Chương 917: Trở lại vị trí cũ!
Vô Ưu 95
16/05/2024
Trần Thương do dự một trận, tư duy theo thói quen nhớ tới, đi chụp X- quang đi!
Trân Thương nói ra:
- Phải chụp X- Quang, nhìn xem có phải là gãy xương hay không.
Kẻ lang thang vội vàng lắc đầu, căn bản không muốn đi vào, sau đó lùi về sau hai bước, dùng ngón tay chỉ trên người, dường như lại nói: Không đi không đi, tôi rất bẩn, làm bẩn sàn nhà cùng máy móc.
Lúc này, Tân Duyệt đi ra, kẻ lang thang lập tức lại lùi xa mấy bước, tựa như sợ làm cô gái này bị sặc mùi.
Tân Duyệt thấy thế, đi ra phía trước:
- Chúng ta phải xem thử cánh tay của anh có phải là gãy xương hay không.
Kẻ lang thang lắc đầu:
- A a... Ừ!
Anh ta khoa tay múa chân thoáng một cái, cánh tay hạ xuống kéo một phát.
Trân Thương sững sờ, là trật khớp?
Nghĩ tới đây, Trần Thương nhớ mình có thủ pháp phục hồi vị trí, thế là nói với người đàn ông:
- Đến đây, tôi kiểm tra cho anh, nhìn thử xem chuyện gì xảy ra, anh đau thì kêu ra tiếng.
Kẻ lang thang do dự một chút, chỉ chỉ tay Trần Thương, vừa chỉ chỉ cánh tay của mình, lắc đầu, tiếp đó làm cái động tác găng tay.
Dường như muốn nói: Trên người tôi rất bẩn, đừng làm bẩn tay của anh, mang cái găng tay vào đi.
Trần Thương nhất thời cũng mềm lòng một trận, cười lắc đầu:
- Không sợ, một lát tôi đi rửa tay.
Người đàn ông do dự một chút, muốn cởi quần áo bên ngoài, thế nhưng là một lúc lâu không thoát ra được, dù sao cánh tay trái đã rũ cụp xuống, không thể cử động, cánh tay phải phí sức lực nửa ngày cũng không có cách nào.
Tân Duyệt đi hướng đến phía trước, cũng không chê bẩn, trực tiếp mở nút thắt khuy áo ra, hỗ trợ cởi áo ra.
Kẻ lang thang thấy thế, lập tức ô ô ô rơi lệ, cũng không nói chuyện.
Sau khi cánh tay lộ ra, Tân Duyệt nói với Trần Thương:
- Em đi gọi điện thoại cho Tuyết Lượng khoa chỉnh hình nha?
Trần Thương lắc đầu:
- Anh xem trước một chút.
Đang lúc nói chuyện, đưa tay nâng cánh tay của người đàn ông lên, lấy tay nhéo nhéo, tiếp đó không ngừng hỏi, đau không? Sau khi lộ ra bả vai, Trần Thương thấy bên trái vai của người lang thang này cơ ba góc rõ ràng lõm xuống, đây là... Điển hình phương vai dị dạng, Trần Thương dùng tay hơi đè lên nách, xương mõm quạ, có thể cảm giác được vị trí lệch xương cánh tay, hơn nữa... khớp xương trống rỗng!
Đây là... khớp nối vai, trật khớp?
Trong lòng Trần Thương có một tia phán đoán.
Sau đó Trần Thương nhấc tay bên trái rồi lại nâng bả vai bên phải lên, phát hiện không thể nâng lên phía trên, thí nghiệm nâng lên dương tính!
Hiện tại đã khẳng định là trật khớp vai, còn gãy xương thì... Khó mà nói, nhưng với những triệu chứng này thì hẳn không có, nhưng mà cụ thể muốn biết thông tin chính xác thì phải xem phim chụp X- quang.
Thế nhưng mà nhìn người lang thang này đánh chết cũng không tiến vào bệnh viện, nhắc đến tiến vào bệnh viện liền muốn chạy, Trần Thương cũng không có cách nào.
Phục hồi vị trí cũ đi!
Nghĩ tới đây, Trần Thương bất động thanh sắc một tay cố định ở trên vai, một cánh tay cầm khuỷu tay trái người bệnh, từ từ tiếp tục dọc theo từ trên xuống dưới kéo xoáy ra bên ngoài, bỗng nhiên vừa dùng lực, lập tức một âm thanh răng rắc truyền ra!
Trở lại vị trí cũ!
Mà kẻ lang thang này dường như là bị trật khớp đã quen, cũng không quá nhiều khó chịu.
Đang lúc nói chuyện muốn hoạt động, Trần Thương vàng ngăn lại, dùng quần áo của mình, làm cho một cái khăn tam giác, cố định cánh tay lại.
- Khoảng thời gian này trước cố định một tháng, đừng hoạt động mạnh.
Kẻ lang thang thấy thế, vội vàng gật đầu, tay trái cầm một hai trăm đồng tiền lẻ muốn kín đáo đưa cho Trần Thương.
Trần Thương vội vàng từ chối.
Tân Duyệt muốn giúp kẻ lang thang mặc quần áo, kẻ lang thang vội vàng chạy xa.
Đành phải thôi!
Nhưng mà, chỉ thấy kẻ lang thang kia chạy ra khoảng cách
chừng bảy tám mét, bỗng nhiên quỳ trên mặt đất, hướng hai người Trần Thương và Tân Duyệt dập đầu.
Trong lúc nhất thời, trên đường người vây xem càng ngày càng nhiều, lấy ra điện thoại bắt đầu chụp ảnh.
Mà Trần Thương và Tần Duyệt thấy thế, vội vàng chạy vào đại sảnh khoa cấp cứu.
Trân Thương nói ra:
- Phải chụp X- Quang, nhìn xem có phải là gãy xương hay không.
Kẻ lang thang vội vàng lắc đầu, căn bản không muốn đi vào, sau đó lùi về sau hai bước, dùng ngón tay chỉ trên người, dường như lại nói: Không đi không đi, tôi rất bẩn, làm bẩn sàn nhà cùng máy móc.
Lúc này, Tân Duyệt đi ra, kẻ lang thang lập tức lại lùi xa mấy bước, tựa như sợ làm cô gái này bị sặc mùi.
Tân Duyệt thấy thế, đi ra phía trước:
- Chúng ta phải xem thử cánh tay của anh có phải là gãy xương hay không.
Kẻ lang thang lắc đầu:
- A a... Ừ!
Anh ta khoa tay múa chân thoáng một cái, cánh tay hạ xuống kéo một phát.
Trân Thương sững sờ, là trật khớp?
Nghĩ tới đây, Trần Thương nhớ mình có thủ pháp phục hồi vị trí, thế là nói với người đàn ông:
- Đến đây, tôi kiểm tra cho anh, nhìn thử xem chuyện gì xảy ra, anh đau thì kêu ra tiếng.
Kẻ lang thang do dự một chút, chỉ chỉ tay Trần Thương, vừa chỉ chỉ cánh tay của mình, lắc đầu, tiếp đó làm cái động tác găng tay.
Dường như muốn nói: Trên người tôi rất bẩn, đừng làm bẩn tay của anh, mang cái găng tay vào đi.
Trần Thương nhất thời cũng mềm lòng một trận, cười lắc đầu:
- Không sợ, một lát tôi đi rửa tay.
Người đàn ông do dự một chút, muốn cởi quần áo bên ngoài, thế nhưng là một lúc lâu không thoát ra được, dù sao cánh tay trái đã rũ cụp xuống, không thể cử động, cánh tay phải phí sức lực nửa ngày cũng không có cách nào.
Tân Duyệt đi hướng đến phía trước, cũng không chê bẩn, trực tiếp mở nút thắt khuy áo ra, hỗ trợ cởi áo ra.
Kẻ lang thang thấy thế, lập tức ô ô ô rơi lệ, cũng không nói chuyện.
Sau khi cánh tay lộ ra, Tân Duyệt nói với Trần Thương:
- Em đi gọi điện thoại cho Tuyết Lượng khoa chỉnh hình nha?
Trần Thương lắc đầu:
- Anh xem trước một chút.
Đang lúc nói chuyện, đưa tay nâng cánh tay của người đàn ông lên, lấy tay nhéo nhéo, tiếp đó không ngừng hỏi, đau không? Sau khi lộ ra bả vai, Trần Thương thấy bên trái vai của người lang thang này cơ ba góc rõ ràng lõm xuống, đây là... Điển hình phương vai dị dạng, Trần Thương dùng tay hơi đè lên nách, xương mõm quạ, có thể cảm giác được vị trí lệch xương cánh tay, hơn nữa... khớp xương trống rỗng!
Đây là... khớp nối vai, trật khớp?
Trong lòng Trần Thương có một tia phán đoán.
Sau đó Trần Thương nhấc tay bên trái rồi lại nâng bả vai bên phải lên, phát hiện không thể nâng lên phía trên, thí nghiệm nâng lên dương tính!
Hiện tại đã khẳng định là trật khớp vai, còn gãy xương thì... Khó mà nói, nhưng với những triệu chứng này thì hẳn không có, nhưng mà cụ thể muốn biết thông tin chính xác thì phải xem phim chụp X- quang.
Thế nhưng mà nhìn người lang thang này đánh chết cũng không tiến vào bệnh viện, nhắc đến tiến vào bệnh viện liền muốn chạy, Trần Thương cũng không có cách nào.
Phục hồi vị trí cũ đi!
Nghĩ tới đây, Trần Thương bất động thanh sắc một tay cố định ở trên vai, một cánh tay cầm khuỷu tay trái người bệnh, từ từ tiếp tục dọc theo từ trên xuống dưới kéo xoáy ra bên ngoài, bỗng nhiên vừa dùng lực, lập tức một âm thanh răng rắc truyền ra!
Trở lại vị trí cũ!
Mà kẻ lang thang này dường như là bị trật khớp đã quen, cũng không quá nhiều khó chịu.
Đang lúc nói chuyện muốn hoạt động, Trần Thương vàng ngăn lại, dùng quần áo của mình, làm cho một cái khăn tam giác, cố định cánh tay lại.
- Khoảng thời gian này trước cố định một tháng, đừng hoạt động mạnh.
Kẻ lang thang thấy thế, vội vàng gật đầu, tay trái cầm một hai trăm đồng tiền lẻ muốn kín đáo đưa cho Trần Thương.
Trần Thương vội vàng từ chối.
Tân Duyệt muốn giúp kẻ lang thang mặc quần áo, kẻ lang thang vội vàng chạy xa.
Đành phải thôi!
Nhưng mà, chỉ thấy kẻ lang thang kia chạy ra khoảng cách
chừng bảy tám mét, bỗng nhiên quỳ trên mặt đất, hướng hai người Trần Thương và Tân Duyệt dập đầu.
Trong lúc nhất thời, trên đường người vây xem càng ngày càng nhiều, lấy ra điện thoại bắt đầu chụp ảnh.
Mà Trần Thương và Tần Duyệt thấy thế, vội vàng chạy vào đại sảnh khoa cấp cứu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.