Bác Sĩ Thiên Tài

Chương 817: Tóm gọn!

Liễu Hạ Huy

28/03/2013

Tần Lạc sau khi ra khỏi cung Hoa Hạ. thì quản gia Carlise của Philip và người phiên dịch Ryan đã đứng ở cửa đợi từ bao giờ rồi.

Thấy Tần Lạc bước ra, Carlise bước lên trước nghênh đón, cung kính hành lễ. nói: “Tất cả đã được chuẩn bị đâu vào đó rồi.”

Hoàng Tử Philip không có ở hiện trường. Tất nhiên là với thân phận của anh thì thực sự là cũng không thích hợp xuất hiện ở những nơi như thế này chút nào.

“Các ông vất vả quá.” Tần Lạc cảm kích nói.

“Hoàng Tử Điện Hạ vẫn luôn đốc thúc việc này, vì vậy nên mọi người không ai dám chậm trễ.” Carlise nói.

Tần Lạc gật gật đầu, hỏi: “Bây giờ anh ta đang ở chỗ nào?”

“Sông Say.” Carlise nói.

“Đi thôi. Chúng ta đến đó xem thế nào, Tần Lạc nói.

Sau đó hắn quay đầu lại liếc nhìn sau lưng mình một cái rồi nói: “Hai người các anh cũng đi cùng luôn chớ?”

Đại Đầu và Jesus bước ra từ trong bóng tối, khiến cho hai hộ vệ đặc biệt của cung đình đi theo sau Carlise đều phải chăm chú nhìn rồi lạnh hết cả người.

Tất cả đều không ngờ có người nấp ở trong phạm vi gần như vậy, thế mà bọn họ lại không phát hiện ra.

Nếu đây mà là địch thì sinh mạng của bọn họ liệu còn có giữ được nữa không?

Tần Lạc nhìn ra được vẻ lo lắng, hoảng sợ trong mắt bọn họ. nhưng hắn cũng không có ý giải thích điều gì. Đại Đầu là thành viên chính thức trong Long Tức, còn Jesus thì là sát thủ lừng danh trên khắp châu Âu, nếu chỉ với hai người tùy tiện nào đó mà có thể tìm ra được bọn họ thì hai người bọn họ đây có thể cầm tay nhau mà nhảy xuống sông tự vẫn được rồi.

Xe đã được chuẩn bị sẵn từ trước, Tần Lạc ngồi cùng với Carlise và Ryan ở xe trước, Đại Đầu, Jesus và hai hộ vệ cung đình ngồi trên chiếc xe ở phía sau.

Hai chiếc xe một trước một sau chạy kế liền nhau, tiến thẳng về nơi mà Tần Lạc vô cùng lạ lẫm.

Xe dừng lại ở một cảng khẩu, để tránh đánh rắn động cỏ, nên trong vườn không thắp bất kỳ một cây đèn nào lên. chỉ có vài người là có đèn pin ở trong tay để soi sáng mà thôi, còn những người khác thì giống như những pho tượng gỗ đứng nguyên ở đó để nghe mệnh lệnh.

Bất kể quốc gia nào thì đều có một đám anh hùng mà người ta không hề biết đến này, bọn họ không có tên, chỉ có mã số. nhưng những việc mà bọn họ làm thì đủ để cho con người ta cảm thấy cảm phục.

“Có không ít cao thủ.” Jesus nheo mắt nhìn ra xung quanh rồi nói với Đại Đầu.

Đại Đầu không nói gì, như thể cậu ta chưa hề nghe câu nói này vậy, cậu chỉ chăm chăm dùng một ánh mắt đầy cảnh giác để soi xét những người đàn ông to lớn như những khúc gỗ đứng ở trong bóng tối kia.

Thấy Carlise tiến lại gần. một người đàn ông cao lớn râu xồm bước tới, sau khi hành lễ với Carlise xong thì thấp giọng nói: “Mục tiêu đã được xác định, có cần bắt ngay hắn lại không?”

