Bác Sĩ Thiên Tài Và Người Vợ Lẽ Không Dễ Động Tới
Chương 414: Tới Bắt Yêu Quái
Cô Tô Tiểu Thất
04/10/2023
"Đúng vậy! Yêu quái sống ở đó. Nếu công chúa không tin, hãy đi cùng bần đạo. Bần đạo nhất định sẽ khiến yêu quái hiện nguyên hình!" Vân Nghị tức giận nói.
Trưởng công chúa liền hất tay áo áo nói: "Được rồi, Nhu nhi, chúng ta cùng đi đi. Nếu Vân Nhược Nguyệt thật sự là yêu quái, hôm nay ta sẽ giết thứ tà ác đó trong phủ Lệ vương."
“Nhưng trưởng tỷ, Vương gia thích tỷ tỷ của chúng ta như vậy. Nếu chàng biết chuyện này, liệu chàng ấy có trách chúng ta không? Chúng ta có nên đợi Vương gia trở về không? " Nam Cung Nhu nhẹ nhàng nói.
Trưởng công chúa nhất thời sửng sốt khi nghĩ đến Chu Hiên Thần.
Vân Nhược Nguyệt đã cứu được Thái hậu và Hiên Thần, nếu thật sự âm thầm xử lý nàng, có thể sẽ gặp rắc rối.
Nhưng không thể không đối phó, nàng là một con yêu quái!
Một ngày không loại bỏ, vương phủ sẽ lại có một ngày không bình yên, cứ tiếp tục như vậy cũng không được.
Nam Cung Nhu một tay đỡ Trưởng công chúa, lặng lẽ nháy mắt với Vân Nghị, Vân Nghị nói: "Công chúa, tình thế cấp bách, không còn thời gian để đùa giỡ, ta đã phải đo ngay tới đây để nhanh chóng bắt được ác linh, nếu để lâu nàng ta sẽ chạy mất, chúng ta sẽ không bắt được yêu quái."
Trưởng công chúa nghe vậy, lập tức trở nên lo lắng, khẩn trương nói: "Được rồi, chúng ta đi thôi, chúng ta không thể để tà linh trốn thoát."
Nói xong, nàng tự mình dẫn mọi người đi tới Phi Nguyệt Các.
*****
Lúc này ở Phi Nguyệt Các, Vân Nhược Nguyệt đang ôm một ít thịt tươi cho đàn quạ bay trên mái nhà ăn.
Cô ném thịt thái hạt lựu tươi xuống đất, tất cả những con quạ từ trên mái nhà bay xuống và bắt đầu ăn thịt thái hạt lựu trên mặt đất.
Phượng Nhi nhìn thấy vậy, cảm thấy rất khó chịu, nói: “Nương nương, những con quạ này thật xui xẻo, sao người vẫn cho chúng ăn? Người sợ chúng không chịu rời đi, muốn chúng ở lại đây với chúng ta à?"
Vân Nhược Nguyệt vẫn tiếp tục rắc thịt thái hạt lựu, sâu, ngũ cốc và một ít vụn trái cây xuống đất, thu hút tất cả những con quạ đen xuống đất, nàng nhẹ nhàng liếc nhìn những con quạ này và nói: "Những con quạ này có gì mà xui xẻo? Ta trông chúng rất dễ thương, nghe nói thịt quạ cũng ngon lắm.”
Khi lũ quạ nghe được lời nói của Vân Nhược Nguyệt, chúng đều rụt cổ lại, nữ nhân này thực sự đáng sợ a, nàng thực sự muốn làm thịt chúng, chúng là những con chim xui xẻo.
Phượng Nhi nhìn chằm chằm vào những con quạ và cảm thấy những con quạ đen này rất đáng sợ, đôi mắt của chúng giống như những lỗ đen, trống rỗng và vô hồn, giống như thần chết, khiến nàng dựng tóc gáy và nổi da gà khắp người. “Nhưng con quạ này ăn thịt người chết, không tốt chút nào, người lại còn muốn ăn thịt chúng.”
Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng của Tiểu Lục:”Nương nương, không xong rồi, Trưởng công chúa cùng Nhu phi dẫn mấy người đạo sĩ qua đây, nói rằng họ muốn bắt yêu quái. "
Vân Nhược Nguyệt lạnh lùng đứng dậy, nàng không ngờ họ lại đến nhanh như vậy.
Nàng nghĩ họ sẽ phải đợi thêm hai ngày nữa.
Nhưng bây giờ mọi người đều ở đây, nàng sẽ dũng cảm đối mặt, nàng muốn xem bọn họ đang giở trò gì.
Thấy mọi người có chút khẩn trương, Vân Nhược Nguyệt nói: "Đừng sợ, binh lai tướng đáng, thủy lai thổ yểm (quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, bất kể đối phương dùng thủ đoạn nào cũng sẽ có biện pháp đối phó.), ta xem bọn họ rốt cuộc muốn làm gì.”
*****
Cửu Nhi thấy vậy liền biết Trưởng công chúa cùng những người khác đang bị uy hiếp, trong sân bọn họ toàn là nữ nhi, nàng nhanh chóng chui ra khỏi góc, đi đến quân doanh tìm viện binh.
Chỉ có gọi Vương gia về, Vương phi mới có thể được cứu.
Lúc này, Trưởng công chúa và Nam Cung Nhu đã dẫn đầu một nhóm cung nữ, còn Vân Nghị đại sư cùng đồ đệ của hắn một cách hung hãn đi tới Phi Nguyệt Các.
Trưởng công chúa liền hất tay áo áo nói: "Được rồi, Nhu nhi, chúng ta cùng đi đi. Nếu Vân Nhược Nguyệt thật sự là yêu quái, hôm nay ta sẽ giết thứ tà ác đó trong phủ Lệ vương."
“Nhưng trưởng tỷ, Vương gia thích tỷ tỷ của chúng ta như vậy. Nếu chàng biết chuyện này, liệu chàng ấy có trách chúng ta không? Chúng ta có nên đợi Vương gia trở về không? " Nam Cung Nhu nhẹ nhàng nói.
Trưởng công chúa nhất thời sửng sốt khi nghĩ đến Chu Hiên Thần.
Vân Nhược Nguyệt đã cứu được Thái hậu và Hiên Thần, nếu thật sự âm thầm xử lý nàng, có thể sẽ gặp rắc rối.
Nhưng không thể không đối phó, nàng là một con yêu quái!
Một ngày không loại bỏ, vương phủ sẽ lại có một ngày không bình yên, cứ tiếp tục như vậy cũng không được.
Nam Cung Nhu một tay đỡ Trưởng công chúa, lặng lẽ nháy mắt với Vân Nghị, Vân Nghị nói: "Công chúa, tình thế cấp bách, không còn thời gian để đùa giỡ, ta đã phải đo ngay tới đây để nhanh chóng bắt được ác linh, nếu để lâu nàng ta sẽ chạy mất, chúng ta sẽ không bắt được yêu quái."
Trưởng công chúa nghe vậy, lập tức trở nên lo lắng, khẩn trương nói: "Được rồi, chúng ta đi thôi, chúng ta không thể để tà linh trốn thoát."
Nói xong, nàng tự mình dẫn mọi người đi tới Phi Nguyệt Các.
*****
Lúc này ở Phi Nguyệt Các, Vân Nhược Nguyệt đang ôm một ít thịt tươi cho đàn quạ bay trên mái nhà ăn.
Cô ném thịt thái hạt lựu tươi xuống đất, tất cả những con quạ từ trên mái nhà bay xuống và bắt đầu ăn thịt thái hạt lựu trên mặt đất.
Phượng Nhi nhìn thấy vậy, cảm thấy rất khó chịu, nói: “Nương nương, những con quạ này thật xui xẻo, sao người vẫn cho chúng ăn? Người sợ chúng không chịu rời đi, muốn chúng ở lại đây với chúng ta à?"
Vân Nhược Nguyệt vẫn tiếp tục rắc thịt thái hạt lựu, sâu, ngũ cốc và một ít vụn trái cây xuống đất, thu hút tất cả những con quạ đen xuống đất, nàng nhẹ nhàng liếc nhìn những con quạ này và nói: "Những con quạ này có gì mà xui xẻo? Ta trông chúng rất dễ thương, nghe nói thịt quạ cũng ngon lắm.”
Khi lũ quạ nghe được lời nói của Vân Nhược Nguyệt, chúng đều rụt cổ lại, nữ nhân này thực sự đáng sợ a, nàng thực sự muốn làm thịt chúng, chúng là những con chim xui xẻo.
Phượng Nhi nhìn chằm chằm vào những con quạ và cảm thấy những con quạ đen này rất đáng sợ, đôi mắt của chúng giống như những lỗ đen, trống rỗng và vô hồn, giống như thần chết, khiến nàng dựng tóc gáy và nổi da gà khắp người. “Nhưng con quạ này ăn thịt người chết, không tốt chút nào, người lại còn muốn ăn thịt chúng.”
Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng của Tiểu Lục:”Nương nương, không xong rồi, Trưởng công chúa cùng Nhu phi dẫn mấy người đạo sĩ qua đây, nói rằng họ muốn bắt yêu quái. "
Vân Nhược Nguyệt lạnh lùng đứng dậy, nàng không ngờ họ lại đến nhanh như vậy.
Nàng nghĩ họ sẽ phải đợi thêm hai ngày nữa.
Nhưng bây giờ mọi người đều ở đây, nàng sẽ dũng cảm đối mặt, nàng muốn xem bọn họ đang giở trò gì.
Thấy mọi người có chút khẩn trương, Vân Nhược Nguyệt nói: "Đừng sợ, binh lai tướng đáng, thủy lai thổ yểm (quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, bất kể đối phương dùng thủ đoạn nào cũng sẽ có biện pháp đối phó.), ta xem bọn họ rốt cuộc muốn làm gì.”
*****
Cửu Nhi thấy vậy liền biết Trưởng công chúa cùng những người khác đang bị uy hiếp, trong sân bọn họ toàn là nữ nhi, nàng nhanh chóng chui ra khỏi góc, đi đến quân doanh tìm viện binh.
Chỉ có gọi Vương gia về, Vương phi mới có thể được cứu.
Lúc này, Trưởng công chúa và Nam Cung Nhu đã dẫn đầu một nhóm cung nữ, còn Vân Nghị đại sư cùng đồ đệ của hắn một cách hung hãn đi tới Phi Nguyệt Các.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.