Chương 108: Xa Cuối Chân Trời, Gần Ngay Trước Mắt
Diệp Chi Linh
17/05/2021
chương 108:
Sau ăn sáng, Tạ Minh Triết liền mang theo Dụ Kha đi tới Niết Bàn studio.
Sau khi Trần Tiêu biết Tiểu Tạ phải làm thẻ cảnh tượng vô cùng ủng hộ, chẳng qua, chính Trần Tiêu ở phương diện mỹ thuật cũng không chuyên nghiệp, vẽ cảnh tượng lớn hắn cũng không giúp gì được, nhưng phương diện có thể chiêu nạp nhân tài này thì ok.
Tạ Minh Triết đề nghị nói: “Cao thủ tụ tập ở mỹ thuật học viện Đế đô đại học, em muốn ở trường học tìm một vị họa sĩ, bạn cùng lứa tuổi càng tiện giao lưu; hơn nữa, khoảng cách gần tùy thời thương lượng sự tình cũng tốt.”
Trần Tiêu gật đầu: “Anh cảm thấy có thể, tốt nhất tìm cái sinh viên tốt nghiệp, có thể toàn chức lưu tại Niết Bàn studio, chế tác thẻ cảnh tượng đồng thời còn có thể giúp chúng ta trấn cửa ải thiết kế thẻ bài chiến đấu khác một chút, coi như là tổng giám mỹ thuật ở phòng làm việc.”
Dụ Kha nói: “Kia người này nhất định phải đáng tin cậy! Bằng không chúng ta thiết kế thẻ bài nếu là trước tiên cho hấp thụ ánh sáng, về sau liền không dễ làm.”
Trần Thiên Lâm nhắc nhở nói: “Thời điểm ký hợp đồng chú ý gia tăng bảo mật cùng điều khoản vi ước, tốt nhất điều tra rõ ràng chi tiết đối phương.”
Trần Tiêu cười nói: “Yên tâm đi ca, em đã tìm luật sư chuyên nghiệp, một lần nữa định ra hợp đồng phòng làm việc.”
Mấy người thực nhanh đạt thành nhận thức chung.
Trước mắt, nhân thủ Niết Bàn vẫn là quá ít, áp lực của Tạ Minh Triết sẽ phi thường lớn, cậu chẳng những phải chế tác thẻ bài cho chính mình và Dụ Kha, còn phải nắm chặt thời gian đi đấu trường luyện tập ý thức thi đấu, nếu đem công tác thẻ cảnh tượng cũng ôm đồm, vậy tinh lực cậu căn bản không đủ dùng.
Đối với thẻ cảnh tượng, ý tưởng Tạ Minh Triết là: cậu sẽ đưa ra một ít lý niệm thiết kế cùng yếu tố cảnh tượng, cụ thể nên vẽ thành cảnh đồ có không gian cảm thật như thế nào, liền giao cho phòng làm việc người vẽ chuyên nghiệp đi hoàn thành. Như vậy đã có thể thực hiện thiết tưởng của cậu, cũng có thể tiết kiệm thời gian và tinh lực, để cậu đem càng nhiều lực chú ý đặt ở trên chế tác thẻ chiến đấu.
Không có người là mười hạng toàn năng, ôm đồm hết thảy.
Một nhà câu lạc bộ muốn phát triển lớn mạnh, vậy cần thiết làm nhân tài bất đồng các tư chức, phân công hợp tác.
Trước mắt Niết Bàn tuy rằng không có danh khí, nhưng đã sơ cụ quy mô, ít nhất ở bên kia hiệp hội, Trì Thanh, Oánh Oánh, Tiểu Béo cùng Kim Dược hoàn toàn có thể quản được lại đây, hậu thuẫn lớn dần dần ổn định, trong lòng mọi người cũng liền yên ổn.
Đến nỗi trợ thủ khác, có thể chậm rãi tìm.
Hết thảy đều ngay ngắn trật tự mà tiến hành.
Tạ Minh Triết muốn hoàn thành bố trí tác nghiệp của giáo thụ, bởi vậy mấy ngày nay cũng không có thời gian chế thẻ.
Thứ tư hôm nay, sở hữu học sinh đều đúng hạn đem tác nghiệp giao lên, nhưng thành tích giáo sư Trần bình định thực nhanh liền tới, toàn bộ đại bộ phận ban hội họa người đạt được 6-7 điểm, 8 điểm trở lên không vượt qua 10 cái, chỉ có hai vị đồng học được đến 9 điểm.
Trong đó một vị là tất cả mọi người dự đoán được ban hoa ban hội họa, tên là Lưu Tuyết bạch phú mỹ, nghe nói trong nhà nàng siêu cấp có tiền, từ ba tuổi bắt đầu học vẽ, đã bái họa gia nổi danh làm thầy, từ nhỏ giải thưởng vô số, tuổi còn trẻ đã tổ chức quá triển lãm tranh độc lập, sau khi tốt nghiệp khẳng định sẽ đi lộ tuyến họa gia chuyên nghiệp. Tạ Minh Triết không cùng nàng nói một câu, cùng nàng cũng không thân.
Nhưng làm Tạ Minh Triết ngoài ý muốn chính là, một tác phẩm khác được lão quái nhân đánh 9 điểm, cư nhiên là người quen —— Tần Hiên.
Bạn cùng phòng cư nhiên lợi hại như vậy?
Lần này tác nghiệp của Tạ Minh Triết được 8 điểm, cậu vẽ chính là rừng trúc, phương diện kết cấu tương đối một minh; cũng may cậu đem mỗi một cây trúc vẽ đến giống như đúc, cho nên lão sư cho 8 điểm cậu đã thực vừa lòng.
Tần Hiên bắt được 9 điểm, không biết vẽ cái gì?
Đáng tiếc, giáo thụ vì bảo hộ riêng tư bọn học sinh, cũng không có công khai tác nghiệp lần này.
Sau khi rở lại ký túc xá, Tạ Minh Triết thấy Tần Hiên đang thu thập thuốc màu, liền chủ động thò lại gần hỏi: “Lần này cậu giao tác nghiệp có thể bắt được 9 điểm, thật lợi hại, cậu vẽ nội dung gì vậy?”
Ngữ khí Tần Hiên thực bình đạm: “Hồ nước.”
Hồ nước? Chỉ dùng màu xanh lục tới nhuộm đẫm hồ nước, hắn hẳn là còn vẽ rất nhiều cỏ cây, lá sen linh tinh, kết cấu khẳng định rất phức tạp, mới có thể được giáo thụ đánh ra 9 điểm cao nhất.
Tạ Minh Triết cười hắc hắc, nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, tư liệu video đấu vòng loại cùng đấu bán kết không đặt ở trên diễn đàn, ngày đó cậu tham gia thi đấu, vừa lúc tôi không thấy được cậu dùng set thẻ nào. Nếu cậu ở giai đoạn mười sáu cường không bỏ quyền thì có thể thắng Dụ Kha hay không?”
Video trận chung kết bị chuyển phát được đến chỗ đều là, chẳng sợ không phải học sinh Đế đô đại học, cũng có rất nhiều võng hữu biết người Dụ Kha này cùng với phong cách đặc thù của hắn set thẻ quỷ bài hoàn toàn mới.
Tần Hiên đương nhiên biết Dụ Kha, Tạ Minh Triết hỏi thế, thế nhưng hắn nhất thời trầm mặc xuống, một lát sau mới nói: “Tôi tham gia thi đấu, chỉ là tùy tiện chơi chơi, không nghĩ tới đoạt giải.”
Hắn không có chính diện trả lời vấn đề, trong lòng Tạ Minh Triết càng thêm nghi hoặc chân chính thực lực của hắn.
Không biết tại sao, Tạ Minh Triết tổng cảm thấy trên người bạn cùng phòng có rất nhiều bí mật, hẳn là nhân vật lợi hại. Người trên đường bỏ quyền, nói không chừng thực sự có thực lực cùng Dụ Kha tranh đoạt quán quân?
**
Đảo mắt liền đến thứ bảy.
Sáng sớm, Tạ Minh Triết đã kêu Trần Tiêu cùng nhau tới trường học xem triển lãm tranh.
Hôm nay nhà triển lãm học viện mỹ thuật Đế đô đại học sẽ mở ra bên ngoài, trừ bỏ ngoài bổn giáo học sinh, mặt khác người trên xã hội cũng có thể tới trường học tham quan.
Nhà triển lãm cao bốn tầng lâu, diện tích cơ hồ có thể so sánh cùng sân vận động lớn, đủ để đồng thời cất chứa trên vạn người. Lầu 1 đến lầu 4, phân biệt trưng bày tác phẩm học sinh năm nhất đến năm 4, nếu nhìn trúng, có thể ra giá mua sắm.
Tạ Minh Triết hẹn trước buổi sáng 10 giờ, Trần Tiêu đúng giờ trình diện, Dụ Kha cũng chạy tới xem náo nhiệt.
Ba người nghiệm phiếu xong đi vào nhà triển lãm, Tạ Minh Triết kiến nghị nói: “Chúng ta bắt đầu xem từ lầu 4 đi, lầu 4 là tác phẩm bọn học sinh năm nay sắp tốt nghiệp, chỉnh thể chất lượng hẳn là cao nhất.”
Trần Tiêu cũng tán đồng, học sinh nhanh tốt nghiệp vào Niết Bàn studio sẽ tương đối dễ làm.
Sau đi lên lầu 4, Tạ Minh Triết từ bức họa thứ nhất bắt đầu cẩn thận quan sát.
Nhân vật, tĩnh vật, hoa cỏ linh tinh đồ đều bị cậu đánh rớt, chuyên môn tìm trợ thủ vẽ cảnh tượng.
Kết cấu hoàn chỉnh, hoạ sĩ vững chắc hơn nữa có phong cách độc đáo của mình cậu liền ghi tạc trong bản ghi nhớ, tính toán chờ lát nữa tiến hành đợt sàng chọn thứ hai.
Dụ Kha không hiểu mỹ thuật, thấy một ít bức tranh sắc thái đặc biệt tươi đẹp, cảm thấy rất đẹp, nhưng Tạ Minh Triết cư nhiên liếc mắt một cái liền đi qua, Dụ Kha mờ mịt mà cào cào đầu, quyết định an tâm làm một người xem.
Trần Tiêu cũng là thường dân, đồ triển lãm phong cách khác nhau hắn xem đến mắt đều hoa lên, vì thế hắn thực thản nhiên mà bắt tay nhét vào túi, đi theo sau Tạ Minh Triết——loại sự tình tìm họa sĩ này, vẫn là làm trong nghề Tạ Minh Triết tới quyết định đi.
Tạ Minh Triết không chút do dự gánh trách nhiệm lớn, đánh bóng đôi mắt ở trong rậm rạp triển lãm tranh vẽ, tìm kiếm phong cách phù hợp thẩm mỹ của cậu, hơn nữa là cao thủ am hiểu vẽ cảnh tượng.
Trên triển lãm tranh trưng bày tác phẩm, đại bộ phận đều là tĩnh vật đồ tinh xảo, cảnh tượng đồ lớn vốn dĩ rất hiếm thấy. Tạ Minh Triết thực nhanh liền dạo xong lầu 4, chỉ chọn đến hai tấm tốt nhớ kỹ.
Lầu 3 cũng chỉ chọn đến ba phúc đồ. Nhưng thật ra ở chỗ ngoặt chỗ lầu hai thấy một bộ cảnh tượng đồ thật lớn hai mét có hơn, vẽ chính là hình ảnh gia trưởng đưa mấy cái tiểu bằng hữu đi công viên trò chơi chơi đùa; sống động mười phần, phương tiện trò chơi đầy đủ mọi thứ như tàu lượn siêu tốc, ngựa gỗ xoay trơn. Chẳng những cảnh tượng đủ khổng lồ, thần sắc nhân vật cũng rất sống động.
Trần Tiêu nói: “Cái này không tồi nhỉ?”
Tạ Minh Triết nói: “Em trước nhớ kỹ, đợi lát nữa lại tiếp xúc tác giả.”
Trần Tiêu gật đầu nói: “Ừ. Rất nhiều học sinh lợi hại, không nhất định nguyện ý vào chúng ta câu lạc bộ làm nhà thiết kế lâu dài, rốt cuộc hiện tại câu lạc bộ Niết Bàn một chút danh khí cũng không có, cho nên phương diện tiền lương, chúng ta có thể thích hợp đề cao một ít.”
Tạ Minh Triết khẽ thở dài, nói: “Tổng thể mà nói, tấm đồ này xác thật là một tấm tốt nhất trong cảnh tượng đồ, nhưng em không phải đặc biệt thích phong cách của hắn. Ai, nếu ở trường học tìm không thấy, chúng ta chỉ có thể hướng công khai tin tức chiêu sinh trên mạng. Nhưng nói vậy, người tới phỏng vấn không nhất định đáng tin.”
Trần Tiêu nói: “Đúng vậy, anh cũng càng có khuynh hướng tìm từ trường học. Lầu một còn chưa có xem, nhìn nhìn lại đi.”
Đang trò chuyện, đột nhiên nghe Dụ Kha “Ai” một tiếng, chỉ hướng chỗ ngoặt lầu một chỗ bức tranh: “Các ngươi xem bức vẽ kia đi, rất quỷ dị!”
Tạ Minh Triết theo ánh mắt hắn nhìn đi, quả nhiên thấy chỗ ngoặt treo một bức tác phẩm phong cách thực đặc thù——
Bức tranh này sắc điệu vô cùng áp lực, trong bóng đêm, một đống lâu đài cổ thần bí như ẩn như hiện; đỉnh lâu đài cổ sáng lên quang mang đỏ như máu, cây cối chung quanh lâu đài cổ sớm đã toàn bộ khô héo; mặt trên treo giá chữ thập cũ nát lây dính vết máu, trên bầu trời có quạ đen bay qua, che khuất ánh trăng lạnh băng. Một trận gió thổi qua, giá chữ thập trên mặt đất dưới bóng ma hỗn độn, giống như là ma quỷ giương nanh múa vuốt.
Có một người một mình ở trong đêm đen đi tới, hắn ăn mặc áo choàng thuần màu đen, thân thể cơ hồ cùng bóng đêm hòa hợp một thể, nhưng đôi mắt hắn lại là màu sắc đỏ máu; sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hơi hơi giơ lên khóe miệng lộ ra răng nanh sắc bén.
Trần Tiêu thấy này bức tranh, hoảng sợ: “Này vẽ chính là quỷ hút máu sao?”
Dụ Kha gãi gãi đầu nói: “Hình ảnh này so với xem qua điện ảnh quỷ hút máu, người vẽ tranh chẳng lẽ cũng thích phong cách khủng bố?”
Tạ Minh Triết hai mắt sáng ngời, lập tức chạy xuống lầu, đi đến trước mặt bức họa này nhìn kỹ tác giả bên cạnh.
Học viện Mỹ thuật, ban hội họa, năm nhất Tần Hiên.
Cư nhiên là tác phẩm của bạn cùng phòng thần bí Tần Hiên!
Tấm “Quỷ hút máu lâu đài cổ” này xen lẫn chung quanh trong một đống lớn triển đồ sắc thái sáng ngời, phong cách có thể nói là vô cùng tiên minh.
Càng làm cho Tạ Minh Triết kinh hỉ, Tần Hiên đối với vận dụng sắc thái đạt tới cực hạn, hắn chỉ dùng ba loại nhan sắc đơn giản đen, đỏ, trắng liền nhuộm đẫm ra một bộ cảnh tượng khủng bố, âm trầm đêm khuya. Hắn vẽ giống như thật, đứng ở trước bức tranh, tựa hồ có thể cảm nhận được gió lạnh thổi qua lâu đài cổ, nghe được chói tai tiếng kêu của quạ đen trên không trung.
Gia hỏa này tuyệt đối là cái quỷ tài.
Nếu để hắn tới vẽ thẻ cảnh tượng Huyết trì địa ngục, có lẽ sẽ đạt tới hiệu quả lý tưởng trong chính mình.
Tạ Minh Triết vui sướng không thôi, so với ở trên lầu thấy công viên trò chơi, Tần Hiên vẽ một tấm quỷ hút máu lâu đài cổ này, hiển nhiên càng hợp nhãn Tạ Minh Triết—— muốn tìm người, cư nhiên xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt.
Tần Hiên mi chạy không thoát, nhất định phải gia nhập Niết Bàn chúng ta! Tạ Minh Triết cười tủm tỉm mà xem xét này bức tranh, trong lòng bắt đầu cân nhắc, nên nói như thế nào để bạn cùng phòng gia nhập?
Nơi xa, Tần Hiên ngồi ở bên cửa sổ bình tĩnh uống trà đột nhiên đánh cái hắt xì lớn.
Luôn có loại cảm giác bị người theo dõi là chuyện như thế nào?
Tần Hiên nhíu nhíu mày, mới vừa tính toán đứng dậy rời đi, lại thấy chủ sự Hội chủ tịch học sinh hoạt động mỹ viện lần này vội vã mà đi đến trước mặt hắn, nói: “Học đệ, có người muốn mua bức tranh quỷ hút máu kia của em, hỏi em có bán hay không?”
***
Sau ăn sáng, Tạ Minh Triết liền mang theo Dụ Kha đi tới Niết Bàn studio.
Sau khi Trần Tiêu biết Tiểu Tạ phải làm thẻ cảnh tượng vô cùng ủng hộ, chẳng qua, chính Trần Tiêu ở phương diện mỹ thuật cũng không chuyên nghiệp, vẽ cảnh tượng lớn hắn cũng không giúp gì được, nhưng phương diện có thể chiêu nạp nhân tài này thì ok.
Tạ Minh Triết đề nghị nói: “Cao thủ tụ tập ở mỹ thuật học viện Đế đô đại học, em muốn ở trường học tìm một vị họa sĩ, bạn cùng lứa tuổi càng tiện giao lưu; hơn nữa, khoảng cách gần tùy thời thương lượng sự tình cũng tốt.”
Trần Tiêu gật đầu: “Anh cảm thấy có thể, tốt nhất tìm cái sinh viên tốt nghiệp, có thể toàn chức lưu tại Niết Bàn studio, chế tác thẻ cảnh tượng đồng thời còn có thể giúp chúng ta trấn cửa ải thiết kế thẻ bài chiến đấu khác một chút, coi như là tổng giám mỹ thuật ở phòng làm việc.”
Dụ Kha nói: “Kia người này nhất định phải đáng tin cậy! Bằng không chúng ta thiết kế thẻ bài nếu là trước tiên cho hấp thụ ánh sáng, về sau liền không dễ làm.”
Trần Thiên Lâm nhắc nhở nói: “Thời điểm ký hợp đồng chú ý gia tăng bảo mật cùng điều khoản vi ước, tốt nhất điều tra rõ ràng chi tiết đối phương.”
Trần Tiêu cười nói: “Yên tâm đi ca, em đã tìm luật sư chuyên nghiệp, một lần nữa định ra hợp đồng phòng làm việc.”
Mấy người thực nhanh đạt thành nhận thức chung.
Trước mắt, nhân thủ Niết Bàn vẫn là quá ít, áp lực của Tạ Minh Triết sẽ phi thường lớn, cậu chẳng những phải chế tác thẻ bài cho chính mình và Dụ Kha, còn phải nắm chặt thời gian đi đấu trường luyện tập ý thức thi đấu, nếu đem công tác thẻ cảnh tượng cũng ôm đồm, vậy tinh lực cậu căn bản không đủ dùng.
Đối với thẻ cảnh tượng, ý tưởng Tạ Minh Triết là: cậu sẽ đưa ra một ít lý niệm thiết kế cùng yếu tố cảnh tượng, cụ thể nên vẽ thành cảnh đồ có không gian cảm thật như thế nào, liền giao cho phòng làm việc người vẽ chuyên nghiệp đi hoàn thành. Như vậy đã có thể thực hiện thiết tưởng của cậu, cũng có thể tiết kiệm thời gian và tinh lực, để cậu đem càng nhiều lực chú ý đặt ở trên chế tác thẻ chiến đấu.
Không có người là mười hạng toàn năng, ôm đồm hết thảy.
Một nhà câu lạc bộ muốn phát triển lớn mạnh, vậy cần thiết làm nhân tài bất đồng các tư chức, phân công hợp tác.
Trước mắt Niết Bàn tuy rằng không có danh khí, nhưng đã sơ cụ quy mô, ít nhất ở bên kia hiệp hội, Trì Thanh, Oánh Oánh, Tiểu Béo cùng Kim Dược hoàn toàn có thể quản được lại đây, hậu thuẫn lớn dần dần ổn định, trong lòng mọi người cũng liền yên ổn.
Đến nỗi trợ thủ khác, có thể chậm rãi tìm.
Hết thảy đều ngay ngắn trật tự mà tiến hành.
Tạ Minh Triết muốn hoàn thành bố trí tác nghiệp của giáo thụ, bởi vậy mấy ngày nay cũng không có thời gian chế thẻ.
Thứ tư hôm nay, sở hữu học sinh đều đúng hạn đem tác nghiệp giao lên, nhưng thành tích giáo sư Trần bình định thực nhanh liền tới, toàn bộ đại bộ phận ban hội họa người đạt được 6-7 điểm, 8 điểm trở lên không vượt qua 10 cái, chỉ có hai vị đồng học được đến 9 điểm.
Trong đó một vị là tất cả mọi người dự đoán được ban hoa ban hội họa, tên là Lưu Tuyết bạch phú mỹ, nghe nói trong nhà nàng siêu cấp có tiền, từ ba tuổi bắt đầu học vẽ, đã bái họa gia nổi danh làm thầy, từ nhỏ giải thưởng vô số, tuổi còn trẻ đã tổ chức quá triển lãm tranh độc lập, sau khi tốt nghiệp khẳng định sẽ đi lộ tuyến họa gia chuyên nghiệp. Tạ Minh Triết không cùng nàng nói một câu, cùng nàng cũng không thân.
Nhưng làm Tạ Minh Triết ngoài ý muốn chính là, một tác phẩm khác được lão quái nhân đánh 9 điểm, cư nhiên là người quen —— Tần Hiên.
Bạn cùng phòng cư nhiên lợi hại như vậy?
Lần này tác nghiệp của Tạ Minh Triết được 8 điểm, cậu vẽ chính là rừng trúc, phương diện kết cấu tương đối một minh; cũng may cậu đem mỗi một cây trúc vẽ đến giống như đúc, cho nên lão sư cho 8 điểm cậu đã thực vừa lòng.
Tần Hiên bắt được 9 điểm, không biết vẽ cái gì?
Đáng tiếc, giáo thụ vì bảo hộ riêng tư bọn học sinh, cũng không có công khai tác nghiệp lần này.
Sau khi rở lại ký túc xá, Tạ Minh Triết thấy Tần Hiên đang thu thập thuốc màu, liền chủ động thò lại gần hỏi: “Lần này cậu giao tác nghiệp có thể bắt được 9 điểm, thật lợi hại, cậu vẽ nội dung gì vậy?”
Ngữ khí Tần Hiên thực bình đạm: “Hồ nước.”
Hồ nước? Chỉ dùng màu xanh lục tới nhuộm đẫm hồ nước, hắn hẳn là còn vẽ rất nhiều cỏ cây, lá sen linh tinh, kết cấu khẳng định rất phức tạp, mới có thể được giáo thụ đánh ra 9 điểm cao nhất.
Tạ Minh Triết cười hắc hắc, nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, tư liệu video đấu vòng loại cùng đấu bán kết không đặt ở trên diễn đàn, ngày đó cậu tham gia thi đấu, vừa lúc tôi không thấy được cậu dùng set thẻ nào. Nếu cậu ở giai đoạn mười sáu cường không bỏ quyền thì có thể thắng Dụ Kha hay không?”
Video trận chung kết bị chuyển phát được đến chỗ đều là, chẳng sợ không phải học sinh Đế đô đại học, cũng có rất nhiều võng hữu biết người Dụ Kha này cùng với phong cách đặc thù của hắn set thẻ quỷ bài hoàn toàn mới.
Tần Hiên đương nhiên biết Dụ Kha, Tạ Minh Triết hỏi thế, thế nhưng hắn nhất thời trầm mặc xuống, một lát sau mới nói: “Tôi tham gia thi đấu, chỉ là tùy tiện chơi chơi, không nghĩ tới đoạt giải.”
Hắn không có chính diện trả lời vấn đề, trong lòng Tạ Minh Triết càng thêm nghi hoặc chân chính thực lực của hắn.
Không biết tại sao, Tạ Minh Triết tổng cảm thấy trên người bạn cùng phòng có rất nhiều bí mật, hẳn là nhân vật lợi hại. Người trên đường bỏ quyền, nói không chừng thực sự có thực lực cùng Dụ Kha tranh đoạt quán quân?
**
Đảo mắt liền đến thứ bảy.
Sáng sớm, Tạ Minh Triết đã kêu Trần Tiêu cùng nhau tới trường học xem triển lãm tranh.
Hôm nay nhà triển lãm học viện mỹ thuật Đế đô đại học sẽ mở ra bên ngoài, trừ bỏ ngoài bổn giáo học sinh, mặt khác người trên xã hội cũng có thể tới trường học tham quan.
Nhà triển lãm cao bốn tầng lâu, diện tích cơ hồ có thể so sánh cùng sân vận động lớn, đủ để đồng thời cất chứa trên vạn người. Lầu 1 đến lầu 4, phân biệt trưng bày tác phẩm học sinh năm nhất đến năm 4, nếu nhìn trúng, có thể ra giá mua sắm.
Tạ Minh Triết hẹn trước buổi sáng 10 giờ, Trần Tiêu đúng giờ trình diện, Dụ Kha cũng chạy tới xem náo nhiệt.
Ba người nghiệm phiếu xong đi vào nhà triển lãm, Tạ Minh Triết kiến nghị nói: “Chúng ta bắt đầu xem từ lầu 4 đi, lầu 4 là tác phẩm bọn học sinh năm nay sắp tốt nghiệp, chỉnh thể chất lượng hẳn là cao nhất.”
Trần Tiêu cũng tán đồng, học sinh nhanh tốt nghiệp vào Niết Bàn studio sẽ tương đối dễ làm.
Sau đi lên lầu 4, Tạ Minh Triết từ bức họa thứ nhất bắt đầu cẩn thận quan sát.
Nhân vật, tĩnh vật, hoa cỏ linh tinh đồ đều bị cậu đánh rớt, chuyên môn tìm trợ thủ vẽ cảnh tượng.
Kết cấu hoàn chỉnh, hoạ sĩ vững chắc hơn nữa có phong cách độc đáo của mình cậu liền ghi tạc trong bản ghi nhớ, tính toán chờ lát nữa tiến hành đợt sàng chọn thứ hai.
Dụ Kha không hiểu mỹ thuật, thấy một ít bức tranh sắc thái đặc biệt tươi đẹp, cảm thấy rất đẹp, nhưng Tạ Minh Triết cư nhiên liếc mắt một cái liền đi qua, Dụ Kha mờ mịt mà cào cào đầu, quyết định an tâm làm một người xem.
Trần Tiêu cũng là thường dân, đồ triển lãm phong cách khác nhau hắn xem đến mắt đều hoa lên, vì thế hắn thực thản nhiên mà bắt tay nhét vào túi, đi theo sau Tạ Minh Triết——loại sự tình tìm họa sĩ này, vẫn là làm trong nghề Tạ Minh Triết tới quyết định đi.
Tạ Minh Triết không chút do dự gánh trách nhiệm lớn, đánh bóng đôi mắt ở trong rậm rạp triển lãm tranh vẽ, tìm kiếm phong cách phù hợp thẩm mỹ của cậu, hơn nữa là cao thủ am hiểu vẽ cảnh tượng.
Trên triển lãm tranh trưng bày tác phẩm, đại bộ phận đều là tĩnh vật đồ tinh xảo, cảnh tượng đồ lớn vốn dĩ rất hiếm thấy. Tạ Minh Triết thực nhanh liền dạo xong lầu 4, chỉ chọn đến hai tấm tốt nhớ kỹ.
Lầu 3 cũng chỉ chọn đến ba phúc đồ. Nhưng thật ra ở chỗ ngoặt chỗ lầu hai thấy một bộ cảnh tượng đồ thật lớn hai mét có hơn, vẽ chính là hình ảnh gia trưởng đưa mấy cái tiểu bằng hữu đi công viên trò chơi chơi đùa; sống động mười phần, phương tiện trò chơi đầy đủ mọi thứ như tàu lượn siêu tốc, ngựa gỗ xoay trơn. Chẳng những cảnh tượng đủ khổng lồ, thần sắc nhân vật cũng rất sống động.
Trần Tiêu nói: “Cái này không tồi nhỉ?”
Tạ Minh Triết nói: “Em trước nhớ kỹ, đợi lát nữa lại tiếp xúc tác giả.”
Trần Tiêu gật đầu nói: “Ừ. Rất nhiều học sinh lợi hại, không nhất định nguyện ý vào chúng ta câu lạc bộ làm nhà thiết kế lâu dài, rốt cuộc hiện tại câu lạc bộ Niết Bàn một chút danh khí cũng không có, cho nên phương diện tiền lương, chúng ta có thể thích hợp đề cao một ít.”
Tạ Minh Triết khẽ thở dài, nói: “Tổng thể mà nói, tấm đồ này xác thật là một tấm tốt nhất trong cảnh tượng đồ, nhưng em không phải đặc biệt thích phong cách của hắn. Ai, nếu ở trường học tìm không thấy, chúng ta chỉ có thể hướng công khai tin tức chiêu sinh trên mạng. Nhưng nói vậy, người tới phỏng vấn không nhất định đáng tin.”
Trần Tiêu nói: “Đúng vậy, anh cũng càng có khuynh hướng tìm từ trường học. Lầu một còn chưa có xem, nhìn nhìn lại đi.”
Đang trò chuyện, đột nhiên nghe Dụ Kha “Ai” một tiếng, chỉ hướng chỗ ngoặt lầu một chỗ bức tranh: “Các ngươi xem bức vẽ kia đi, rất quỷ dị!”
Tạ Minh Triết theo ánh mắt hắn nhìn đi, quả nhiên thấy chỗ ngoặt treo một bức tác phẩm phong cách thực đặc thù——
Bức tranh này sắc điệu vô cùng áp lực, trong bóng đêm, một đống lâu đài cổ thần bí như ẩn như hiện; đỉnh lâu đài cổ sáng lên quang mang đỏ như máu, cây cối chung quanh lâu đài cổ sớm đã toàn bộ khô héo; mặt trên treo giá chữ thập cũ nát lây dính vết máu, trên bầu trời có quạ đen bay qua, che khuất ánh trăng lạnh băng. Một trận gió thổi qua, giá chữ thập trên mặt đất dưới bóng ma hỗn độn, giống như là ma quỷ giương nanh múa vuốt.
Có một người một mình ở trong đêm đen đi tới, hắn ăn mặc áo choàng thuần màu đen, thân thể cơ hồ cùng bóng đêm hòa hợp một thể, nhưng đôi mắt hắn lại là màu sắc đỏ máu; sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hơi hơi giơ lên khóe miệng lộ ra răng nanh sắc bén.
Trần Tiêu thấy này bức tranh, hoảng sợ: “Này vẽ chính là quỷ hút máu sao?”
Dụ Kha gãi gãi đầu nói: “Hình ảnh này so với xem qua điện ảnh quỷ hút máu, người vẽ tranh chẳng lẽ cũng thích phong cách khủng bố?”
Tạ Minh Triết hai mắt sáng ngời, lập tức chạy xuống lầu, đi đến trước mặt bức họa này nhìn kỹ tác giả bên cạnh.
Học viện Mỹ thuật, ban hội họa, năm nhất Tần Hiên.
Cư nhiên là tác phẩm của bạn cùng phòng thần bí Tần Hiên!
Tấm “Quỷ hút máu lâu đài cổ” này xen lẫn chung quanh trong một đống lớn triển đồ sắc thái sáng ngời, phong cách có thể nói là vô cùng tiên minh.
Càng làm cho Tạ Minh Triết kinh hỉ, Tần Hiên đối với vận dụng sắc thái đạt tới cực hạn, hắn chỉ dùng ba loại nhan sắc đơn giản đen, đỏ, trắng liền nhuộm đẫm ra một bộ cảnh tượng khủng bố, âm trầm đêm khuya. Hắn vẽ giống như thật, đứng ở trước bức tranh, tựa hồ có thể cảm nhận được gió lạnh thổi qua lâu đài cổ, nghe được chói tai tiếng kêu của quạ đen trên không trung.
Gia hỏa này tuyệt đối là cái quỷ tài.
Nếu để hắn tới vẽ thẻ cảnh tượng Huyết trì địa ngục, có lẽ sẽ đạt tới hiệu quả lý tưởng trong chính mình.
Tạ Minh Triết vui sướng không thôi, so với ở trên lầu thấy công viên trò chơi, Tần Hiên vẽ một tấm quỷ hút máu lâu đài cổ này, hiển nhiên càng hợp nhãn Tạ Minh Triết—— muốn tìm người, cư nhiên xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt.
Tần Hiên mi chạy không thoát, nhất định phải gia nhập Niết Bàn chúng ta! Tạ Minh Triết cười tủm tỉm mà xem xét này bức tranh, trong lòng bắt đầu cân nhắc, nên nói như thế nào để bạn cùng phòng gia nhập?
Nơi xa, Tần Hiên ngồi ở bên cửa sổ bình tĩnh uống trà đột nhiên đánh cái hắt xì lớn.
Luôn có loại cảm giác bị người theo dõi là chuyện như thế nào?
Tần Hiên nhíu nhíu mày, mới vừa tính toán đứng dậy rời đi, lại thấy chủ sự Hội chủ tịch học sinh hoạt động mỹ viện lần này vội vã mà đi đến trước mặt hắn, nói: “Học đệ, có người muốn mua bức tranh quỷ hút máu kia của em, hỏi em có bán hay không?”
***
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.