Bác Sĩ Thiên Tài Và Người Vợ Lẽ Không Dễ Động Tới
Chương 396: Vu Khống Vương Phi
Cô Tô Tiểu Thất
26/09/2023
"Trong phủ nhiều người mặc y phục màu hồng như vậy, làm sao biết được ai là yêu quái."
“Lại nói, gần đây ta thấy Vương phi nương nương mặc y phục màu hồng, hơn nữa còn mặc rất nhiều lần.”
"Nhỏ tiếng thôi, chuyện này ngươi không được nói linh tinh. Nàng là Vương phi, sao có thể làm ra mấy chuyện như vậy? Có điều, thoại bản nói rằng nhiều con yêu quái xấu xí có thể làm cho mình trở nên xinh đẹp bằng cách hút tinh hoa của con người. Chẳng phải Vương phi của chúng ta đã trở nên xinh đẹp từ lâu rồi sao?”
“Ngươi nói ta mới nhớ ra, cách đây không lâu trên mặt Vương phi còn có một vết sẹo màu đen. Làm sao nó biến mất chỉ trong một đêm? Nàng lại còn biến thành một mỹ nhân tuyệt sắc. Chuyện này thật kỳ lạ.”
" Ý các ngươi là, Vương phi chính là nữ yêu quái đó?"
Giọng nói của những vú già này tuy nhỏ nhưng cũng đủ để mọi người có mặt nghe thấy.
Mọi người nghe được những lời này, đều kinh hãi nhìn Vân Nhược Nguyệt, mọi người đột nhiên cảm thấy Vương phi cao quý tao nhã của bọn họ đã thay đổi, trở thành một nữ yêu quái khoác trên mình gương mặt cùng làn da mĩ nữ.
Tiểu Lục nghe được mọi người bàn luận, không thể tin được nhìn chằm chằm mọi người, hai tay chống eo, tức giận nói: "Câm miệng! Các người đang nói hồ đồ cái gì vậy? Vương phi của chúng ta là đại phu, cứu nhân độ thế, làm sao nàng có thể là một con yêu quái hút máu người?”
Một người trong số họ, vũ già ngang ngược nói: “Mọi người đều biết, Vương phi trước đây không biết chữa bệnh, làm sao qua một đêm lại trở nên cao siêu như vậy? Chuyện này cũng quá kỳ quái rồi, đây có thể là một loại phép thuật nào đó? Lẽ nào Vương phi của chúng ta tự nhiên thay đổi là do cơ thể đã bị yêu quái chiếm hữu?”
"Ngươi im miệng, nương nương chính là Vương phi, sao có thể để ngươi vu khống? Nương nương từ nhỏ đã học y thuật ở phủ Thừa tướng, không cho phép các ngươi vu khống nàng!”
Sau khi Tiểu Lục gầm lên giận dữ, nàng chỉ vào vú già vừa cất giọng lên, nói: "Bà làm việc trong viện của Nhu phu nhân phải không? Nhu phu nhân, người hầu của người đặt điều về Vương phi của chúng ta, người không trừng phạt họ sao? Hay đây là do người bày cho bọn họ?"
Nam Cung Nhu vừa nghe liền giả vờ tàn nhẫn trừng mắt với vú già thô lỗ lúc nãy, "Vú già Vương, các ngươi đang nói năng hồ đồ cái gì vậy? Các ngươi chỉ vì bình thường Vương phi hay mặc váy hồng liền vu oan cho nàng, các ngươi chán sống rồi có phải không? Còn không mau câm miệng, mau xin lỗi Vương phi.”
Vú già Vương nghe vậy thì vội vàng cúi đầu, tự tát vào miệng mình rồi nói với Vân Nhược Nguyệt: "Aiyo, Vương phi, tất cả đều là lỗi của lão nô, là lão nô đã nhanh miệng, nói năng hồ đồ, xin Vương phi bớt giận."
Nhìn thấy vú già Vương giả bộ nhận lỗi, Vân Nhược Nguyệt cười khinh bỉ.
Vú Vương này cùng đám nha hoàn cùng người hầu rõ ràng là do Nam Cung Nhu sắp xếp tới đây. Từng người một, từng lời nói đều hướng đến việc sát nhân, yêu quái đó chính là nàng.
Đây chính là sát nhân tru tâm*, dám có ý định hủy hoại thanh danh của nàng, làm sao nàng có thể bỏ qua cho bọn họ một cách nhẹ nhàng được?
Sát nhân tru tâm: thay vì giết chết một người về mặt thể xác, chẳng bằng hủy hoại người đó về mặt tinh thần.
Vừa rồi toàn là đám Vú già nói chuyện, có điều pháp bất trách chúng*1, nàng sẽ không trừng phạt hết bọn họ.
*1: Pháp bất trách chúng: pháp luật không đụng đến số đông
Bây giờ nàng chỉ cần đối phó với vú Vương, sẽ giống như đánh nhau giữa đám đông vậy, chỉ cần xử lý một người thật mạnh, những người khác tự nhiên sẽ biết thân biết phận.
Vì vậy, nàng đột nhiên nghiêm nghị nói: "Láo xược! Vú Vương, ta là chính phi của Lệ vương, sao có thể cho phép ngươi vu khống ta? Quỳ xuống, Tiểu Lục, bước tới tát bà ta hai mươi cái!"
Vân Nhược Nguyệt vừa ra lệnh, thân thể vú Vương khẽ run rẩy..
Có điều, ai cũng biết Vương gia không sủng ái Vương phi, chỉ sủng ái Nhu phu nhân, luôn nghe theo lời nàng, bà ta là người của Nhu phu nhân nên thực sự không coi trọng Vương phi thất sủng này.
“Lại nói, gần đây ta thấy Vương phi nương nương mặc y phục màu hồng, hơn nữa còn mặc rất nhiều lần.”
"Nhỏ tiếng thôi, chuyện này ngươi không được nói linh tinh. Nàng là Vương phi, sao có thể làm ra mấy chuyện như vậy? Có điều, thoại bản nói rằng nhiều con yêu quái xấu xí có thể làm cho mình trở nên xinh đẹp bằng cách hút tinh hoa của con người. Chẳng phải Vương phi của chúng ta đã trở nên xinh đẹp từ lâu rồi sao?”
“Ngươi nói ta mới nhớ ra, cách đây không lâu trên mặt Vương phi còn có một vết sẹo màu đen. Làm sao nó biến mất chỉ trong một đêm? Nàng lại còn biến thành một mỹ nhân tuyệt sắc. Chuyện này thật kỳ lạ.”
" Ý các ngươi là, Vương phi chính là nữ yêu quái đó?"
Giọng nói của những vú già này tuy nhỏ nhưng cũng đủ để mọi người có mặt nghe thấy.
Mọi người nghe được những lời này, đều kinh hãi nhìn Vân Nhược Nguyệt, mọi người đột nhiên cảm thấy Vương phi cao quý tao nhã của bọn họ đã thay đổi, trở thành một nữ yêu quái khoác trên mình gương mặt cùng làn da mĩ nữ.
Tiểu Lục nghe được mọi người bàn luận, không thể tin được nhìn chằm chằm mọi người, hai tay chống eo, tức giận nói: "Câm miệng! Các người đang nói hồ đồ cái gì vậy? Vương phi của chúng ta là đại phu, cứu nhân độ thế, làm sao nàng có thể là một con yêu quái hút máu người?”
Một người trong số họ, vũ già ngang ngược nói: “Mọi người đều biết, Vương phi trước đây không biết chữa bệnh, làm sao qua một đêm lại trở nên cao siêu như vậy? Chuyện này cũng quá kỳ quái rồi, đây có thể là một loại phép thuật nào đó? Lẽ nào Vương phi của chúng ta tự nhiên thay đổi là do cơ thể đã bị yêu quái chiếm hữu?”
"Ngươi im miệng, nương nương chính là Vương phi, sao có thể để ngươi vu khống? Nương nương từ nhỏ đã học y thuật ở phủ Thừa tướng, không cho phép các ngươi vu khống nàng!”
Sau khi Tiểu Lục gầm lên giận dữ, nàng chỉ vào vú già vừa cất giọng lên, nói: "Bà làm việc trong viện của Nhu phu nhân phải không? Nhu phu nhân, người hầu của người đặt điều về Vương phi của chúng ta, người không trừng phạt họ sao? Hay đây là do người bày cho bọn họ?"
Nam Cung Nhu vừa nghe liền giả vờ tàn nhẫn trừng mắt với vú già thô lỗ lúc nãy, "Vú già Vương, các ngươi đang nói năng hồ đồ cái gì vậy? Các ngươi chỉ vì bình thường Vương phi hay mặc váy hồng liền vu oan cho nàng, các ngươi chán sống rồi có phải không? Còn không mau câm miệng, mau xin lỗi Vương phi.”
Vú già Vương nghe vậy thì vội vàng cúi đầu, tự tát vào miệng mình rồi nói với Vân Nhược Nguyệt: "Aiyo, Vương phi, tất cả đều là lỗi của lão nô, là lão nô đã nhanh miệng, nói năng hồ đồ, xin Vương phi bớt giận."
Nhìn thấy vú già Vương giả bộ nhận lỗi, Vân Nhược Nguyệt cười khinh bỉ.
Vú Vương này cùng đám nha hoàn cùng người hầu rõ ràng là do Nam Cung Nhu sắp xếp tới đây. Từng người một, từng lời nói đều hướng đến việc sát nhân, yêu quái đó chính là nàng.
Đây chính là sát nhân tru tâm*, dám có ý định hủy hoại thanh danh của nàng, làm sao nàng có thể bỏ qua cho bọn họ một cách nhẹ nhàng được?
Sát nhân tru tâm: thay vì giết chết một người về mặt thể xác, chẳng bằng hủy hoại người đó về mặt tinh thần.
Vừa rồi toàn là đám Vú già nói chuyện, có điều pháp bất trách chúng*1, nàng sẽ không trừng phạt hết bọn họ.
*1: Pháp bất trách chúng: pháp luật không đụng đến số đông
Bây giờ nàng chỉ cần đối phó với vú Vương, sẽ giống như đánh nhau giữa đám đông vậy, chỉ cần xử lý một người thật mạnh, những người khác tự nhiên sẽ biết thân biết phận.
Vì vậy, nàng đột nhiên nghiêm nghị nói: "Láo xược! Vú Vương, ta là chính phi của Lệ vương, sao có thể cho phép ngươi vu khống ta? Quỳ xuống, Tiểu Lục, bước tới tát bà ta hai mươi cái!"
Vân Nhược Nguyệt vừa ra lệnh, thân thể vú Vương khẽ run rẩy..
Có điều, ai cũng biết Vương gia không sủng ái Vương phi, chỉ sủng ái Nhu phu nhân, luôn nghe theo lời nàng, bà ta là người của Nhu phu nhân nên thực sự không coi trọng Vương phi thất sủng này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.