Bậc Thầy Chia Tay

Chương 42: Trò chơi xạ kích

Angela

22/11/2021

Mọi người đều đã thấm mệt, cơm tối dứt khoát giải quyết trong cửa tiệm, bà chủ rất hào phóng, làm cho chúng tôi vài món đặc sắc, ăn đến bụng tròn vo, liền giới thiệu chúng tôi đi dạo bờ biển.

“Đừng mua những đồ lưu niệm ở bờ biển, chuyên lừa những khách du lịch như mọi người đấy.”

Ông chủ lấy chứng minh thư của Lý Tuyền đi đăng ký, vẫn liên tục ngẩng đầu nhắc nhở chúng tôi, tôi mỉm cười cảm thán, vận may thật tốt, ra ngoài chơi lại gặp đúng khách sạn chân tình như vậy.

“Lý Tuyền, cái tên nghe rất hay, đây là bạn gái cậu à?”

Tôi ngây người, vẫn chưa kịp trả lời, bà chủ lại cười rồi nói: “Lẽ nào là bạn gái của cậu kia?”

Lắc lắc đầu: “Chỉ là đồng nghiệp, mọi người cùng nhau đi chơi, giải toả áp lực công việc mà thôi.”

“Được rồi, đăng ký xong rồi.”

Đón lấy chứng minh thư, bà chủ lại hét lên, giọng nói lập tức thay đổi.

“Quỷ sứ, ở đây tối đen như mực thế này, dẫn khách đi chứ!”

Đúng rồi, tiếng gọi đó, anh Cát Quân lập tức chạy đến, tay vẫn đang đeo găng tay rửa bát, bọt xà phòng vẫn chưa rửa sạch.

“Ok ok, không sớm nữa, em đi nghỉ ngơi đi, đừng đứng ở đây nữa.”

Cát Quân có dáng vẻ cao to lực lưỡng, nhưng lại bị vợ quản nghiêm ngặt, có bị mắng cũng vẫn cười tươi như hoa.

“Đi đi đi, nào, tôi đưa mọi người ra ngoài, đoạn đường này đèn hỏng rồi, có hơi không an toàn, cô gái như cô đừng có đi một mình.”

Cát Quân ngẩng đầu nhìn hướng Lý Tuyền, Lý Tuyền khách khí một hồi, gật gật đầu.

Tôi ở bên cạnh cố kìm để không bật cười: “Anh, anh yên tâm, dù tôi bị cướp thì chị ấy cũng sẽ không bị cướp đâu.”

Với thân thủ đó của Lý Tuyền, không đặt súng sau đầu chị ấy, có lẽ đều không có cách động tới cô.

Nói vừa dứt lời, sau lưng liền cảm thấy lạnh lẽo, quay đầu lại, Lý Tuyền đang lạnh lùng nhìn chằm chằm tôi.

Ồ, lại nói sai rồi.

Cát Quân dẫn chúng tôi tới tận đầu hẻm, thật ra từ khách sạn rẽ vào một chỗ quặt liền tới rồi, chỉ là đường đó tối như hũ nút, lại có người mai phục, với công phu mèo cào này của tôi nói cũng chừng cũng phải móm.

“Được rồi, ba người chơi vui vẻ đi, gió biển thổi mạnh, cẩn thận bị cảm lạnh.”

Cát Quân vừa rời đi, Uy Tử liền sáp tới.

“Này, mọi người nói xem giữa ông chủ và bà chủ này có phải là có vấn đề gì đó không, bà chủ kia đối với ông chủ vẫn luôn không nóng không lạnh ngược lại anh Quân này, tính tình lại quá tốt.”

Nghĩ lại, đích xác chuyện là như vậy, trong lòng tôi cũng có chút khó hiểu: “Có thể là hai vợ chồng người ta chính là kiểu quan hệ này, cậu đừng ở đây nói mò, phá hoại sự hài hòa của hai vợ chồng họ.”



Khuôn mặt Uy Tử tràn ngập sự không tin tưởng, thấy tôi và Lý Tuyền đều không muốn quan tâm đến lời nói này của cậu ta, cũng tự mình cảm thấy vô vị mà ngậm lại miệng.

Ra đến bờ biển, thời gian vẫn chưa tính là quá muộn, chơi piano, bán đồ ăn vặt, biểu diễn ảo thuật đều có cả.

“Đến đi, bắn bóng bay, một tệ một lượt, bắn trúng mười lần được tự chọn phần quà!”

Bên đường có một quầy hàng bắn bóng bay rất lớn, phía trên hai bên đều là bóng bay, bên dưới bóng bay có treo búp bê, trong tay ông chủ cầm hai khẩu súng đồ chơi hét lớn.

“Ấy, cô gái, có muốn thử không?”

Ông chủ lôi kéo Lý Tuyền, nhưng cô tỏ vẻ lạnh nhạt, liếc nhìn cậu ta liền đi mất.

Ông chủ đó vẫn đang còn lôi kéo cô, đó là một anh chàng trẻ tuổi, nhìn ánh mắt tôi liền biết cậu ta không thành thật.

Hồng nhan họa thủy, khuôn mặt này của Lý Tuyền, đến thành phố đêm nào cũng đều có thể hấp dẫn một đám thanh niên không có mắt tới.

“Được rồi đó, không chơi là không chơi, nói thì nói, đừng có động tay động chân.”

Tôi bước lên phía trước kéo thằng nhóc đó ra, sức lực trên tay còn chưa thu lại đã đẩy cậu ta xuống đất rồi..

Lập tức, mấy người xung quanh vây lại, nhìn dáng vẻ thì dường như là cùng một nhóm với người kia.

“Đại ca, anh không sao chứ?”

Tên trai trẻ được dìu dậy, nhìn không ra, tên đó nhìn như mười mấy hai mươi tuổi đã lăn lộn được thành đại ca rồi.

Uy Tử đứng ở bên cạnh cũng không có dáng vẻ muốn lên giúp đỡ, ôm tay vui vẻ xem chuyện cười.

“Làm sao, muốn đến phá đám à? Tôi là bảo người đẹp này chơi, không phải gọi anh, mẹ kiếp anh cút xa một chút.”

Tên nhóc kia sau khi bò lên từ trên mặt đất sắc mặt có chút ngại ngùng, chung quy cũng là ngã dúi trên đất ngay trước mặt đàn em mình, chắc chắn có chút mất mặt Thẹn quá hoá giận, nói chuyện càng không thèm suy nghĩ.

“Thật ngại quá, người đẹp này đi cùng chúng tôi, chúng tôi đều không chơi!”

Vươn tay túm lấy tay Lý Tuyền liền muốn rời đi, không ngờ, còn lôi không được chị ấy nữa rồi.

“Chơi, tất nhiên phải chơi, nói đi, quy định trò chơi này của cậu là gì?”

Trong giọng nói của Lý Tuyền có chút lạnh lẽo, phải, cô gái này phát cáu rồi, tôi cũng đứng sang bên cạnh Uy Tử, khoanh tay chờ xem kịch hay.

Thằng cha kia thấy tôi nhượng bộ, tìm lại được chút thể diện, lại không hề nhìn thấy sắc mặt đang ngày càng trở nên lạnh lùng của Lý Tuyền.

“Người đẹp, rất đơn giản, một tệ một lần bắn, trong mười lượt bắn cô bắn trúng cả mười, búp bê ở đây tùy ý cô chọn, cô nếu như không bắn súng, vậy thì ngại quá.”

Thằng cha đó nhìn Lý Tuyền, trợn mắt nhìn ngây ngẩn, nước miếng muốn rơi ra ngoài rồi.



Trong lòng tôi có chút tức giận, nhưng biết được với tính cách kia của Lý Tuyền, cũng không thể để bản thân chịu thiệt, cũng đành nhịn xuống không ra tay nữa.

“Tôi không có hứng thú với búp bê, cược thứ khác đi.”

Ha, thật thú vị, người xem xung quanh ngày càng nhiều, Uy Tử một phát kéo lấy tôi, đứng bên tấm màn treo bóng bay bên kia, nắm chắc góc độ xem kịch tốt nhất.

“Anh Địch, em cá với anh, chị Tuyền tuyệt đối sẽ thắng.”

Trong mắt Uy Tử lướt qua một tia tinh ranh, dáng vẻ cười trên nỗi đau của người khác, tôi đẩy đẩy thân hình mập mạp của cậu ta ra.

“Đừng vui mừng sớm như vậy, súng của những người này đều bị động tay động chân vào rồi, lực bắn ra nhỏ, đạn lại nhẹ, có thể không bắn rơi được những quả bóng bay kia.”

Uy Tử lại không quan tâm, một cánh tay khoác lên vai tôi.

“Anh Địch, anh cứ đợi mà xem kịch hay đi, vấn đề nhỏ này, hoàn toàn không ảnh hưởng tới chị Tuyền.”

Uy Tử nói như vậy tôi ngược lại dâng lên lòng hiếu kỳ, thành thực mà nói, quen biết Lý Tuyền lâu như vậy, tôi từ trước tới nay thế nhưng chưa từng thấy dáng vẻ chị ấy sử dụng súng.

Kỹ năng của chị ấy tương đương với Uy Tử, cái này tôi rất rõ, nhưng nếu chơi súng mà chị ấy cũng giống như Uy Tử thì… Uy Tử trước đây có đi lính, tôi có thể hiểu, nhưng tại sao Lý Tuyền… “Được rồi, người đẹp, cô nói, cô muốn cá cái gì?”

Thằng cha bên đó đã mở lời rồi, càng nói càng tiến đến gần Lý Tuyền.

“Mỗi người chúng ta sẽ có mười viên đạn, ai bắn trúng nhiều hơn thì người đó thắng.”

“Nếu tôi thắng, cậu sẽ dẹp quầy hàng của cậu và rời đi, từ nay về sau không được lừa đảo ở đây nữa.”

Ngay khi Lý Tuyền nói ra lời này, sắc mặt của thằng cha kia trở nên trắng bệch: “Mẹ kiếp ai lừa đảo ở đây, tôi nói cho cô biết, cô nói chuyện khách khí một chút, ông chủ chúng tôi…” Bọn đàn em ở xung quanh không vui rồi, nhìn như muốn xông lên động thủ với Lý Tuyền.

Vừa thấy chúng tôi liền đổi thành loại súng mười đồng, không phải lừa đảo thì là gì, trong lòng tôi cười khẩy, may mà tên cầm đầu, vẫn có một chút kiến thức.

“Nếu như cô thua thì sao?”

Tên nhóc kia sắc mặt âm trầm nhìn Lý Tuyền, nụ cười trên mặt cực kỳ kỳ quái.

“Tôi không thể thua.”

“Chẳng may thì sao?”

“Điều kiện cậu tuỳ ý chọn.”

“Được!”

Người thanh niên nhận được câu nói của Lý Tuyền “điều kiện tuỳ ý chọn”, nét cười trên mặt càng rõ ràng hơn.

Trò chơi bắt đầu, xung quanh người đến xem náo nhiệt ngày càng đông, Lý Tuyền và tên đó đồng thời cầm súng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bậc Thầy Chia Tay

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook