Bác Sĩ Thiên Tài Có Đôi Mắt Âm Dương
Chương 56: Vợ Tôi Có Thai Rồi
Hổ Uy Tướng Quân
25/03/2022
"Yến tiên sinh, tôi không đến muộn chứ?"
Tô hoàng Vũ cầm trên tay hồng bao màu đỏ rực, phía sau là hai vệ sĩ khiêng một lãng hoa rất lớn.
"Tô tổng có thể đến, đương nhiên là không muộn rồi!"
Yến tiểu Bắc chào hỏi rồi rất tự nhiên đón nhận hồng bao của Tô hoàng Vũ sau đó đưa lại cho Thôi Tấn Huy đứng ngay bên cạnh cất giữ.
"Anh Tiểu Bắc, đây là Tô tiểu thư mà anh đã cứu phải không?"
Thôi Tấn Huy nhìn Tô Minh Ngọc tò mò hỏi. Tô hoàng Vũ cao hứng nói:
"Không sai, chính là nó, nhờ y thuật cao minh của Yến tiên sinh đã nhặt về một mạng cho nó từ quỷ môn quan!"
Thôi Tấn Huy nói:
"Y thuật của anh Tiểu Bắc không phải là lang trung nào cũng có thể so sánh được!"
Khi nói đến đây cậu còn cố ý nhấn mạnh và nhìn về phía Cẩu Bộ Lễ đang đứng cách đó không xa. Tô hoàng Vũ cũng quay đầu lại liền nhìn anh ta rồi gật đầu bạn tán đồng nói:
"Điều đó là đương nhiên, nhìn toàn thành phố Chiêu Bắc này thì không có ai có thể vượt qua y đức của Yến tiên sinh chứ đừng nói đến mấy con chó con mèo tự cao tự đại!"
Điều này đích thị là nhắm vào Cẩu Bộ Lễ mà nói. Sắc mặt Cẩu Bộ Lễ trắng bệch, thậm chí tràn ngập lửa giận nhưng không dám đáp trả. Tô hoàng Vũ là người giàu có nhất ở Chiêu Bắc, mặc dù gia đình Cẩu Bộ Lễ rất có danh tiếng nhưng lại ở Thiệu Châu. Vốn tưởng hiệu thuốc của Yến tiểu Bắc khai trương vắng vẻ anh ta liền tìm đến chế giễu nhưng thực tế đã vả đôm đốp vào mặt anh ta.
"Ô, anh rể cũng ở đây hay sao? Sao không gọi cùng nhau đi?"
Đang lúc oán giận trong lòng bùng lên ngút trời thì chợt có một giọng nói khác vang lên. Anh ta nhìn thấy một người người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi đang yêu một người phụ nữ chừng ba mươi sáu tuổi đi tới cùng với nụ cười trên mặt y như hoa nở. Theo sau là một thanh niên ôm theo lãng hoa. Mọi người quay lại nhìn, Yến tiểu Bắc cười nói:
"Là Bàng Cúc đã báo cho anh sao?"
"Thần y khai trương hiệu thuốc sao không nói với chúng tôi một tiếng? Chẳng lẽ sợ chúng tôi đến ăn chực hay sao?"
Người đó là Bàng Long, nụ cười trên mặt vô cùng rạng rỡ như thể anh ta vừa tìm thấy một kho báu. Trên tay cũng cầm một hồng bao giày cộp.
"Cửa hàng nhỏ khai trương không dám quấy rầy mọi người có thể đến đây là cho tôi mấy phần mặt mũi rồi!"
Yến tiểu Bắc có phần ngại ngùng nói, anh chỉ muốn nhẹ nhàng không muốn rêu rao ầm ĩ. Những người đến chúc mừng từng người từng người một tiếng về phía trước. Yến tiểu Bắc vui vẻ nhận hồng bao rồi đưa lại cho Thôi Tấn Huy:
"Giới thiệu với các vị đây là vợ tôi tên là Chung Thuỷ Bình. Yến tiên sinh, tôi có tin tốt muốn báo cho cậu biết!"
Yến tiểu Bắc cười nói:
"Tin tốt gì vậy?"
"Cậu chỉ cần châm cứu vài lần vợ của tôi cuối cùng đã có thai rồi!"
Bàng Long thập phần cao hứng, đây là tâm bệnh lớn nhất trong cuộc đời anh, cuối cùng cũng được Yến tiểu Bắc chữa trị thế nên không dấu nổi vui mừng. Yến tiểu Bắc không có để ý gì nhiều, còn người khác khi nghe thấy những lời này luôn cảm thấy có gì đó không bình thường.
"Thật sao! Vậy thì xin chúc mừng mùng cục trưởng Bàng!"
Yến tiểu Bắc vui vẻ cười, thật tâm anh cũng mừng cho vợ chồng Bàng Long. Bàng Long rút điện thoại ra nhanh chóng bật sáng màn hình rồi nói:
"Yến tiên sinh, tôi đã từng nói, chỉ cần cậu có thể khiến vợ tôi mang thai tôi sẽ chuyển khoản cho cậu hai mươi vạn, tôi vừa chuyển khoản cho cậu xong, cậu mau kiểm tra xem!"
Yến tiểu Bắc lấy điện thoại ra kiểm tra, khẽ lướt qua tin nhắn thấy có hai mươi vạn được chuyển vào tài khoản!
"Cảm ơn!"
"Đây là vợ chồng tôi phải cảm ơn cậu, nếu không có cậu có lẽ gia đình nhỏ của tôi sớm đã tan nát rồi!"
Tô Hoàng Vũ đứng bên cạnh nói thêm:
"Y thuật của Yến tiên sinh quả nhiên phi thường!"
Cẩu Bộ Lễ hoàn toàn bị lãng quên, đang định bỏ đi trong tức giận thì đột nhiên thấy hai bóng trắng trên đường, trên tay họ còn cầm theo lãng hoa, anh ta liếc nhìn đó là người của bệnh viện Khang Nhân, là giáo sư Triệu và phó chủ nhiệm Hầu Kiến Chương, trên tay bọn họ cũng có hồng bao tuy không dày như những hồng bao trước đó nhưng cũng đủ khiến Cẩu Bộ Lễ phải chói mắt.
Giáo sư Triệu liếc nhìn Cẩu Bộ Lễ rồi khẽ gật đầu, Hầu Kiến Chương chỉ lịch sự chào phó chủ nhiệm Cẩu. Xong rồi hai người mang theo lãng hoa tiến về phía hiệu thuốc:
"Chúc mừng Yến tiên sinh khai trương hiệu thuốc, bàn tay kỳ diệu của Yến tiên sinh trong một ngày không xa sẽ nổi danh."
Giáo sư Triệu đưa hồng bao cho Yến tiểu Bắc đồng thời rất chân thành nói. Yến tiểu Bắc do dự không biết có nên nhận hay không? Trong lòng anh suy nghĩ ba hồng bao đầu tiên anh nhận được rất nhẹ nhàng, còn hồng bao của giáo sư Triệu nếu nhận thì có vẻ không được hay cho lắm.
"Yến tiên sinh, sao vậy? Hay cậu ghét bỏ hồng bao này của tôi không đủ dày và không muốn cho lão già Triệu này một chút mặt mũi. Hôm nay tôi đường đột đến đây là bày tỏ chân thành kết giao cùng với Yến tiên sinh!"
Thấy anh do dự giáo sư Triệu bèn nói. Tô hoàng Vũ cũng nói thêm:
"Yến tiên sinh, giáo sư Triệu ở Chiêu Bắc cũng là một danh y, ông ấy đến đây chúc mừng, cậu không thể không nể mặt ông ấy như vậy được!"
Yến tiểu Bắc đưa tay đón nhận hồng bao rồi cười đáp lại:
"Cảm ơn giáo sư Triệu, và phó chủ nhiệm Hầu."
Sau đó hồng bao cho Thôi Tấn Huy căn dặn.
"Tiểu Huy cậu mau đến nhà hàng Vân Nhiên đặt một phòng riêng!"
Thôi Tấn Huy gật đầu, quay người đi về phía nhà hàng Vân Nhiên cách đấy mấy cửa hàng. Không lâu sau lại có một xe nữa đến, người đến là cục trưởng cục quản lý thực phẩm và dược phẩm Trương Bình An. Nhìn thấy cảnh tượng này Cẩu Bộ Lễ càng bực bội mà bỏ đi, sau khi băng qua đường anh ta lạnh lùng liếc nhìn lại một lần nữa rồi tự nói với chính mình:
"Chờ mà xem!"
Lúc mới khai trương cửa hàng vắng vẻ cho đến khi Tô hoàng Vũ và những người khác xuất hiện cửa hàng đã náo nhiệt hẳn lên. Thêm vào đó có vài người ra khỏi viện nhìn thấy có ô tô đậu ngoài cửa hiệu thuốc mới mở trong đó có cả một chiếc siêu xe nên họ cũng đã bước vào cửa hàng để mua thuốc. Giá thuốc do Hoàng Nhu toàn quyền phụ trách, về cơ bản tương đương với giá thị trường nhưng hôm nay họ mới khai trương còn có cả quà tặng. Chỉ cần mua một đơn thuốc hoặc làm thẻ khách hàng thì đều được nhận quà. Hết người này đến người khác ra vào hiệu thuốc người thì đến mua thuốc người thì đến mở thẻ khách hàng thân thiết.
Mặc dù Hoàng Nhu không quá nổi bật, thế nhưng lại có khí chất ngời ngời, có phần chín chắn và điềm tĩnh của phụ nữ trưởng thành. Giao tiếp với khách hàng lại rất trau chuốt tự nhiên, thêm cả sự am hiểu sâu rộng về tất cả các loại thuốc miễn là khách hàng hỏi thì chắc chắn cô ấy sẽ kiên nhẫn giới thiệu.
Trong phòng bao nhà hàng Vân Nhiên, Yến tiểu Bắc ngồi ăn cơm cùng những vị khách.
"Yến tiểu Bắc, cậu quả thật là thần y, nếu cậu đặt một bàn tư vấn tại hiệu thuốc tôi tin rằng việc kinh doanh của hiệu thuốc sẽ vô cùng hưng thịnh!"
"Phải đấy Yến tiên sinh, chỉ cần muốn cấp phép y tế tôi sẽ giúp đỡ, lão thủ trưởng của tôi có quen biết với mấy vị ở Chiêu Bắc đấy!"
"Tốt nhất là hiệu thuốc nên đến trung tâm bảo hiểm xã hội đăng ký bảo hiểm xã hội để nhiều người bệnh có thể quẹt thẻ bảo hiểm xã hội ở đó."
Yến tiểu Bắc ghi nhớ từng người một góp ý, có thể thấy được họ thật lòng hy vọng hiệu thuốc của Yến tiểu Bắc thật sự tốt. Yến tiểu Bắc nhớ lời từng người một nói nhưng lại không hiểu nhiều về những điều họ nói. Còn Thôi Tấn Huy lại ghi nhớ toàn bộ vào trong đầu.
Tô hoàng Vũ cầm trên tay hồng bao màu đỏ rực, phía sau là hai vệ sĩ khiêng một lãng hoa rất lớn.
"Tô tổng có thể đến, đương nhiên là không muộn rồi!"
Yến tiểu Bắc chào hỏi rồi rất tự nhiên đón nhận hồng bao của Tô hoàng Vũ sau đó đưa lại cho Thôi Tấn Huy đứng ngay bên cạnh cất giữ.
"Anh Tiểu Bắc, đây là Tô tiểu thư mà anh đã cứu phải không?"
Thôi Tấn Huy nhìn Tô Minh Ngọc tò mò hỏi. Tô hoàng Vũ cao hứng nói:
"Không sai, chính là nó, nhờ y thuật cao minh của Yến tiên sinh đã nhặt về một mạng cho nó từ quỷ môn quan!"
Thôi Tấn Huy nói:
"Y thuật của anh Tiểu Bắc không phải là lang trung nào cũng có thể so sánh được!"
Khi nói đến đây cậu còn cố ý nhấn mạnh và nhìn về phía Cẩu Bộ Lễ đang đứng cách đó không xa. Tô hoàng Vũ cũng quay đầu lại liền nhìn anh ta rồi gật đầu bạn tán đồng nói:
"Điều đó là đương nhiên, nhìn toàn thành phố Chiêu Bắc này thì không có ai có thể vượt qua y đức của Yến tiên sinh chứ đừng nói đến mấy con chó con mèo tự cao tự đại!"
Điều này đích thị là nhắm vào Cẩu Bộ Lễ mà nói. Sắc mặt Cẩu Bộ Lễ trắng bệch, thậm chí tràn ngập lửa giận nhưng không dám đáp trả. Tô hoàng Vũ là người giàu có nhất ở Chiêu Bắc, mặc dù gia đình Cẩu Bộ Lễ rất có danh tiếng nhưng lại ở Thiệu Châu. Vốn tưởng hiệu thuốc của Yến tiểu Bắc khai trương vắng vẻ anh ta liền tìm đến chế giễu nhưng thực tế đã vả đôm đốp vào mặt anh ta.
"Ô, anh rể cũng ở đây hay sao? Sao không gọi cùng nhau đi?"
Đang lúc oán giận trong lòng bùng lên ngút trời thì chợt có một giọng nói khác vang lên. Anh ta nhìn thấy một người người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi đang yêu một người phụ nữ chừng ba mươi sáu tuổi đi tới cùng với nụ cười trên mặt y như hoa nở. Theo sau là một thanh niên ôm theo lãng hoa. Mọi người quay lại nhìn, Yến tiểu Bắc cười nói:
"Là Bàng Cúc đã báo cho anh sao?"
"Thần y khai trương hiệu thuốc sao không nói với chúng tôi một tiếng? Chẳng lẽ sợ chúng tôi đến ăn chực hay sao?"
Người đó là Bàng Long, nụ cười trên mặt vô cùng rạng rỡ như thể anh ta vừa tìm thấy một kho báu. Trên tay cũng cầm một hồng bao giày cộp.
"Cửa hàng nhỏ khai trương không dám quấy rầy mọi người có thể đến đây là cho tôi mấy phần mặt mũi rồi!"
Yến tiểu Bắc có phần ngại ngùng nói, anh chỉ muốn nhẹ nhàng không muốn rêu rao ầm ĩ. Những người đến chúc mừng từng người từng người một tiếng về phía trước. Yến tiểu Bắc vui vẻ nhận hồng bao rồi đưa lại cho Thôi Tấn Huy:
"Giới thiệu với các vị đây là vợ tôi tên là Chung Thuỷ Bình. Yến tiên sinh, tôi có tin tốt muốn báo cho cậu biết!"
Yến tiểu Bắc cười nói:
"Tin tốt gì vậy?"
"Cậu chỉ cần châm cứu vài lần vợ của tôi cuối cùng đã có thai rồi!"
Bàng Long thập phần cao hứng, đây là tâm bệnh lớn nhất trong cuộc đời anh, cuối cùng cũng được Yến tiểu Bắc chữa trị thế nên không dấu nổi vui mừng. Yến tiểu Bắc không có để ý gì nhiều, còn người khác khi nghe thấy những lời này luôn cảm thấy có gì đó không bình thường.
"Thật sao! Vậy thì xin chúc mừng mùng cục trưởng Bàng!"
Yến tiểu Bắc vui vẻ cười, thật tâm anh cũng mừng cho vợ chồng Bàng Long. Bàng Long rút điện thoại ra nhanh chóng bật sáng màn hình rồi nói:
"Yến tiên sinh, tôi đã từng nói, chỉ cần cậu có thể khiến vợ tôi mang thai tôi sẽ chuyển khoản cho cậu hai mươi vạn, tôi vừa chuyển khoản cho cậu xong, cậu mau kiểm tra xem!"
Yến tiểu Bắc lấy điện thoại ra kiểm tra, khẽ lướt qua tin nhắn thấy có hai mươi vạn được chuyển vào tài khoản!
"Cảm ơn!"
"Đây là vợ chồng tôi phải cảm ơn cậu, nếu không có cậu có lẽ gia đình nhỏ của tôi sớm đã tan nát rồi!"
Tô Hoàng Vũ đứng bên cạnh nói thêm:
"Y thuật của Yến tiên sinh quả nhiên phi thường!"
Cẩu Bộ Lễ hoàn toàn bị lãng quên, đang định bỏ đi trong tức giận thì đột nhiên thấy hai bóng trắng trên đường, trên tay họ còn cầm theo lãng hoa, anh ta liếc nhìn đó là người của bệnh viện Khang Nhân, là giáo sư Triệu và phó chủ nhiệm Hầu Kiến Chương, trên tay bọn họ cũng có hồng bao tuy không dày như những hồng bao trước đó nhưng cũng đủ khiến Cẩu Bộ Lễ phải chói mắt.
Giáo sư Triệu liếc nhìn Cẩu Bộ Lễ rồi khẽ gật đầu, Hầu Kiến Chương chỉ lịch sự chào phó chủ nhiệm Cẩu. Xong rồi hai người mang theo lãng hoa tiến về phía hiệu thuốc:
"Chúc mừng Yến tiên sinh khai trương hiệu thuốc, bàn tay kỳ diệu của Yến tiên sinh trong một ngày không xa sẽ nổi danh."
Giáo sư Triệu đưa hồng bao cho Yến tiểu Bắc đồng thời rất chân thành nói. Yến tiểu Bắc do dự không biết có nên nhận hay không? Trong lòng anh suy nghĩ ba hồng bao đầu tiên anh nhận được rất nhẹ nhàng, còn hồng bao của giáo sư Triệu nếu nhận thì có vẻ không được hay cho lắm.
"Yến tiên sinh, sao vậy? Hay cậu ghét bỏ hồng bao này của tôi không đủ dày và không muốn cho lão già Triệu này một chút mặt mũi. Hôm nay tôi đường đột đến đây là bày tỏ chân thành kết giao cùng với Yến tiên sinh!"
Thấy anh do dự giáo sư Triệu bèn nói. Tô hoàng Vũ cũng nói thêm:
"Yến tiên sinh, giáo sư Triệu ở Chiêu Bắc cũng là một danh y, ông ấy đến đây chúc mừng, cậu không thể không nể mặt ông ấy như vậy được!"
Yến tiểu Bắc đưa tay đón nhận hồng bao rồi cười đáp lại:
"Cảm ơn giáo sư Triệu, và phó chủ nhiệm Hầu."
Sau đó hồng bao cho Thôi Tấn Huy căn dặn.
"Tiểu Huy cậu mau đến nhà hàng Vân Nhiên đặt một phòng riêng!"
Thôi Tấn Huy gật đầu, quay người đi về phía nhà hàng Vân Nhiên cách đấy mấy cửa hàng. Không lâu sau lại có một xe nữa đến, người đến là cục trưởng cục quản lý thực phẩm và dược phẩm Trương Bình An. Nhìn thấy cảnh tượng này Cẩu Bộ Lễ càng bực bội mà bỏ đi, sau khi băng qua đường anh ta lạnh lùng liếc nhìn lại một lần nữa rồi tự nói với chính mình:
"Chờ mà xem!"
Lúc mới khai trương cửa hàng vắng vẻ cho đến khi Tô hoàng Vũ và những người khác xuất hiện cửa hàng đã náo nhiệt hẳn lên. Thêm vào đó có vài người ra khỏi viện nhìn thấy có ô tô đậu ngoài cửa hiệu thuốc mới mở trong đó có cả một chiếc siêu xe nên họ cũng đã bước vào cửa hàng để mua thuốc. Giá thuốc do Hoàng Nhu toàn quyền phụ trách, về cơ bản tương đương với giá thị trường nhưng hôm nay họ mới khai trương còn có cả quà tặng. Chỉ cần mua một đơn thuốc hoặc làm thẻ khách hàng thì đều được nhận quà. Hết người này đến người khác ra vào hiệu thuốc người thì đến mua thuốc người thì đến mở thẻ khách hàng thân thiết.
Mặc dù Hoàng Nhu không quá nổi bật, thế nhưng lại có khí chất ngời ngời, có phần chín chắn và điềm tĩnh của phụ nữ trưởng thành. Giao tiếp với khách hàng lại rất trau chuốt tự nhiên, thêm cả sự am hiểu sâu rộng về tất cả các loại thuốc miễn là khách hàng hỏi thì chắc chắn cô ấy sẽ kiên nhẫn giới thiệu.
Trong phòng bao nhà hàng Vân Nhiên, Yến tiểu Bắc ngồi ăn cơm cùng những vị khách.
"Yến tiểu Bắc, cậu quả thật là thần y, nếu cậu đặt một bàn tư vấn tại hiệu thuốc tôi tin rằng việc kinh doanh của hiệu thuốc sẽ vô cùng hưng thịnh!"
"Phải đấy Yến tiên sinh, chỉ cần muốn cấp phép y tế tôi sẽ giúp đỡ, lão thủ trưởng của tôi có quen biết với mấy vị ở Chiêu Bắc đấy!"
"Tốt nhất là hiệu thuốc nên đến trung tâm bảo hiểm xã hội đăng ký bảo hiểm xã hội để nhiều người bệnh có thể quẹt thẻ bảo hiểm xã hội ở đó."
Yến tiểu Bắc ghi nhớ từng người một góp ý, có thể thấy được họ thật lòng hy vọng hiệu thuốc của Yến tiểu Bắc thật sự tốt. Yến tiểu Bắc nhớ lời từng người một nói nhưng lại không hiểu nhiều về những điều họ nói. Còn Thôi Tấn Huy lại ghi nhớ toàn bộ vào trong đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.