Chương 754: Một công chúa chưa ai biết tới
Liễu Hạ Huy
28/03/2013
Bà lão Weiz sau khi bị Tần Lạc chơi khăm thì liền chạy vội luôn về nhà, nhưng vì nước mắt của bà vẫn cứ chảy mãi không thôi do vậy mà bà cũng không dám quay về phòng làm việc nữa.
Chờ mãi nước mắt mới ngừng rơi. Weiz đang ngẫm nghĩ xem mình có nên quay lại trường học cho Tần Lạc một bài học hay không, thì bỗng nhiên bà nghe thấy tiếng báo động của trường học vang lên ầm ĩ.
Nơi ở của bà Weiz cách trường học cũng không xa, do vậy mà bà rất nhanh đã chạy tới đó.
Khi bà chạy tới cổng của thư viện trường thì thấy nơi đâv đã bị căng dây ngăn lại, đoàn đại biểu trung y và Hoàng Tử Philip lúc này cũng đã sớm rời khỏi hiện trường.
Weiz sau khi khai báo thân phận của mình xong thì bà mới được vào trong thư viện trường.
Nhìn vào đống ngổn ngang của thư viện thì đầu của Weiz như muốn nổ tung: “Ai? Ai đã làm chuyện này? Phải xử bắn hết bọn khôn đã gây ra chuyện này. bọn chúng chỉ xứng đáng xuống địa ngục!”
Weiz vốn là một bà già chuyên tâm nghiên cứu khoa học. cả đời của bà đã cổng hiến cho nền khoa học thế giới cũng như thư viện này. Bà cũng đã sống và làm việc cùng với cái thư viện này đã mấy chục năm rồi, do vậy bà tức giận như thế cũng là chuyện dễ hiểu.
“Weiz!” Sylva đi tới an ủi: “Xin bà đừng buồn! Tuy giá sách đã đổ rồi, nhưng sách của chúng ta vẫn còn, trí thức vẫn còn_Hoàng Tử Philip nói rồi, anh ấy sẽ giúp đỡ tiến hành tu sửa thư viện. Người Trung Quốc cũng đồng ý bỏ ra một triệu USD cho việc chỉnh lý. Chỉ cần một chút thời gian nữa thôi, cái thư viện này sẽ trở lại hình dạng mà bà yêu quý nó thuở xưa!”
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Ai đã phá hoại thư viện của chúng ta? Có phải bọn người Trung Quốc kia không?” Bà Weiz vẫn chưa thôi tức giận hầm hầm quát tháo.
Kỳ thực thì Sylva cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra. Nhưng ông cũng vẫn cố gắng giải thích tình hình cho bà Weiz nghe.
“Lại liên quan tới bọn người Trung Quốc kia!” Bà lão tức giận nói: “BỮ chúng ở đâu? Tôi phải tính sổ với bọn chúng mới được!”
“Thưa bà Weiz! Xin bà đừng xúc động quá!” Sylva vội ra tay can ngăn bà Weiz. Mặc dù ông cũng chẳng ưa gì người của đại biểu trung y, nhưng do Tần Lạc đã kịp thời tài trợ cho ông một triệu USD để tu sửa nơi đây nên thái độ của ông với đoàn đại biểu trung y cũng đã cải thiện đáng kể. Hơn nữa cộng thêm với việc Hoàng Tử Philip không ngừng nói hộ cho người của đoàn đại biểu trung y, do vậy mà nếu ông ta cứ để cho bà lão này tìm tới đoàn đại biểu trung y làm khó dễ để cho bọn báo giới biết được, thì ông phải chịu trách nhiệm về chuyện này.
Svlva đột nhiên nghĩ ra một chuyện còn chua nói cho bà lão khó tính này: “Khi bọn sát thủ xuất hiện thì cháu gái Helle của bà cũng xuất hiện tại hiện trường! Nó còn súyt chút nữa bị hãm hại! Ài.....Khi đó thật là nguy hiểm, tôi cũng không dám nhìn nữa!”
“Helle? Helle nó đâu rồi?” Bà lão khó tính này bây giờ mới sực nhớ tới đứa cháu của mình, bà dõi mắt khắp nơi lo lắng tìm kiếm đứa cháu gái yêu quý của mình.
“Thưa bà Weiz! Xin bà đừng lo lắng, cháu gái của bà bình yên vô sự!” Svlva thấy mình đã khuyên nhủ được bà lão này. thì bất giác cảm thấy tự hào vô cùng: “Có người đã cứu nó!”
“Ai vậy?” Bà Weiz mừng rỡ hỏi.
“Là Tần Lạc, trưởng đoàn của đoàn đại biểu trung y!” Sỵlva nói: “Helle bây giờ chắc là đang ở khách sạn nơi Tần Lạc ở để tạ ơn cứu mạng!”
Ánh mắt của Weiz lúc này trở nên vô cùng phức tạp: “Tôi phải đi tìm bọn Trung Quốc tính sổ mới được!”
Nói xong bà liền chạy luôn ra ngoài.
Tần Lạc lúc này đang cùng với mọi người thương thảo về việc dựng trường học trung y, thì có một người phiên dịch chạy vào báo có bà Weiz tới tìm hắn.
“Bà ấy tới đâv làm gì?” Tần Lạc thoáng chút suy tư. bà lão này tới đâv chắc chắn là biết chuyện thư viện bị phá hủy đây mà.
Nhưng người ta vác cả cái thân xác già cả chạy tới đây rồi, nếu chuyện mình không muốn gặp bà ta truyền tới tai bọn phóng viên ở ngoài kia biết được thì sẽ gây ảnh hưởng rất xấu tới danh tiếng của đoàn đại biểu trung y.
“Mời bà ấy vào đây đi!” Tần Lạc nói. Hắn đã hạ quyết tâm rồi nếu mà bà lão này chạy tới đây để gây sự_Hắn sẽ có cách bắt bà ta phải câm miệng lại.
Sau khi được người phiên dịch dẫn vào, bà lão Weiz liền đi vào phòng của Tần Lạc.
Weiz đưa mắt nhìn đứa cháu gái của mình một cái, sau đó lại nhìn chằm chằm vào Tần Lạc một cách hằn học nói một tràng giang đại hải bằng tiếng Thụy Điển.
“Bà ấy nói gì vậy?” Tần Lạc ngơ ngác hỏi.
Trương Tiểu Na ngồi bên cạnh phiên dịch nói: “Bà ấy nói rằng tuy bà ấy rất ghét anh, nhưng bà ấy rất cảm ơn anh đã cứu cháu gái của bà ấy_Ai là cháu của bà ấy vậy?”
Trong phòng lúc này bị một bầu không khí im lặng chết chóc bao trùm.
Philip đưa con mắt kinh ngạc lên nhin mẫu hậu của mình, anh không thể tin được rằng một người như mẫu hậu coi thể diện của hoàng thất như tính mạng của mình lại đưa ra một đề xuất như vậy.
“Con chắc chắn cho rằng mẹ là một người rất ích kỷ đúng không?” Madrin là một nhân vật lợi hại tới dường nào. lẽ nào bà lại không biết con trai của bà đang nghĩ gì hay sao? Do vậy bà mới dùng một giọng không vui lên tiếng hỏi như vậy.
“Thưa mẹ tôn kính! Con không hề có ý đó!” Philip phủ nhận nói, tuy trong bụng thì lại rất tán thành với lời nói của Madrin Hoàng Hậu.
Garbo là em gái của Philip, một người mà thế giới bên ngoài không hề biết tới. Ngoại trừ một số ít thành viên trong hoàng thất ra, thì tất cả thế giới cũng như dân chúng Thụy Điển đều không hề biết tới.
Bởi vì khi nàng vừa mới sinh ra đã mắc phải một căn bệnh vô cùng quái lạ_
Đối với một dòng dõi quý tộc và cao quý như hoàng thất mà nói thì sinh ra một giọt máu kỳ dị và quái thai thì nên phá bỏ nó đi từ lâu. Như vậy thì dòng máu tôn quý của hoàng thất mới trở nên độc nhất vô nhị. là dòng máu đáng mơ ước của tất cả mọi người.
Có trời mới biết nếu như mà để người bên ngoài biết được hoàng thất Thụy Điển sinh ra một đứa con gái tật nguyền như vậy, thì sẽ gây ra một ảnh hưởng xấu như thế nào.
Nhưng bà của Philip, Thái Hậu Victoria nhân từ lại vô cùng thương xót cái sinh mạng bé nhỏ đáng thương này, do vậy bà đã hạ lệnh để Garbo được quyền tồn tại trên thế gian này. bà nói: “ Để nó lại đi, nó cũng là con cháu của chúng ta!”
Thế là tính mạng của Garbo được bảo toàn.
Từ đó Garbo liền sinh sống trong một góc của hoàng cung.
Hôn lễ. ngày giỗ cùng với các hoạt động lớn nàng đều không được phép tham gia. Thậm chí còn nghiêm cấm những người biết tới thân phận của Garbo không được tới viếng thăm, bởi vì sợ rằng chuyện sẽ bị lộ ra thế giới bên ngoài.
Philip biết sự tồn tại của Garbo, nhưng chưa bao giờ có cơ hội được gặp nàng.
Nếu như không phải Hoàng Hậu Madrin chủ động đề xuất thì anh không biết Garbo có còn tồn tại trên thế gian này nữa không.
“Mẹ nghĩ là con nghĩ mẹ là người như vậy! Con là con trai của mẹ. lẽ nào con nghĩ gì mẹ lại không biết hay sao?” Hoàng Hậu Madrin bóc mẽ Philip vô cùng trắng trợn.
“ Nhưng con nghĩ mẹ còn sự lựa chọn nào tốt hơn không? Là một người mẹ. một người phụ nữ trong hoàng thất_Mẹ còn biết làm thế nào nữa? Nếu như mẹ là một người phụ nữ bình thường, nếu như nó được sinh ra trong một gia đình bình thường, thì nó sẽ không phải sống một cuộc sống đau khổ như vậy!”
Philip hít một hơi thật sâu. sau đó tiến tới nắm lấy tay của Hoàng Hậu Madrin ôn tồn nói: “Garbo bây giờ thế nào rồi?”
“Nó đã lớn rồi! Nhưng cuộc sống của nó rất không tốt! Bệnh tật ngày nào cũng bám lấy hành hạ nó!”
Madrin tỏ ra vô cùng đau đớn, như là bà đang phái chịu sự giày vò của căn bệnh đó vậy.
Philip nghe những lời xé gan xé ruột từ Madrin cũng xa sầm nét mặt lại. Tình ruột thịt là một tình cảm vô cùng thiêng liêng, mặc dù chưa từng gặp mặt Garbo, nhưng nó cũng vẫn là em gái của mình mà.
Bản thân mình thì ngày nào cũng có cuộc sống sung túc đầy đủ, được mọi người kính nể. tôn trọng, bất luận mìrih đi tới đâu hay làm cái gì cả thế giới này đều đưa con mắt thán phục lên nhìn mình_Còn Garbo thì sao?
Garbo vốn cũng có thể hưởng được những quyền lợi giống như mình, nó cũng có thể trở thành tâm điểm của toàn thế giới.
Nhưng bệnh tật đã cướp đi của nó tất cả.
Khi nó đến với thế giới này thì chẳng có ai biết cả.
“Có thể chữa trị được không?” Philip hỏi: “Ý của con là_Có bác sĩ nào đã chữa trị qua chưa?”
“Rồi!” Madrin nói: “Mấy vị bác sĩ trong cung mẹ đã mời họ đến chữa trị hết rồi, không những vậy mẹ còn mời các bác sĩ bên ngoài nữa_Bọn họ đều nói không có phương pháp nào chữa trị được cả!”
“Bọn họ có giữ bí mật được không?” Hoàng Tử Philip tò mò hỏi. Hoàng thất đã phong tỏa tin tức như vậy. thì muốn tìm bác sỹ tới điều trị thì lẽ nào không sợ bị lộ tin tức hay sao?
“Các bác sỹ trong hoàng cung rất đáng tin cậy!” Madrin nói: “Bọn họ là người của Hoàng Gia, chết cũng vẫn là người của Hoàng Gia! Còn các bác sĩ bên ngoài thì cũng đã thông qua sát hạch hết cả rồi! Hơn nữa mẹ cũng bắt họ ký giấy bảo mật rồi_Và mẹ cũng đã cho người theo dõi vô cùng chặt chẽ!”
Philip cảm thấy vô cùng đáng tiếc, chỉ vì muốn bảo vệ tin tức không bị bại lộ mà hoàng thất đã bỏ ra quá nhiều công sức và tiền bạc.
“Thưa mẹ đáng kính! on có thể mời Tần Lạc tới điều trị cho Garbo, con cũng rất vui khi làm vậy! Nhưng mẹ nên biết rằng bọn họ là khách tới từ Trung Quốc, cũng là bạn của con_Những thủ đoạn mà mẹ dùng với những bác sĩ khác con nghĩ không nên áp dụng lên bọn họ!”
Madrin nhìn Philip chần chừ một lúc rồi nói: “Được! Mẹ hứa với con, tuy như vậy vô cùng mạo hiểm_Mạo hiểm nhưng mẹ vẫn muốn giành giật một cơ hội cho Garbo!"
“Thưa mẹ đáng kính! Mẹ làm được như vậy con cảm thấy rất mừng!” Philip cười nói: “Con rất tự hào về mẹ!”
“Nó cũng là em gái của con. cũng là con gái của mẹ! Mẹ làm vậy cũng là điều đương nhiên!” Madrin vỗ vỗ lên mu bàn tay Philip nét mặt buồn bã nói: “Đây là việc mà mẹ nên làm từ lâu lắm rồi!”
“Xin mẹ cứ yên tâm, khả năng y học của Tần Lạc rất tốt. con đã tận mắt chứng kiến rồi, nếu không thì con đã không mời bọn họ tới Thụy Điển để tuyên truyền trung y rồi_
Hơn nữa Tần Lạc là bạn của con. nhân phẩm của anh ấy đáng nhận sự tin tưởng!”
“Vậy con lo liệu đi, Mau mau đưa cậu ấy tới đây!” Madrin dặn dò: “ Chỉ cần một mình cậu ấy là đủ rồi! Những người khác thì không cần đâu!”
“Vâng thưa mẹ! Con sẽ lo liệu hết!” Philip cười nói: “Con sẽ làm tất cả vì người em gái mà con chưa từng gặp mặt!”
Madrin vỗ vỗ lên mu bàn tay của Philip cười nhân từ, Philip sau đó liền đứng lên cúi người cáo từ.
Chờ mãi nước mắt mới ngừng rơi. Weiz đang ngẫm nghĩ xem mình có nên quay lại trường học cho Tần Lạc một bài học hay không, thì bỗng nhiên bà nghe thấy tiếng báo động của trường học vang lên ầm ĩ.
Nơi ở của bà Weiz cách trường học cũng không xa, do vậy mà bà rất nhanh đã chạy tới đó.
Khi bà chạy tới cổng của thư viện trường thì thấy nơi đâv đã bị căng dây ngăn lại, đoàn đại biểu trung y và Hoàng Tử Philip lúc này cũng đã sớm rời khỏi hiện trường.
Weiz sau khi khai báo thân phận của mình xong thì bà mới được vào trong thư viện trường.
Nhìn vào đống ngổn ngang của thư viện thì đầu của Weiz như muốn nổ tung: “Ai? Ai đã làm chuyện này? Phải xử bắn hết bọn khôn đã gây ra chuyện này. bọn chúng chỉ xứng đáng xuống địa ngục!”
Weiz vốn là một bà già chuyên tâm nghiên cứu khoa học. cả đời của bà đã cổng hiến cho nền khoa học thế giới cũng như thư viện này. Bà cũng đã sống và làm việc cùng với cái thư viện này đã mấy chục năm rồi, do vậy bà tức giận như thế cũng là chuyện dễ hiểu.
“Weiz!” Sylva đi tới an ủi: “Xin bà đừng buồn! Tuy giá sách đã đổ rồi, nhưng sách của chúng ta vẫn còn, trí thức vẫn còn_Hoàng Tử Philip nói rồi, anh ấy sẽ giúp đỡ tiến hành tu sửa thư viện. Người Trung Quốc cũng đồng ý bỏ ra một triệu USD cho việc chỉnh lý. Chỉ cần một chút thời gian nữa thôi, cái thư viện này sẽ trở lại hình dạng mà bà yêu quý nó thuở xưa!”
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Ai đã phá hoại thư viện của chúng ta? Có phải bọn người Trung Quốc kia không?” Bà Weiz vẫn chưa thôi tức giận hầm hầm quát tháo.
Kỳ thực thì Sylva cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra. Nhưng ông cũng vẫn cố gắng giải thích tình hình cho bà Weiz nghe.
“Lại liên quan tới bọn người Trung Quốc kia!” Bà lão tức giận nói: “BỮ chúng ở đâu? Tôi phải tính sổ với bọn chúng mới được!”
“Thưa bà Weiz! Xin bà đừng xúc động quá!” Sylva vội ra tay can ngăn bà Weiz. Mặc dù ông cũng chẳng ưa gì người của đại biểu trung y, nhưng do Tần Lạc đã kịp thời tài trợ cho ông một triệu USD để tu sửa nơi đây nên thái độ của ông với đoàn đại biểu trung y cũng đã cải thiện đáng kể. Hơn nữa cộng thêm với việc Hoàng Tử Philip không ngừng nói hộ cho người của đoàn đại biểu trung y, do vậy mà nếu ông ta cứ để cho bà lão này tìm tới đoàn đại biểu trung y làm khó dễ để cho bọn báo giới biết được, thì ông phải chịu trách nhiệm về chuyện này.
Svlva đột nhiên nghĩ ra một chuyện còn chua nói cho bà lão khó tính này: “Khi bọn sát thủ xuất hiện thì cháu gái Helle của bà cũng xuất hiện tại hiện trường! Nó còn súyt chút nữa bị hãm hại! Ài.....Khi đó thật là nguy hiểm, tôi cũng không dám nhìn nữa!”
“Helle? Helle nó đâu rồi?” Bà lão khó tính này bây giờ mới sực nhớ tới đứa cháu của mình, bà dõi mắt khắp nơi lo lắng tìm kiếm đứa cháu gái yêu quý của mình.
“Thưa bà Weiz! Xin bà đừng lo lắng, cháu gái của bà bình yên vô sự!” Svlva thấy mình đã khuyên nhủ được bà lão này. thì bất giác cảm thấy tự hào vô cùng: “Có người đã cứu nó!”
“Ai vậy?” Bà Weiz mừng rỡ hỏi.
“Là Tần Lạc, trưởng đoàn của đoàn đại biểu trung y!” Sỵlva nói: “Helle bây giờ chắc là đang ở khách sạn nơi Tần Lạc ở để tạ ơn cứu mạng!”
Ánh mắt của Weiz lúc này trở nên vô cùng phức tạp: “Tôi phải đi tìm bọn Trung Quốc tính sổ mới được!”
Nói xong bà liền chạy luôn ra ngoài.
Tần Lạc lúc này đang cùng với mọi người thương thảo về việc dựng trường học trung y, thì có một người phiên dịch chạy vào báo có bà Weiz tới tìm hắn.
“Bà ấy tới đâv làm gì?” Tần Lạc thoáng chút suy tư. bà lão này tới đâv chắc chắn là biết chuyện thư viện bị phá hủy đây mà.
Nhưng người ta vác cả cái thân xác già cả chạy tới đây rồi, nếu chuyện mình không muốn gặp bà ta truyền tới tai bọn phóng viên ở ngoài kia biết được thì sẽ gây ảnh hưởng rất xấu tới danh tiếng của đoàn đại biểu trung y.
“Mời bà ấy vào đây đi!” Tần Lạc nói. Hắn đã hạ quyết tâm rồi nếu mà bà lão này chạy tới đây để gây sự_Hắn sẽ có cách bắt bà ta phải câm miệng lại.
Sau khi được người phiên dịch dẫn vào, bà lão Weiz liền đi vào phòng của Tần Lạc.
Weiz đưa mắt nhìn đứa cháu gái của mình một cái, sau đó lại nhìn chằm chằm vào Tần Lạc một cách hằn học nói một tràng giang đại hải bằng tiếng Thụy Điển.
“Bà ấy nói gì vậy?” Tần Lạc ngơ ngác hỏi.
Trương Tiểu Na ngồi bên cạnh phiên dịch nói: “Bà ấy nói rằng tuy bà ấy rất ghét anh, nhưng bà ấy rất cảm ơn anh đã cứu cháu gái của bà ấy_Ai là cháu của bà ấy vậy?”
Trong phòng lúc này bị một bầu không khí im lặng chết chóc bao trùm.
Philip đưa con mắt kinh ngạc lên nhin mẫu hậu của mình, anh không thể tin được rằng một người như mẫu hậu coi thể diện của hoàng thất như tính mạng của mình lại đưa ra một đề xuất như vậy.
“Con chắc chắn cho rằng mẹ là một người rất ích kỷ đúng không?” Madrin là một nhân vật lợi hại tới dường nào. lẽ nào bà lại không biết con trai của bà đang nghĩ gì hay sao? Do vậy bà mới dùng một giọng không vui lên tiếng hỏi như vậy.
“Thưa mẹ tôn kính! Con không hề có ý đó!” Philip phủ nhận nói, tuy trong bụng thì lại rất tán thành với lời nói của Madrin Hoàng Hậu.
Garbo là em gái của Philip, một người mà thế giới bên ngoài không hề biết tới. Ngoại trừ một số ít thành viên trong hoàng thất ra, thì tất cả thế giới cũng như dân chúng Thụy Điển đều không hề biết tới.
Bởi vì khi nàng vừa mới sinh ra đã mắc phải một căn bệnh vô cùng quái lạ_
Đối với một dòng dõi quý tộc và cao quý như hoàng thất mà nói thì sinh ra một giọt máu kỳ dị và quái thai thì nên phá bỏ nó đi từ lâu. Như vậy thì dòng máu tôn quý của hoàng thất mới trở nên độc nhất vô nhị. là dòng máu đáng mơ ước của tất cả mọi người.
Có trời mới biết nếu như mà để người bên ngoài biết được hoàng thất Thụy Điển sinh ra một đứa con gái tật nguyền như vậy, thì sẽ gây ra một ảnh hưởng xấu như thế nào.
Nhưng bà của Philip, Thái Hậu Victoria nhân từ lại vô cùng thương xót cái sinh mạng bé nhỏ đáng thương này, do vậy bà đã hạ lệnh để Garbo được quyền tồn tại trên thế gian này. bà nói: “ Để nó lại đi, nó cũng là con cháu của chúng ta!”
Thế là tính mạng của Garbo được bảo toàn.
Từ đó Garbo liền sinh sống trong một góc của hoàng cung.
Hôn lễ. ngày giỗ cùng với các hoạt động lớn nàng đều không được phép tham gia. Thậm chí còn nghiêm cấm những người biết tới thân phận của Garbo không được tới viếng thăm, bởi vì sợ rằng chuyện sẽ bị lộ ra thế giới bên ngoài.
Philip biết sự tồn tại của Garbo, nhưng chưa bao giờ có cơ hội được gặp nàng.
Nếu như không phải Hoàng Hậu Madrin chủ động đề xuất thì anh không biết Garbo có còn tồn tại trên thế gian này nữa không.
“Mẹ nghĩ là con nghĩ mẹ là người như vậy! Con là con trai của mẹ. lẽ nào con nghĩ gì mẹ lại không biết hay sao?” Hoàng Hậu Madrin bóc mẽ Philip vô cùng trắng trợn.
“ Nhưng con nghĩ mẹ còn sự lựa chọn nào tốt hơn không? Là một người mẹ. một người phụ nữ trong hoàng thất_Mẹ còn biết làm thế nào nữa? Nếu như mẹ là một người phụ nữ bình thường, nếu như nó được sinh ra trong một gia đình bình thường, thì nó sẽ không phải sống một cuộc sống đau khổ như vậy!”
Philip hít một hơi thật sâu. sau đó tiến tới nắm lấy tay của Hoàng Hậu Madrin ôn tồn nói: “Garbo bây giờ thế nào rồi?”
“Nó đã lớn rồi! Nhưng cuộc sống của nó rất không tốt! Bệnh tật ngày nào cũng bám lấy hành hạ nó!”
Madrin tỏ ra vô cùng đau đớn, như là bà đang phái chịu sự giày vò của căn bệnh đó vậy.
Philip nghe những lời xé gan xé ruột từ Madrin cũng xa sầm nét mặt lại. Tình ruột thịt là một tình cảm vô cùng thiêng liêng, mặc dù chưa từng gặp mặt Garbo, nhưng nó cũng vẫn là em gái của mình mà.
Bản thân mình thì ngày nào cũng có cuộc sống sung túc đầy đủ, được mọi người kính nể. tôn trọng, bất luận mìrih đi tới đâu hay làm cái gì cả thế giới này đều đưa con mắt thán phục lên nhìn mình_Còn Garbo thì sao?
Garbo vốn cũng có thể hưởng được những quyền lợi giống như mình, nó cũng có thể trở thành tâm điểm của toàn thế giới.
Nhưng bệnh tật đã cướp đi của nó tất cả.
Khi nó đến với thế giới này thì chẳng có ai biết cả.
“Có thể chữa trị được không?” Philip hỏi: “Ý của con là_Có bác sĩ nào đã chữa trị qua chưa?”
“Rồi!” Madrin nói: “Mấy vị bác sĩ trong cung mẹ đã mời họ đến chữa trị hết rồi, không những vậy mẹ còn mời các bác sĩ bên ngoài nữa_Bọn họ đều nói không có phương pháp nào chữa trị được cả!”
“Bọn họ có giữ bí mật được không?” Hoàng Tử Philip tò mò hỏi. Hoàng thất đã phong tỏa tin tức như vậy. thì muốn tìm bác sỹ tới điều trị thì lẽ nào không sợ bị lộ tin tức hay sao?
“Các bác sỹ trong hoàng cung rất đáng tin cậy!” Madrin nói: “Bọn họ là người của Hoàng Gia, chết cũng vẫn là người của Hoàng Gia! Còn các bác sĩ bên ngoài thì cũng đã thông qua sát hạch hết cả rồi! Hơn nữa mẹ cũng bắt họ ký giấy bảo mật rồi_Và mẹ cũng đã cho người theo dõi vô cùng chặt chẽ!”
Philip cảm thấy vô cùng đáng tiếc, chỉ vì muốn bảo vệ tin tức không bị bại lộ mà hoàng thất đã bỏ ra quá nhiều công sức và tiền bạc.
“Thưa mẹ đáng kính! on có thể mời Tần Lạc tới điều trị cho Garbo, con cũng rất vui khi làm vậy! Nhưng mẹ nên biết rằng bọn họ là khách tới từ Trung Quốc, cũng là bạn của con_Những thủ đoạn mà mẹ dùng với những bác sĩ khác con nghĩ không nên áp dụng lên bọn họ!”
Madrin nhìn Philip chần chừ một lúc rồi nói: “Được! Mẹ hứa với con, tuy như vậy vô cùng mạo hiểm_Mạo hiểm nhưng mẹ vẫn muốn giành giật một cơ hội cho Garbo!"
“Thưa mẹ đáng kính! Mẹ làm được như vậy con cảm thấy rất mừng!” Philip cười nói: “Con rất tự hào về mẹ!”
“Nó cũng là em gái của con. cũng là con gái của mẹ! Mẹ làm vậy cũng là điều đương nhiên!” Madrin vỗ vỗ lên mu bàn tay Philip nét mặt buồn bã nói: “Đây là việc mà mẹ nên làm từ lâu lắm rồi!”
“Xin mẹ cứ yên tâm, khả năng y học của Tần Lạc rất tốt. con đã tận mắt chứng kiến rồi, nếu không thì con đã không mời bọn họ tới Thụy Điển để tuyên truyền trung y rồi_
Hơn nữa Tần Lạc là bạn của con. nhân phẩm của anh ấy đáng nhận sự tin tưởng!”
“Vậy con lo liệu đi, Mau mau đưa cậu ấy tới đây!” Madrin dặn dò: “ Chỉ cần một mình cậu ấy là đủ rồi! Những người khác thì không cần đâu!”
“Vâng thưa mẹ! Con sẽ lo liệu hết!” Philip cười nói: “Con sẽ làm tất cả vì người em gái mà con chưa từng gặp mặt!”
Madrin vỗ vỗ lên mu bàn tay của Philip cười nhân từ, Philip sau đó liền đứng lên cúi người cáo từ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.