Chương 26:
Samson
01/03/2024
Bà Oanh: “Đó là chuyện hết sức bình thường, đó là đòi hỏi sinh lý của cơ thể. Đôi khi, lý trí không thể điều khiển được con tim đâu em ạ. Chị cũng nói thật cho em biết, hôm ở phòng khám, lúc thủ dâm cho cháu, chính chị cũng bị kích thích. Em đừng giận chị nhé, cái đó chính chị cũng không điều khiển được bản thân mình”.
Hằng: “Vâng ạ, em hiểu mà, nhất là vừa rồi em trải qua cảm giác đó”
Bà Oanh: “Uh, có gì em cứ nhắn tin cho chị nhé. Mọi chuyện đừng giữ kín trong lòng, chia sẻ sẽ nhẹ bớt. Cứ yên tâm về chị, chuyện này chỉ có hai chị em mình biết thôi”
Hằng: “Vâng ạ, thôi chị ngủ đi nhé. Có gì em sẽ nhắn tin cho chị ạ”
Bà Oanh: “Uh, em cũng ngủ đi. Bye em!”
Bà Oanh tắt điện thoại, tắt đèn rồi từ từ chìm vào giấc ngủ. Ngày hôm nay đối với bà xảy ra nhiều chuyện bất ngờ. Chuyện đầu tiên là với ông Tình, bà bắt đầu có cảm giác gần gũi thân thương với ông, không hẳn gọi đó là tình yêu nhưng cũng manh nha bắt đầu sang một trang mới. Rồi chuyện mẹ con Hằng cũng làm bà “bối rối” như tơ vò, chẳng phải vừa rồi chính bà còn thủ dâm với hình ảnh cái dương vật như chày của Minh Trí đó sao. Bà Oanh ngủ hẳn với nụ cười còn đọng lại trên môi.
Buổi tối hôm qua, cả cơ quan của Lưu đi liên hoan mừng sinh nhật của một đồng nghiệp trong phòng. Lưu rất ít khi tham gia vào những hoạt động tập thể kiểu như thế này, tính anh là vậy, sống nội tâm, trầm ngâm, không ưa hoạt động bề nổi bên ngoài. Hết giờ làm thường mau mau chóng chóng về nhà với vợ con. Nhưng hôm nay, Huy trưởng phòng đích thân yêu cầu toàn bộ nhân viên trong phòng phải đi dự buổi liên hoan sinh nhật này, trong đó có cả Lưu, vì vậy mà Lưu miễn cưỡng nhận lời và có mặt trong buổi tối ngày hôm nay.
Bữa tiệc nhỏ cũng không có gì đặc biệt, khi bữa tiệc trôi về đến những giây phút cuối, Huy cầm ly rượu của mình sang ngồi cạnh Lưu. Nói về Huy một chút, năm nay ông ta cũng đã gần 45 tuổi rồi, làm cùng phòng Lưu từ những ngày đầu tiên anh về cơ quan công tác, tính đến nay cũng đã 7 – 8 năm. Lưu vẫn còn nhớ như in những ngày đầu về làm việc, Huy thì đã làm lâu rồi nên vẫn thường giúp đỡ, quan tâm, hỏi han và tạo điều kiện cho Lưu. Ấy thế nên, trong cơ quan này, người mà Lưu “thân” nhất không ai khác là Huy. Cách đây 1 năm, do trưởng phòng cũ nghỉ hưu nên Huy mới được cất nhắc lên làm trưởng phòng.
Thân nhau là vậy, nhưng Lưu chỉ biết Huy có gia đình với một cậu con trai cũng đã 16 – 17 tuổi, nghe mọi người bàn tán là đứa con trai ấy không được bình thường, có lẽ vì lý do đó mà Huy không chia sẻ chuyện gia đình với đồng nghiệp. Cái hồi Lưu mới vào làm thì có gặp vợ Huy 1 lần, cái lần đó Huy nhờ đưa vợ đi khám phụ khoa ở chỗ bố Lưu là bác sĩ. Rồi từ đó là bặt tin tức về vợ con của Huy.
Ẩn sâu trong bộ comple cavat lịch thiệp của Huy là một người rất khác, rất khác so với những gì ông ta thể hiện ra bên ngoài. Cầm ly rượu trên tay, Huy đưa ra cụng với Lưu:
– Uống đi em, anh mời.
Lưu cũng lịch sự đưa cốc rượu của mình ra chạm, nhưng xin phép:
– Cảm ơn anh, nhưng em chạm cốc thôi nhé, em không uống đâu. Anh biết em rồi mà, em không uống được nhiều.
Huy cười khà khà sau khi uống cạn chén của mình:
– Ha ha ha, uống say sợ về vợ mắng phải không? Ở cơ quan này, ai chẳng biết chú là người chiều vợ nhất.
Lưu biết là trưởng phòng mình đang trêu đùa vui vẻ chứ không có ác ý gì:
– Nào có đâu, vợ em còn mong em uống là đằng khác ấy chứ. Em không uống được thật mà.
Huy tự mình rót thêm rượu vào chén của mình. Trán ông ta nhăn lại không biết trong đầu đang nghĩ gì, chỉ biết là trong ánh mắt đó là tia nhìn chằm chằm vào cốc rượu, chắc chắn không tốt đẹp gì cho lắm.
– À mà vợ con chú dạo này thế nào. Lâu lắm rồi Thủy không về lại cơ quan chơi. Mọi người thỉnh thoảng vẫn nhắc đến cô ấy đấy.
Lưu có chút hồi tưởng lại cái ngày mà Thủy mới tốt nghiệp về cơ quan thực tập, như một mối lương duyên mà ông trời đã se cho hai người từ kiếp trước. Thủy được sắp xếp vào thực tập đúng phòng của Lưu, nhưng người người dẫn trực tiếp lại là Huy. Lưu như bị tiếng sét ái tình ngay từ lần đầu tiên gặp Thủy, một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, vui tươi, hồn nhiên.
Rồi trời xui đất khiến thế nào, cái ngày mà Thủy kết thúc khóa thực tập cũng là ngày mà chính cô đã chủ động mời Lưu đi chơi riêng, rồi chính cô thổ lộ tình cảm của mình cho anh. Rất nhanh chóng, chỉ 1 tháng sau đó là hai người làm đám cưới rồi sinh ra Gia Bảo. Cuộc sống cứ vậy mà chảy trôi không gặp vấn đề gì nghiêm trọng cho đến tận giờ.
– Vợ con em vẫn khỏe, cháu nhà em năm nay 5 tuổi, sang năm vào lớp 1 rồi. Mấy lần em cũng bảo Thủy đến cơ quan chơi, nhưng cô ấy cứ lần khất lần kêu là bận công việc.
Huy giật giật tai:
– Vậy sao, lớn thế rồi cơ à?
Huy trả lời cho lấy lệ vậy thôi, chứ đầu óc của ông ta hoàn toàn không để ý xem Lưu đang phản ứng như thế nào. Trong đầu Huy lúc này đang tràn ngập hình ảnh của Thủy lúc trần truồng trên giường trong một khách sạn cũng cách đây không xa lắm. Ngày đó, Thủy làm thực tập sinh do chính Huy là người hướng dẫn trực tiếp. Thủy hồi đó đẹp lắm và ngay từ những ngày đầu hướng dẫn, mục đích của Huy vẫn là đưa Thủy lên giường cho bằng được. Hắn đâu có ngờ chuyện đó với mỗi cô sinh viên trẻ lại diễn ra theo một cách không thể dễ dàng hơn.
Chỉ một buổi nhậu đơn giản khi hắn cố tình bày ra là liên hoan cả phòng và mời Thủy đến, nhưng khi Thủy đến chỉ có một mình Huy ở đó. Miễn cưỡng cô phải ở lại và uống rượu cùng Huy, từ chối không được nên Thủy đã say mèm khi chỉ uống có chưa đầy 3 ly rượu. Thủy không biết rằng, rượu mà cô uống có pha những thứ gì. Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, Huy đã đưa Thủy vào khách sạn rồi phá trinh Thủy. Chưa dừng ở đó, cả đêm hôm đấy, Huy địt Thủy đến 3 lần, lần cuối cùng kết thúc là lúc tờ mờ sáng ngày hôm sau. Khi Thủy tỉnh táo trở lại, biết mình đã mất trinh, cô khóc lóc thảm thiết rồi còn mắng chửi Huy một trận xong mới vội vàng mặc lại quần áo chạy khỏi khách sạn.
Rồi sau cái ngày hôm ấy độ 1 tháng, cũng là thời điểm mà Thủy kết thúc khóa thực tập, cô đã chủ động gặp riêng Huy để thông báo một chuyện hết sức quan trọng, đó là cô đã có thai và cô yêu cầu Huy phải có trách nhiệm với đứa con trong bụng mình, rằng Huy phải lấy cô làm vợ. Nhưng Huy vò đầu bứt tai nói là mình đã có gia đình và cho Thủy một số tiền khá lớn để phá bỏ cái thai ấy đi. Thủy cầm xấp tiền trong tay rồi ném thẳng vào mặt Huy giữa quán café rồi chạy đi mất. Từ đó Huy chưa lần nào gặp lại Thủy, chỉ biết rằng sau đó khoảng 1 tháng thì Huy nhận được thiệp mời cưới của Lưu, và cô dâu không ai khác chính là Thủy.
Hằng: “Vâng ạ, em hiểu mà, nhất là vừa rồi em trải qua cảm giác đó”
Bà Oanh: “Uh, có gì em cứ nhắn tin cho chị nhé. Mọi chuyện đừng giữ kín trong lòng, chia sẻ sẽ nhẹ bớt. Cứ yên tâm về chị, chuyện này chỉ có hai chị em mình biết thôi”
Hằng: “Vâng ạ, thôi chị ngủ đi nhé. Có gì em sẽ nhắn tin cho chị ạ”
Bà Oanh: “Uh, em cũng ngủ đi. Bye em!”
Bà Oanh tắt điện thoại, tắt đèn rồi từ từ chìm vào giấc ngủ. Ngày hôm nay đối với bà xảy ra nhiều chuyện bất ngờ. Chuyện đầu tiên là với ông Tình, bà bắt đầu có cảm giác gần gũi thân thương với ông, không hẳn gọi đó là tình yêu nhưng cũng manh nha bắt đầu sang một trang mới. Rồi chuyện mẹ con Hằng cũng làm bà “bối rối” như tơ vò, chẳng phải vừa rồi chính bà còn thủ dâm với hình ảnh cái dương vật như chày của Minh Trí đó sao. Bà Oanh ngủ hẳn với nụ cười còn đọng lại trên môi.
Buổi tối hôm qua, cả cơ quan của Lưu đi liên hoan mừng sinh nhật của một đồng nghiệp trong phòng. Lưu rất ít khi tham gia vào những hoạt động tập thể kiểu như thế này, tính anh là vậy, sống nội tâm, trầm ngâm, không ưa hoạt động bề nổi bên ngoài. Hết giờ làm thường mau mau chóng chóng về nhà với vợ con. Nhưng hôm nay, Huy trưởng phòng đích thân yêu cầu toàn bộ nhân viên trong phòng phải đi dự buổi liên hoan sinh nhật này, trong đó có cả Lưu, vì vậy mà Lưu miễn cưỡng nhận lời và có mặt trong buổi tối ngày hôm nay.
Bữa tiệc nhỏ cũng không có gì đặc biệt, khi bữa tiệc trôi về đến những giây phút cuối, Huy cầm ly rượu của mình sang ngồi cạnh Lưu. Nói về Huy một chút, năm nay ông ta cũng đã gần 45 tuổi rồi, làm cùng phòng Lưu từ những ngày đầu tiên anh về cơ quan công tác, tính đến nay cũng đã 7 – 8 năm. Lưu vẫn còn nhớ như in những ngày đầu về làm việc, Huy thì đã làm lâu rồi nên vẫn thường giúp đỡ, quan tâm, hỏi han và tạo điều kiện cho Lưu. Ấy thế nên, trong cơ quan này, người mà Lưu “thân” nhất không ai khác là Huy. Cách đây 1 năm, do trưởng phòng cũ nghỉ hưu nên Huy mới được cất nhắc lên làm trưởng phòng.
Thân nhau là vậy, nhưng Lưu chỉ biết Huy có gia đình với một cậu con trai cũng đã 16 – 17 tuổi, nghe mọi người bàn tán là đứa con trai ấy không được bình thường, có lẽ vì lý do đó mà Huy không chia sẻ chuyện gia đình với đồng nghiệp. Cái hồi Lưu mới vào làm thì có gặp vợ Huy 1 lần, cái lần đó Huy nhờ đưa vợ đi khám phụ khoa ở chỗ bố Lưu là bác sĩ. Rồi từ đó là bặt tin tức về vợ con của Huy.
Ẩn sâu trong bộ comple cavat lịch thiệp của Huy là một người rất khác, rất khác so với những gì ông ta thể hiện ra bên ngoài. Cầm ly rượu trên tay, Huy đưa ra cụng với Lưu:
– Uống đi em, anh mời.
Lưu cũng lịch sự đưa cốc rượu của mình ra chạm, nhưng xin phép:
– Cảm ơn anh, nhưng em chạm cốc thôi nhé, em không uống đâu. Anh biết em rồi mà, em không uống được nhiều.
Huy cười khà khà sau khi uống cạn chén của mình:
– Ha ha ha, uống say sợ về vợ mắng phải không? Ở cơ quan này, ai chẳng biết chú là người chiều vợ nhất.
Lưu biết là trưởng phòng mình đang trêu đùa vui vẻ chứ không có ác ý gì:
– Nào có đâu, vợ em còn mong em uống là đằng khác ấy chứ. Em không uống được thật mà.
Huy tự mình rót thêm rượu vào chén của mình. Trán ông ta nhăn lại không biết trong đầu đang nghĩ gì, chỉ biết là trong ánh mắt đó là tia nhìn chằm chằm vào cốc rượu, chắc chắn không tốt đẹp gì cho lắm.
– À mà vợ con chú dạo này thế nào. Lâu lắm rồi Thủy không về lại cơ quan chơi. Mọi người thỉnh thoảng vẫn nhắc đến cô ấy đấy.
Lưu có chút hồi tưởng lại cái ngày mà Thủy mới tốt nghiệp về cơ quan thực tập, như một mối lương duyên mà ông trời đã se cho hai người từ kiếp trước. Thủy được sắp xếp vào thực tập đúng phòng của Lưu, nhưng người người dẫn trực tiếp lại là Huy. Lưu như bị tiếng sét ái tình ngay từ lần đầu tiên gặp Thủy, một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, vui tươi, hồn nhiên.
Rồi trời xui đất khiến thế nào, cái ngày mà Thủy kết thúc khóa thực tập cũng là ngày mà chính cô đã chủ động mời Lưu đi chơi riêng, rồi chính cô thổ lộ tình cảm của mình cho anh. Rất nhanh chóng, chỉ 1 tháng sau đó là hai người làm đám cưới rồi sinh ra Gia Bảo. Cuộc sống cứ vậy mà chảy trôi không gặp vấn đề gì nghiêm trọng cho đến tận giờ.
– Vợ con em vẫn khỏe, cháu nhà em năm nay 5 tuổi, sang năm vào lớp 1 rồi. Mấy lần em cũng bảo Thủy đến cơ quan chơi, nhưng cô ấy cứ lần khất lần kêu là bận công việc.
Huy giật giật tai:
– Vậy sao, lớn thế rồi cơ à?
Huy trả lời cho lấy lệ vậy thôi, chứ đầu óc của ông ta hoàn toàn không để ý xem Lưu đang phản ứng như thế nào. Trong đầu Huy lúc này đang tràn ngập hình ảnh của Thủy lúc trần truồng trên giường trong một khách sạn cũng cách đây không xa lắm. Ngày đó, Thủy làm thực tập sinh do chính Huy là người hướng dẫn trực tiếp. Thủy hồi đó đẹp lắm và ngay từ những ngày đầu hướng dẫn, mục đích của Huy vẫn là đưa Thủy lên giường cho bằng được. Hắn đâu có ngờ chuyện đó với mỗi cô sinh viên trẻ lại diễn ra theo một cách không thể dễ dàng hơn.
Chỉ một buổi nhậu đơn giản khi hắn cố tình bày ra là liên hoan cả phòng và mời Thủy đến, nhưng khi Thủy đến chỉ có một mình Huy ở đó. Miễn cưỡng cô phải ở lại và uống rượu cùng Huy, từ chối không được nên Thủy đã say mèm khi chỉ uống có chưa đầy 3 ly rượu. Thủy không biết rằng, rượu mà cô uống có pha những thứ gì. Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, Huy đã đưa Thủy vào khách sạn rồi phá trinh Thủy. Chưa dừng ở đó, cả đêm hôm đấy, Huy địt Thủy đến 3 lần, lần cuối cùng kết thúc là lúc tờ mờ sáng ngày hôm sau. Khi Thủy tỉnh táo trở lại, biết mình đã mất trinh, cô khóc lóc thảm thiết rồi còn mắng chửi Huy một trận xong mới vội vàng mặc lại quần áo chạy khỏi khách sạn.
Rồi sau cái ngày hôm ấy độ 1 tháng, cũng là thời điểm mà Thủy kết thúc khóa thực tập, cô đã chủ động gặp riêng Huy để thông báo một chuyện hết sức quan trọng, đó là cô đã có thai và cô yêu cầu Huy phải có trách nhiệm với đứa con trong bụng mình, rằng Huy phải lấy cô làm vợ. Nhưng Huy vò đầu bứt tai nói là mình đã có gia đình và cho Thủy một số tiền khá lớn để phá bỏ cái thai ấy đi. Thủy cầm xấp tiền trong tay rồi ném thẳng vào mặt Huy giữa quán café rồi chạy đi mất. Từ đó Huy chưa lần nào gặp lại Thủy, chỉ biết rằng sau đó khoảng 1 tháng thì Huy nhận được thiệp mời cưới của Lưu, và cô dâu không ai khác chính là Thủy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.