Bác Sĩ Thú Y

Chương 29: Tất cả đều là hình xăm?

Tô Mã Lệ

07/02/2022

Thẩm Ám ngồi xe mất một tiếng rưỡi mới đến thành phố.

Anh cũng đã lâu không tham gia những loại hoạt động như vậy, âu phục cũng là của nhiều năm trước. Trước khi khởi hành, anh đón taxi đến cửa tiệm tây trang để chọn một bộ trang phục mới, cảm thấy mặc ổn thì trực tiếp thanh toán tiền.

Ở Đồng thành anh xem như là một người nổi bật trong nghề khám chữa bệnh động vật, nhưng đến thành phố phía Nam thì cũng chỉ là nhà giàu mới nổi ở địa phương nhỏ mà thôi, hành động và lời cũng phải nhẹ nhàng không được huênh hoang. Bởi vậy sau khi anh có mặt, Thẩm Ám trò chuyện vài câu rồi tìm một chỗ để ngồi xuống.

Thành phố phía Nam có một số bệnh viện thú cưng lớn có lịch sử nhiều thập kỷ, quy mô cũng rất to, lực kêu gọi cũng lớn.

Chưa đến năm giờ thì phòng tiệc đã kín được phân nửa, mà phụ nữ đã chiếm hơn nửa số đó.

Năm giờ rưỡi, mọi người gần như đều tề tựu đông đủ. Sau khi ban tổ chức đến thì trước tiên phát biểu một chút dự định quy hoạch và phát triển trong tương lai của bọn họ, sau đó lại nói vài lời hay ý đẹp như mọi người nên đồng hành và quan tâm chăm sóc lẫn nhau.

Kế tiếp chính là người đại diện hợp pháp của các bệnh viện phòng khám lớn bước lên sân khấu tự giới thiệu và trao đổi những ý tưởng tâm đắc.

Thẩm Ám là người thứ ba bước lên khán đài, người của địa phương nhỏ hẳn là nên có chút khiêm nhường, nhưng buổi tối anh còn phải trở về sớm nên cũng chẳng kiêng dè nhiều đến như vậy.

Tự giới thiệu bản thân rất ngắn gọn, nói chuyện cũng ôn hòa, lời nói khiêm tốn, qua loa nói xong thì hướng về phía khán đài khẽ cười một cái xem như kết thúc.

Ở Đồng thành thì anh cũng xem như có danh có tiếng, nhưng đến thành phố phía Nam này thật sự không có mấy người nhận biết anh. Tuy nhiên lại có không ít phụ nữ bị thu hút vì vẻ bề ngoài quá mức xuất sắc của Thẩm Ám.



Thẩm Ám mới vừa bước xuống dưới đã bị một nhóm bác sĩ nữ bao quanh lấy để trao đổi danh thiếp, sau đó bọn họ còn muốn trao đổi cả số wechat, trò chuyện xong xuôi vẫn cảm thấy chưa đủ lại còn muốn mời anh lát nữa cùng nhau ra ngoài ca hát.

Thẩm Ám từ chối thẳng thừng, “Bạn gái còn đang chờ tôi ở nhà.”

Một câu này vừa nói ra thì mười mấy bác sĩ nữ ở đây đều thay đổi sắc mặt một cách vi diệu, bọn họ mỉm cười nói: “Bạn gái anh hẳn sẽ không để ý đâu, chúng ta đều là đồng nghiệp, ra ngoài giao lưu trao đổi một chút kinh nghiệm cũng không vấn đề gì.”

“Em ấy có thể không để tâm.” Thẩm Ám lãnh đạm tiếp lời: “Nhưng tôi sẽ để ý.”

Mọi người: “…”

Ban tổ chức xuống dưới nhận biết từng người một, Thẩm Ám cũng bước qua, trong tay cầm một ly rượu champagne, mấy người đơn giản trò chuyện một vài câu, có người còn nhìn Thẩm Ám cười đùa hỏi: “Tôi nghe nói rằng trên người của bác sĩ Thẩm tất cả đều là hình xăm?”

Thẩm Ám nhấp một ngụm champagne rồi gật gật đầu, không kiêu ngạo cũng không quá nhún nhường mà nhìn qua, “Phải, làm sao vậy?”

Người kia đeo kính, tuổi hơn ba mươi, nhún vai mỉm cười một cái, ánh mắt lộ ra vài phần khinh thường, “Không có gì, chỉ là cảm thấy áo blouse trắng và hình xăm kết hợp cùng nhau thật quá mới lạ thôi.”

Anh ta nói quanh co ý bảo rằng Thẩm Ám quá hỗn tạp, chỉ khoác một chiếc áo blouse trắng lên thì liền ngụy trang bản thân thành bác sĩ.

Ít nhiều mấy người ở đây đều nghe ra chút bất thường, thế nhưng Thẩm Ám lại chẳng để lộ cảm xúc gì, giọng nói cũng rất nhẹ nhàng, “Trên đời này những người và sự vật mới lạ có rất nhiều, khoảng thời gian trước tôi cũng từng tiếp nhận một con rắn ba đầu đấy.”



“À, tôi cũng đã thấy qua, hóa ra là do anh làm phẫu thuật sao?” Một bác sĩ nam đứng bên cạnh ngạc nhiên mà nhìn Thẩm Ám, “Tôi đã xem qua video kia rồi, bây giờ con rắn đó hoàn toàn không nhìn ra là đã từng làm phẫu thuật.”

Thẩm Ám khẽ cong môi, “Giải phẫu cũng không khó.”

Đề tài bỗng chốc liền chuyển hướng như thế, bác sĩ nam đeo kính nhìn thấy mọi người hào hứng bao quanh Thẩm Ám để đặt câu hỏi thì bản thân hừ lạnh một tiếng rồi rời đi.

Chắc chắn là Thẩm Ám đã bị người khác ghen ghét rồi.

Diện mạo của anh vô cùng đẹp trai lại còn cao to, nói chuyện lịch sự khiêm tốn, toàn thân âu phục màu xanh đậm càng tôn thêm dáng người anh tuấn của anh, cao ráo đẹp trai nên vừa bước lên sân khấu thì gần như tất cả bác sĩ nữ trong hội trường đều chăm chú ngắm nhìn.

Vừa bước xuống khỏi sân khấu thì tràn ngập những ánh mắt đều luôn luôn hướng nhìn về phía anh.

Thẩm Ám đang muốn tìm một cái cớ để rời khỏi thì trên sân khấu đã có người cầm lấy microphone cười nói, “Bác sĩ Thẩm ở Đồng thành của chúng ta có sức hấp dẫn thật lớn, một nhóm bác sĩ nữ đều bàn bạc về anh. Hơn nữa còn nhìn ra được dáng người của bác sĩ Thẩm đặc biệt đẹp, nghe nói trên người của anh toàn bộ đều là hình xăm, có người nào muốn nhìn không nhỉ?”

Ở phía dưới có người hô lớn: “Muốn ——”

Người đang cầm microphone trên sân khấu chuyển dời tầm mắt về phía Thẩm Ám, “Thế nào? Bác sĩ Thẩm, thỏa mãn một chút lòng hiếu kỳ của quần chúng được chứ?”

Ánh mắt của Thẩm Ám liền lạnh lại, anh liếm một chút đỉnh răng rồi đứng dậy bước lên trên sân khấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bác Sĩ Thú Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook