Chương 1248: Cổ Vương uy vũ!
Liễu Hạ Huy
15/05/2013
Comple màu đen, sơ mi trắng, nơ trang nhã, gậy chống hiện đại, phong thái nói chuyện, bước đi tao nhã, cực kỳ mang phong cách một quý ông.
Lão là quý tộc, hoàn toàn xứng đáng là một quý tộc.
Đương nhiên lão cũng là một sự sỉ nhục của quý tộc, loại bại hoại của gia tộc quý tộc danh tiếng.
Đương nhiên trong thế giới ngầm, ai ai nhìn thấy lão cũng phải cung kính gọi lão bằng “Bá tước đại nhân”.
Còn về phần lễ nghi, đạo đức, nhân tính, phẩm cách. Xin lỗi, trong thế giới ngầm này, con người không cần thứ này.
Hai mắt Bá Tước không nhìn được nhưng lão có thể cảm giác được.
Lão cảm nhận được nơi nào có sát khí. Lão cảm nhận được ai đang theo dõi mình dù hai mắt không nhìn thấy.
Chỉ cần ánh mắt kẻ nào chăm chú nhìn lão, lão đều cảm giác đó là đang khiêu khích lão.
Chính vì vậy lão thầm quyết định tối hôm nay cho dù là thế nào đi nữa lão nhất định không cho hai con cá nhỏ này rời khỏi đây.
Đúng vậy. Đây chính là kế hoạch “quét sạch” tự do Bá Tước vạch ra, cũng có thể nói là kế hoạch báo thù.
Lần trước đối đầu với Tần Lạc, năm trong bát đại chiến tướng Hoàng Đế xuất trận, kết quả cuối cùng thì sao?
Dã Thú Trúc Bản Vô Tâm chết trận, Kim Đồng trọng thương, Ngọc Nữ hôn mê bất tỉnh, trong bụng còn mang rắn độc. Điều khiến người ta khó chấp nhận nhất chính là Bá Tước, người được người ngoài xưng tụng là “Hoàng Đế đế nhị” hay “Người phát ngôn của Hoàng Đế” lại bị người ta hủy đôi mắt...
Kết quả này không chỉ khiến người bị hại khó có thể chấp nhận được mà còn khiến Hoàng Đế có cảm giác như bị người ta trắng trợn tát vào mặt.
Hoàng Đế nổi giận, ông ta mắng đám người Bá Tước tối tăm mặt mũi.
Bản thân đám người Bá Tước cũng cảm thấy hổ thẹn. Ngày đêm suy tính kế hoạch báo thù.
Ông trời đã toại nguyện lòng người. Bây giờ một lần nữa Tần Lạc tới nước Mỹ, cuối cùng bọn họ cũng có cơ hội báo thù mối huyết hận này.
Bá Tước không chỉ tới một mình, đằng sau lão còn xuất hiện Kim Đồng, Ngọc Nữ...
Bản thân Kim Đồng bị trúng độc, phải mặc quần áo giải độc do phòng thí nghiệm cung cấp. Ngọc Nữ trúng độc xà cũng bị Hoàng Đế dùng thủ pháp xoa bóp dẫn dụ ra ngoài sau đó chặt thành hai nửa. Sau một thời gian nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, Kim Đồng, Ngọc Nữ đã khôi phục lại tình trạng ban đầu của mình.
Quỷ Ảnh chiếm ưu thế về tốc độ, liên tục ở trong trạng thái “bất bại” cuối cùng liên tục bị Tần Lạc bắt kịp khiến thể xác và tinh thần của gã chịu sự đả kích rất mạnh.
Bá Tước đi trước, ba chiến tướng theo sau, bốn người đi tới hình thành thế bao vây hai người Jesus, Hồng Phu.
- Cô em xinh đẹp, bây giờ em đã biết vì sao trong quán bar lắp đặt thiết bị đơn giản chưa?
John bình tĩnh nói, hình như anh ta đã quen với những chuyện này.
- Nếu biết sớm bỏ đi thì hay rồi.
Hồng Phu bưng ly nước soda uống và nói:
- Anh làm ăn kém vậy, nếu như phá hỏng đồ đạc trong quán của anh, có phải bồi thường không?
Nghe câu hỏi quái dị của Hồng Phu, Jesus và John nhìn nhau phá lên cười.
- Hồng Phu, anh ta là một trong những người giàu có nhất thành phố này.
Jesus nói.
- Tại sao?
Hồng Phu hỏi.
- Bởi vì anh ta là ông chủ của quán bar Night này, là người đại diện của rất nhiều sát thủ.
Jesus nói.
Hồng Phu nghiêm túc quan sát John rồi nói:
- Không giống.
- Không giống.
Jesus sảng khoái cầm ly “lam huyết” uống một hơi cạn rồi nói với Hồng Phu:
- Cô có cảm thấy tôi là sát thủ không?
Hồng Phu liếc nhìn Jesus một cái rồi nói:
- Như là Ngưu Lang.
- ...
Thật ra Hồng Phu cũng chẳng biết Ngưu Lang là cái gì. Vì Jesus đã từng dẫn nàng đến dông Rhine, nên nàng nhớ cái tên đó. Có lẽ đó là một nghề nghiệp.
Hai người chăm chú nói chuyện với nhau như không phát hiện ra Bá Tước đi tới cạnh mình.
Bá Tước gõ tay xuống quầy bar, nói với John:
- Cho ta một ly T4. Các bạn của ta đều thích uống rượu mạnh.
- Được, Bá Tước đại nhân.
John trả lời. Anh ta nhanh chóng chuyển ly rượu cho Bá Tước và nói:
- Tổng cộng năm nghìn USD.
Kim Đồng móc túi lấy chi phiếu. Tóm lại bọn họ không thể để Bá Tước tự mình thanh toán.
- Bây giờ cô đã biết vì sao không cần phải bồi thường chưa?
Jesus cười nói.
- Anh ta mở hắc điếm. Tất cả rượu, nước đều đắt hơn so với bên ngoài hàng mấy chục, trăm lần. Ly “lam huyết” này của tôi hai nghìn USD. Không cần phải nghi ngờ, ly soda này của cô cũng năm trăm USD... đây chính là chi phí thấp nhất trong này.
- Tôi cũng muốn mở một quán bar như này.
Hồng Phu nói.
- Chỉ sợ mi không còn cơ hội nữa.
Bá Tước cười nói.
- Vì sao?
Hồng Phu hỏi, dáng vẻ vô cùng ngây thơ.
- Bởi vì bản thân ta không cho phép, không cho phép các người rời khỏi đây.
Bá Tước cầm ly T4 của mình, ly rượu mạnh đang sôi sùng sục như nước sôi. Lão uống một hơi cạn, để mặc luồng chất lỏng mang theo ngọn lửa xâm nhập vào ngũ tạng lục phủ, cả người lão lập tức chảy mồ hôi ròng ròng.
Đây chính là cách hâm nóng cơ thể tốt nhất.
Nếu nói người hận nhất Tần Lạc nhất là Bá Tước, hận nhất Hồng Phu là hai anh em Kim Đồng, Ngọc Nữ.
Ánh mắt hai anh em không để trên quầy bar trước mắt. Kim Đồng anh tuấn, sát khí bừng bừng, nhìn chằm chằm vào bao tay của mình. Ánh mắt của Ngọc Nữ sắc như dao nhìn Hồng Phu chằm chằm, đồng thời trong tay cô ta cũng cầm một thanh chủy thủ hình dáng rất cổ quái.
Chỉ cần Bá Tước ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ lập tức phát động tấn công cực kỳ hung mãnh. Bọn họ sẽ làm cho Hồng Phu đi tìm cái chết, không chết không dừng lại.
- Jesus, lần trước tao đã cho mày một cơ hội.
Bá Tước nhìn Jesus nói. Mặc dù hai mắt lão không nhìn thấy nhưng lão biết rõ vị trí của Jesus. Hơi thở của Jesus và Hồng Phu khác nhau, mùi cơ thể của hai người cũng khác nhau.
- Nhưng mày đã từ chối.
- Nếu không ông hãy cho tôi một cơ hội nữa đi.
Jesus cười nói.
- Nhất định lần này tôi sẽ nghiêm túc suy nghĩ.
- Đối với tao mà nói, một lần đã là nỗi sỉ nhục.
Bá Tước nói.
- Mày từ bỏ thân phận sát thủ cao quý, hạ mình đi làm vệ sĩ cho một người Trung Quốc. Chẳng lẽ mày còn không biết, bây giờ mày chính là nỗi sỉ nhục của giới sát thủ sao? Tao thật sự không hiểu, vì sao mày lại dám mang ả này tới Night? Chẳng lẽ mày muốn cho bạn mày xem sự xấu hổ của mày sao?
- Làm sát thủ rất nguy hiểm. Tôi cảm thấy làm vệ sĩ tốt hơn.
Jesus nhìn đôi mắt khép kín của Bá Tước nói:
- Ngài Bá Tước, nghe nói mắt ngài bị mù? Nếu như ngài không thể tiến hành công việc hiện nay, tôi có thể giới thiệu công việc giúp ngài. Thế nhưng có thể khẳng định, ngài không thể làm vệ sĩ. Làm bảo vệ có được không?
Dám chạm vào vết thương lòng của mình. Quả thật Bá Tước như muốn nổi điên.
Hai bàn tay Bá Tước nắm chặt, cả người lão rung lên như một băng đạn.
Bạo cốt.
Không khí mà bạo.
Nói một cách khác không cần khí lực, chỉ cần tâm trạng nổi nóng cũng làm được.
So với lần đối chiến với Quân Sư, lần này Bá Tước mù mắt trông càng kinh khủng hơn.
Răng rắc, răng rắc...
Thân thể Bá Tước nhanh chóng cao lên, khổ người biến đổi rất nhanh...
Kim Đồng, Ngọc Nữ đồng thời hành động, hai người bọn họ, một trái, một phải hình thành thế bao vây.
Chỉ có Quỷ Ảnh vẫn không nhúc nhích. Y đang ở vị trí không tiện hành động. Nếu hành động sẽ ảnh hưởng tới các chiến hữu của mình.
Quỷ Ảnh thản nhiên uống rượu, đứng ở bên cạnh lược trận cho chiến hữu.
Jesus cười tủm tỉm nhìn Bá Tước đang biến thành người khổng lồ. Nếu nói không sợ hãi trước tình cảnh này là dối trá. Trước khi tới đây, Tần Lạc vì sợ Jesus sẽ chạm trán với Bá Tước nên đã nói chuyện bạo cốt của Bá Tước với gã.
Jesus vốn nghĩ bản thân mình đã chuẩn bị tư tưởng sẵn sàng nhưng khi nhìn tình cảnh xảy ra trước mắt, Jesus vẫn không nghĩ ra cách đối phó với bạo cốt của Bá Tước.
Người có tên. Cây có bóng. Bá Tước cực kỳ nổi tiếng. Khi chưa giao đấu, từ trong tiềm thức của mình, Jesus cảm thấy mình không phải là đối thủ của Bá Tước.
Mặc dù Jesus đang cười nhưng khóe miệng gã như đang run rẩy, cực kỳ căng thẳng.
Hồng Phu, trông giống như một đứa trẻ, thoạt nhìn là một cô gái không có lực chiến đấu, nhưng lại là người khiến người ta đề phòng nhất.
Thế nhưng nếu như có thể đề phòng thì còn gọi là Cổ Vương không?
Bao tay của Kim Đồng hướng về phía cổ, thanh chủy thủ của Ngọc Nữ đâm vào ngực Hồng Phu. Đột nhiên Hồng Phu cầm ly nước mới uống một chút hắt về phía trước...
Nước có thể đả thương người sao?
Đương nhiên là không thể.
Thế nhưng nếu là nước Hồng Phu hắt ra ngoài, cho dù không thể đả thương người thì cũng rất kinh khủng.
Chính vì vậy Kim Đồng và Ngọc Nữ dừng tấn công, hai người đồng loạt né sang hai bên nhanh như chớp.
Bởi vì hai người cực kỳ sợ hãi cô gái này, sợ rắn độc của cô ta, sợ trúng độc...
Thân thể Quỷ Ảnh di chuyện nhanh nhất. Mới rồi y còn đang uống rượu, khi cảm thấy luồng nước của Hồng Phu có thể bắn lên người mình, chỉ trong nháy mắt thân thể y đã di chuyển cách xa mấy mét.
Bá Tước, người biết rõ tình cảnh của Kim Đồng và Ngọc Nữ cũng không dám chậm trễ. Thân thể lão bắn ra, nhanh chóng lùi lại sau lưng Quỷ Ảnh. Không thể không nói, năng lực di chuyển của lão rất tốt.
Vì vậy khu vực xung quanh Jesus và Hồng Phu mới rồi còn bị bao vây lập tức biến thành khu đất trống.
“Cổ Vương uy phong!”
Đây là lời nói ở cổ họng mình mà Jesus muốn thốt lên.
Lão là quý tộc, hoàn toàn xứng đáng là một quý tộc.
Đương nhiên lão cũng là một sự sỉ nhục của quý tộc, loại bại hoại của gia tộc quý tộc danh tiếng.
Đương nhiên trong thế giới ngầm, ai ai nhìn thấy lão cũng phải cung kính gọi lão bằng “Bá tước đại nhân”.
Còn về phần lễ nghi, đạo đức, nhân tính, phẩm cách. Xin lỗi, trong thế giới ngầm này, con người không cần thứ này.
Hai mắt Bá Tước không nhìn được nhưng lão có thể cảm giác được.
Lão cảm nhận được nơi nào có sát khí. Lão cảm nhận được ai đang theo dõi mình dù hai mắt không nhìn thấy.
Chỉ cần ánh mắt kẻ nào chăm chú nhìn lão, lão đều cảm giác đó là đang khiêu khích lão.
Chính vì vậy lão thầm quyết định tối hôm nay cho dù là thế nào đi nữa lão nhất định không cho hai con cá nhỏ này rời khỏi đây.
Đúng vậy. Đây chính là kế hoạch “quét sạch” tự do Bá Tước vạch ra, cũng có thể nói là kế hoạch báo thù.
Lần trước đối đầu với Tần Lạc, năm trong bát đại chiến tướng Hoàng Đế xuất trận, kết quả cuối cùng thì sao?
Dã Thú Trúc Bản Vô Tâm chết trận, Kim Đồng trọng thương, Ngọc Nữ hôn mê bất tỉnh, trong bụng còn mang rắn độc. Điều khiến người ta khó chấp nhận nhất chính là Bá Tước, người được người ngoài xưng tụng là “Hoàng Đế đế nhị” hay “Người phát ngôn của Hoàng Đế” lại bị người ta hủy đôi mắt...
Kết quả này không chỉ khiến người bị hại khó có thể chấp nhận được mà còn khiến Hoàng Đế có cảm giác như bị người ta trắng trợn tát vào mặt.
Hoàng Đế nổi giận, ông ta mắng đám người Bá Tước tối tăm mặt mũi.
Bản thân đám người Bá Tước cũng cảm thấy hổ thẹn. Ngày đêm suy tính kế hoạch báo thù.
Ông trời đã toại nguyện lòng người. Bây giờ một lần nữa Tần Lạc tới nước Mỹ, cuối cùng bọn họ cũng có cơ hội báo thù mối huyết hận này.
Bá Tước không chỉ tới một mình, đằng sau lão còn xuất hiện Kim Đồng, Ngọc Nữ...
Bản thân Kim Đồng bị trúng độc, phải mặc quần áo giải độc do phòng thí nghiệm cung cấp. Ngọc Nữ trúng độc xà cũng bị Hoàng Đế dùng thủ pháp xoa bóp dẫn dụ ra ngoài sau đó chặt thành hai nửa. Sau một thời gian nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, Kim Đồng, Ngọc Nữ đã khôi phục lại tình trạng ban đầu của mình.
Quỷ Ảnh chiếm ưu thế về tốc độ, liên tục ở trong trạng thái “bất bại” cuối cùng liên tục bị Tần Lạc bắt kịp khiến thể xác và tinh thần của gã chịu sự đả kích rất mạnh.
Bá Tước đi trước, ba chiến tướng theo sau, bốn người đi tới hình thành thế bao vây hai người Jesus, Hồng Phu.
- Cô em xinh đẹp, bây giờ em đã biết vì sao trong quán bar lắp đặt thiết bị đơn giản chưa?
John bình tĩnh nói, hình như anh ta đã quen với những chuyện này.
- Nếu biết sớm bỏ đi thì hay rồi.
Hồng Phu bưng ly nước soda uống và nói:
- Anh làm ăn kém vậy, nếu như phá hỏng đồ đạc trong quán của anh, có phải bồi thường không?
Nghe câu hỏi quái dị của Hồng Phu, Jesus và John nhìn nhau phá lên cười.
- Hồng Phu, anh ta là một trong những người giàu có nhất thành phố này.
Jesus nói.
- Tại sao?
Hồng Phu hỏi.
- Bởi vì anh ta là ông chủ của quán bar Night này, là người đại diện của rất nhiều sát thủ.
Jesus nói.
Hồng Phu nghiêm túc quan sát John rồi nói:
- Không giống.
- Không giống.
Jesus sảng khoái cầm ly “lam huyết” uống một hơi cạn rồi nói với Hồng Phu:
- Cô có cảm thấy tôi là sát thủ không?
Hồng Phu liếc nhìn Jesus một cái rồi nói:
- Như là Ngưu Lang.
- ...
Thật ra Hồng Phu cũng chẳng biết Ngưu Lang là cái gì. Vì Jesus đã từng dẫn nàng đến dông Rhine, nên nàng nhớ cái tên đó. Có lẽ đó là một nghề nghiệp.
Hai người chăm chú nói chuyện với nhau như không phát hiện ra Bá Tước đi tới cạnh mình.
Bá Tước gõ tay xuống quầy bar, nói với John:
- Cho ta một ly T4. Các bạn của ta đều thích uống rượu mạnh.
- Được, Bá Tước đại nhân.
John trả lời. Anh ta nhanh chóng chuyển ly rượu cho Bá Tước và nói:
- Tổng cộng năm nghìn USD.
Kim Đồng móc túi lấy chi phiếu. Tóm lại bọn họ không thể để Bá Tước tự mình thanh toán.
- Bây giờ cô đã biết vì sao không cần phải bồi thường chưa?
Jesus cười nói.
- Anh ta mở hắc điếm. Tất cả rượu, nước đều đắt hơn so với bên ngoài hàng mấy chục, trăm lần. Ly “lam huyết” này của tôi hai nghìn USD. Không cần phải nghi ngờ, ly soda này của cô cũng năm trăm USD... đây chính là chi phí thấp nhất trong này.
- Tôi cũng muốn mở một quán bar như này.
Hồng Phu nói.
- Chỉ sợ mi không còn cơ hội nữa.
Bá Tước cười nói.
- Vì sao?
Hồng Phu hỏi, dáng vẻ vô cùng ngây thơ.
- Bởi vì bản thân ta không cho phép, không cho phép các người rời khỏi đây.
Bá Tước cầm ly T4 của mình, ly rượu mạnh đang sôi sùng sục như nước sôi. Lão uống một hơi cạn, để mặc luồng chất lỏng mang theo ngọn lửa xâm nhập vào ngũ tạng lục phủ, cả người lão lập tức chảy mồ hôi ròng ròng.
Đây chính là cách hâm nóng cơ thể tốt nhất.
Nếu nói người hận nhất Tần Lạc nhất là Bá Tước, hận nhất Hồng Phu là hai anh em Kim Đồng, Ngọc Nữ.
Ánh mắt hai anh em không để trên quầy bar trước mắt. Kim Đồng anh tuấn, sát khí bừng bừng, nhìn chằm chằm vào bao tay của mình. Ánh mắt của Ngọc Nữ sắc như dao nhìn Hồng Phu chằm chằm, đồng thời trong tay cô ta cũng cầm một thanh chủy thủ hình dáng rất cổ quái.
Chỉ cần Bá Tước ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ lập tức phát động tấn công cực kỳ hung mãnh. Bọn họ sẽ làm cho Hồng Phu đi tìm cái chết, không chết không dừng lại.
- Jesus, lần trước tao đã cho mày một cơ hội.
Bá Tước nhìn Jesus nói. Mặc dù hai mắt lão không nhìn thấy nhưng lão biết rõ vị trí của Jesus. Hơi thở của Jesus và Hồng Phu khác nhau, mùi cơ thể của hai người cũng khác nhau.
- Nhưng mày đã từ chối.
- Nếu không ông hãy cho tôi một cơ hội nữa đi.
Jesus cười nói.
- Nhất định lần này tôi sẽ nghiêm túc suy nghĩ.
- Đối với tao mà nói, một lần đã là nỗi sỉ nhục.
Bá Tước nói.
- Mày từ bỏ thân phận sát thủ cao quý, hạ mình đi làm vệ sĩ cho một người Trung Quốc. Chẳng lẽ mày còn không biết, bây giờ mày chính là nỗi sỉ nhục của giới sát thủ sao? Tao thật sự không hiểu, vì sao mày lại dám mang ả này tới Night? Chẳng lẽ mày muốn cho bạn mày xem sự xấu hổ của mày sao?
- Làm sát thủ rất nguy hiểm. Tôi cảm thấy làm vệ sĩ tốt hơn.
Jesus nhìn đôi mắt khép kín của Bá Tước nói:
- Ngài Bá Tước, nghe nói mắt ngài bị mù? Nếu như ngài không thể tiến hành công việc hiện nay, tôi có thể giới thiệu công việc giúp ngài. Thế nhưng có thể khẳng định, ngài không thể làm vệ sĩ. Làm bảo vệ có được không?
Dám chạm vào vết thương lòng của mình. Quả thật Bá Tước như muốn nổi điên.
Hai bàn tay Bá Tước nắm chặt, cả người lão rung lên như một băng đạn.
Bạo cốt.
Không khí mà bạo.
Nói một cách khác không cần khí lực, chỉ cần tâm trạng nổi nóng cũng làm được.
So với lần đối chiến với Quân Sư, lần này Bá Tước mù mắt trông càng kinh khủng hơn.
Răng rắc, răng rắc...
Thân thể Bá Tước nhanh chóng cao lên, khổ người biến đổi rất nhanh...
Kim Đồng, Ngọc Nữ đồng thời hành động, hai người bọn họ, một trái, một phải hình thành thế bao vây.
Chỉ có Quỷ Ảnh vẫn không nhúc nhích. Y đang ở vị trí không tiện hành động. Nếu hành động sẽ ảnh hưởng tới các chiến hữu của mình.
Quỷ Ảnh thản nhiên uống rượu, đứng ở bên cạnh lược trận cho chiến hữu.
Jesus cười tủm tỉm nhìn Bá Tước đang biến thành người khổng lồ. Nếu nói không sợ hãi trước tình cảnh này là dối trá. Trước khi tới đây, Tần Lạc vì sợ Jesus sẽ chạm trán với Bá Tước nên đã nói chuyện bạo cốt của Bá Tước với gã.
Jesus vốn nghĩ bản thân mình đã chuẩn bị tư tưởng sẵn sàng nhưng khi nhìn tình cảnh xảy ra trước mắt, Jesus vẫn không nghĩ ra cách đối phó với bạo cốt của Bá Tước.
Người có tên. Cây có bóng. Bá Tước cực kỳ nổi tiếng. Khi chưa giao đấu, từ trong tiềm thức của mình, Jesus cảm thấy mình không phải là đối thủ của Bá Tước.
Mặc dù Jesus đang cười nhưng khóe miệng gã như đang run rẩy, cực kỳ căng thẳng.
Hồng Phu, trông giống như một đứa trẻ, thoạt nhìn là một cô gái không có lực chiến đấu, nhưng lại là người khiến người ta đề phòng nhất.
Thế nhưng nếu như có thể đề phòng thì còn gọi là Cổ Vương không?
Bao tay của Kim Đồng hướng về phía cổ, thanh chủy thủ của Ngọc Nữ đâm vào ngực Hồng Phu. Đột nhiên Hồng Phu cầm ly nước mới uống một chút hắt về phía trước...
Nước có thể đả thương người sao?
Đương nhiên là không thể.
Thế nhưng nếu là nước Hồng Phu hắt ra ngoài, cho dù không thể đả thương người thì cũng rất kinh khủng.
Chính vì vậy Kim Đồng và Ngọc Nữ dừng tấn công, hai người đồng loạt né sang hai bên nhanh như chớp.
Bởi vì hai người cực kỳ sợ hãi cô gái này, sợ rắn độc của cô ta, sợ trúng độc...
Thân thể Quỷ Ảnh di chuyện nhanh nhất. Mới rồi y còn đang uống rượu, khi cảm thấy luồng nước của Hồng Phu có thể bắn lên người mình, chỉ trong nháy mắt thân thể y đã di chuyển cách xa mấy mét.
Bá Tước, người biết rõ tình cảnh của Kim Đồng và Ngọc Nữ cũng không dám chậm trễ. Thân thể lão bắn ra, nhanh chóng lùi lại sau lưng Quỷ Ảnh. Không thể không nói, năng lực di chuyển của lão rất tốt.
Vì vậy khu vực xung quanh Jesus và Hồng Phu mới rồi còn bị bao vây lập tức biến thành khu đất trống.
“Cổ Vương uy phong!”
Đây là lời nói ở cổ họng mình mà Jesus muốn thốt lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.