Bác Sĩ Thiên Tài Và Người Vợ Lẽ Không Dễ Động Tới
Chương 501: Chia Rẽ Thành Công
Cô Tô Tiểu Thất
15/04/2024
Trưởng công chúa sắc mặt nhất thời tối sầm: "Nàng dám. Có điều hôm nay lúc các ngươi không ở đó, ta suýt chút nữa bị Khương Hằng khinh bạc. Cũng may nàng kịp thời xông vào qua cửa sổ, đánh ngất Khương Hằng, cứu ta. Nếu không, kết cục của ta sẽ còn tệ hơn Lâm Lãng."
Nếu để Hoàng hậu bắt được lỗi này, nhất định sẽ không tha cho tỷ đệ bọn họ.
Nam Cung Nhu sửng sốt, hóa ra là như thế.
Tất cả đều do tiện nhân Vân Nhược Nguyệt đã hủy hoại việc tốt của nàng ta, sự việc không thành, Tô Trường Tiêu nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng ta.
Nàng ta nói: "Trưởng tỷ, hóa ra tỷ chút nữa thì bị Khương Hằng khinh bạc. Sao vừa rồi tỷ không nói gì? Tỷ có sao không?"
“Cũng may Vân Nhược Nguyệt tới đúng lúc, ta không sao. Nàng đánh Khương Hằng bất tỉnh, sau đó liền đánh ngất Lâm Lãng. Sau khi ngất đi, nàng bế Lâm Lãng vào phòng, sau đó thì muội cũng thấy rồi. Cho nên, hôm nay chính là nàng đã cứu ta một mạng, ta nên nói lời cảm ơn với nàng.” Trưởng công chúa nói.
Nhìn thấy Trưởng công chúa luôn miệng nói cảm ơn Vân Nhược Nguyệt, Nam Cung Nhu đột nhiên cảm thấy khó chịu, nàng ta không muốn Trưởng công chúa thay đổi cái nhìn của mình về Vân Nhược Nguyệt.
Nàng ta thủ thỉ nói: “Trưởng tỷ, có một điều muội không biết có nên nói hay không. Nói ra thì sợ ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai tỷ. Nhưng nếu không nói lại lo lắng cho tỷ, sợ tỷ quá đơn thuần, bị người khác lợi dụng.”
”Có chuyện gì vậy Nhu Nhi? Tại sao muội lại nói vậy?" Trưởng công chúa nghi hoặc hỏi, đồng thời trong lòng dâng lên một loại cảnh giác.
"Trưởng tỷ, nếu Vương phi đã sớm cứu được tỷ, tại sao lại không giao Khương Hằng cho Ngụy phu nhân giải quyết? Hơn nữa, nàng xuất hiện quá trùng hợp. Hay là nàng đã cấu kết với Khương Hằng, đợi sau khi Khương Hằng ức hiếp tỷ, sau đó lao ra cứu tỷ, diễn một màn để lấy được lòng tin của tỷ. "Nam Cung Nhu cẩn thận nói.
Trưởng công chúa nghe vậy liền gật đầu tỏ vẻ hiểu chuyện: “Muội nói đúng, nàng xuất hiện rất đúng lúc, rất giống như nàng tự biên tự diễn, không ngờ nữ nhân này lại thâm độc như vậy, ngay cả ta cũng bị nàng lừa. May mắn thay, Nhu Nhi, muội đã kịp thời cảnh báo, nếu không ta đã thực sự bị nàng lừa, trong lòng mang ơn nàng ta.”
Nam Cung Nhu thấy Trưởng công chúa đã mắc bẫy, lại nói thêm: “Nếu nàng đã sớm nhìn thấy Khương Hằng vào đó, nhưng không xông vào, là muốn đợi tỷ bị Khương Hằng khi dễ. Nàng có phải đợi đến lúc tỷ bị khi dễ mới xông vào không?"
"Đúng vậy, ta và Khương Hằng cãi nhau một lúc, hắn cởi y phục của ta, muốn trêu chọc ta thì nàng xông vào, đánh Khương Hằng bất tỉnh." Trưởng công chúa nhớ lại.
“Vậy thì đúng rồi, tại sao nàng không đến sớm hơn? Lại có mặt đúng lúc tỷ nguy hiểm nhất, như vậy tỷ sẽ cảm kích nàng, thay đổi cái nhìn về nàng. Cứu người thì phải xuất phát từ ý tốt, tâm không tốt mà cứu người, thì mùi vị liền khác đi rồi.”
“Muội nói xem nàng làm vậy là có mục đích gì?" Trưởng công chúa nghi ngờ hỏi.
“Đương nhiên là để lấy lòng tin của trưởng tỷ, muốn trưởng tỷ ở trước mặt Vương gia nói mấy lời tử tế giúp nàng, lấy lòng Vương gia. Loại thủ đoạn hèn hạ này thường ta đã nghe qua rất nhiều. Trưởng tỷ sống trong cung đã lâu, tính tình đơn giản, tất nhiên không thể hiểu mấy thủ đoạn bẩn thỉu này." Nam Cung Nhu cười lạnh nói.
Trưởng công chúa sửng sốt: "Hóa ra ngoài thành còn lưu truyền thủ đoạn như vậy? Thủ đoạn này quá độc ác, nói không chừng, Khương Hằng còn bị nàng ta xúi giục." Nói đến đây, nàng nhanh chóng lắc đầu: "Không đúng, nếu là nàng bị xúi giục, nàng sẽ không đổ lỗi cho Khương Hằng, rất có thể là nàng vô tình nhìn thấy Khương Hằng vào phòng đó, liền đợi bên ngoài, đợi Khương Hằng ức hiếp ta mới xông vào để cứu ta, muốn lấy lòng ta.”
Nếu để Hoàng hậu bắt được lỗi này, nhất định sẽ không tha cho tỷ đệ bọn họ.
Nam Cung Nhu sửng sốt, hóa ra là như thế.
Tất cả đều do tiện nhân Vân Nhược Nguyệt đã hủy hoại việc tốt của nàng ta, sự việc không thành, Tô Trường Tiêu nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng ta.
Nàng ta nói: "Trưởng tỷ, hóa ra tỷ chút nữa thì bị Khương Hằng khinh bạc. Sao vừa rồi tỷ không nói gì? Tỷ có sao không?"
“Cũng may Vân Nhược Nguyệt tới đúng lúc, ta không sao. Nàng đánh Khương Hằng bất tỉnh, sau đó liền đánh ngất Lâm Lãng. Sau khi ngất đi, nàng bế Lâm Lãng vào phòng, sau đó thì muội cũng thấy rồi. Cho nên, hôm nay chính là nàng đã cứu ta một mạng, ta nên nói lời cảm ơn với nàng.” Trưởng công chúa nói.
Nhìn thấy Trưởng công chúa luôn miệng nói cảm ơn Vân Nhược Nguyệt, Nam Cung Nhu đột nhiên cảm thấy khó chịu, nàng ta không muốn Trưởng công chúa thay đổi cái nhìn của mình về Vân Nhược Nguyệt.
Nàng ta thủ thỉ nói: “Trưởng tỷ, có một điều muội không biết có nên nói hay không. Nói ra thì sợ ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai tỷ. Nhưng nếu không nói lại lo lắng cho tỷ, sợ tỷ quá đơn thuần, bị người khác lợi dụng.”
”Có chuyện gì vậy Nhu Nhi? Tại sao muội lại nói vậy?" Trưởng công chúa nghi hoặc hỏi, đồng thời trong lòng dâng lên một loại cảnh giác.
"Trưởng tỷ, nếu Vương phi đã sớm cứu được tỷ, tại sao lại không giao Khương Hằng cho Ngụy phu nhân giải quyết? Hơn nữa, nàng xuất hiện quá trùng hợp. Hay là nàng đã cấu kết với Khương Hằng, đợi sau khi Khương Hằng ức hiếp tỷ, sau đó lao ra cứu tỷ, diễn một màn để lấy được lòng tin của tỷ. "Nam Cung Nhu cẩn thận nói.
Trưởng công chúa nghe vậy liền gật đầu tỏ vẻ hiểu chuyện: “Muội nói đúng, nàng xuất hiện rất đúng lúc, rất giống như nàng tự biên tự diễn, không ngờ nữ nhân này lại thâm độc như vậy, ngay cả ta cũng bị nàng lừa. May mắn thay, Nhu Nhi, muội đã kịp thời cảnh báo, nếu không ta đã thực sự bị nàng lừa, trong lòng mang ơn nàng ta.”
Nam Cung Nhu thấy Trưởng công chúa đã mắc bẫy, lại nói thêm: “Nếu nàng đã sớm nhìn thấy Khương Hằng vào đó, nhưng không xông vào, là muốn đợi tỷ bị Khương Hằng khi dễ. Nàng có phải đợi đến lúc tỷ bị khi dễ mới xông vào không?"
"Đúng vậy, ta và Khương Hằng cãi nhau một lúc, hắn cởi y phục của ta, muốn trêu chọc ta thì nàng xông vào, đánh Khương Hằng bất tỉnh." Trưởng công chúa nhớ lại.
“Vậy thì đúng rồi, tại sao nàng không đến sớm hơn? Lại có mặt đúng lúc tỷ nguy hiểm nhất, như vậy tỷ sẽ cảm kích nàng, thay đổi cái nhìn về nàng. Cứu người thì phải xuất phát từ ý tốt, tâm không tốt mà cứu người, thì mùi vị liền khác đi rồi.”
“Muội nói xem nàng làm vậy là có mục đích gì?" Trưởng công chúa nghi ngờ hỏi.
“Đương nhiên là để lấy lòng tin của trưởng tỷ, muốn trưởng tỷ ở trước mặt Vương gia nói mấy lời tử tế giúp nàng, lấy lòng Vương gia. Loại thủ đoạn hèn hạ này thường ta đã nghe qua rất nhiều. Trưởng tỷ sống trong cung đã lâu, tính tình đơn giản, tất nhiên không thể hiểu mấy thủ đoạn bẩn thỉu này." Nam Cung Nhu cười lạnh nói.
Trưởng công chúa sửng sốt: "Hóa ra ngoài thành còn lưu truyền thủ đoạn như vậy? Thủ đoạn này quá độc ác, nói không chừng, Khương Hằng còn bị nàng ta xúi giục." Nói đến đây, nàng nhanh chóng lắc đầu: "Không đúng, nếu là nàng bị xúi giục, nàng sẽ không đổ lỗi cho Khương Hằng, rất có thể là nàng vô tình nhìn thấy Khương Hằng vào phòng đó, liền đợi bên ngoài, đợi Khương Hằng ức hiếp ta mới xông vào để cứu ta, muốn lấy lòng ta.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.