Bác Sĩ Thú Y Số Một Trong Thế Giới Tu Chân
Chương 49: Hướng Thiên Mượn Thêm 500 Năm (1)
Mộc Tiểu Phàm
22/06/2024
===============
Tuy rằng Lạc Hoa Doanh đã nói như vậy, nhưng là một y tu chuyên nghiệp, có tri thức nền tảng phong phú, Mộc Thừa Huyên vĩnh viễn không chịu thua, nhất định phải tự mình nếm thử một lần.
Lạc Hoa Doanh truyền thụ phương pháp sử dụng: " Mở nắp trên đỉnh ra, bỏ nguyên liệu vào. Đậy nắp lại, lòng bàn tay đè lên đỉnh vận chuyển linh khí là được. Sau đó xoay cái nút phía trước......
Ngươi là Kim Đan kỳ, đó chính là bốn vòng. Xoay một vòng, sẽ rớt một viên ra. "
Mộc Thừa Huyên: " Bốn vòng? "
Nguyễn Hiểu Vân nghe nàng nhắc tới " Kim Đan kỳ ", lập tức liên tưởng: " Cái này cùng, các tỷ tu vi đẳng cấp kia có liên quan không? "
" Đương nhiên rồi. Linh khí cấp bậc khác nhau, số lượng sản xuất liền khác nhau. " Lạc Hoa Doanh giơ ngón tay dài nhỏ đếm, " Luyện Khí một khỏa, Trúc Cơ hai khỏa, Kim Đan bốn khỏa, Nguyên Anh tám khỏa, Hóa Thần mười sáu khỏa. "
Nguyễn Hiểu Vân nhớ tới kiến thức cơ bản của giới tu chân mà Mộc Thừa Huyên truyền thụ trước đó, học tập: " Cho nên Đại Thừa kỳ là ba mươi hai viên. "
Không nghĩ tới, Mộc Thừa Huyên cùng Lạc Hoa Doanh cư nhiên đồng thời dùng ánh mắt " Ngươi không nên si tâm vọng tưởng " nhìn cô ấy.
Mộc Thừa Huyên: " Em có biết khái niệm Đại Thừa kỳ là gì không? "
Lạc Hoa Doanh: " Chúng ta toàn bộ tu chân giới hiện tại chỉ có hai vị.
Một là Các chủ Thăng Tiên các, một là Thành chủ Bích Lạc thành. Một tiên tôn, một ma tôn.
Ta cùng Bích Lạc Thành làm ăn mấy chục năm, cũng chỉ gặp Ma Tôn Hình Bạch Triệt một lần.
Một đầu tóc bạc, kinh tài tuyệt diễm, độc nhất vô nhị.
Khuôn mặt kia...... dáng người kia...... chân kia...... khí chất kia......aaaaa..... "
Chân? Chân nào? Ánh mắt Nguyễn Hiểu Vân sáng lên, DNA của cô ấy như bị kích thích.
Nói đến đây, mắt của Lạc Hoa Doanh sáng như mùa xuân của mèo, nàng khẽ vén mái tóc dài màu tím đậm một cách duyên dáng, rồi e thẹn che nửa mặt bằng chiếc quạt: " Nói thế này đi, nếu có thể cùng hắn yêu nhau một hồi, để cho ta thế nào đều được... "
Mộc Thừa Huyên lành lạnh nói: " Thế nào cũng được? Bảo ngươi đem tiền của Hợp Hoan Tông đưa cho hắn? "
Lạc Hoa Doanh trong nháy mắt tỉnh táo, lập tức cúi đầu, buông quạt xuống, cực kì nghiêm túc: " Không có cửa đâu, nam nhân có đẹp trai hơn nữa cũng không có tư cách tiêu tiền của ta! "
Nam nhân yêu đương không tốn tiền đều quy về đùa giỡn lưu manh ha!
Nguyễn Hiểu Vân: " ... " Đúng là một cô gái có nguyên tắc.
Mộc Thừa Huyên cười nhạo nói: " Đã nói, không nên tới gần nam nhân, sẽ trở nên bất hạnh. "
" Quên đi, cái loại đại lão không biết khi nào sẽ phi thăng này, ta cũng chỉ là ngẫm lại mà thôi. " Lạc Hoa Doanh hừ một tiếng, quay đầu dặn dò Nguyễn Hiểu Vân, " Về phần em, cứ nghe Huyên tỷ tỷ của em là được. Tránh xa nam nhân một chút, không nên bị người khi dễ. "
" ...... Ừm...... Em biết rồi. " Nguyễn Hiểu Vân sợ hãi nói.
Vừa rồi câu " Ba mươi hai viên " kia cô nguyên bản cũng chỉ là thuận miệng nói, thuần túy là chín năm chế độ giáo dục bắt buộc lưu lại thói quen.
Tuy rằng Lạc Hoa Doanh đã nói như vậy, nhưng là một y tu chuyên nghiệp, có tri thức nền tảng phong phú, Mộc Thừa Huyên vĩnh viễn không chịu thua, nhất định phải tự mình nếm thử một lần.
Lạc Hoa Doanh truyền thụ phương pháp sử dụng: " Mở nắp trên đỉnh ra, bỏ nguyên liệu vào. Đậy nắp lại, lòng bàn tay đè lên đỉnh vận chuyển linh khí là được. Sau đó xoay cái nút phía trước......
Ngươi là Kim Đan kỳ, đó chính là bốn vòng. Xoay một vòng, sẽ rớt một viên ra. "
Mộc Thừa Huyên: " Bốn vòng? "
Nguyễn Hiểu Vân nghe nàng nhắc tới " Kim Đan kỳ ", lập tức liên tưởng: " Cái này cùng, các tỷ tu vi đẳng cấp kia có liên quan không? "
" Đương nhiên rồi. Linh khí cấp bậc khác nhau, số lượng sản xuất liền khác nhau. " Lạc Hoa Doanh giơ ngón tay dài nhỏ đếm, " Luyện Khí một khỏa, Trúc Cơ hai khỏa, Kim Đan bốn khỏa, Nguyên Anh tám khỏa, Hóa Thần mười sáu khỏa. "
Nguyễn Hiểu Vân nhớ tới kiến thức cơ bản của giới tu chân mà Mộc Thừa Huyên truyền thụ trước đó, học tập: " Cho nên Đại Thừa kỳ là ba mươi hai viên. "
Không nghĩ tới, Mộc Thừa Huyên cùng Lạc Hoa Doanh cư nhiên đồng thời dùng ánh mắt " Ngươi không nên si tâm vọng tưởng " nhìn cô ấy.
Mộc Thừa Huyên: " Em có biết khái niệm Đại Thừa kỳ là gì không? "
Lạc Hoa Doanh: " Chúng ta toàn bộ tu chân giới hiện tại chỉ có hai vị.
Một là Các chủ Thăng Tiên các, một là Thành chủ Bích Lạc thành. Một tiên tôn, một ma tôn.
Ta cùng Bích Lạc Thành làm ăn mấy chục năm, cũng chỉ gặp Ma Tôn Hình Bạch Triệt một lần.
Một đầu tóc bạc, kinh tài tuyệt diễm, độc nhất vô nhị.
Khuôn mặt kia...... dáng người kia...... chân kia...... khí chất kia......aaaaa..... "
Chân? Chân nào? Ánh mắt Nguyễn Hiểu Vân sáng lên, DNA của cô ấy như bị kích thích.
Nói đến đây, mắt của Lạc Hoa Doanh sáng như mùa xuân của mèo, nàng khẽ vén mái tóc dài màu tím đậm một cách duyên dáng, rồi e thẹn che nửa mặt bằng chiếc quạt: " Nói thế này đi, nếu có thể cùng hắn yêu nhau một hồi, để cho ta thế nào đều được... "
Mộc Thừa Huyên lành lạnh nói: " Thế nào cũng được? Bảo ngươi đem tiền của Hợp Hoan Tông đưa cho hắn? "
Lạc Hoa Doanh trong nháy mắt tỉnh táo, lập tức cúi đầu, buông quạt xuống, cực kì nghiêm túc: " Không có cửa đâu, nam nhân có đẹp trai hơn nữa cũng không có tư cách tiêu tiền của ta! "
Nam nhân yêu đương không tốn tiền đều quy về đùa giỡn lưu manh ha!
Nguyễn Hiểu Vân: " ... " Đúng là một cô gái có nguyên tắc.
Mộc Thừa Huyên cười nhạo nói: " Đã nói, không nên tới gần nam nhân, sẽ trở nên bất hạnh. "
" Quên đi, cái loại đại lão không biết khi nào sẽ phi thăng này, ta cũng chỉ là ngẫm lại mà thôi. " Lạc Hoa Doanh hừ một tiếng, quay đầu dặn dò Nguyễn Hiểu Vân, " Về phần em, cứ nghe Huyên tỷ tỷ của em là được. Tránh xa nam nhân một chút, không nên bị người khi dễ. "
" ...... Ừm...... Em biết rồi. " Nguyễn Hiểu Vân sợ hãi nói.
Vừa rồi câu " Ba mươi hai viên " kia cô nguyên bản cũng chỉ là thuận miệng nói, thuần túy là chín năm chế độ giáo dục bắt buộc lưu lại thói quen.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.