Nghĩ tới đây, đột nhiên Đào Mật lại cảm thấy xấu hổ.
....
....
Lúc này, bên trong phòng làm việc, ba người Cát Hoài hưng phấn đến mức không ngừng run rẩy!
Thoải mái.
Quá sảng!
Ca phẫu thuật này thật sự khiến người ta xem mà nghiện.
Ba người bọn họ nhìn video phẫu thuật, cảm giác nếu tự mình lên trận có lẽ còn có cảm giác sảng khoái hơn!
Cát Hoài đã nói nhiều lần!
Hai tiến sĩ đồng sự đứng đó cũng liên tục ăn no. thỏa mãn!
Cái này giống như xem một trận chung kết NBA, Liên Minh Huyền Thoại, vương giả vi diệu... Giống như là đang chờ năm trận chung kết (PO5)!
Thao tác đỉnh phong!
Quá thoải mái!
Cát Hoài nắm lấy cánh tay Trần Thương, hưng phấn nhìn Trần Thương, ngạc nhiên hỏi
- Tiểu Trần! Thoải mái không?
Trần Thương đờ đẫn, ngơ ngác nói câu:
- Ừm, thoải mái...
Tiến sĩ đồng sự đứng một bên nghe thấy, cười ha ha một tiếng, nói:
- Đúng vậy! Tôi nói cho cậu biết, điện thoại nào có đẹp mắt như phẫu thuật!
Một tên tiến sĩ khác phụ họa nói theo:
- Đúng đấy, điện thoại nào chơi vui như phẫu thuật
Trần Thương thật sự không hiểu, phẫu thuật và điện thoại, hai cái này sao lại bị đám người tiến sĩ này đem ra đặt ở một góc độ để so sánh!
Ai...
Khó hiểu.
Trần Thương nhớ đến tiểu liếm chó thẹn thùng đáng yêu thú vị của mình, quay qua nhìn mấy ông tiến sĩ thì lại một trận đau lòng... Ngộ nhỡ sau khi tốt nghiệp bác sĩ, biến thành dạng người như này thì nên làm gì đây?
Nghĩ tới đây, Trần Thương không tránh khỏi việc thở dài!
Ngồi riêng ở một góc, Trần Thương suy nghĩ mất hồi lâu, cũng có rất nhiều việc anh muốn làm!
Sau khi nghĩ đến tiến sĩ Tỉnh Nhiên, lại quay qua nghĩ đến bọn người tiến sĩ Cát Hoài đột nhiên nghĩ lại, nhớ tới bác sĩ Mạnh lúc nào cũng luôn khoác chiếc áo blouse trắng trên mình!
Tinh thần Trần Thương ngay lập tức trở nên tỉnh táo, hai con ngươi sáng bừng lên, có lẽ... Tiến sĩ nam và tiến sĩ nữ không hề giống nhau.
Thứ mà tiến sĩ nam gia tăng là não động....
Còn thứ mà tiến sĩ nữ gia tăng có lẽ là....
Thật sự thì...
Nói thật, chữa bệnh vòng giống như một vòng tròn bế tắc, những chuyên gia chủ nhiệm này cũng tốt, mấy vị bác sĩ nhỏ cũng vậy, dù sao cũng không đến mức phức tạp như thế.
Dù sao đây cũng thuộc một loại công việc thiên về kỹ thuật, hàng ngày chỉ có tiếp xúc với người bệnh, mà không phải lục đục với nhau.
Đương nhiên, chuyện lục đục với nhau là không thể thiếu dù bất cứ chỗ nào, cho nên nói đúng ra thì phải là cách đối xử với nhau nhẹ nhàng đơn thuần hơn chút.
Mà những vị chủ nhiệm chuyên gia này, đều phải trải qua một thời gian học tập dài ở trường, tiếp đó sẽ tham gia vào những chuyến công tác trong bệnh viện và trở thành thực tập sinh, từ một vòng tròn bế tắc tiến vào một cái vòng tròn bế tắc khác.
Cũng vì lẽ đó cho nên đám người bọn họ vẫn còn rất đơn thuần.
Nhìn người nào cũng tay run rẩy cùng với nét mặt kích động... Đào Mật nhịn không được đỏ mặt!
Nói thật thì ông cũng chỉ muốn khoe tài trước mặt Hạ Cao Phong một chút!
Tất cả cũng do lòng hư vinh quấy phá mà thôi...
Thật không lường trước được mọi người lại có phản ứng lớn như vậy.
Nghĩ tới đây, đột nhiên Đào Mật lại cảm thấy xấu hổ.
....
....
Lúc này, bên trong phòng làm việc, ba người Cát Hoài hưng phấn đến mức không ngừng run rẩy!
Thoải mái.
Quá sảng!
Ca phẫu thuật này thật sự khiến người ta xem mà nghiện.
Ba người bọn họ nhìn video phẫu thuật, cảm giác nếu tự mình lên trận có lẽ còn có cảm giác sảng khoái hơn!
Cát Hoài đã nói nhiều lần!
Hai tiến sĩ đồng sự đứng đó cũng liên tục ăn no. thỏa mãn!
Cái này giống như xem một trận chung kết NBA, Liên Minh Huyền Thoại, vương giả vi diệu... Giống như là đang chờ năm trận chung kết (PO5)!
Thao tác đỉnh phong!
Quá thoải mái!
Cát Hoài nắm lấy cánh tay Trần Thương, hưng phấn nhìn Trần Thương, ngạc nhiên hỏi
- Tiểu Trần! Thoải mái không?
Trần Thương đờ đẫn, ngơ ngác nói câu:
- Ừm, thoải mái...
Tiến sĩ đồng sự đứng một bên nghe thấy, cười ha ha một tiếng, nói:
- Đúng vậy! Tôi nói cho cậu biết, điện thoại nào có đẹp mắt như phẫu thuật!
Một tên tiến sĩ khác phụ họa nói theo:
- Đúng đấy, điện thoại nào chơi vui như phẫu thuật
Trần Thương thật sự không hiểu, phẫu thuật và điện thoại, hai cái này sao lại bị đám người tiến sĩ này đem ra đặt ở một góc độ để so sánh!
Ai...
Khó hiểu.
Trần Thương nhớ đến tiểu liếm chó thẹn thùng đáng yêu thú vị của mình, quay qua nhìn mấy ông tiến sĩ thì lại một trận đau lòng... Ngộ nhỡ sau khi tốt nghiệp bác sĩ, biến thành dạng người như này thì nên làm gì đây?
Nghĩ tới đây, Trần Thương không tránh khỏi việc thở dài!
Ngồi riêng ở một góc, Trần Thương suy nghĩ mất hồi lâu, cũng có rất nhiều việc anh muốn làm!
Sau khi nghĩ đến tiến sĩ Tỉnh Nhiên, lại quay qua nghĩ đến bọn người tiến sĩ Cát Hoài đột nhiên nghĩ lại, nhớ tới bác sĩ Mạnh lúc nào cũng luôn khoác chiếc áo blouse trắng trên mình!
Tinh thần Trần Thương ngay lập tức trở nên tỉnh táo, hai con ngươi sáng bừng lên, có lẽ... Tiến sĩ nam và tiến sĩ nữ không hề giống nhau.
Thứ mà tiến sĩ nam gia tăng là não động....
Còn thứ mà tiến sĩ nữ gia tăng có lẽ là....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.