Bác Sĩ Thiên Tài Và Người Vợ Lẽ Không Dễ Động Tới
Chương 494: Không Dám Phản Bác
Cô Tô Tiểu Thất
20/01/2024
Chẳng lẽ ở bên trong thật sự không phải Trưởng công chúa?
Không thể nào.
Bà ta trong lòng liên tục lắc đầu, đây là phủ Quốc công của bà ta, hết thảy sự tình đều là người của bà ta an bài, tuyệt đối sẽ không có sai sót.
Bà ta không biết Lệ vương phi đây là đang định giở trò gì, nhưng bà ta tin chắc đó nhất định là Trưởng công chúa.
Về phần con trai của bà ta, có lẽ là bị Trưởng công chúa kéo vào tủ trốn, lén lén lút lút như vậy càng có thể chứng minh hai người là tư tình vụng trộm chứ không phải bị con trai bà ta ép buộc.
"Được, bản phu nhân cùng ngươi cược, người đâu, mở tủ ra." Ngụy Quốc phu nhân lại nói.
"Không cần, bản cung ở đây." Lúc này, ngoài cửa, Phượng Nhi đỡ Trưởng công chúa mặc hồng y, dáng vẻ uy nghiêm cao quý bước vào.
Mọi người nghe được thanh âm này đều bị dọa một phen.
Khi mọi người quay lại, họ nhìn thấy Trưởng công chúa mặc hồng y bước vào với sự giúp đỡ của Phượng Nhi, vẻ mặt cao quý, đôi mắt uy nghiêm tiến vào.
"Ngụy quốc phu nhân, không biết tại sao bà lại chắc chắn rằng người bên trong là bản cung? Lẽ nào bà có năng lực đoán trước tương lai? Hay là bà có một đôi mắt thấu thị có thể nhìn thấu vạn vật?" Trưởng công chúa lạnh lùng nói.
Nàng ta vừa nhìn đã biết mình bị Ngụy phu nhân này gài bẫy nên không muốn cười gượng đối phó với bà nữa, nàng ta chỉ muốn lột da Ngụy phu nhân ngay tại đây.
Ngụy phu nhân không ngờ Trưởng công chúa không ở trong tủ, lại đột nhiên xuất hiện.
Bà ta ngơ ngác nhìn nàng, trên mặt vẻ mặt không thể tin chỉ vào nàng: "Sao ngươi lại ở bên ngoài? Ngươi không ở bên trong sao?"
Nam Cung Nhu cũng sợ hãi, không thể tin nhìn chằm chằm Trưởng công chúa.
Nếu người trong tủ không phải là Trưởng công chúa thì là ai?
"Sao thế, xem ra người ở đó không phải là bản cung, các ngươi có vẻ thất vọng?" Trưởng công chúa lạnh lùng nói.
"Không, không, sao có thể? Người ở đó không phải là Trưởng công chúa, bản phu nhân vui mừng còn không kịp. Không phải Trưởng công chúa thì tốt."
Ngụy phu nhân chỉ cười nói, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Không phải Cửu Vũ và Mộ Tình đã thề rằng họ đã tận mắt nhìn thấy Hằng Nhi bước vào phòng của Trưởng công chúa sao?
Sao mọi chuyện lại biến thành thế này?
"Trưởng tỷ, thật là tỷ sao? Tỷ không sao, vậy tốt quá rồi." Nam Cung Nhu vội vàng đi về phía Trưởng công chúa, vừa khóc vừa kiểm tra thân thể nàng, "Trưởng tỷ, vừa rồi có ai bắt nạt tỷ sao?"
“Không có a, bản cung vẫn rất tốt, ai dám ức hiếp bản cung?" Cho dù vừa rồi Trưởng công chúa bị Khương Hằng ức hiếp, nàng cũng không thừa nhận.
Bằng không những người này sẽ tung tin đồn, có khi lại truyền thành nàng bị Khương Hằng khinh bạc rồi.
"Rõ ràng vừa rồi ngươi ở trong phòng này, sao bỗng nhiên lại không thấy đâu nữa?" Nam Cung Nhu vẻ mặt nghi hoặc hỏi.
“Bản cung ban nãy nghỉ ngơi một chút, cảm thấy mình đã tỉnh táo hơn rất nhiều, bản cung thấy các ngươi vẫn chưa trở về, nên ra ngoài tìm các ngươi. Không ngờ ở ngoài gặp được Nhược Nguyệt, ta cùng Nhược Nguyệt ra bên ngoài ngắm tuyết rơi. Không ngờ khi trở về lại gặp phải chuyện lớn như vậy. Thật sự là một màn kịch hay a." Trưởng công chúa dùng ánh mắt mỉa mai nhìn chằm chằm Ngụy phu nhân, ánh mắt lạnh lùng như dao, như muốn chặt Ngụy quốc phu nhân thành từng miếng.
Ngụy phu nhân lập tức cúi đầu cười khô khan, đây là vở kịch do bà ta thiết kế, bà ta đương nhiên không dám phản bác lời nói của Trưởng công chúa, chỉ có thể cười xấu hổ.
Khi nghe điều này, Cửu Vũ có vẻ bối rối.
Không thể nào, rõ ràng cô ta tự mình đưa Khương Hằng vào phòng này, lúc đó nhìn vào trong phòng, liền thấy Trưởng công chúa còn nằm ở trong đó.
Tại sao trong chớp mắt, nàng đã ra ngoài rồi?
Thật sự kỳ lạ.
Không thể nào.
Bà ta trong lòng liên tục lắc đầu, đây là phủ Quốc công của bà ta, hết thảy sự tình đều là người của bà ta an bài, tuyệt đối sẽ không có sai sót.
Bà ta không biết Lệ vương phi đây là đang định giở trò gì, nhưng bà ta tin chắc đó nhất định là Trưởng công chúa.
Về phần con trai của bà ta, có lẽ là bị Trưởng công chúa kéo vào tủ trốn, lén lén lút lút như vậy càng có thể chứng minh hai người là tư tình vụng trộm chứ không phải bị con trai bà ta ép buộc.
"Được, bản phu nhân cùng ngươi cược, người đâu, mở tủ ra." Ngụy Quốc phu nhân lại nói.
"Không cần, bản cung ở đây." Lúc này, ngoài cửa, Phượng Nhi đỡ Trưởng công chúa mặc hồng y, dáng vẻ uy nghiêm cao quý bước vào.
Mọi người nghe được thanh âm này đều bị dọa một phen.
Khi mọi người quay lại, họ nhìn thấy Trưởng công chúa mặc hồng y bước vào với sự giúp đỡ của Phượng Nhi, vẻ mặt cao quý, đôi mắt uy nghiêm tiến vào.
"Ngụy quốc phu nhân, không biết tại sao bà lại chắc chắn rằng người bên trong là bản cung? Lẽ nào bà có năng lực đoán trước tương lai? Hay là bà có một đôi mắt thấu thị có thể nhìn thấu vạn vật?" Trưởng công chúa lạnh lùng nói.
Nàng ta vừa nhìn đã biết mình bị Ngụy phu nhân này gài bẫy nên không muốn cười gượng đối phó với bà nữa, nàng ta chỉ muốn lột da Ngụy phu nhân ngay tại đây.
Ngụy phu nhân không ngờ Trưởng công chúa không ở trong tủ, lại đột nhiên xuất hiện.
Bà ta ngơ ngác nhìn nàng, trên mặt vẻ mặt không thể tin chỉ vào nàng: "Sao ngươi lại ở bên ngoài? Ngươi không ở bên trong sao?"
Nam Cung Nhu cũng sợ hãi, không thể tin nhìn chằm chằm Trưởng công chúa.
Nếu người trong tủ không phải là Trưởng công chúa thì là ai?
"Sao thế, xem ra người ở đó không phải là bản cung, các ngươi có vẻ thất vọng?" Trưởng công chúa lạnh lùng nói.
"Không, không, sao có thể? Người ở đó không phải là Trưởng công chúa, bản phu nhân vui mừng còn không kịp. Không phải Trưởng công chúa thì tốt."
Ngụy phu nhân chỉ cười nói, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Không phải Cửu Vũ và Mộ Tình đã thề rằng họ đã tận mắt nhìn thấy Hằng Nhi bước vào phòng của Trưởng công chúa sao?
Sao mọi chuyện lại biến thành thế này?
"Trưởng tỷ, thật là tỷ sao? Tỷ không sao, vậy tốt quá rồi." Nam Cung Nhu vội vàng đi về phía Trưởng công chúa, vừa khóc vừa kiểm tra thân thể nàng, "Trưởng tỷ, vừa rồi có ai bắt nạt tỷ sao?"
“Không có a, bản cung vẫn rất tốt, ai dám ức hiếp bản cung?" Cho dù vừa rồi Trưởng công chúa bị Khương Hằng ức hiếp, nàng cũng không thừa nhận.
Bằng không những người này sẽ tung tin đồn, có khi lại truyền thành nàng bị Khương Hằng khinh bạc rồi.
"Rõ ràng vừa rồi ngươi ở trong phòng này, sao bỗng nhiên lại không thấy đâu nữa?" Nam Cung Nhu vẻ mặt nghi hoặc hỏi.
“Bản cung ban nãy nghỉ ngơi một chút, cảm thấy mình đã tỉnh táo hơn rất nhiều, bản cung thấy các ngươi vẫn chưa trở về, nên ra ngoài tìm các ngươi. Không ngờ ở ngoài gặp được Nhược Nguyệt, ta cùng Nhược Nguyệt ra bên ngoài ngắm tuyết rơi. Không ngờ khi trở về lại gặp phải chuyện lớn như vậy. Thật sự là một màn kịch hay a." Trưởng công chúa dùng ánh mắt mỉa mai nhìn chằm chằm Ngụy phu nhân, ánh mắt lạnh lùng như dao, như muốn chặt Ngụy quốc phu nhân thành từng miếng.
Ngụy phu nhân lập tức cúi đầu cười khô khan, đây là vở kịch do bà ta thiết kế, bà ta đương nhiên không dám phản bác lời nói của Trưởng công chúa, chỉ có thể cười xấu hổ.
Khi nghe điều này, Cửu Vũ có vẻ bối rối.
Không thể nào, rõ ràng cô ta tự mình đưa Khương Hằng vào phòng này, lúc đó nhìn vào trong phòng, liền thấy Trưởng công chúa còn nằm ở trong đó.
Tại sao trong chớp mắt, nàng đã ra ngoài rồi?
Thật sự kỳ lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.