Chương 1299: Cấp bậc của anh thấp quá
Liễu Hạ Huy
21/05/2013
Trụ sở FBI. Một trong những địa phương thần bí nhất của thế giới.
Hiện tại, Tần Lạc đang có vinh hạnh được du lịch miễn phí ở đây.
Trong một căn phòng kín bưng, Tần Lạc ngồi trên chiếc ghế duy nhất.
Hắn đã thử rồi, ghế được đóng dính vào mặt đất. Cũng chính là nói, không thể di động cái ghế, càng không thể cầm nó lên đập tường hoặc là nhng thứ khác.
Nếu những người khác tiến vào trụ sở này, nhất định sẽ hoảng sợ hoặc là mất hết can đảm. Bởi vì từ ngày FBI được thành lập, chưa bao giờ có phạm nhân chủ động thoát ra ngoài. Có điều, những tinh anh tinh minh này cũng công phá được không ít căn cứ quan trọng của các quốc gia khác.
Có điều, Tần Lạc hoàn toàn không lo lắng như vậy. Tâm tình của hắn rất tốt. Tất cả đều nằm trong kế hoạch của hắn.
Két.
Cửa phòng được đẩy ra, hai nam nhân mặc tây trang màu đen bước vào.
Một người là Sheldon lúc trước tới biệt thự bắt Tần Lạc, kết quả bị Ly ném cho bay vào tường, người còn lại là một cảnh quan da đen.
Hai người bọn họ nghênh ngang đi đến trước mặt Tần Lạc, như là thợ săn đang đánh giá con mồi bị mình bắt về.
Cảnh sát Da đen nháy mắt ra hiệu với Sheldon, nói:
- Tần Lạc tiên sinh, chúng tôi hoài nghi anh dùng dược vật phi pháp độc hại người nhà của phó tổng thống Jackson, từ đó đạt được mục đích chính trị của mình. Tôi hy vọng anh có thể chủ động khai ra tất cả. Anh biết đấy, chúng tôi không ngại vận dụng một số thủ đoạn bạo lực chính nghĩa đối với kẻ địch làm nguy hại tới nước Mỹ.
Tần Lạc không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn bọn họ.
- Đừng tưởng rằng trầm mặc có thể thoát khỏi được sự tra hỏi của chúng tôi. Trước khi luật sư của anh đến, chúng tôi có thể có một trăm loại phương pháp moi được tình báo mà chúng tôi muốn từ trong miệng anh. Đừng khiêu khích chúng tôi. Chúng tôi đã rất phẫn nộ rồi.
Cảnh quan Da đen uy hiếp.
- Môi của anh rất dầy.
Tần Lạc dùng tiếng Hoa nói.
- Gì cơ? Anh nói gì?
Cảnh quan da đen hỏi:
- Xin hãy dùng tiếng Anh.
- Khi nói chuyện giống như là hai miếng lạp xườn nhích tới nhích lui. Rất buồn cười.
Tần Lạc nói.
- Hắn đang nói cái gì đó?
Cảnh quan da đen nghe không hiểu tiếng Hoa Hạ, chỉ có thể hỏi tham viên Sheldon bên cạnh.
- Tiên sinh, hắn nói anh môi nói anh --- rất gợi cảm.
Sheldon nói. Hắn cũng hiểu tiếng Hoa, khu vực mà hắn phụ trách chủ yếu là địa khu Á châu.
Cảnh quan da đen nhếch miệng, rất nhanh, hắn lại nghiêm mặt quát:
- Tôi mặc kệ anh có hiểu tiếng Anh hay không, trước khi tôi mất kiên nhẫn, anh phải cho tôi kết quả. Bằng không, tôi sẽ không khách khí với anh. Sheldon, phiên dịch cho hắn nghe.
- Vâng.
Sheldon gật đầu đáp ứng. Lúc ấy khi tới biệt thự bắt người, bởi vì quá mức khinh địch, cho nên hắn bị người bên cạnh Tần Lạc ném bay ra ngoài. Trong một đoạn thời gian rất dài, hắn có chút sợ Ly. Hiện tại Tần Lạc bị nhốt một mình trong phòng, bên cạnh không hai vệ sĩ Lolita đó, hắn tất nhiên đã nghĩ tới báo thù.
Hắn là FBI tôn quý, kiêu ngạo, không gì làm không được, chuyện hôm nay khiến hắn trở thành trò cười trong miệng đồng sự. Hắn sao có thể không tức giận.
- Tần Lạc tiên sinh, anh phải giải thích động cơ mà anh làm như vậy. Nếu anh định giấu diếm. Anh cũng thấy đấy, quyền đầu của đồng bạn bên cạnh tôi còn to hơn cái đầu của anh, hơn nữa trên người anh ta còn có không ít thứ đồ chơi khiến cho người ta rất thống khổ. Việc gì phải làm khó mình?
Sheldon nói tiếng Hoa Hạ, cho nên Tần Lạc nghe rất rõ ràng.
- Tôi sẽ không giấu diếm.
Tần Lạc cười nói:
- Tôi là bác sĩ được phó tổng thống Jackson mời tới.
- Sau đó anh mượn cơ hội này để làm thương tổn người nhà của hắn?
- Anh có thể mời một người có thể làm thương tổn tới người nhà của anh tới làm khách ư? Hiển nhiên là không thể rồi?
Tần Lạc cười nói:
- Chẳng lẽ anh cho rằng phó tổng thống của các anh là kẻ ngốc à?
- Nhưng vì sao bệnh tình của bà Marie càng lúc càng nghiêm trọng?
- Nôn ra máu là vì máu ứ trong người bà ta được dồn ra.
Tần Lạc nói:
- Lúc ấy khi tôi trị liệu cho bạn tôi, hắn cũng nôn ra máu không ngừng. Đây là hiện tượng bình thường. Rất nhanh các anh có thể nghe thấy Jackson tiên sinh tuyên bố mẹ của hắn đã khang phục.
- Hắn coi chúng ta là kẻ ngu ư?
Cảnh quan da đen nắm chặt quyền đầu bước về phía Tần Lạc:
- Xem ra phải cho hắn nếm thử chút giáo huấn. Nếu không hắn sẽ không nói thật.
- Đúng là nên làm vậy.
Sheldon nói:
- Tôi rất chán ghét cái mặt của hắn. Đến FBI mà hắn còn cười được. Hắn cho rằng mình là ai chứ?
- Yên tâm. Hắn rất nhanh sẽ không cười nổi nữa đâu.
Cảnh quan da đen nói. Hắn vung nắm đấm định đánh Tần Lạc thì cửa phòng bị mở ra.
Một nam nhân trung niên mặc áo gió màu đen đội mũ xuất hiện cửa, ánh mắt giống như con dao quét tới quét lui trên mặt Tần Lạc.
- Sếp, sao sếp lại tới đây?
Sheldon cười hỏi.
- Tôi chuẩn bị cho hắn một chút giáo huấn.
Cảnh quan da đen nói:
- Hắn không muốn cung khai, hơn nữa thái độ cực kỳ đáng ghét!
- Dừng tay.
Nam nhân áo đen ngăn cản. Giọng nói trầm thấp, lực đạo thì ngàn cân:
- Không được đụng tới hắn. Hơn nữa phải bảo vệ hắn thật tốt, không để ai làm thương tổn tới một sợ lông của hắn."
- Sếp, vì sao?
- Anh sao không đi hỏi tổng thống tiên sinh ấy?
Nam nhân hung tợn liếc Tần Lạc một cái rồi sau đó xoay người bỏ đi.
- Sheldon, xảy ra chuyện gì vậy?
Cảnh quan da đen vẻ mặt mê mang hỏi. Hắn trước đó đã nhận được mệnh lệnh phải 'giáo huấn' tên tiểu tử vô pháp vô thiên này mà.
- Tôi sao biết được?
Sheldon buồn bực nói.
- Các anh là không phải muốn đi chứ?
Tần Lạc hỏi.
- Anh có chuyện gì?
Sheldon phẫn nộ nhìn Tần Lạc, rất muốn xông lên đập cho hắn một trận.
- Giúp tôi đổi phòng được không? Tôi muốn ở cùng với các bạn của tôi.
- Anh tưởng anh là khách du lịch à?
Sheldon cười lạnh:
- Có muốn tôi làm một ly rượu cốc tai cho anh luôn không?
- Không cần.
Tần Lạc nói:
- Đổi phòng là được rồi. Tôi không dám uống đồ của các anh.
- Thằng nhóc, mày muốn chết à?
- Báo cáo với thủ trưởng của anh đi. Cấp bậc của anh quá thấp, không làm chủ được đâu.
Tần Lạc nói.
- ...
Ở cửa biệt thự Gest. Vô số phóng viên đã xúm lại ở đó.
Máy ảnh, microphone, máy quay, xe phỏng vấn, các loại trang bị tụ tập, mỗi người đều kiễng chân chờ đợi.
- Không phải đêm qua đã mở họp báo rồi ư? Vì sao hôm nay lại muốn mở họp báo nữa?
- Có lẽ, Jackson tiên sinh lại có tin tức mới muốn tuyên bố.
- Là gì? Giải thích nguyên nhân bác sĩ Hoa Hạ bị bắt với mọi người ư? Hắn đúng là nên nói rõ ra. Sự khó hiểu bên trong quá nhiều.
Mọi người nhao nhao nghị luận, các loại suy đoán được lưu truyền.
Ba giờ chiều, giờ hẹn đã đến, Jackson dẫn thư ký và vệ sĩ đi ra.
Hắn vừa đi ra, vô số ánh đèn ne-on lóe lên, vô số mic được đưa tới. Tất cả mọi người cũng không quên chụp ảnh hắn, tất cả mọi người đều muốn ghi lại mỗi một câu nói của hắn.
- Phó tổng thống tiên sinh, phải vì sao lại mở họp báo?
- Tiên sinh, bệnh tình của bà Marie đã ổn định chưa?
- Tần Lạc vì sao bị bắt? Vì sao người của FBI cũng tham dự?
Jackson phất tay ý bảo mọi người im lặng.
Vẻ mặt của hắn chân thành tha thiết, trên mặt vẫn duy trì nụ cười từ tốn.
- Các nữ sĩ, các tiên sinh, mời mọi người tới, kỳ thật là có tin tức muốn nói với mọi người.
Xôn xao.
Nghe thấy Jackson nói là tin tức tốt, phóng viên dưới đài lập tức xôn xao.
- Có phải bà Marie đã bình phục hay không?
- Nhất định là như vậy. Có đúng không?
- Là ai đã chữa khỏi cho bà Marie? Nghe nói hiện tại do bác sĩ Horns tiếp nhận trị liệu.
Đợi cho giọng nghị luận của mọi người lắng xuống,
Jackson cười nói:
- Đúng vậy. Không ít bằng hữu đã biết chân tướng. Bà Marie đã tỉnh lại. Trạng thái hiện tại rất tốt, vừa rồi tôi cho bà ấy uống một cốc sữa. Còn đòi ăn hamburger, nhưng bị tôi cự tuyệt. Các anh biết đấy, bà ta thích ăn cái đó mà.
- Trời ạ. Thật tốt quá. Tiên sinh, là ai trị liệu thành công vậy?
- Tần Lạc.
Jackson nói:
- Bác sĩ Tần Lạc Đến từ Hoa Hạ. Là anh ấy đã trị liệu cho bà ta. Là anh ấy đã cho bà ta sinh mệnh thứ hai.
Hiện tại, Tần Lạc đang có vinh hạnh được du lịch miễn phí ở đây.
Trong một căn phòng kín bưng, Tần Lạc ngồi trên chiếc ghế duy nhất.
Hắn đã thử rồi, ghế được đóng dính vào mặt đất. Cũng chính là nói, không thể di động cái ghế, càng không thể cầm nó lên đập tường hoặc là nhng thứ khác.
Nếu những người khác tiến vào trụ sở này, nhất định sẽ hoảng sợ hoặc là mất hết can đảm. Bởi vì từ ngày FBI được thành lập, chưa bao giờ có phạm nhân chủ động thoát ra ngoài. Có điều, những tinh anh tinh minh này cũng công phá được không ít căn cứ quan trọng của các quốc gia khác.
Có điều, Tần Lạc hoàn toàn không lo lắng như vậy. Tâm tình của hắn rất tốt. Tất cả đều nằm trong kế hoạch của hắn.
Két.
Cửa phòng được đẩy ra, hai nam nhân mặc tây trang màu đen bước vào.
Một người là Sheldon lúc trước tới biệt thự bắt Tần Lạc, kết quả bị Ly ném cho bay vào tường, người còn lại là một cảnh quan da đen.
Hai người bọn họ nghênh ngang đi đến trước mặt Tần Lạc, như là thợ săn đang đánh giá con mồi bị mình bắt về.
Cảnh sát Da đen nháy mắt ra hiệu với Sheldon, nói:
- Tần Lạc tiên sinh, chúng tôi hoài nghi anh dùng dược vật phi pháp độc hại người nhà của phó tổng thống Jackson, từ đó đạt được mục đích chính trị của mình. Tôi hy vọng anh có thể chủ động khai ra tất cả. Anh biết đấy, chúng tôi không ngại vận dụng một số thủ đoạn bạo lực chính nghĩa đối với kẻ địch làm nguy hại tới nước Mỹ.
Tần Lạc không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn bọn họ.
- Đừng tưởng rằng trầm mặc có thể thoát khỏi được sự tra hỏi của chúng tôi. Trước khi luật sư của anh đến, chúng tôi có thể có một trăm loại phương pháp moi được tình báo mà chúng tôi muốn từ trong miệng anh. Đừng khiêu khích chúng tôi. Chúng tôi đã rất phẫn nộ rồi.
Cảnh quan Da đen uy hiếp.
- Môi của anh rất dầy.
Tần Lạc dùng tiếng Hoa nói.
- Gì cơ? Anh nói gì?
Cảnh quan da đen hỏi:
- Xin hãy dùng tiếng Anh.
- Khi nói chuyện giống như là hai miếng lạp xườn nhích tới nhích lui. Rất buồn cười.
Tần Lạc nói.
- Hắn đang nói cái gì đó?
Cảnh quan da đen nghe không hiểu tiếng Hoa Hạ, chỉ có thể hỏi tham viên Sheldon bên cạnh.
- Tiên sinh, hắn nói anh môi nói anh --- rất gợi cảm.
Sheldon nói. Hắn cũng hiểu tiếng Hoa, khu vực mà hắn phụ trách chủ yếu là địa khu Á châu.
Cảnh quan da đen nhếch miệng, rất nhanh, hắn lại nghiêm mặt quát:
- Tôi mặc kệ anh có hiểu tiếng Anh hay không, trước khi tôi mất kiên nhẫn, anh phải cho tôi kết quả. Bằng không, tôi sẽ không khách khí với anh. Sheldon, phiên dịch cho hắn nghe.
- Vâng.
Sheldon gật đầu đáp ứng. Lúc ấy khi tới biệt thự bắt người, bởi vì quá mức khinh địch, cho nên hắn bị người bên cạnh Tần Lạc ném bay ra ngoài. Trong một đoạn thời gian rất dài, hắn có chút sợ Ly. Hiện tại Tần Lạc bị nhốt một mình trong phòng, bên cạnh không hai vệ sĩ Lolita đó, hắn tất nhiên đã nghĩ tới báo thù.
Hắn là FBI tôn quý, kiêu ngạo, không gì làm không được, chuyện hôm nay khiến hắn trở thành trò cười trong miệng đồng sự. Hắn sao có thể không tức giận.
- Tần Lạc tiên sinh, anh phải giải thích động cơ mà anh làm như vậy. Nếu anh định giấu diếm. Anh cũng thấy đấy, quyền đầu của đồng bạn bên cạnh tôi còn to hơn cái đầu của anh, hơn nữa trên người anh ta còn có không ít thứ đồ chơi khiến cho người ta rất thống khổ. Việc gì phải làm khó mình?
Sheldon nói tiếng Hoa Hạ, cho nên Tần Lạc nghe rất rõ ràng.
- Tôi sẽ không giấu diếm.
Tần Lạc cười nói:
- Tôi là bác sĩ được phó tổng thống Jackson mời tới.
- Sau đó anh mượn cơ hội này để làm thương tổn người nhà của hắn?
- Anh có thể mời một người có thể làm thương tổn tới người nhà của anh tới làm khách ư? Hiển nhiên là không thể rồi?
Tần Lạc cười nói:
- Chẳng lẽ anh cho rằng phó tổng thống của các anh là kẻ ngốc à?
- Nhưng vì sao bệnh tình của bà Marie càng lúc càng nghiêm trọng?
- Nôn ra máu là vì máu ứ trong người bà ta được dồn ra.
Tần Lạc nói:
- Lúc ấy khi tôi trị liệu cho bạn tôi, hắn cũng nôn ra máu không ngừng. Đây là hiện tượng bình thường. Rất nhanh các anh có thể nghe thấy Jackson tiên sinh tuyên bố mẹ của hắn đã khang phục.
- Hắn coi chúng ta là kẻ ngu ư?
Cảnh quan da đen nắm chặt quyền đầu bước về phía Tần Lạc:
- Xem ra phải cho hắn nếm thử chút giáo huấn. Nếu không hắn sẽ không nói thật.
- Đúng là nên làm vậy.
Sheldon nói:
- Tôi rất chán ghét cái mặt của hắn. Đến FBI mà hắn còn cười được. Hắn cho rằng mình là ai chứ?
- Yên tâm. Hắn rất nhanh sẽ không cười nổi nữa đâu.
Cảnh quan da đen nói. Hắn vung nắm đấm định đánh Tần Lạc thì cửa phòng bị mở ra.
Một nam nhân trung niên mặc áo gió màu đen đội mũ xuất hiện cửa, ánh mắt giống như con dao quét tới quét lui trên mặt Tần Lạc.
- Sếp, sao sếp lại tới đây?
Sheldon cười hỏi.
- Tôi chuẩn bị cho hắn một chút giáo huấn.
Cảnh quan da đen nói:
- Hắn không muốn cung khai, hơn nữa thái độ cực kỳ đáng ghét!
- Dừng tay.
Nam nhân áo đen ngăn cản. Giọng nói trầm thấp, lực đạo thì ngàn cân:
- Không được đụng tới hắn. Hơn nữa phải bảo vệ hắn thật tốt, không để ai làm thương tổn tới một sợ lông của hắn."
- Sếp, vì sao?
- Anh sao không đi hỏi tổng thống tiên sinh ấy?
Nam nhân hung tợn liếc Tần Lạc một cái rồi sau đó xoay người bỏ đi.
- Sheldon, xảy ra chuyện gì vậy?
Cảnh quan da đen vẻ mặt mê mang hỏi. Hắn trước đó đã nhận được mệnh lệnh phải 'giáo huấn' tên tiểu tử vô pháp vô thiên này mà.
- Tôi sao biết được?
Sheldon buồn bực nói.
- Các anh là không phải muốn đi chứ?
Tần Lạc hỏi.
- Anh có chuyện gì?
Sheldon phẫn nộ nhìn Tần Lạc, rất muốn xông lên đập cho hắn một trận.
- Giúp tôi đổi phòng được không? Tôi muốn ở cùng với các bạn của tôi.
- Anh tưởng anh là khách du lịch à?
Sheldon cười lạnh:
- Có muốn tôi làm một ly rượu cốc tai cho anh luôn không?
- Không cần.
Tần Lạc nói:
- Đổi phòng là được rồi. Tôi không dám uống đồ của các anh.
- Thằng nhóc, mày muốn chết à?
- Báo cáo với thủ trưởng của anh đi. Cấp bậc của anh quá thấp, không làm chủ được đâu.
Tần Lạc nói.
- ...
Ở cửa biệt thự Gest. Vô số phóng viên đã xúm lại ở đó.
Máy ảnh, microphone, máy quay, xe phỏng vấn, các loại trang bị tụ tập, mỗi người đều kiễng chân chờ đợi.
- Không phải đêm qua đã mở họp báo rồi ư? Vì sao hôm nay lại muốn mở họp báo nữa?
- Có lẽ, Jackson tiên sinh lại có tin tức mới muốn tuyên bố.
- Là gì? Giải thích nguyên nhân bác sĩ Hoa Hạ bị bắt với mọi người ư? Hắn đúng là nên nói rõ ra. Sự khó hiểu bên trong quá nhiều.
Mọi người nhao nhao nghị luận, các loại suy đoán được lưu truyền.
Ba giờ chiều, giờ hẹn đã đến, Jackson dẫn thư ký và vệ sĩ đi ra.
Hắn vừa đi ra, vô số ánh đèn ne-on lóe lên, vô số mic được đưa tới. Tất cả mọi người cũng không quên chụp ảnh hắn, tất cả mọi người đều muốn ghi lại mỗi một câu nói của hắn.
- Phó tổng thống tiên sinh, phải vì sao lại mở họp báo?
- Tiên sinh, bệnh tình của bà Marie đã ổn định chưa?
- Tần Lạc vì sao bị bắt? Vì sao người của FBI cũng tham dự?
Jackson phất tay ý bảo mọi người im lặng.
Vẻ mặt của hắn chân thành tha thiết, trên mặt vẫn duy trì nụ cười từ tốn.
- Các nữ sĩ, các tiên sinh, mời mọi người tới, kỳ thật là có tin tức muốn nói với mọi người.
Xôn xao.
Nghe thấy Jackson nói là tin tức tốt, phóng viên dưới đài lập tức xôn xao.
- Có phải bà Marie đã bình phục hay không?
- Nhất định là như vậy. Có đúng không?
- Là ai đã chữa khỏi cho bà Marie? Nghe nói hiện tại do bác sĩ Horns tiếp nhận trị liệu.
Đợi cho giọng nghị luận của mọi người lắng xuống,
Jackson cười nói:
- Đúng vậy. Không ít bằng hữu đã biết chân tướng. Bà Marie đã tỉnh lại. Trạng thái hiện tại rất tốt, vừa rồi tôi cho bà ấy uống một cốc sữa. Còn đòi ăn hamburger, nhưng bị tôi cự tuyệt. Các anh biết đấy, bà ta thích ăn cái đó mà.
- Trời ạ. Thật tốt quá. Tiên sinh, là ai trị liệu thành công vậy?
- Tần Lạc.
Jackson nói:
- Bác sĩ Tần Lạc Đến từ Hoa Hạ. Là anh ấy đã trị liệu cho bà ta. Là anh ấy đã cho bà ta sinh mệnh thứ hai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.