Chương 176: Câu lạc bộ người béo
Bắc Minh Lão Ngư
25/06/2020
Nghe được Tiết Ninh Nhi muốn nghe mình tự đàn đàn ghi-ta, Triệu Nhan cười thần bí nói:
- Hiện ta không làm được, tuy nhiên nếu cô muốn nghe, ở phủ ta sắp ăn mừng năm mới, ngày giao thừa đó, ta sẽ dùng đàn ghi-ta này vì mọi người mà đàn một bài, tuy nhiên chuyện này trước tiên cô không thể nói cho nhị tỷ các nàng, đến khi đó ta muốn cho bọn họ một ngạc nhiên vui mừng!
Kỳ thực Triệu Nhan nói dối không chỉ là để làm cho Bảo An công chúa các nàng vui mừng mà là đã lâu hắn không có đàn ghi ta, lúc này dù có muốn đàn sợ chỉ hóa thành trò cười, cho nên vẫn là dành thời gian tập luyện chút tránh biến thành trò cười cho thiên hạ.
Tiết Ninh Nhi nghe được Triệu Nhan không đồng ý thỉnh cầu của mình, chẳng những không tức giận mà còn lộ ra vẻ mặt vui sướng, bởi nàng nghe được trong lời nói Triệu Nhan có ý hi vọng nàng và hắn cùng nhau đón mừng năm mới.
Lại nói Tiết Ninh Nhi ở lại biệt viện chủ yếu là dạy Triệu Anh Ninh tập yoga, tuy nhiên hiện Triệu Anh Ninh sắp đi, Tào Dĩnh bọn họ cũng đã học xong yoga, cho nên Tiết Ninh Nhi cũng đang nghĩ xem mình nên làm cái gì, trong lòng nàng nghĩ, hi vọng có thể ở nơi này nhiều ngày, bởi vì ở nơi này nàng không phải miễn cưỡng vui cười vì khách nhân đánh đàn xướng khúc, cũng không cần nhìn sắc mặt mẫu thân mà sống, loại cảm giác tự do tự tại này làm nàng vô cùng mê muội, đặc biệt là khi ở cùng Triệu Nhan, có thể làm cho nàng có một cảm giác mới lạ, chỉ là hiện tại nàng không có lý do ở lại chỗ này, nếu không rời đi... có thể làm cho người khác phản cảm, tuy nhiên hôm nay có lời của Triệu Nhan làm nàng thêm yên lòng, đồng thời trong lòng cũng có cảm giác gì đó ngọt ngào.
Triệu Nhan hưng phấn đem đàn ghi-ta tập luyện tại thư phòng, không đợi hắn tập luyện được một chút, Triệu Tông Thịnh rốt cuộc cũng đến, Triệu Anh Ninh cũng đã chuẩn bị xong, kết quả Triệu Nhan hắn phải đích thân đưa tiễn, Tào Dĩnh cũng tự mình đưa Triệu Anh Ninh ra cửa chính, mọi người nhìn nhau nước mắt rưng rưng.
Mấy ngày kế tiếp, Triệu Nhan mỗi ngày đều tìm chỗ không người để luyện tập đàn ghi-ta, bên ngoài phân phó Tiểu Đậu Nha trông coi, tránh để Tào Dĩnh các nàng phát hiện, dù sao săp sang năm mới rồi, giao thừa còn phải đón giao thừa, đến lúc đó tất cả mọi người cùng tụ họp một chỗ cả đêm, Triệu Nhan quyết định vừa hát vừa đánh đàn vào ngày ấy, khiến Tào Dĩnh các nàng mở rộng tầm mắt. Về phần các nàng có thưởng thức ca khúc của đời sau hay không, điểm ấy căn bản không nằm trong phạm vi lo nghĩ của Triệu Nhan, dù sao đều là người một nhà, chỉ cần đủ náo nhiệt là được rồi.
Tuy nhiên khiến Triệu Nhan không nghĩ đến là. Khi hắn đang cố gắng tập luyện ghi ta. Chuẩn bị cho lễ tất niên náo nhiệt, lại không ngờ sắp có một đống phiền toái tới cửa, hơn nữa muốn bỏ qua cũng không bỏ được.
Hôm nay Triệu Nhan mới ăn xong điểm tâm, đang chuẩn bị vụng trộm tập đàn ghi-ta, nhung không nghĩ đến lão Phúc bỗng nhiên tiến đến bẩm báo, nói là có khách nhân đến cửa, hơn nữa vị khách này nhất định phải là Triệu Nhan tự mình tiếp kiến, vì đối phương chính là phụ thân của Tào Dĩnh, Tào Dụ. Nghe tin này Triệu Nhan cảm thấy thật kỳ quái, lẽ ra hiện nay cũng sắp qua năm mới, cho dù chúc tết cũng là mình và Tào Dĩnh đến Tào phủ chúc tết mới đúng chẳng lẽ đối phương đến là gặp Tào Dật?
Mang theo ngờ vực, Triệu Nhan và Tào Dĩnh cùng nhau đi vào tiền sảnh, lập tức làm Triệu Nhan kinh sợ kêu lên:
- Ở đâu ra nhiều thịt viên thế này?
Triệu Nhan vừa dứt lời, lập tức bị Tào Dĩnh kéo một cái, nhắc hắn nói chuyện phải có chừng mực. Kỳ thực điều này cũng không thể trách Triệu Nhan, chỉ thấy trong đại sảnh có mười mấy người, càng ngạc nhiên hơn là không ngờ mỗi người đều có thân hình mập mạp quá khổ, nhìn qua giống một đám thịt viên.
So với sự kinh ngạc của Triệu Nhan, Tào Dĩnh lại có vẻ cực kỳ nhiệt tình, vừa đi đến bên một viên thịt, bên này một tiếng “tam ca”, bên kia một tiếng đệ đệ, nghe kỹ đều là anh em họ của Tào Dĩnh, hơn nữa tuổi cũng không lớn, phần lớn chỉ hơn mười mấy tuổi, thậm chí có mấy đứa bé chưa đến mười tuổi, nhưng hình thể thì tròn vo hệt như viên thịt viên rồi.
Thật vất vả cho Triệu Nhan và Tào Dĩnh xuyên qua núi thịt đi về phía trước, rốt cuộc cũng nhìn thấy Tào Dụ, Tào Dĩnh lập tức tiến lên hỏi:
- Phụ thân ngày hôm nay thế nào lại rảnh rỗi đến đây, hơn nữa còn mang theo các đường huynh, đường đệ bọn họ đến, không biết là có chuyện gì?
Kỳ thực với sự thông tuệ của Tào Dĩnh, nàng đã mơ hồ đoán được một ít, thậm chí cả Triệu Nhan cũng đã đoán được mục đích vị nhạc phụ đại nhân của mình đích thân tới, chỉ là bọn hắn không quá nguyện ý tiếp nhận cái phiền toái này, nên Tào Dĩnh mang theo ý này mà hỏi, hi vọng phụ thân có thể thông cảm cho mình mà thu hồi ý tưởng.
Tuy nhiên khiến cho Tào Dĩnh và Triệu Nhan thất vọng, Tào Dụ thở dài nói:
- Hai người bọn con đừng có giả hồ đồ, quận chúa của Nhữ Nam quận vương gia ở nơi này của các con mấy tháng, hiện đã gầy đi, mấy hôm nay Nhữ Nam quận vương mang nàng đi quanh khoe khoang, làm cho thật nhiều người muốn kết thân, nữ nhi Tào gia chúng ta thật không có người béo, nhưng nhũng kẻ không nên thân lại nhiều lắm, một đám chỉ biết ăn không lười làm, ở nhà cha nương cũng không cần biết, nhưng dù sao truyền ra ngoài sẽ làm mất mặt Tào gia chúng ta!
Tào Dụ nói xong lời cuối cùng, chỉ vào đám thịt viên trong phòng chửi mắng một trận, kết quả những người này một đám xấu hổ cúi đầu, đừng tưởng người béo ở cổ đại sẽ bị người kỳ thị, nam nhân béo một chút có thể coi là phúc hậu, nhưng giống bọn họ vậy đều hóa thành quả bóng rồi, còn bị kêu là “béo ụt ịt”, thoạt nhìn có điểm ngu xuẩn, ở cùng với người khác cũng dễ bị kỳ thị.
Mặt khác người cổ đại đối với hình tượng cá nhân yêu cầu tương đối cao, tỷ như người làm quan ở Đường triều cũng có yêu cầu tướng mạo nhất định, lớn lên mà không có dung mạo dù có tài học cũng không thể có chức vị. Tống triều mặc dù đối với vẻ ngoài đã phóng khoáng rất nhiều nhưng cũng không phải hoàn toàn không có yêu cầu, giống như bộ dạng của những người ở Tào gia này, làm quan văn cũng còn chút khả năng, nhưng Tào gia lại là nhà tướng, lấy loại thể trạng của bọn họ nếu đi làm quan võ mà nói... chỉ sợ khiến người đời nhạo báng.
Nghe tin Triệu Tông Thịnh mỗi ngày đều mang Triệu Anh Ninh đi khoe khoang, Triệu Nhan và Tào Dĩnh điều nhìn nhau cười khổ, lại nói Triệu Tông Thịnh vì chuyện nữ nhi mình béo mập, trước kia chịu không ít khinh bỉ, hiện tại Triệu Anh Ninh đã gầy đi nhiều ông đương nhiên muốn đem khoe ra một chút, đây cũng là chuyện thường tình của con người, nhưng cứ như thế lại mang đến cho Triệu Nhan một phiền toái lớn, tỷ như việc Tào Dụ mang đến những người này, cự tuyệt như thế nào?
- Nhạc phụ, giảm béo cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì, Đường tỷ ở chỗ này của ta mấy tháng, vì giảm béo mà nếm trải không ít khổ, không biết Tào gia huynh đệ có thể chịu được hay không?
Triệu Nhan lúc này lộ ra một nụ cười khổ, hắn không nghĩ tới vừa tiễn bước một Triệu Anh Ninh, lại ập đến nhiều người mập mạp như vậy, chẳng lẽ buộc hắn ở Đại Tống xây dựng một hội sở giảm béo đầu tiên hay sao?
- Bịch ~
Triệu Nhan vừa dứt lời, Tào Dụ liền đem một chồng công văn vỗ vào trên bàn, sau đó ngẩng đầu nói với Triệu Nhan:
- Hiền tế không cần lo lắng, bọn họ trước khi đến đây đã ký giấy sinh tử, trên này chẳng những có chữ ký của họ mà còn của thân sinh phụ mẫu cho nên ngươi có chiêu số gì cứ đem ra sử dụng, dù có chết người, cũng không phải trách nhiệm của ngươi!
Mẹ nó! Triệu Nhan trừng mắt nhìn những điệp giấy sinh tử trên bàn, không nghĩ Tào gia để mình đồng ý lại dùng cách quyết liệt như vậy, tuy nhiên hắn cũng biết giấy sinh tử này cũng là vì không để hắn cự tuyệt, cũng không phải để hắn đối với con cháu Tào gia chỉnh đến thừa sống thiếu chết.
- Phụ thân, nam nhân béo mập chút cũng có chi, dù sao Tào gia cũng không buồn cưới vợ sinh con, vì sao muốn bọn họ chịu nỗi khổ giảm béo chứ?
Triệu Nhan đã bị chặn họng, Tào Dĩnh đành phải mở miệng, nàng không phải là không muốn giúp anh em họ của mình, mà do nàng nhận thức nam nữ bất đồng, nam nhân dù có béo chút ít cũng không lo không lấy được thê tử, nếu gia thế không tệ, hoàn toàn khác với tình huống của Triệu Anh Ninh.
Tuy nhiên Tào Dụ nghe được nữ nhi nói cũng thở dài một tiếng:
- Đoạn thời gian trước triều đình tập hợp rất nhiều binh lính ở đồn điền phía nam, vừa vặn cần một lượng lớn tướng lĩnh, lại nói những tướng lĩnh này chỉ phụ trách quản lý ở đồn điền, mà không cần ra chiến trường, cũng là một công việc vô cùng thích hợp để con cháu trong nhà tiến thân, cho nêu các nhà tướng đều đem những người trẻ tuổi cấp báo với triều đình, Tào gia chúng ta cũng không ngoại lệ, nhưng khi ta triệu tập nhóm con cháu trong nhà mới phát hiện hơn phân nửa đều là kẻ béo ú, người như vậy đưa vào triều chỉ khiến người ta nhạo báng, nên cuối cùng chỉ báo tên hơn hai mươi người, sao với Cao gia thấp hơn một nửa số người, ngươi nói xem như vậy khiến phụ thân và đại bá ngươi sao mà không phiền não cho được.
Tào Dĩnh nghe lời phụ thân nói, trong lòng chỉ cười thầm, phần đông Tào gia bọn họ, những người trẻ tuổi có tiền đồ sớm đã nhậm chức trong quân, giờ đây trong nhà chỉ còn kẻ ngốc không có tiền đồ gì, mỗi ngày đều sống phóng túng, từ đó trở nên béo phì, bình thường cũng chẳng có gi, nhưng lần này vì tranh đoạt chức vị ở đồn điền phía nam thất bại mà phụ thân, đại bá phụ, bá mẫu mới đem tức giận trút lên đầu những kẻ ăn không ngồi rồi này.
Triệu Nhan vừa nghe chuyện đồn điền phía nam, liền động lòng, xem ra Triệu Thự đã bắt đầu chiêu mộ người vì cây ngô và cây khoai, hơn nữa tướng lĩnh ở đồn điền đều là những người xuất thân nhà tướng, tuy rằng không có tài năng gì, nhưng lại có một ưu điểm là trung tâm, về quy hoạch quản lý đồn điền tự nhiên có quan viên khác phụ trách.
Nghe Tào Dụ có thái độ kiên quyết như thế, Triệu Nhan và Tào Dĩnh thực sự không thể nào cự tuyệt, cuối cùng phải miễn cưỡng đồng ý đem bọn huynh đệ Tào gia lưu lại. Nhưng khiến Triệu Nhan tuyệt đối không nghĩ đến là, hắn hôm nay vì Tào gia phá lệ tạo ra một lỗ hổng này, ngày sau muốn ngăn chặn cũng thật khó khăn.
Trong mấy ngày kế tiếp, quý tộc trong thành Đông kinh một nhà rồi lại một nhà đến biệt viện thăm hỏi, mục đích chỉ có một, đưa người béo nhà họ đến biệt viện thỉnh Triệu Nhan giúp đỡ bọn họ giảm béo, hơn nữa những kẻ này đều có quan hệ họ hàng, khiến Tào Dĩnh và Triệu Nhan khó lòng cự tuyệt, tiền viện rất nhanh biệt viện liền biến thành câu lạc bộ người béo, đối với tình huống này Triệu Nhan khóc không ra nước mắt, biết sớm như vậy... lúc trước hắn không nên đồng ý lưu lại Triệu Anh Ninh làm gì.
- Hiện ta không làm được, tuy nhiên nếu cô muốn nghe, ở phủ ta sắp ăn mừng năm mới, ngày giao thừa đó, ta sẽ dùng đàn ghi-ta này vì mọi người mà đàn một bài, tuy nhiên chuyện này trước tiên cô không thể nói cho nhị tỷ các nàng, đến khi đó ta muốn cho bọn họ một ngạc nhiên vui mừng!
Kỳ thực Triệu Nhan nói dối không chỉ là để làm cho Bảo An công chúa các nàng vui mừng mà là đã lâu hắn không có đàn ghi ta, lúc này dù có muốn đàn sợ chỉ hóa thành trò cười, cho nên vẫn là dành thời gian tập luyện chút tránh biến thành trò cười cho thiên hạ.
Tiết Ninh Nhi nghe được Triệu Nhan không đồng ý thỉnh cầu của mình, chẳng những không tức giận mà còn lộ ra vẻ mặt vui sướng, bởi nàng nghe được trong lời nói Triệu Nhan có ý hi vọng nàng và hắn cùng nhau đón mừng năm mới.
Lại nói Tiết Ninh Nhi ở lại biệt viện chủ yếu là dạy Triệu Anh Ninh tập yoga, tuy nhiên hiện Triệu Anh Ninh sắp đi, Tào Dĩnh bọn họ cũng đã học xong yoga, cho nên Tiết Ninh Nhi cũng đang nghĩ xem mình nên làm cái gì, trong lòng nàng nghĩ, hi vọng có thể ở nơi này nhiều ngày, bởi vì ở nơi này nàng không phải miễn cưỡng vui cười vì khách nhân đánh đàn xướng khúc, cũng không cần nhìn sắc mặt mẫu thân mà sống, loại cảm giác tự do tự tại này làm nàng vô cùng mê muội, đặc biệt là khi ở cùng Triệu Nhan, có thể làm cho nàng có một cảm giác mới lạ, chỉ là hiện tại nàng không có lý do ở lại chỗ này, nếu không rời đi... có thể làm cho người khác phản cảm, tuy nhiên hôm nay có lời của Triệu Nhan làm nàng thêm yên lòng, đồng thời trong lòng cũng có cảm giác gì đó ngọt ngào.
Triệu Nhan hưng phấn đem đàn ghi-ta tập luyện tại thư phòng, không đợi hắn tập luyện được một chút, Triệu Tông Thịnh rốt cuộc cũng đến, Triệu Anh Ninh cũng đã chuẩn bị xong, kết quả Triệu Nhan hắn phải đích thân đưa tiễn, Tào Dĩnh cũng tự mình đưa Triệu Anh Ninh ra cửa chính, mọi người nhìn nhau nước mắt rưng rưng.
Mấy ngày kế tiếp, Triệu Nhan mỗi ngày đều tìm chỗ không người để luyện tập đàn ghi-ta, bên ngoài phân phó Tiểu Đậu Nha trông coi, tránh để Tào Dĩnh các nàng phát hiện, dù sao săp sang năm mới rồi, giao thừa còn phải đón giao thừa, đến lúc đó tất cả mọi người cùng tụ họp một chỗ cả đêm, Triệu Nhan quyết định vừa hát vừa đánh đàn vào ngày ấy, khiến Tào Dĩnh các nàng mở rộng tầm mắt. Về phần các nàng có thưởng thức ca khúc của đời sau hay không, điểm ấy căn bản không nằm trong phạm vi lo nghĩ của Triệu Nhan, dù sao đều là người một nhà, chỉ cần đủ náo nhiệt là được rồi.
Tuy nhiên khiến Triệu Nhan không nghĩ đến là. Khi hắn đang cố gắng tập luyện ghi ta. Chuẩn bị cho lễ tất niên náo nhiệt, lại không ngờ sắp có một đống phiền toái tới cửa, hơn nữa muốn bỏ qua cũng không bỏ được.
Hôm nay Triệu Nhan mới ăn xong điểm tâm, đang chuẩn bị vụng trộm tập đàn ghi-ta, nhung không nghĩ đến lão Phúc bỗng nhiên tiến đến bẩm báo, nói là có khách nhân đến cửa, hơn nữa vị khách này nhất định phải là Triệu Nhan tự mình tiếp kiến, vì đối phương chính là phụ thân của Tào Dĩnh, Tào Dụ. Nghe tin này Triệu Nhan cảm thấy thật kỳ quái, lẽ ra hiện nay cũng sắp qua năm mới, cho dù chúc tết cũng là mình và Tào Dĩnh đến Tào phủ chúc tết mới đúng chẳng lẽ đối phương đến là gặp Tào Dật?
Mang theo ngờ vực, Triệu Nhan và Tào Dĩnh cùng nhau đi vào tiền sảnh, lập tức làm Triệu Nhan kinh sợ kêu lên:
- Ở đâu ra nhiều thịt viên thế này?
Triệu Nhan vừa dứt lời, lập tức bị Tào Dĩnh kéo một cái, nhắc hắn nói chuyện phải có chừng mực. Kỳ thực điều này cũng không thể trách Triệu Nhan, chỉ thấy trong đại sảnh có mười mấy người, càng ngạc nhiên hơn là không ngờ mỗi người đều có thân hình mập mạp quá khổ, nhìn qua giống một đám thịt viên.
So với sự kinh ngạc của Triệu Nhan, Tào Dĩnh lại có vẻ cực kỳ nhiệt tình, vừa đi đến bên một viên thịt, bên này một tiếng “tam ca”, bên kia một tiếng đệ đệ, nghe kỹ đều là anh em họ của Tào Dĩnh, hơn nữa tuổi cũng không lớn, phần lớn chỉ hơn mười mấy tuổi, thậm chí có mấy đứa bé chưa đến mười tuổi, nhưng hình thể thì tròn vo hệt như viên thịt viên rồi.
Thật vất vả cho Triệu Nhan và Tào Dĩnh xuyên qua núi thịt đi về phía trước, rốt cuộc cũng nhìn thấy Tào Dụ, Tào Dĩnh lập tức tiến lên hỏi:
- Phụ thân ngày hôm nay thế nào lại rảnh rỗi đến đây, hơn nữa còn mang theo các đường huynh, đường đệ bọn họ đến, không biết là có chuyện gì?
Kỳ thực với sự thông tuệ của Tào Dĩnh, nàng đã mơ hồ đoán được một ít, thậm chí cả Triệu Nhan cũng đã đoán được mục đích vị nhạc phụ đại nhân của mình đích thân tới, chỉ là bọn hắn không quá nguyện ý tiếp nhận cái phiền toái này, nên Tào Dĩnh mang theo ý này mà hỏi, hi vọng phụ thân có thể thông cảm cho mình mà thu hồi ý tưởng.
Tuy nhiên khiến cho Tào Dĩnh và Triệu Nhan thất vọng, Tào Dụ thở dài nói:
- Hai người bọn con đừng có giả hồ đồ, quận chúa của Nhữ Nam quận vương gia ở nơi này của các con mấy tháng, hiện đã gầy đi, mấy hôm nay Nhữ Nam quận vương mang nàng đi quanh khoe khoang, làm cho thật nhiều người muốn kết thân, nữ nhi Tào gia chúng ta thật không có người béo, nhưng nhũng kẻ không nên thân lại nhiều lắm, một đám chỉ biết ăn không lười làm, ở nhà cha nương cũng không cần biết, nhưng dù sao truyền ra ngoài sẽ làm mất mặt Tào gia chúng ta!
Tào Dụ nói xong lời cuối cùng, chỉ vào đám thịt viên trong phòng chửi mắng một trận, kết quả những người này một đám xấu hổ cúi đầu, đừng tưởng người béo ở cổ đại sẽ bị người kỳ thị, nam nhân béo một chút có thể coi là phúc hậu, nhưng giống bọn họ vậy đều hóa thành quả bóng rồi, còn bị kêu là “béo ụt ịt”, thoạt nhìn có điểm ngu xuẩn, ở cùng với người khác cũng dễ bị kỳ thị.
Mặt khác người cổ đại đối với hình tượng cá nhân yêu cầu tương đối cao, tỷ như người làm quan ở Đường triều cũng có yêu cầu tướng mạo nhất định, lớn lên mà không có dung mạo dù có tài học cũng không thể có chức vị. Tống triều mặc dù đối với vẻ ngoài đã phóng khoáng rất nhiều nhưng cũng không phải hoàn toàn không có yêu cầu, giống như bộ dạng của những người ở Tào gia này, làm quan văn cũng còn chút khả năng, nhưng Tào gia lại là nhà tướng, lấy loại thể trạng của bọn họ nếu đi làm quan võ mà nói... chỉ sợ khiến người đời nhạo báng.
Nghe tin Triệu Tông Thịnh mỗi ngày đều mang Triệu Anh Ninh đi khoe khoang, Triệu Nhan và Tào Dĩnh điều nhìn nhau cười khổ, lại nói Triệu Tông Thịnh vì chuyện nữ nhi mình béo mập, trước kia chịu không ít khinh bỉ, hiện tại Triệu Anh Ninh đã gầy đi nhiều ông đương nhiên muốn đem khoe ra một chút, đây cũng là chuyện thường tình của con người, nhưng cứ như thế lại mang đến cho Triệu Nhan một phiền toái lớn, tỷ như việc Tào Dụ mang đến những người này, cự tuyệt như thế nào?
- Nhạc phụ, giảm béo cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì, Đường tỷ ở chỗ này của ta mấy tháng, vì giảm béo mà nếm trải không ít khổ, không biết Tào gia huynh đệ có thể chịu được hay không?
Triệu Nhan lúc này lộ ra một nụ cười khổ, hắn không nghĩ tới vừa tiễn bước một Triệu Anh Ninh, lại ập đến nhiều người mập mạp như vậy, chẳng lẽ buộc hắn ở Đại Tống xây dựng một hội sở giảm béo đầu tiên hay sao?
- Bịch ~
Triệu Nhan vừa dứt lời, Tào Dụ liền đem một chồng công văn vỗ vào trên bàn, sau đó ngẩng đầu nói với Triệu Nhan:
- Hiền tế không cần lo lắng, bọn họ trước khi đến đây đã ký giấy sinh tử, trên này chẳng những có chữ ký của họ mà còn của thân sinh phụ mẫu cho nên ngươi có chiêu số gì cứ đem ra sử dụng, dù có chết người, cũng không phải trách nhiệm của ngươi!
Mẹ nó! Triệu Nhan trừng mắt nhìn những điệp giấy sinh tử trên bàn, không nghĩ Tào gia để mình đồng ý lại dùng cách quyết liệt như vậy, tuy nhiên hắn cũng biết giấy sinh tử này cũng là vì không để hắn cự tuyệt, cũng không phải để hắn đối với con cháu Tào gia chỉnh đến thừa sống thiếu chết.
- Phụ thân, nam nhân béo mập chút cũng có chi, dù sao Tào gia cũng không buồn cưới vợ sinh con, vì sao muốn bọn họ chịu nỗi khổ giảm béo chứ?
Triệu Nhan đã bị chặn họng, Tào Dĩnh đành phải mở miệng, nàng không phải là không muốn giúp anh em họ của mình, mà do nàng nhận thức nam nữ bất đồng, nam nhân dù có béo chút ít cũng không lo không lấy được thê tử, nếu gia thế không tệ, hoàn toàn khác với tình huống của Triệu Anh Ninh.
Tuy nhiên Tào Dụ nghe được nữ nhi nói cũng thở dài một tiếng:
- Đoạn thời gian trước triều đình tập hợp rất nhiều binh lính ở đồn điền phía nam, vừa vặn cần một lượng lớn tướng lĩnh, lại nói những tướng lĩnh này chỉ phụ trách quản lý ở đồn điền, mà không cần ra chiến trường, cũng là một công việc vô cùng thích hợp để con cháu trong nhà tiến thân, cho nêu các nhà tướng đều đem những người trẻ tuổi cấp báo với triều đình, Tào gia chúng ta cũng không ngoại lệ, nhưng khi ta triệu tập nhóm con cháu trong nhà mới phát hiện hơn phân nửa đều là kẻ béo ú, người như vậy đưa vào triều chỉ khiến người ta nhạo báng, nên cuối cùng chỉ báo tên hơn hai mươi người, sao với Cao gia thấp hơn một nửa số người, ngươi nói xem như vậy khiến phụ thân và đại bá ngươi sao mà không phiền não cho được.
Tào Dĩnh nghe lời phụ thân nói, trong lòng chỉ cười thầm, phần đông Tào gia bọn họ, những người trẻ tuổi có tiền đồ sớm đã nhậm chức trong quân, giờ đây trong nhà chỉ còn kẻ ngốc không có tiền đồ gì, mỗi ngày đều sống phóng túng, từ đó trở nên béo phì, bình thường cũng chẳng có gi, nhưng lần này vì tranh đoạt chức vị ở đồn điền phía nam thất bại mà phụ thân, đại bá phụ, bá mẫu mới đem tức giận trút lên đầu những kẻ ăn không ngồi rồi này.
Triệu Nhan vừa nghe chuyện đồn điền phía nam, liền động lòng, xem ra Triệu Thự đã bắt đầu chiêu mộ người vì cây ngô và cây khoai, hơn nữa tướng lĩnh ở đồn điền đều là những người xuất thân nhà tướng, tuy rằng không có tài năng gì, nhưng lại có một ưu điểm là trung tâm, về quy hoạch quản lý đồn điền tự nhiên có quan viên khác phụ trách.
Nghe Tào Dụ có thái độ kiên quyết như thế, Triệu Nhan và Tào Dĩnh thực sự không thể nào cự tuyệt, cuối cùng phải miễn cưỡng đồng ý đem bọn huynh đệ Tào gia lưu lại. Nhưng khiến Triệu Nhan tuyệt đối không nghĩ đến là, hắn hôm nay vì Tào gia phá lệ tạo ra một lỗ hổng này, ngày sau muốn ngăn chặn cũng thật khó khăn.
Trong mấy ngày kế tiếp, quý tộc trong thành Đông kinh một nhà rồi lại một nhà đến biệt viện thăm hỏi, mục đích chỉ có một, đưa người béo nhà họ đến biệt viện thỉnh Triệu Nhan giúp đỡ bọn họ giảm béo, hơn nữa những kẻ này đều có quan hệ họ hàng, khiến Tào Dĩnh và Triệu Nhan khó lòng cự tuyệt, tiền viện rất nhanh biệt viện liền biến thành câu lạc bộ người béo, đối với tình huống này Triệu Nhan khóc không ra nước mắt, biết sớm như vậy... lúc trước hắn không nên đồng ý lưu lại Triệu Anh Ninh làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.