Carlise lướt nhìn Tần Lạc một cái rồi nói: “Đã chuẩn bị xong hết cả chưa?”

“Có chắp cánh cũng khó mà chạy thoát nổi.” Người đàn ông râu xồm nói với giọng tràn đầy tự tin.

“Tóm gọn lấy anh ta.” Carlise nói.

Người đàn ông râu xồm lại hành lễ thêm lần nữa, sau đó anh ta ra hiệu một cái thì máy bay đang bay trên không trung lại bắt đầu hô lớn: “Du thuyền ở phía dưới hãy dừng lại kiểm tra............Du thuyền phía dưới hãy dừng lại kiểm tra......)

Carlise lấy từ tay một người đàn ông áo đen hai ống nhòm nhìn vào ban đêm. nói: “Chúng ta lên phía trên kia xem xem thế nào.”

Tần Lạc gật đầu. sau đó bò lên nóc nhà cùng với Carlise.

Sau khi hắn nhìn thấy Kiếm Khách vẫn lái chiếc du thuyền phóng với tốc độ cao về phía trước dưới sự truy đuổi của chiếc máy bay trực thăng qua kính viễn vọng, thì trong lòng hắn cảm thấy có gì không ổn.

Cho dù hắn có dặn dò liên tục thì những quân nhân này vẫn không hiểu hết về độ nguy hiểm của Kiếm Khách.



Bọn họ cho rằng vũ khí với những công nghệ cao thì sẽ chắc thắng, tất nhiên là đại đa số trường hợp thì quả đúng là như thế_nhưng trên con sông rộng lớn này. thì với khả năng của Kiếm Khách, anh ta sẽ thừa cơ hội để mà phá vòng vây thoát ra ngoài.

Tần Lạc bỏ ống nhòm xuống rồi nói với Carlise: “Tôi có thể sử dụng một chiếc du thuyền không?”

Sau khi nghe Ryan phiên dịch lại thì Carlise hỏi với giọng kỳ quái: “Chúng ta sắp bắt được tên sát thủ đó rồi, anh còn cần đến một chiếc du thuyền để làm gì?”

“Tôi muốn lên phía trên xem cảnh náo nhiệt.” Tần Lạc cười nói.

Carlise mặc dù cảm thấy nghi hoặc, nhưng nhớ đến lời phân phó của Philip, rằng phải nghe theo lời Tần Lạc. thì ông vẫn gật đầu đáp: “Được. Có điều Hoàng Tử đã dặn dò tôi là phải đảm bảo tuyệt đối an toàn cho anh. Tôi sẽ phái một đội người đi theo anh.”

Tần Lạc cũng không muốn làm cho Carlise khó xử. bèn nói: “Được. Tôi đồng ý với lời đề nghị của ông.”

Thế là Tần Lạc nhảy từ trên nóc nhà xuống, nói với Đại Đầu và Jesus: “Chúng ta đi theo lên trước xem sao.”

Lần này. bất luận thế nào cũng không thể để cho Kiếm Khách chạy thoát được.

Hai người đáp lại một tiếng, sau đó nhanh chóng cùng Tần Lạc chạy theo dọc bờ sông.

Trước mặt có vật chắn, sau lưng có người đuổi theo, trên không còn có máy bay trực thăng phong tỏa nữa_Đúng là giống như bọn họ nói. đây là một sự bủa vây ‘có chắp thêm cánh thì cũng khó mà chạy thoát nổi’.

“Lẽ nào mấy người cho rằng như thế này là đủ rồi sao?” Kiếm Khách cười nhạt nghĩ. Những người này có thiên chức là nghe theo mệnh lệnh phục vụ quốc gia, giống như những cỗ máy chỉ biết thi hành nhiệm vụ vậy_đáng tiếc là b không phải là sát thủ, cũng không thể bằng được sát thủ.

Những chiếc phi thuyền ở phía trước cứ chiếc nọ kế sát chiếc kia, tạo thành một bức tường vây kín, thế nhưng. Kiếm Khách không những không chịu dừng lại để ‘tiếp nhận kiểm tra’ như người trên máy bay trực thăng hô hào. mà còn tiếp tục tăng tốc lên một lần nữa.

Anh ta xông thẳng về vật cản phía trước với một vẻ không hề sợ chết, giống như là đã phát động chế độ tấn công tự sát vậy.

Tốc độ càng lúc càng nhanh, khoảng cách cũng ngày một gần lại_

Vẻ mặt của người lái của hai chiếc phi thuyền đối mặt với Kiếm Khách trở nên khó coi, lông mày cũng cau hết cả lại.

Bọn họ vẫn cho rằng đã thắng chắc rồi, vậy mà không ngờ lại gặp phải một cục diện nguy hiểm như vậy.

Độ lớn của du thuyền to hơn phi thuyền rất nhiều, hơn nữa phi thuyền để duy trì một đội hình thì đã duy trì một tốc độ lái đều đặn, còn du thuyền thì lái với tốc độ chết người_

Ai mạnh, ai yếu. chỉ cần nhìn lướt qua là biết ngay.

“Nổ súng.” Có người hét lên.

Chiu chiu chiu_

Những chiếc phi thuyền được lắp đặt súng hãm thanh bắt đầu bắn thẳng vào du thuyền như vũ bão. vách khoang được thiết chế bằng loại gang cũng không chịu được sự tấn công dồn dập này, vì vậy mà đã xuất hiện những đốm đen chi chít ở đó_thực ra thì đạn đã xuyên qua vào tận bên trong rồi, trên vách khoang chỉ là những lỗ nhỏ còn lưu lại trên đó mà thôi.

Chiếc trực thăng ở trên đầu bay thẳng ở ngay phía trên của du thuyền, một người đàn ông

đội mũ bảo hiểm ôm súng nhắm thẳng xuống dưới bắn liên hồi_những viên đạn giống như những thứ rẻ tiền vậy, cứ bay thẳng lên trên du thuyền không ngớt.

Nhưng những viên đạn nàv không hề làm ảnh hưởng gì đến tốc độ của du thuyền, cũng không làm thay đổi gì về việc nó đang theo đã xông thẳng về phía trước.

Bùm_

Hai chiếc phi thuyền ở đối diện bị chiếc du thuyền đâm thẳng vào làm văng ra xa, du thuyền giờ đây giống như một con ruồi không đầu vậy. đâm thẳng về phía trước được một lúc thì đột nhiên có một tiếng ‘uỳnh' truyền tới. sau đó thì bị nổ tung rồi văng ra tứ phía.

Ngọn lửa bốc lên ngùn ngụt, thắp sáng cả một vòm trời trên con sông Say.

“Tìm kiếm mục tiêu, cứu viện người bị thương.” Có người trên máy bay chỉ huy.

Tiểu đội trên phi thuyền lập tức tản ra, tìm kiếm khắp xung quanh chiếc du thuyền bị bốc cháy, còn một đội khác thì chạy đến nơi hai chiếc phi thuyền bị đâm kia, muốn xem xem người trên thuyền có bị thương gì không.



“Báo cáo, ba người bị thương, còn một người đã tử vong.”

“Đã nhận được thông tin.”

“Báo cáo. không phát hiện ra mục tiêu.”

“Đã nhận được thông tin.”

Đèn trên máv bay sau khi rọi xuống tìm kiếm khắp một lượt trên mặt sông xong thì mới chịu đáp xuống lui về theo mệnh lệnh.

Rất nhanh, mặt sông lại một lần nữa quay về với vẻ tĩnh lặng của nó. Chiếc du thuyền bị bốc cháy kia đã chìm hẳn xuống đáy sông, không còn một ngọn lửa nào được bốc lên nữa, dù là nhỏ nhất.

“Ọc ọc_”

Từ trên mặt nước gợn lên những làn sóng lăn tăn, Kiếm Khách đeo trên mặt một chiếc mặt nạ kỳ quái từ từ nổi dân lên.

Anh ta cảnh giác nhìn khắp xung quanh xem có gì bất trắc không, sau đó thì yên lặng bơi vào bờ.

Tư chất cần thiết nhất của một sát thủ là gì?

Đó là giết người.

Đúng vậy, nhưng cái quan trọng hơn nữa đó là: không để bị giết.

Vì vậy mà sát thủ trước mỗi lần giết người thì đều bố trí trước con đường thoát thân cho mình.

Thậm chí còn có sát thủ chuẩn bị trước cho mình cả đến mấy con đường thoát thân.

Kiếm Khách chính là người thuộc đám người này.

Anh ta chuẩn bị hai đường chạy trốn. Một là du thuyền, hai là thiết bị lặn xuống nước_đây cũng là nguyên nhân mà anh ta chọn lái một chiếc du thuyền phiêu bạt trên dòng sông này.

Trong lúc anh ta chuẩn bị đâm chiếc du thuyền của mình vào phi thuyền, thì cũng đã sớm sắp đặt cho mình một lổ hổng để lặn xuống đáy sông rồi. Khi du thuyền đâm vào phi thuyền và bị nổ tung, thì anh ta đã bơi ra phía sau những chiếc cano tốc độ rồi.

Còn chiếc mặt nạ mà anh ta đeo cũng có nguyên cơ của nó. nó có thể làm cho một nguời đàn ông trung niên có thể hít thở thoải mái trong vòng nửa giờ đồng hồ dưới mực nước hai mươi mét.

Sau nửa giờ đồng hồ thì chỉ cần bơi lên trên và tiếp xúc trong không khí khoảng ba phút, thì lại có thể lặn xuống nửa giờ đồng hồ tiếp. Đây là thiết bị đặc biệt giành cho đặc chủng binh của MỸ, rất đắt hàng ở chợ đen.”

Kiếm Khách bơi ra bờ sông rồi đặt hộp kiếm lên trên bờ trước, sau đó khi anh ta chuẩn bị leo lên thì đột nhiên cảm thấy có nguy hiểm đang tới gần.

Phản ứng đầu tiên của Kiếm Khách đó là trở mình ra phía sau_

“Anh bạn cũ, nếu tôi là anh thì tôi sẽ ngoan ngoãn nẳm im ở đó.” Jesus cười hề hề nói.

“Bên cạnh tôi có một anh bạn, anh ta bắn súng rất lợi hại đó. Cho dù anh có ở dưới nước thì cũng không chạy thoát được đâu.”

“Cảm ơn anh đã nhắc nhở.” Kiểm Khách quả nhiên không động đậy nữa. Người có tri thức là người tài giỏi, anh ta đã nhìn thấy một người đàn ông có khuôn mặt tầm thường đang giơ súng ngắm thẳng về đầu mình.

Hai người đã từng giao đấu với nhau, anh ta có đủ tự tin để chìm xuống nước trước khi Đại Đầu nỗ súng, nhưng với độ sâu của con sông này, thì anh ta lại không có đủ tự tin để thoát khỏi tầm ngắm của những viên đạn kia.

Jesus húyt lên một tiếng sáo, Tần Lạc xuất hiện ở trên bờ, nơi đã được tắt đèn cẩn thận để chuẩn bị cho đợt phục kích Kiếm Khách lần thứ hai.

Hắn đứng trên du thuyền, chiếc trường bào của hắn bay phấp phới trong gió. Đứng sau lưng hắn là một đám hộ vệ đặc biệt của cung đình được Carlise phái tới để bảo vệ cho hắn.

Kiếm Khách, một sát thủ tiếng tăm lẫy lừng khắp châu Âu, cuối cùng cũng rơi vào tay Tần Lạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bác Sĩ Thiên Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook