Bắc Tống Nhàn Vương

Chương 200: “ăn” tiết ninh nhi

Bắc Minh Lão Ngư

25/06/2020

- Nàng... tại sao nàng lại ở đây, tại sao phòng của ta lại thành ra thế này?

Triệu Nhan đến bây giờ vẫn có chút không hiểu tình hình, càng không hiểu Tiết Ninh quay về vì sao lại ở trong phòng mình, hơn nữa còn mặc áo cưới, nhìn giống như tân nương mới về nhà chồng.

Tiết Ninh Nhi vốn đã xấu hổ muốn chết, đối với câu nói của Triệu Nhan, nàng cũng không biết trả lời thế nào, chỉ đứng đó cúi gằm mặt, hai bàn tay nhỏ bé trắng nõn không ngừng mân mê vạt áo, không dám nhìn Triệu Nhan lấy một cái.

Triệu Nhan cũng không đến nỗi quá ngốc nghếch, nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng của Tiết Ninh Nhi, lại thấy bài trí trong phòng, cuối cùng cũng đoán được chút ít, lúc đó cũng không kìm được mà mặt đỏ gay, đặc biệt là lại nhìn thấy người đẹp như Tiết Ninh Nhi trước mặt, càng khiến hắn cảm thấy máu nóng đang dâng trào, hơi thở cũng mang theo sự kích thích của hormone.

Cơ thể Triệu Nhan không có vấn đề gì, điều này sau khi hắn xuyên không đã kiểm chứng qua rồi, hơn nữa còn ở độ tuổi mười lăm mười sáu, chỉ cần là đàn ông đều biết, con trai ở độ tuổi này đều hormone dồi dào, thường xuyên có một số kích thích không tốt lắm, Triệu Nhan đương nhiên cũng không ngoại lệ, thêm nữa độ tuổi tâm lí của hắn cao hơn rất nhiều tuổi thật, những thứ nên hiểu đã sớm hiểu rồi, bởi vậy thường ngày thường xuyên bị sinh lực dư thừa của mình làm khổ, bây giờ nhìn thấy dáng vẻ của Tiết Ninh vừa quyến rũ lại làm bộ cự tuyệt, đương nhiên là có chút không kiềm chế được, huống hồ hắn đối với Tiết Ninh Nhi không phải là không có tình ý gì.

Cũng chính vì như vậy, chỉ thấy Triệu Nhan bước nhanh về phía Tiết Ninh Nhi, đưa tay nâng cằm của nàng lên, âu yếm hỏi:

- Hôm nay ta cảm thấy Vương phi và hai tỷ họ có chút kì lạ, có phải họ âm mưu xong rồi, chuộc thân nàng mang về vương phủ?

- Ừm... may... may có vương phi và hai vị công chúa, thiếp mới có thể lại được tự do, thoát khỏi kiếp ty tiện, sau này thiếp chính là người của quận vương rồi...

Tiết Ninh tuy bẽn lẽn, nhưng lúc này nếu Triệu Nhan đã hỏi, nàng cũng chỉ có thể can đảm trả lời, chỉ là lúc nói câu cuối cùng, càng xấu hổ hết sức, thanh âm nhỏ đến nỗi không thể nghe thấy.

Nghe thấy câu cuối cùng của Tiết Ninh Nhi, Triệu Nhan càng cảm thấy đầu nóng lên, hận không thể lập tức biến thành sói, may mà hắn kiếp trước sớm đã không còn là lần đầu, đối với chuyện này vẫn còn chút tự chủ, huống hồ ngày tốt, cảnh đẹp và giai nhân như vậy, đương nhiên không thể quá mạo phạm với người đẹp được.

- Ninh Nhi, nàng thật sự muốn trở thành thiếp của bản vương sao?

Triệu Nhan kéo Tiết Ninh Nhi ngồi xuống giường, sau đó nhẹ nhàng hỏi, tuy trước giờ hắn cũng giả vờ không biết Tiết Ninh Nhi ngưỡng mộ mình, nhưng cảm giác này của đàn ông là không đáng tin cậy nhất. Cho nên Triệu Nhan muốn làm rõ tình cảm của Tiết Ninh Nhi trước.

Nghe thấy câu hỏi của Triệu Nhan, Tiết Ninh Nhi cũng có chút nghi hoặc liếc nhìn Triệu Nhan một cái, nàng cho rằng, mình có nguyện ý trở thành thiếp của Triệu Nhan không không quan trọng, quan trọng là Tào Dĩnh chuộc mình ra, vậy thì mình đương nhiên phải trở thành thiếp của Triệu Nhan, đương nhiên nàng cũng vô cùng hài lòng với sự an bài này, đặc biệt là khi nghe thấy Triệu Nhan xưng hô với mình cũng đổi thành Ninh Nhi khá thân mật, càng khiến nàng cảm thấy ngọt ngào, đồng thời trong tim cũng không biết từ đâu trào ra một dũng khí.

Chỉ thấy Tiết Ninh Nhi ngẩng đầu nhìn Triệu Nhan bằng ánh mắt tràn đầy tình cảm, liền nói:



- Quận vương, gia đình tiểu nữ gặp biến cố lớn, từ đó lưu lạc khắp nơi, vốn tưởng rằng từ đây sẽ sống không được ngóc đầu, nhưng không ngờ lại có thể gặp được quận vương, vốn dĩ tiểu nữ cũng giống những người khác, cho rằng quận vương chỉ là hạng người ăn chơi trác táng bình thường, nhưng không ngờ trong Tây Viên Nhã Tập quận vương bỗng nhiên nổi tiếng, sau này tiểu nữ xin quận vương vẽ chân dung mình, lần đầu tiên được một người đàn ông ôm vào lòng, hơn nữa quận vương còn làm cho tiểu nữ bài Vịnh Mai, khiến tiểu nữ có cảm giác tri kỷ.

Khi nói đến đây, dũng khí mà Tiết Ninh Nhi lúc nãy khó khăn lắm mới tích góp được cũng tiêu tan gần hết, đặc biệt là nhìn thấy ánh mắt rạng ngời của Triệu Nhan đang nhìn mình, càng khiến nàng trong lòng hoang mang, không kìm được lại cúi đầu xuống, nhưng sau cùng vẫn lấy hết dũng khí nói:

- Sau... sau này thời gian ở lại trong biệt viện của quận vương, là những ngày vui vẻ nhất của tiểu nữ mấy năm nay, đặc biệt là thấy quận vương không vì xuất thân ty tiện của tiểu nữ mà khinh thường, càng khiến tiểu nữ sinh lòng ái mộ, mỗi khi nhìn thấy quận vương và vương phi ở bên nhau, trong lòng đều vô cùng ngưỡng mộ, bây giờ có thể ở bên quận vương, tiểu nữ cả đời này cũng không còn gì nuối tiếc rồi.

Triệu Nhan cũng không ngờ chỉ vì mấy chuyện nhỏ nhặt, mà có thể khiến Tiết Ninh Nhi nảy sinh tình yêu, nếu không phải Tiết Ninh Nhi lúc nói thành khẩn tha thiết, e rằng hắn sẽ nghi ngờ đối phương đang nói dối.

Nhưng nghĩ kĩ cũng không có gì lạ, Triệu Nhan tuy đã từ từ hòa nhập vào Đại Tống, nhưng nhân sinh quan và thế giới quan của hắn kiếp trước mang đến lại vẫn vậy, cơ bản không vì sự thay đổi của môi trường mà thay đổi, ví dụ như trong đầu hắn không có sự phân biệt thân phận, chỉ cần hắn nhìn vừa mắt, là có thể đối xử bình đẳng với đối phương, hơn nữa thân phận của hắn lại cao, tài hoa thể hiện ra lại cực kì không tầm thường, có thể hấp dẫn lòng ái mộ của một cô nương như Tiết Ninh Nhi cũng không có gì lạ.

- Không ngờ Triệu Nhan ta lại có hấp dẫn như vậy, lại có thể khiến Tiết hành thủ tiếng tăm lẫy lừng ái mộ, Triệu mỗ cũng tuyệt đối không phụ tấm chân tình của Ninh Nhi nàng!

Triệu Nhan vừa nói, vừa đứng dậy đi đến bên bàn rót hai ly rượu, sau đó đặt một ly vào trong tay Tiết Ninh Nhi nói:

- Tuy Ninh Nhi nàng không thể danh chính ngôn thuận cưới về vương phủ giống vương phi, nhưng bản vương cũng sẽ không để nàng chịu thiệt thòi, ta và nàng bây giờ uống chén rượu giao bôi này, về sau nàng chính là người phụ nữ của Triệu Nhan ta!

Thấy Triệu Nhan trịnh trọng như vậy, thậm chí còn muốn cùng mình uống rượu giao bôi mà chỉ có vợ chồng mới uống, càng làm cho Tiết Ninh Nhi xúc động không kiềm chế được, khóe mắt long lanh nước, đến khi Triệu Nhan luồn qua cánh tay nàng, nàng mới hoàn hồn, lúc đó cùng uống rượu giao bôi với Triệu Nhan, giống như những gì Triệu Nhan nói, từ nay về sau, nàng chính là người phụ nữ của Triệu Nhan, suốt đời không rời xa.

Cũng không biết là rượu do ai chuẩn bị, lại chính là rượu mạnh mà Triệu Nhan cất giữ, kết quả rượu vừa uống, Tiết Ninh Nhi lập tức mặt ửng đỏ, ánh mắt nhìn Triệu Nhan cũng giống như nước chảy gợn sóng, nhìn mê hoặc không thể tả, khiến cho Triệu Nhan không thể kìm chế kích thích trong lòng được nữa, nằm đè xuống nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mềm mại của nàng.

Lúc mới đầu Tiết Ninh Nhi còn hơi xấu hổ, nhưng dần dần cũng bắt đầu vụng về đáp lại, điều này khiến dục vọng của Triệu Nhan dâng lên, nhanh chóng ôm lấy Tiết Ninh Nhi, sau đó nhẹ nhàng bế nàng thả xuống giường, lúc này Tiết Ninh vừa ngại vừa sợ, chỉ có thể nhắm mắt để mặc Triệu Nhan làm, kết quả chỉ trong chốc lát, trên giường truyền đến tiếng thở dốc và tiếng rên rỉ yêu kiều của đôi nam nữ.

Triệu Nhan đêm nay sắc xuân thỏa mãn, cũng không biết vui vẻ với Tiết Ninh Nhi bao nhiêu lần, cuối cùng nếu không phải đối phương lần đầu phá trinh, thực sự không chịu nổi, e rằng đêm nay Tiết Ninh Nhi đừng mong nghỉ ngơi, cũng chính vì vậy, ngày hôm sau khi Triệu Nhan tỉnh lại, Tiết Ninh Nhi lại giống như chú mèo nhỏ nép trong ngực hắn ngủ ngon lành.

Lúc này bầu trời ngoài cửa sổ đã hửng sáng, Triệu Nhan theo ánh nắng ban mai nhìn xuống Tiết Ninh Nhi đang ngủ say trong lòng mình, hàng lông mi dài khẽ chớp vài cái, miệng khẽ lộ ra một nụ cười ngọt ngào, xem ra là đang mơ rất đẹp, dưới áo ngủ hấp hé đôi vai trơn láng như ngọc, bên trên vẫn còn lưu lại những dấu hôn rõ ràng, chứng minh sự điên cuồng của Triệu Nhan đêm qua. Nhìn đến đây, Triệu Nhan không kìm được lòng lại rung động, nhất thời lại rục rịch sờ mó.

Nhưng cũng đúng lúc này, đôi lông mi dài của Tiết Ninh Nhi lại lay động vài cái, cuối cùng mở mắt ra, có chút mơ màng nhìn Triệu Nhan một cái, lập tức lộ ra nụ cười e ấp nói:

- Quận vương tỉnh rồi.



- Ừm!

Triệu Nhan mỉm cười ôm chặt Tiết Ninh Nhi vào lòng, sau đó dịu dàng hôn nhẹ lên trán nàng, đồng thời cũng để mình thả lỏng hết sức trở lại, đêm qua đã điên cuồng đủ rồi, Tiết Ninh lại vừa phá trình, vẫn nên để nàng nghỉ ngơi một ngày, dù sao ngày tháng sau này cũng còn dài mà.

- Đúng rồi!

Triệu Nhan lúc này bỗng nhiên nhớ ra một chuyện, liền mở miệng nói:

- Ninh Nhi, nếu nàng đã là người của ta rồi, thì có phải nên thông báo với Tiết Lang em trai nàng, ngoài ra ta nghe nói nàng còn có một số đệ đệ muội muội cùng dòng họ, có phải cũng nên đón họ đến phủ không?

Nghe thấy Triệu Nhan vẫn có thể nhớ tới người thân của mình, Tiết Ninh Nhi càng thêm cảm động, một lúc sau cất tiếng nói:

- Đa tạ quận vương nhớ tới, những đệ đệ muội muội cùng dòng họ với thiếp đều sống ở trong một thôn ngoài thành, có người chuyên chăm sóc, đón đến hay không đều được, còn về đệ đệ của thiếp, từ sau khi nó lớn một chút, liền trở nên vô cùng thần bí, ngày nào cũng đi sớm về trễ, thiếp cũng không biết nó đang làm gì, có lúc cơ bản là không tìm thấy.

Thấy Tiết Ninh Nhi khi nhắc đến Tiết Lang lộ ra vẻ mặt lo lắng, Triệu Nhan trong lòng kích động, suy nghĩ một lúc sau, hắn quyết định vẫn kể cho nàng chuyện của Tiết Lang, lúc đó liền lấy chuyện lần trước gặp Tiết Lang ở nha huyện, đến sau này cứu Tiết Lang ra kể lại một lần.

Tiết Ninh Nhi lúc mới đầu nghe thấy đệ đệ lại gia nhập vào bang phái, hơn nữa hằng ngày vào sinh ra tử, vô cùng hoang mang, cơ thể cũng trở nên cứng ngắc, đặc biệt là khi nghe thấy Tiết Lang vì nàng mà giết thiếu bang chủ bang Lão Hổ, khiến nó rơi vào cảnh nguy hiểm, càng khiến sắc mặt nàng trắng bệch như tờ giấy, đến sau đó khi nghe thấy Triệu Nhan cứu được em trai mình, hơn nữa sắp xếp để Tiết Lang tới Hoàng thành ty làm việc, mới khiến Tiết Ninh Nhi trấn tĩnh trở lại, thở phào một hơi dài, cơ thể cũng thả lỏng trở lại.

- Đa tạ quận vương cứu tiểu đệ một mạng, nếu không thiếp sau khi chết cũng không còn mặt mũi gặp cha mẹ rồi!

Tiết Ninh lúc này rưng rưng chực khóc nói, lúc nãy thật sự dọa chết nàng rồi, may mà bây giờ đệ đệ đã vào Hoàng thành ty, không cần giống như trước kia đánh đánh giết giết.

- Cảm ơn gì chứ, đệ đệ của nàng không phải đệ đệ của ta sao? Lão Hoàng trong Hoàng thành ty và ta quan hệ không tồi, ta đã bảo lão chăm sóc cho Tiết Lang rồi, sau này... a...

Triệu Nhan chưa nói xong, đã bị đôi môi mềm mại của Tiết Ninh Nhi chặn lại, sau đó một đôi tay nhỏ bé bắt đầu lần mò trên cơ thể của mình, xem ra Tiết Ninh Nhi dùng cách này để biếu đạt sự biết ơn của bản thân. Lúc mới đầu Triệu Nhan còn lo sức khỏe của Tiết Ninh Nhi, nhưng cuối cùng lại bị Tiết Ninh Nhi trêu ghẹo cho nổi lửa tình, không thể kiềm chế được nữa, điên cuồng rên lên một tiếng chuyển bị động thành chủ động, kết quả trong căn phòng lại vang lên âm thanh rên rỉ yêu kiều quen thuộc.

Khó khăn lắm mới chờ đến khi tiếng thở dốc trong căn phòng bình ổn trở lại, mặt trời sớm đã lên cao, khi Triệu Nhan ôm Tiết Ninh Nhi muốn tiếp tục nói chuyện, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, chỉ thấy cửa phòng đột nhiên bị mở ra, sau đó Tào Dĩnh cười ha ha đi vào trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bắc Tống Nhàn Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook