Bác Sĩ Thiên Tài

Chương 535: Giả thần nuôi quỷ!

Liễu Hạ Huy

29/03/2013

"Ta là Jesus." Người đàn ông cười toét ra miệng rộng nói.

Hắn nói tiếng Anh rất chuẩn, mang nặng khẩu âm Luân Đôn. Hơn nữa phong cách quần áo của hắn mặc trên người cũng rất có phong vị Luân Đôn, như là người mẫu trên sân khấu kiêm chức làm diễn viên phim hành động.

Jesus. Thần nắm trong tay phúc họa sinh tử của chúng sinh.

Cho dù không cần nhìn bộ mặt vênh váo hung hăng kia của hắn, chỉ là nghe được cái tên này, cũng khiến người ta biết đây là một nhân vật có bao nhiêu kiêu ngạo bao nhiêu cuồng vọng bao nhiêu tự đại không ai bì nổi.

Qua Nhĩ mặt không chút thay đổi nhìn hắn, không nói gì, cũng không có trả lời. Chỉ là cầm chủy thủ trong tay, tư thế như gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây .

Người đàn ông đợi trong chốc lát, thấy không ai đáp lại, không nhịn được ngây ngẩn cả người.

Hắn đưa tay sờ sờ cái mũi, nói thầm nói: "Ta lấy làm lạ vì sao bọn họ nghe được tên của ta mà không biết kính ý chứ. Chẳng lẽ bọn hắn nghe không hiểu tiếng Anh sao?"

"Ông là ai? Muốn làm cái gì?" Qua Nhĩ dùng thanh âm nặng nề nói.

"Nga. Hóa ra là người Trung Quốc." Jesus cười nói."Nhìn diện mạo của ngươi còn tưởng rằng là người Hàn Quốc đó. Ta không thích người Hàn Quốc, cho nên ta không học ngôn ngữ của bọn hắn---- bất quá, ta sẽ nói nói tiếng Trung Quốc."

Quả thật, Jesus sau khi nghe qua Qua Nhĩ nói chuyện, thế nhưng đã lại thay đổi một loại ngôn ngữ khác, bây giờ mở miệng nói chuyện đúng là tiếng Trung Quốc.

Tuy rằng phát âm không đủ tiêu chuẩn, nhưng là, mọi người vẫn là có thể hiểu rõ được ý tứ của lời nói của hắn..

"Ngươi cảm thấy ta nói thế nào? Ngôn ngữ thật sự là đồ tốt a. Nó có thể làm cho khoảng cách giữa người với người gần hơn, tiêu diệt nghi kỵ cùng ngăn cách trong long thế nhân." Khóe miệng bên phải Jesus hơi hơi nhếch lên, lôi kéo ra thành một cái độ cong thực mê người .

Nếu có tiểu cô nương hoa si ở đây, nói không chừng phải hét lên vỡ tim.

Đương nhiên, Vương Cửu Cửu cũng đủ hoa si, chỉ là bệnh hoa si của nàng chỉ có khi gặp được Tần Lạc mới phát tác. Đối với người dễ nhìn khác đều không có cảm giác, có năng lực miễn dịch rất mạnh.

"Ông muốn làm gì? Vì cái gì theo dõi chúng ta?" Qua Nhĩ cả giận nói. Người này có bệnh sao? Hơn nửa đêm lại theo dõi đến tận đây, không nhanh chóng giải quyết vấn đề, lại cùng người ta đàm luận vấn đề ngôn ngữ.

"Chỉ như người chết đến, không phải muốn được người phục sự, chính là muốn phục sự người. Hơn nữa muốn liều mạng, để cứu chuộc nhiều người." Tên giả Jesus này không trả lời Qua Nhĩ, lại nói ra danh ngôn của Jesus thật khi đến trái đất.

"Ông rốt cuộc nghĩ muốn làm gì?" Qua Nhĩ có chút không kiên nhẫn. Người này là người điên sao? Hay là một thầy tu?

Chỉ là, có thầy tu vào nửa đêm lái xe đi theo người khác để truyền giáo sao?

"Ta tới mời người." Jesus nói."Nhân tiện truyền giáo."

"Mời ai?"

"Tần Lạc tiên sinh."

"Giúp ai mời?"

"Thật có lỗi. Khách hang của ta không cho ta báo điểm này."

Qua Nhĩ nói: "Tôia cũng thật có lỗi. Hắn bận rộn nhiều việc. Không rảnh phó ước."

"Ta nghĩ, hắn sẽ rút ra được thời gian." Người đàn ông nói ."Không nên cự tuyệt lời mời của thần. Nhận, sẽ phúc cho người nhà của ngươi."

"Nếu cự tuyệt thì sao?" Thân thể của Qua Nhĩ cong lên, đã muốn chuẩn bị ra tay.

Quân nhân tôn trọng nhất đó là sức mạnh của nắm tay. Hoặc là, chính mình sử dụng quyền đầu làm cho đối thủ khuất phục. Hoặc là, khuất phục tại dưới nắm tay của người khác.



Không có cái lựa chọn thứ ba.

"Nga. Ngươi muốn ra tay với ta sao?" Jesus nhún nhún vai nói. Hiển nhiên, hắn cũng nhìn ra được Qua Nhĩ làm ra điều chỉnh thân thể rất nhỏ."Ngươi thật sự chưa có nghe nói qua tên của ta sao? Ngươi thật không biết vinh quang tới cứu chuộc thế nhân của ta sao? Ngươi hẳn là phải suy nghĩ cho tốt, nếu không, ta cam đoan ngươi nhất định sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như thế. Mạo phạm thần, là đại bất kính đối với thần. Là sẽ tạo ra vận rủi cùng hậu quả xấu cho bản thân."

"Ngu ngốc. Thế giới này không có thần." Qua Nhĩ cùng người kia trái ngược, hắn là một người không thích nói chuyện, càng không thích tên gia hỏa nói lời vô ích này. Khi hắn mắng ra hai chữ “ngu ngôc” này, liền đã cất bước vọt tới trước. Đợi khi hắn nói ra những lời “Thế giới này không có thần”, đã vọt tới trước mặt Jesus giơ đao đâm thẳng tới ngực của đối phương .

Trong nháy mắt đâm tới như tia điện đá lửa.

Ở dưới màn đêm ảm đạm vốn không rõ ràng, thân ảnh của Qua Nhĩ như bị kéo dài vô hạn. Như là một đạo u linh rất nhanh lóe ra, lấy tốc độ mà mắt thường khó phân biệt đánh về phía đối thủ của hắn.

Hắn nhanh. Jesus còn nhanh hơn.

Rất rõ ràng, hắn hơi cảm thấy kinh ngạc vì tốc độ của Qua Nhĩ.

Bởi vì cố chủ cũng không có cung cấp nhiều tư liệu lắm về nhân vật mục tiêu, thậm chí ngay cả bên hắn có một bảo tiêu cũng đều không rõ ràng lắm. Đây không phải vì cố chủ không làm tròn bổn phận, cũng không phải mình không có điều tra trước khi hành động, mà là thói quen của cá nhân hắn.

Hắn không cần những cái đó.

Bất luận là một người, hay là một đám người, việc hắn cần phải làm, cho tới bây giờ đều không có thất bại.

Hắn là Jesus!

Hắn là thần!

Thần không gì làm không được!

Chỉ là, loại kinh ngạc này cũng không làm cho hắn cảm thấy căng thẳng hoặc là áp lực. Trái lại, trên mặt của hắn ngược lại cháy lên tình cảm vui sướng cùng khát vọng chiến đấu mãnh liệt khi gặp được cao thủ.

Hắn thật cao hứng. Thật cao hứng vì chưa có ai có thể đem hắn bức lui.

Đúng vậy, hắn lui về phía sau một bước.

Một bước dài.

Cũng chỉ là một bước này mà thôi.

Một bước này, liền hóa giải một đao hung mãnh đâm thẳng về trái tim kia.

Tiếp theo, hắn liền dúm miệng thổi một tiếng huýt sáo.

Tiếng huýt sáo cũng không sắc nhọn, thậm chí còn có chút cảm giác khàn khàn cùng nặng nề.

Qua Nhĩ hơi hơi kinh ngạc, không biết vì sao hắn ở phía sau lại không nhanh chóng nghĩ biện pháp phản kích, ngược lại còn phát ra âm thanh cổ quái như vậy .

Chỉ là, Tần Lạc vẫn thật cẩn thận nấp ở mặt sau như là đang rình coi muội muội nhà bên tắm rửa lại đã phát hiện khác thường.

Thị lực của hắn rất tốt, hắn chứng kiến có một bóng đen từ phía sau đánh về phía Qua Nhĩ.

"Cẩn thận sau lưng." Tần Lạc la lớn.

"Không tốt."

Qua Nhĩ kinh hãi. Dù có Tần Lạc nhắc nhở trước, chính hắn cũng cảm thấy được có loại cảm giác phát lạnh sống lưng.



Có người đánh lén ở mặt sau. Tên thần côn này trái lại còn có người giúp đỡ.

Không kịp quay đầu lại, càng không kịp xoay người.

Đao thứ hai vốn tiếp tục đâm hướng vị trị ngực của Jesus lập tức thu hồi lại, một cái bật lại như chim yến về tổ, ngân quang lóe ra, vẽ ra một cái đường cong duyên dáng hung hăng đâm tới hướng kình phong đánh tới ở phía sau.

Ngao!!!!!!

Tiếng gào thét của một quái vật truyền đến, sau đó cái loại cảm giác lông tơ phía sau dựng đứng này lúc này mới biến mất.

Qua Nhĩ này mới có thể xoay người, nhìn thấy một con quái vật thấp bé xấu xí ngồi ở sau người cách đó không xa, đối diện với chính mình mà nhe răng nhếch miệng.

Đó là một con quái vật có hình dạng như con chó, toàn thân khoác lông màu đen. Đặc biệt là chỗ đầu, trông như là sư tử vậy, sinh ra một đoàn lông rậm xung quanh. Mặt nó dài kỳ lạ, mắt lõm vào, tràn đầy tơ máu mào đỏ, như là một ngọn đuốc màu đỏ đang đốt ở phía trong động tối đen sâu thẳm. Cái mũi méo mó, miệng rộng đầy răng nanh, móng vuốt răng nanh sắc bén như đao.

Đem lông trên người sư tử nhuộm đen rồi vứt lên trên người một con chó, sau đó đem cả khuôn mặt của con chó kia tùy tiện đập nát rồi tổ hợp lại một chút. Đây là hình dung của bọn Tần Lạc cùng Qua Nhĩ khi nhìn thấy con quái vật này.

Qua Nhĩ bây giờ đã biết rõ vì sao Jesus huýt gió, tác dụng của huýt sáo, hóa ra là hắn gọi con quái vật này đến phản kích.

Chỉ là cái thứ đồ quỷ này cũng quá thông minh đi? Không chỉ có thể nghe tiếng huýt gió mà công kích, lại còn biết con mẹ nó quấn đến mặt sau đánh lén. Nếu không phải Tần Lạc nhắc nhở, thậm chí hắn cũng chưa nghe được nó phát ra cái thanh âm gì.

Thấy ánh mắt của Qua Nhĩ nhìn chăm chú vào trên người quái vật, vẻ mặt Jesus kiêu ngạo nói: "Bên cạnh thần, tất có linh thú bảo hộ. Cho dù đi thông đến cửa lớn của địa ngục kia, cũng có chó ba đầu đến gác.Cần phải hướng các ngươi giới thiệu một chút về bằng hữu của ta ---- ta gọi nó là Elise. Đúng vậy, nó là nữ tính. Bất quá, nước Trung Hoa không phải có câu là “bậc cân quắc không thua đấng mày râu” sao? Luận về năng lực công kích, cho dù một con chó ngao đực mạnh nhất trên thế giới cũng không đuổi kịp một phần mười của nó. Trời sanh tính nó hung tàn, dùng để trừng phạt kẻ phản bội, người thất đức cùng với kẻ bất kính đối với thần."

"Linh thú chó má." Tần Lạc từ đuôi xe đi ra, lập tức hướng tới trước mặt con quái vật đi tới.

Qua Nhĩ bị một người một chó trước sau giáp kích, Đại Đầu lại chẳng biết đi đâu. Tần Lạc chỉ có thể đứng ra hỗ trợ.

Cao thủ đối tuyệt, nhất chiêu giết địch. Hắn cũng không muốn để Qua Nhĩ phát sinh cái gì bất trắc.

"Ở phương Tây các ngươi, quái vật kia được xưng là Thực Nhục Giả. Nhưng ở Trung Quốc chúng ta, đây chỉ là một con chó ngao quái dị mà thôi. Chó ngao mặt quỷ, loài chó ngao sắp tuyệt chủng trên thế giới —— trời sanh tính hiếu chiến, có thể cầm lang bác hổ, mười con tàng ngao hung mãnh bình thường vây công cũng không phải đối thủ của nó. Hơn nữa, một khi công kích liền không chết không ngừng. Trừ phi có thể đem nó phục tùng —— như vậy, nó liền nghe theo mệnh lệnh của người bắt phục tùng mà làm việc."

Tần Lạc nhìn thấy Jesus, nói: "Có thể bắt nó phục tùng, là một chuyện phi thường khó khăn. Người có thể bắt nó phục tùng, cũng là người phi phi thường. Người chỉ là người, không phải thần. Cho nên, ngươi cũng là một tên thần con giả thần nuôi quỷ mà thôi."

Tần Lạc có thể biết loại chó ngao mặt quỷ này, cũng phải cám ơn kho sách cũ của gia gia ở nhà.Trước đây, hắn cả ngày không có việc gì liền nấp ở bên trong kho sách mà đọc sách. Bên trong có nhiều tin việc lạ ít người biết đến, vô số sách thuốc trân quý cùng với tri thức giới thiệu cây cối kỳ lạ… tất cả hắn đều hoan nghênh.

Bên trong có một quyển “Kỳ Thú Dị Điểu Tập” từng có giới thiệu về chó ngao mặt quỷ, hơn nữa, mặt trên đem liệt là đệ nhất mãnh thú. Chính là, trong sách tác giả chỉ nói tới hình dạng cùng đặc tính của loại chó ngao này, cuối cùng là một câu “Có kỳ nhân thuần dưỡng” liền qua loa kết thúc. Tần Lạc cũng không xác định trên thế giới này còn có thứ này hay không.

Về sau hắn lại tra qua một ít tư liệu, biết loại ngao này quả thật tồn tại. Chỉ là số lượng rất thưa thớt, cả thế giới chỉ có hai ba con. Thậm chí, còn có thể tính đã muốn tuyệt chủng.

Thứ gì đó xinh đẹp có thể dễ dàng làm cho người ta khắc ghi, mà xấu tới cực điểm cũng có thể đủ đạt tới hiệu quả tương tự.

Bởi vì diện mạo của nó thật sự đủ xấu, làm cho người ta khắc sâu vào trí nhớ. Cho nên, khi nó vừa xuất hiện thì Tần Lạc đã nhận ra nó rồi.

Jesus rõ ràng thực sự có hứng thú với Tần Lạc, hắn híp mắt nhìn Tần Lạc, nói: "Ngươi là người Trung Quốc Tần Lạc?"

"Là ta." Tần Lạc gật đầu.

"Ngươi đã biết Thực Nhục Giả, vậy ngươi có biết làm sao để thấy nó công kích không chết không ngừng hay không?"

"Không biết." Tần Lạc lắc đầu.

"Thật sự là tiếc nuối." Jesus thở dài nói. Sau đó miệng dúm lại một cái, lại phát ra mệnh lệnh công kích đối với chó ngao mặt quỷ.

Lúc này đây, đối tượng công kích là Tần Lạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bác Sĩ Thiên Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook